Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 48: Niềm vui làm cha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để bảo đảm là mình mang thai, Giản Xử Nữ thử lại một lần nữa. Lần này, cô đổi que thử thai nhãn hiệu khác.

Cô nhìn chằm chằm que thử, không để lỡ quá trình đang chuyển màu của vạch biểu hiện. Hai vạch đỏ, cô đã mang thai.

Giản Xử Nữ nhìn rất lâu, cười giống như một cô bé con.

Bản thân cô cũng là bác sĩ khoa sản, đối với sự biến hóa của thân thể vẫn có độ nhạy cảm nhất định. Thầm tính toán thời gian, chính là lần ngủ chung với Hạ Thiên Yết ở Thẩm Quyến không mang bao cao su lần đó, một lần đã trúng thưởng.

Người đàn ông này, nếu để anh ấy biết được chắc sẽ kiêu ngạo đến tận trời.

Khoảng thời gian này ở bệnh viện rất bận rộn, Giản Xử Nữ bận đến nỗi không có thời gian về nhà.

Người biết đầu tiên lại là Đào Kim Ngưu.

Ngày đó trời gần sập tối, Đào Kim Ngưu hẹn Giản Xử Nữ đi ăn cơm tối, cô không muốn đi nói, " Chị đã gọi cơm bên ngoài rồi, không đi đâu."

"Chị, chị không thương em." Đào Kim Ngưu ở trong điện thoại lải nhải, "Đi đi mà, em mời "

" Lần nào em cũng nói vậy, nhưng lần nào người trả tiền cũng là chị " Giản Xử Nữ mới không tin lời cậu ta nói.

" Em đang ở dưới lầu nhà chị nè, chị nhanh nhé. Chị cũng biết em rất nổi tiếng mà" Lỡ như bị người hâm mộ nhìn thấy thì sẽ rất phiền toái.

Giản Xử Nữ kéo màn cửa sổ ra nhìn xuống dưới, mặc đồ theo phong cách mới của mùa xuân, mặc nguyên bộ đồ màu trắng, còn đeo kính râm lõm xuống.

" Em cảm thấy em mặc vậy chưa đủ nổi bật sao, sợ người khác nhìn không ra em đúng không ?" Giản Xử Nữ mở cửa sổ ra, nhìn thấy Đào Kim Ngưu đang ngoắc mình một cách khoa trương.

"Chờ tí, thay đồ xong xuống ngay. "

Cúp điện thoại xong, Giản Xử Nữ đổi bộ quần áo bình thường mang giày đế bằng đi xuống lầu.

Đào Kim Ngưu vội vàng mở cửa xe, "Ăn đồ Thái được không?"

Giản Xử Nữ ngồi trên ghế phụ nói, "Được, chị muốn ăn cơm dứa. Dù sao là em mời khách, chị cũng không mang ví tiền theo "

"Ôi mẹ ơi, có cần thực tế đến vậy không, hai đứa mình cùng cha cùng mẹ đó nha." Đào Kim Ngưu xoay vô lăng, lải nhải, "Em thì thật tình, còn chị cứ tổn thương em mãi"

Giản Xử Nữ cười nói, "Hôm nay sao lại rảnh mà đến đây thế?"

" Em quay xong rồi nên được nghỉ nửa ngày. ngày mai sẽ chuyển đến đoàn làm phim khác. " Đào Kim Ngưu nói, "Đoàn phim đó đang quay ở Thẩm Quyến, em có thể gặp được anh Hạ Hạ nữa đó, chắc chắn anh ấy đang nhớ em đến sắp chết rồi."

Giản Xử Nữ, "Được rồi, đừng tự kỉ nữa, anh ấy có nhớ ai thì chắc chắn sẽ không nhớ em "

Đào Kim Ngưu hừ một tiếng, "nói bậy! Không tin chị gọi điện thoại hỏi anh ấy thử đi "

" Em đừng làm phiền anh ấy, gần đây anh ấy rất bận, đi xe đường dài cũng mệt mỏi nữa. " Giản Xử Nữ dặn dò.

Công ty vận tải của Hạ Thiên Yết gần đây dần dần ổn định, đang mở thêm tuyến ngoài tỉnh đến các tỉnh thành khác, mỗi ngày đều bận bịu tới rạng sáng.

