Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 106 -> 110

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 106: Tình yêu không thể yêu (12)

Xe của Lục Thiên Yết đã tiến vào thành phố, mưa vẫn rơi như trút, nhưng anh không dám hồi tưởng nữa.

Ở bữa tiệc sinh nhật của Tống Ma Kết, Tống Ma Kết hỏi anh, Kiều Xử Nữ là gì của anh.

Anh không trả lời.

Nếu bây giờ để cho anh trả lời... Kiều Xử Nữ sao... Cô ấy là tình yêu không thể yêu của anh.

Nếu có thể quay ngược thời gian, quay về thời điểm có người hỏi anh, Kiều Xử Nữ là của gì của anh.

Anh có thể trả lời rằng, Kiều Xử Nữ sao, cô ấy là tình yêu của anh.

Nhưng về sau, đằng sau tình yêu, đã nhiều hơn một cụm tính từ - tình yêu không thể yêu.

Từ lúc anh để ý tới cô, cho đến khi anh và cô trú mưa gặp nhau lần đầu, rồi anh và cô biết nhau thông qua Hứa Thiên Bình... Và tới cuối cùng vào cái đêm anh và cô chung một phòng kia, anh vẫn luôn nỗ lực để bản thân trở nên tốt hơn, vì theo quan điểm của anh, yêu một người, là phải duy trì thế giới của cô ấy, chứ không phải để cô ấy chịu chung thế giới của anh.

Anh mười tám tuổi tiến nhập vào làng giải trí, từ lúc ban đầu với vai thế thân, càng về sau diễn một vài vai quần chúng, rồi sau đó cuối cùng cũng đóng nam 3. Tất cả tiêu tốn bốn năm rưỡi của anh.

Trong giới giải trí, không chỉ phụ nữ bị vũ nhục, ngay cả đàn ông cũng không ngoại lệ. Huống chi anh sở hữu khuôn mặt quá xuất chúng, không chỉ phụ nữ, mà đàn ông cũng ý đồ bao nuôi anh. Anh trước giờ nói năng rất sâu sắc, lúc từ chối đã chọc giận những người có quyền thế, sau đó anh bị không ít chèn ép và bài xích.

Đó là bốn năm rưỡi khó khăn nhất đối với anh, nhưng đồng thời cũng là khoảng thời gian hạnh phúc nhất.

Mặc kệ anh gặp phải vấn đề khó khăn như thế nào, chỉ cần anh nghĩ tới anh đang nỗ lực vì người anh yêu, coi như có chịu cực hơn nữa, anh cũng cam tâm tình nguyện.

Lần cuối cùng anh đưa Kiều Xử Nữ rời khỏi Hàng Châu, anh chỉ còn mấy trăm đồng trên người cũng đều đưa hết cho cô. Khi đó được "thăng chức" trong phim mới, mặc dù là nam 2, nhưng lại là một vai nam số 2 đáng yêu. Anh tin chắc rằng dựa vào vai diễn đó, anh hoàn toàn có thể mở ra con đường của mình. Vì vậy, lúc đứng ở sân bay nhìn Kiều Xử Nữ xếp hàng kiểm tra, đáy lòng anh còn đang suy nghĩ, lần sau gặp lại cô, mối tình thầm kín nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng có thể quang minh chính đại thổ lộ yêu.

Thế nhưng, nhiều khi, cuộc sống thường không như những gì bạn mong muốn.

Sau đó, nhờ vào vai nam 2, anh đã trở nên nổi tiếng đại giang nam bắc, giá trị con người khẽ một cái liền trở mình, phố lớn ngõ nhỏ trong một đêm toàn bộ đều là tin tức về anh. Anh mang theo thành công sau nhiều năm phấn đấu như vậy đi tìm người thương, nhưng hết thảy cứ thế biến hóa nghiêng trời lệch đất.















Chương 107: Tối nay tôi không có nhu cầu (1)

Sự thay đổi đó đã khiến mối quan hệ đang ngày càng sát gần với nhau giữa anh và Kiều Xử Nữ càng lúc càng xa, càng lúc càng xa... Xa đến nỗi bây giờ trở thành người xa lạ.

Cho dù đã nhiều năm trôi qua, chuyện năm đó vẫn chưa kịp hồi tưởng thì nơi mềm yếu nhất bên lồng ngực trái của Lục Thiên Yết đau âm ỉ, ngay cả chuyện bình thường như hô hấp cũng tưởng chừng quá khó khăn đối với anh.

Lục Thiên Yết nắm chặt vô lăng, nhìn chăm chăm cần gạt nước đang hoạt động liên tục trước mắt, thần tình căng thẳng một lúc lâu, mới nhẹ nhàng chớp động mi mắt. Mạch suy nghĩ vừa định ùa về khung cảnh năm năm trước, thì khóe mắt anh xuyên qua màn mưa dày đặc bất chợt bắt gặp một bóng dáng quen thuộc.