Đào Kim Ngưu lái xe trên đường, "Hai người sống kiểu mỗi người mỗi nơi như thế này kéo dài lâu thì cũng không ổn lắm. Thật ra làm việc cho công ty của mẹ cũng tốt, thoải mái sung sướng không cần phải suy nghĩ gì, quả thật rất tốt."

"Anh ấy làm gì hay quyết định gì chị cũng đều ủng hộ, chỉ cần anh ấy bình an là được." Giản Xử Nữ bình tĩnh nói, "Dù anh ấy không thành công, lăn lộn không nổi nữa, chị sẽ nuôi anh ấy. "

Đào Kim Ngưu có chút cảm động, "Chị, hôm nay chị cao 1m8 đấy."

Giản Xử Nữ cười, "So sánh kiểu gì thế?"

Đào Kim Ngưu hất cằm một cái, "Chị, đút cho em một viên kẹo vị ô mai. Đừng đưa nhầm đó!"

Giản Xử Nữ có ý, lột bao kẹo ra, đưa tay qua, " Há miệng"

Đào Kim Ngưu không để ý, đem viên kẹo ngậm xuống thiếu điều muốn nôn mửa, "Trời đất. Vị sầu riêng ! muốn mưu sát em hả?"

Giản Xử Nữ vui vẻ ngửa đầu ra sau, không thèm quan tâm.

Đến nhà hàng, hai người tìm một vị trí vắng vẻ

Hai chị em đều là người thích ăn, gọi thức ăn có thể chất đầy cả bàn, người phục vụ hỏi cả yêu cầu đặc biệt gì hay không thì Giản Xử Nữ ưu tiên nói trước, "Phần của tôi nhớ cho thêm nhiều ớt"

Đào Kim Ngưu không để ý, cúi đầu ăn trái cây nói, "Ủa, không phải chị không thích ăn cay sao?"

Giản Xử Nữ ừ một tiếng, "Bây giờ thích."

"Tại sao? Khẩu vị thay đổi rồi hả?"

" Có nguyên nhân. " Giản Xử Nữ cúi đầu uống nước súp, "A! Súp này ngon đấy. "

Đào Kim Ngưu há miệng, "Em nếm thử một chút! "

Giản Xử Nữ đổi cái muỗng, đút cậu ăn, "Chỉ một hớp này thôi. Không cho nữa. "

"Đúng rồi, nguyên nhân gì?" Đào Kim Ngưu uống một muỗng, cảm thán, "Chua muốn chết!"

Giản Xử Nữ thổi nguội súp, giọng hết sức bình tĩnh, "Chị mang thai "

Đào Kim Ngưu kích động, là tự cắn đầu lưỡi mình, "A" Cậu mở to mắt, "Thật sao?"

Giản Xử Nữ gật đầu một cái, "Thật."

" Anh rể có biết không?"

"gần đây anh ấy rất bận, chị không muốn làm anh ấy phân tâm nên tạm thời chưa nói "

Đào Kim Ngưu cao hứng hỏi, " mấy tháng rồi?"

" Hai tháng "

"Vậy chị phải đặc biệt chú ý mới được." Đào Kim Ngưu vội vàng đem hết món ngon cho cô, "Ăn nhiều một chút, không cần làm gấu mèo đi lạc nữa. Hiện tại chị đã là gấu trúc vĩ đại, bảo vật quốc gia đó"

Giản Xử Nữ đùa cợt nói, "Chị đâu có yếu ớt đến vậy, chị sẽ chú ý"

Cô muốn thuận theo tự nhiên, đợi Hạ Thiên Yết hết bận xong sẽ nói. Nhưng hôm sau Đào Kim Ngưu theo đoàn làm phim đi quay ở Thẩm Quyển, tranh thủ thời gian đến thăm Hạ Thiên Yết.

Hạ Thiên Yết mới vừa giao hàng xong trở về, mặc một cái áo T - shirt rộng thùng thình, lộ ra nửa người trên body chuẩn, Đào Kim Ngưu hưng phấn nói, "Anh rể! Anh đen thui rồi!"

Hạ Thiên Yết cười vỗ vai của cậu nói, "Phơi nắng mà."

"Anh rể, anh có nhớ em không?"

Hạ Thiên Yết đưa cho cậu chai nước, "Anh là đàn ông thì nhớ em làm gì chứ"

"Anh không thuộc dạng 'yêu ai yêu cả đường đi' à?" Đào Kim Ngưu líu ríu, "Vậy em tự mình đa tình rồi."

Hạ Thiên Yết tâm tình rất tốt nói, "Đi, dẫn em đi ăn cơm,"

"gọi nhiều đồ ăn nhé. " Đào Kim Ngưu tâm tình rất tốt nói, "Anh Hạ Hạ, quần áo anh mua ở đâu vậy? Rất có phong cách !"

" Ở chợ trời " Hạ Thiên Yết không trêu cậu nữa, hỏi, "Chị em gần đây khỏe không?"

Đào Kim Ngưu ủ rũ nói, "Không tốt lắm!"

Bước chân Hạ Thiên Yết dần dần chậm lại, ngay cả giọng nói cũng trở nên khẩn trương, " Sao vây? Bị bệnh à? Anh mới chat video với cô ấy hôm kia, lúc đó cô ấy đang trực ca đêm. "

"Đừng nói nữa, chị ấy không ổn rồi." Đào Kim Ngưu mang theo gương mặt đầy đau khổ buồn bã: "Đi làm bận rộn như vậy, có thể sẽ mệt chết, mỗi ngày đều ăn thức ăn mua sẵn, có thể sẽ khó ăn chết. Đã vậy mỗi ngày còn phải nghĩ đến việc có cậu em đẹp trai đến thế này, có thể sẽ buồn bực mà chết"

Thái độ Hạ Thiên Yết nghiêm túc, "Nói chuyện nghiêm túc. "

Đào Kim Ngưu tiếp lời, "Không phải đùa đâu, không có sức đâu mà giỡn. Anh Hạ Hạ, gần đây chị của em cực kì vất vả, vác thêm một bé con, nên biến đổi rất nhiều "

Hạ Thiên Yết nghe xong cảm thấy hồ đồ, cau mày. "một người tịch mịch, là lỗi của hai người. "

Đào Kim Ngưu mang theo vẻ thâm trầm, khoác lên vai Hạ Thiên Yết, đầy vẻ cụ non đè thấp giọng nói, "Hạ tiên sinh, chúc mừng anh được làm cha"

Trong đầu Hạ Thiên Yết nổ" Ầm" một tiếng, đã hiểu được ý trong lời nói của cậu ta là gì.

Giản Xử Nữ có thai.

---

Bệnh viện của thành phố.

Kể từ khi chính sách được sinh hai đứa con mở ra tới nay, khoa phụ sản trở nên càng ngày càng bận rộn. Bộ phận điều dưỡng mở rộng tuyển sinh, tuyển được năm sáu đồng nghiệp mới. Sau khi tay của Giản Xử Nữ khỏi hẳn thì lại tiếp tục công việc của mình trong phòng mổ.

Mổ từ lúc chín giờ đến bốn giờ vẫn chưa xong, ngay cả cơm trưa đều là thay phiên nhau ăn, mỗi người hai mươi phút để ăn xong phần ăn của mình.

Giản Xử Nữ đã đỡ lần thứ năm, đến lần thứ sáu, gặp phải một chút phiền toái.

Đây là sản phụ cao tuổi, khoảng ba mươi lăm tuổi, mới sinh đứa con đầu lòng, nhất là đứa trẻ này được thụ tinh từ ống nghiệm nên đặc biệt không dễ dàng.

Sản phụ khác ầm lên, Giản Xử Nữ trấn an cô, "Đừng để loạn hơi thở, đừng khẩn trương, cứ làm theo lời tôi, từ từ mà làm "

Rốt cuộc cũng an tĩnh một chút.

Giản Xử Nữ nói, "Thở bằng miệng, hít vào thật sâu, rồi chia làm ba bốn lần thở ra"

Y sĩ trợ sản quan sát tình huống, ra dấu một cái, Giản Xử Nữ dặn dò sản phụ, "Tốt lắm! Hít sâu vào bằng miệng, ngừng !"