Mở tốc độ thật nhanh vượt qua bóng dáng kia, Lục Thiên Yết cau mày, nhìn về phía sau qua kính chiếu hậu. Kính mờ căm dưới trời mưa, nên tầm nhìn không được tốt, hình ảnh phản chiếu bên trong cũng mơ hồ không rõ, thế nhưng Lục Thiên Yết vẫn nhận ra đó là ai. Anh vô thức đạp phanh gấp, xe đột ngột thắng lại, quay cửa sổ xe xuống, vươn tay lau vết nước đọng trên gương chiếu hậu, thấy Kiều Xử Nữ che dù, đứng dưới trận mưa to, như là đang đợi xe taxi.

Lục Thiên Yết nuốt một ngụm nước bọt, nâng cửa sổ xe lên, đánh xe quay vòng lại.

-

Kiều Xử Nữ và Triệu Kim Ngưu vừa mới vào thành phố, Triệu Kim Ngưu liền nhận được điện thoại báo trong nhà có chút việc gấp. Triệu Kim Ngưu vốn định đưa Kiều Xử Nữ quay về Cẩm Tú Viên, rồi mới đi xử lý chuyện trong nhà. Kiều Xử Nữ thấy trời còn sớm, nghĩ tới dù có quay về Cẩm Tú Viên cũng là một mình đối mặt với phòng ngủ trống rỗng, vì vậy liền để Triệu Kim Ngưu lái xe của cô đi giải quyết chuyện, còn bản thân cô thì xuống xe nơi gần khu trung tâm.

Lúc Kiều Xử Nữ vào shopping thì trời chỉ mới chạng vạng, chưa có mưa. Cô đi dạo một vòng trong trung tâm mua sắm, rồi lên khu food court ở tầng trên cùng tìm đại một quầy ăn cơm tối.

Ăn xong cơm tối thì đã chín giờ rưỡi, tới giờ trung tâm đóng cửa. Kiều Xử Nữ tính tiền, rồi trực tiếp đi thang máy xuống thẳng tầng trệt. Sau khi ra khỏi trung tâm, cô mới phát hiện bên ngoài đổ mưa to không biết từ lúc nào.

Kiều Xử Nữ lấy dù trong túi xách, chạy đến ven đường đợi một hồi, mãi vẫn không bắt được chiếc taxi trống nào. Vừa tính ngoắc tay, kết quả một Audi đen trực tiếp lướt qua xe taxi, giành trước một bước dừng ngay trước mặt cô.

Mưa quá lớn, Kiều Xử Nữ không thấy rõ bảng số xe. Đang định lui về sau hai bước đi ngăn đón xe taxi kia, cửa sổ xe Audi trước mặt lại đột nhiên hạ xuống, giọng nói quen thuộc mà trong trẻo nhưng lạnh lùng kèm theo tiếng mưa gió truyền tới: "Lên xe."

Kiều Xử Nữ thật không nghĩ tới đây là xe Lục Thiên Yết, giây phút nghe giọng anh kia, cô hơi ngẩn người ra. Ngay sau đó người đàn ông trong xe không kiên nhẫn liền đẩy cửa xuống xe, sau đó cũng không bung dù, bất chấp mưa lớn đi vòng qua xe, mở cửa chỗ ghế lái phụ, kéo cô tới, ra sức đẩy vào trong.















Chương 108: Tối nay tôi không có nhu cầu (2)

Một loạt hành động được Lục Thiên Yết thao tác rất nhanh mà lại chắc chắn, căn bản không cho Kiều Xử Nữ cơ hội phản kháng, liền đóng sầm cửa ghế lại phụ, rồi bước nhanh vòng về xe.

Lục Thiên Yết vừa thắt dây an toàn, vừa đạp ga, kết quả khóe mắt liếc thấy Kiều Xử Nữ chưa cài dây an toàn, ngón tay cầm vô lăng miết hai cái, đột nhiên xoay người, tiến tới bên người Kiều Xử Nữ.

Kiều Xử Nữ bị Lục Thiên Yết bất thình lình tiến lại gần liền hoảng sợ, cô không biết Lục Thiên Yết muốn làm gì, theo bản năng liền nhích ra sau một chút.

Lục Thiên Yết thấy hành động của cô như vậy, đáy lòng không nhịn được mà hiện lên một tia trào phúng không biết làm sao, thực chán ghét anh tới gần như vậy?

Lập tức mặt mày Lục Thiên Yết nháy mắt lạnh lẽo, đôi môi mím thật chặt, dùng sức kéo lấy đai an toàn của Kiều Xử Nữ, mạnh mẽ đeo vào, sau đó rất nhanh trở về chỗ ngồi. Tiếp đó, anh đạp thật mạnh chân ga, xe không hề có dấu hiệu báo trước liền phóng đi, mà Kiều Xử Nữ ngồi ở bên cạnh hoàn toàn không kịp chuẩn bị cả thân thể liền ngả về phía trước.