Y sĩ trợ sản phối hợp la to, "Dùng sức "

Vẻ mặt sản phụ đầy thống khổ, trên trán mồ hôi đầm đìa

Đứa trẻ vẫn chưa ra

Giản Xử Nữ đi tới, kiểm tra bên trong một chút, "Xương cổ tử cung thấp, đỡ cô ấy lên, đổi thành tư thế ngồi "

Chỉ cả hai y sĩ trợ sản, Giản Xử Nữ phải đi lên hỗ trợ, ba người đỡ sản phụ dậy, đem cô ấy ngồi vào tư thế đúng, bắt đầu vòng đỡ đẻ mới.

Gần mấy giờ giày vò, Giản Xử Nữ đã mệt đến đứng không vững

Cô giao lại cho y sĩ trợ sản, "Cô đi thông báo người thân của sản phụ, đồng thời giải thích về tình huống xương cổ tử cung thấp của sản phụ . Điện thoại lên lầu tám phòng giải phẫu, chuẩn bị phòng sinh mổ."

Ngoài cửa là một đại gia đình đang đứng cạnh, chồng của sản phụ là con trai độc nhất trong nhà, lại thêm việc mang thai đưa bé không hề dễ dàng, cho nên đặc biệt kích động

" mấy người đang làm cái gì vậy, bây giờ lại nói phải sinh mổ là sao? Lỡ như có nguy hiểm gì các người bồi thường nổi sao?"

Y tá là người mới tới, nhịn không được giải thích, "Mong người nhà đừng kích động, do vị trí tử cùng của sản phụ nằm chệch hướng, chỉ mới được phát hiện trong quá trình sinh sản. Bác sĩ của chúng tôi nhất định sẽ làm hết sức mình, chỉ đến thông báo người nhà chuẩn bị làm giấy tờ để chuyển phẫu cho sản phụ "

"Tôi không ký tên! Tôi muốn đi gặp bác sĩ Giản." Người nhà sản phụ kịch liệt phản đối.

Y tá bị dọa đến sững người, "Bác, bác sĩ Giản đang ở bên trong đỡ đẻ"

Người nhà bệnh nhân vẫn còn hùng hùng hổ hổ, đột nhiên một giọng nam cắt đứt lời nói của anh

" này. "

"Anh là ai chứ?" người nhà sản phụ quay đầu, giọng điệu khó chịu.

Hạ Thiên Yết thân hình cao lớn, uy phong hùng dũng, mặc dù trên mặt không mang biểu hiện gì, nhưng chỉ một từ đơn vừa rồi cũng mang tới uy hiếp mười phần.

Giọng anh lạnh xuống, khóe miệng cong lên, chỉ vào cánh cửa phòng sinh, "Vợ tôi cũng ở bên trong"

Mặt người nhà sản phụ mang theo kiểu 'Liên quan gì đến tôi'. Tiếp tục uy hiếp y tá, "Bác sĩ của các người tốt nhất nên thông minh một chút, nếu không tôi sẽ không để yên cho cô ta đâu "

Hạ Thiên Yết nắm cổ áo gã lên, kéo mạnh về phía sau.

"Ai da! Anh muốn làm gì?"

"nhóc con." Hạ Thiên Yết đem gã tựa lên trên tường, mặt lạnh lẽo. " mẹ mày, mày chửi thêm câu nữa tao nghe thử."

Người nhà sản phụ run bắn lên, không dám nói gì nữa.

Hạ Thiên Yết bước tới gần, quai hàm siết chặt, híp mắt cảnh cáo: "Vợ mày sinh con, vợ tạo cũng đang mang thai nhưng đang ở bên trong bán mạng làm việc đã hai tiếng rồi." giọng anh chậm rãi, nhưng sắc bén như lưỡi dao, "Vợ mày gặp chuyện không may mày tìm bệnh viện, nhưng nếu vợ tao gặp chuyện không may thì tao sẽ giết mày. "

Người đàn ông kia vốn có chút đuối lý vì làm ầm lên, anh ta không dám nói gì nữa.

Hạ Thiên Yết buông anh ta ra, y tá mới vô vội vàng chen miệng, "Vậy rất cuộc có ký hay không? nếu không ký thì hậu quả anh tự chịu nhé."

"Ký" . Anh ta run giọng đáp, sợ đến co rúm cả người.

" này, cô y tá" . Hạ Thiên Yết gọi cô y tá hỏi thật nhanh, "Bác sĩ Giản có khỏe không?"

"Bác sĩ Giản đang rất mệt " y tá nói, "Hôm nay cô ấy bận rộn quá, ăn cơm cũng toàn phải đứng."

Không thể đứng nói chuyện lâu được, y tá nói hai ba câu liền quay trở lại làm việc.

Cuối cùng, đổi tư thế ngồi sinh, đứng sinh, nước ối đã ra rất nhiều vẫn không thể sinh được, nên Giản Xử Nữ quyết định áp dụng phương pháp mổ ngang. Sau khi lớp da ở đáy chậu được cắt ra, đứa bé rốt cuộc cũng được ra đời.

Là một đứa bé trai, tiếng khóc vang dội.

Sản phụ áp tay mình lên mu bàn tay Giản Xử Nữ, cực kỳ yếu ớt dùng khẩu hình nói, "Cảm ơn cô."

Giản Xử Nữ giơ ngón tay cái lên, "Cô làm tốt lắm!"

Thật ra thì chính cô cũng mém té xỉu, cả người mệt mỏi giống như không còn chút sức, dựa vào tường thật lâu mới đi thay quần áo.

Đi ra khỏi phòng mổ, mặt cô đầy mệt mỏi nhìn chằm chằm sàn nhà.

Hạ Thiên Yết từ từ đến gần.

Một bước, hai bước, nhẹ giọng nói, "mẹ sắp nhỏ (*) à."

(Câu gọi thân mật của chồng với vợ theo kiểu miền nam, nguyên tác là, mẹ của con anh)

Giản Xử Nữ sửng sốt, ngẩng đầu lên.

Gương mặt tươi cười của Hạ Thiên Yết đã xuất hiện ngay trước mắt.

Cô há miệng thật to, cho rằng mình bị hoa mắt, "Anh? Tại sao anh lại quay về?"

Không đợi câu trả lời của anh, cô nhào tới ôm cổ anh, vùi mặt vào lòng anh, "Trời ạ! món quà này đúng là vui quá quy định luôn"

"Chậm một chút, chậm một chút." Hạ Thiên Yết ôm cô thật cẩn thận, thanh âm đầy ý cười nói, "Em vượt quá quy định thì có, còn không nói cho anh biết. Sao vậy? Có ý gì đây?"

Giản Xử Nữ lập tức hiểu, hé miệng cười thầm," Em trai em nói cho anh biết?"

"Ừ" Hạ Thiên Yết buông cô ra, ánh mắt nhu hòa nói, "Bác sĩ giản, chúc mừng em!"

Giản Xử Nữ vui sướng tràn đầy gương mặt, nói, "Anh Yết à, cùng vui, cùng vui! "

Sau đó hai người nhìn nhau cười một tiếng.

"Tan tầm chưa? " Hạ Thiên Yết hỏi.

" Còn một số hồ sơ bệnh nhân cần phải viết " Giản Xử Nữ nói, "Anh chờ em một chút."

"Đi thôi, anh chờ em ở cửa. " Hạ Thiên Yết nói, "Buổi tối đến chỗ của Lục Song Tử ăn cơm chùa "

Giản Xử Nữ ra hiệu OK "Tuyệt đối không nương tay."

Đợi khoảng nửa tiếng, Giản Xử Nữ mới làm xong việc rồi tan ca

Hạ Thiên Yết đưa cho cô một chai sữa bò nóng. "Lót bụng trước "

"Mới mua hả?" Giản Xử Nữ nhận lấy rồi đặt trong tay mình.

Hạ Thiên Yết choàng qua cô, đi về phía trước, "Ừ, lát nữa em muốn ăn gì?"

Giản Xử Nữ nghiêng đầu, nghiêm trang nói, "Ăn anh được không?"

Hạ Thiên Yết xoa xoa đầu cô, "Đừng nghịch ngợm"

Giản Xử Nữ đáng thương nhìn anh, "Ồ"

Hạ Thiên Yết vui vẻ hỏi, " 'Ồ' là ý gì?"

Giản Xử Nữ rất bình tĩnh, "Theo nghĩa đen"

Nghĩa đen không hề né tránh.

Ồ, giỏi thì cắn em đi.

Hạ Thiên Yết cả người khô nóng, "Anh phát hiện tư tưởng em gần đây thường chạy bậy quá "

Giản Xử Nữ vô tội cực kì nói, "Em nào có ý gì đâu, chính anh nghĩ bậy bạ còn đổ oan cho em. Đưa tay đây! "

Hạ Thiên Yết bất đắc dĩ đem bàn tay phải đưa cho

Giản Xử Nữ ôn nhu nắm tay anh, cúi đầu hôn lòng bàn tay anh.

Trái tim của Hạ Thiên Yết đều mềm ra như nước.

Đến chỗ hẹn, Lục Song Tử than phiền liên tục, "Lập kỉ lục rồi, tôi đã ăn hết ba đĩa củ cải chua rồi nhé "

"mẹ kiếp, cậu lại ăn dưa cải nữa à." Hạ Thiên Yết hoài nghi hỏi, "Có phải cậu có sở thích quái dị gì không đó?"

"ông thích đấy." Lục Song Tử khinh thường, đen tối nói, " mỗi buổi tối trước khi ngủ tớ đều cùng củ cải chơi 'xóc đĩa' (*) đấy. Cậu có ý kiến"

(Là kiểu phái nam tự an ủi đấy)

Hạ Thiên Yết vội vàng che lỗ tai của Giản Xử Nữ lại, "Chú ý dưỡng thai "

Giản Xử Nữ cười ngặt nghẽo, "Hai người có thể dừng trò vừa gặp mặt đã ném bom vào nhau hay không?"

Lục Song Tử kêu 'mẹ kiếp' một tiếng, "Dưỡng thai?"

Hạ Thiên Yết dương dương tự đắc, "Ông đây đã được làm cha, cậu bước sang bên cạnh mà khóc đi. "

Lục Song Tử cực kì ghen tị, "Cùng lắm là thua cậu nửa cấp, tôi làm cha nuôi cũng được. Ai ui, trời cao phù hộ cho Giản Xử Nữ sinh một cô công chúa, giống như Tiểu Nữ."

Giản Xử Nữ uốn nắn nói, "Di truyền học có nói là xác suất lớn là cô con gái nhất định sẽ giống ba"

Lục Song Tử thần sắc phức tạp nhìn ngũ quan của Hạ Thiên Yết một cái, cực kỳ khổ sở nói, "À... Vậy thôi, nên sinh con trai đi "

"Trời ạ! Cậu dám nói tớ xấu xí? Hả?" Hạ Thiên Yết tức giận.

Lục Song Tử làm động tác tạm thời ngừng chiến, cười không lộ hàm răng, " Hạ tiên sinh, xin chú ý dưỡng thai. "

Giản Xử Nữ lười nghe hai bọn họ ba hoa, đi về phía chỗ ngồi. Nhìn thấy có một cô gái trẻ tuổi ngồi ở đó, yên lặng, cực kì ngoan ngoãn. Cô tò mò hỏi, "Anh dẫn theo bạn hả?"

Lục Song Tử đi tới, nói ngắn gọn, "Không phải, là con gái của hạ hàng thôi. " Anh hạ thấp giọng, "Ba mẹ em ấy đi công tác, nên em ấy ở với tôi. một ngày ba bữa, cực kì phiền toái."

Ánh mắt cô gái linh hoạt liếc Lục Song Tử một cái, ánh mắt trong trẻo lãnh đạm lại sạch sẽ.

Giản Xử Nữ rất có hảo cảm với cô ấy.

"Thật là vật hợp theo loài, không bình thường luôn về cùng một đội." Lục Song Tử cảm thán lắc đầu, vỗ nhẹ vai Hạ Thiên Yết, "như thế nào rồi? Có chết ở Thẩm Quyến không ?"

"Qua ải rồi, có thể sống. " Thức ăn còn chưa lên đủ, hai người đi ra ngoài nói chuyện phiếm.

Lục Song Tử hỏi, "Có gặp phiền toái gì không? "

"Thường xuyên là đằng khác, nhưng có thể giải quyết được. " Hạ Thiên Yết rút ra một điếu thuốc, cắn ở trong miệng, không có đốt lên, kiên nhẫn ngửi mùi thuốc lá cho đỡ thèm.

Lục Song Tử thích mùi xì gà đậm đặc, anh châm lửa, phun ra một vòng khói.

"Tôi có chuyện cần cậu giúp" Hạ Thiên Yết nói, "Tôi đã chuẩn bị xây dựng tuyến đường chở hàng từ Thẩm Quyến sang bên này. Lúc thông tuyến thì phải nhờ cậu khai thông bên bộ vận tải với biên phòng. "

"Được, phía bộ thì phải nhờ đến ông của tôi, cậu cứ thoải mái làm việc thôi." Lục Song Tử nói.

Hạ Thiên Yết ừ một tiếng, rất bình tĩnh.

Lục Song Tử chờ một hồi, "Sao cậu không nói cảm ơn tôi vậy?"

"À" Hạ Thiên Yết qua loa lấy lệ nói, "Cảm ơn"

Lục Song Tử, ngay cả hút thuốc cũng chẳng thèm.

Hạ Thiên Yết muốn đem công việc kinh doanh của mình mở rộng, cân nhắc rồi lại cân nhắc, được chọn đầu tiên chính là khu thành thị này, một là ưu thế về quan hệ và nguồn cung cấp, hai là tiện cho việc về nhà, anh sẽ có nhiều thời gian để chăm sóc Giản Xử Nữ hơn.

"Lục Song Tử, cháu gái của anh tìm anh kìa " Giản Xử Nữ từ bên trong nói vọng ra.

" Má ơi" Lục Song Tử vừa nghe đã nhức đầu, trên mặt tuấn tú đầy u ám, phiền muộn, thầm mắng, "Tức chết mà, cái đuôi này phiền chết đi được."

Nói như vậy thôi, chân vẫn phải đi vào trong.

Hạ Thiên Yết nhẹ giọng giễu cợt, "ngu đần"

Anh đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh ở ngay đầu hành lang, Hạ Thiên Yết bước tới ban công, rôi quẹo ngay khúc cua.

Anh vừa nhìn điện thoại di động có tin nhắn chở hàng, vừa bước đi. Đi chưa được mấy bước, có người gọi anh lại.

"Hạ Thiên Yết?"

Giọng của một người phụ nữ.

Hạ Thiên Yết bước chậm lại, cảm giác quen thuộc tràn ngập lỗ tai anh.

Người nọ lại kêu lên, "Hạ Thiên Yết."

Đây là câu khẳng định, ngoài kinh ngạc vui mừng, trong giọng nói không giấu được sự xúc động.

Hạ Thiên Yết rốt cuộc cũng dừng lại, ánh mắt dời ra khỏi điện thoại di động, chậm rãi ngước mắt lên nhìn.

Người phụ nữ đó đứng cách anh khoảng hai ba thước, cùng anh mặt đối mặt. Đôi môi đỏ mọng, trang điểm tinh xảo, nụ cười quyến rũ.

Diêu Di Chi không nén nổi sự mừng rỡ, đi về phía anh, "Đã lâu không gặp! Trùng hợp quá! "

Hạ Thiên Yết đứng vững, trên mặt không lộ ra thần thái gì. Không nhìn ra là vui, hay đang giận.

Dáng vẻ bình thản nhàn nhạt đó của anh làm cho Diêu Di Chi cảm giác không cam lòng. Vì thế ả ta cong mắt cười yểu điệu.

Ả ta lại bước mấy bước về phía anh, nhìn Hạ Thiên Yết, "Sao thế? Chia tay xong là làm như không quen biết nữa à? "

Ngay tại lúc này, âm thanh Giản Xử Nữ từ phía xa càng ngày càng đến gần, "Lục Song Tử luôn hỏi tại sao anh còn chưa tới, cứ mãi... "

Ánh mắt Giản Xử Nữ dừng lại trên người của Diêu Di Chi, nửa câu còn lại không thể thốt ra thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top