Sau giao dịch bất hòa lần trước, khiến anh giận dữ, thì đây là lần đầu tiên hai người ở chung một chỗ.

Kiều Xử Nữ không biết làm sao, xe đã chạy được một lúc, cô còn vẫn duy trì tư thế khi Lục Thiên Yết nhét mình lên xe, không hề di chuyển.

Lục Thiên Yết không mở miệng nói chuyện, cô cũng lặng thinh không nói, bên trong xe chỉ có tiếng mưa ngoài cửa sổ cùng tiếng quảng cáo trong radio.

Kiều Xử Nữ không dám quay đầu nhìn Lục Thiên Yết, cho nên chỉ có thể lén lút xoay đầu, nhìn xuyên qua kính xe sau khi bị mưa cọ rửa có chút mờ sương, quan sát thấy vẻ mặt Lục Thiên Yết nhìn qua có chút không được tốt, nhất thời tâm tình lúc đầu vì nhìn trộm anh mà có chút lo lắng, lại càng trở nên lo lắng bất an hơn, tay không một tiếng động cầm lấy túi, ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút thật cẩn thận.

Không khí như vậy có chút áp lực, Kiều Xử Nữ dần dần cảm thấy hô hấp không thông, vì thế liền vắt hết óc suy nghĩ ra một cái đề tài. Lúc nói chuyện, liền hít sâu một hơi: "Anh... Không phải là đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của chị Ma Kết sao? Sao đã về thành phố rồi?"

Lục Thiên Yết thật không ngờ Kiều Xử Nữ lại chủ động nói chuyện với mình, hỏi hành tung của mình, anh hơi ngạc nhiên một chút, sau mấy giây, mới chớp mắt tỉnh lại, sau đó mặt mày lạnh như băng mới hơi hơi giảm một ít, tuy rằng không có nhìn Kiều Xử Nữ, nhưng trong giọng điệu lạnh lùng, lại dịu đi một ít: "Ra về trước."

Dừng chốc lát, Lục Thiên Yết nhớ Kiều Xử Nữ hỏi hai câu, từ nhỏ bởi vì cô đơn, không thích giao tiếp cùng mọi người, cho nên vẫn luôn rất ít nói, nhưng đối với những câu hỏi Kiều Xử Nữ chủ động mở miệng, mặc kệ là ngày trước hay là hiện tại, anh nếu có thể trả lời bao nhiêu, liền cố gắng trả lời bấy nhiêu.
















Chương 109: Tối nay tôi không có nhu cầu (3)

Anh rời khỏi tiệc sinh nhật của Tống Ma Kết sớm, thật ra, là vì cái cô nàng Tống Ma Kết ấy không biết bị bệnh thần kinh gì, tự dưng chạy ra nói lảm nhảm chuyện tâm tư thầm kín của anh, anh bị ép bí quá nên phải rút đi.

Đáy lòng anh lúc đó đã lộn tùng phèo lên hết rồi, vừa mới ra cửa là trời đổ mưa, cứ thế hiên ngang chạm vào nơi yếu mềm nhất của trái tim anh, sau đó không tự chủ lái xe hướng về Cẩm Tú Viên.

Sau biến cố năm năm đó, có vài tâm sự không dám mảy may tiết lộ, Lục Thiên Yết không muốn trả lời câu hỏi thứ hai của Kiều Xử Nữ. Bởi vì đôi khi, có thể nói chuyện với cô nhiều thêm mấy từ thôi, anh cũng cảm thấy đó là một niềm hạnh phúc trộm được.

Lục Thiên Yết do dự, tìm kiếm một câu trả lời rất chung chung: "Lát nữa có chút việc bận, sẽ quay về sau."

Khoảng cách giữa hai câu chừng hơn một phút. Cho nên khi Lục Thiên Yết bất chợt nói ra câu sau, Kiều Xử Nữ có chút ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn anh rồi mới phản ứng được rằng anh đang trả lời cho câu hỏi sau của mình, liền vội vã gật đầu bày tỏ cô đã biết rồi, một lát sau còn "Ờ" một tiếng.

Lục Thiên Yết đi theo con đường Kiều Xử Nữ hay đi hướng về Cẩm Tú Viên. Lúc Kiều Xử Nữ thấy khu trung tâm mua sắm bên ven đường, biết 100 mét phía trước có một trạm tàu điện ngầm, hiện tại mới chỉ mười giờ tối, tàu điện vẫn còn hoạt động. Lục Thiên Yết đội mưa lớn như vậy quay về nội thành xử lý công chuyện, lại còn rời tiệc sinh nhật của Tống Ma Kết sớm nữa, chắc hẳn là có chuyện rất gấp. Nơi này cách Cẩm Tú Viên còn một đoạn, nếu như đưa cô về, rồi lại vột vàng chạy đi, không biết có làm lỡ...

Kiều Xử Nữ ngọ nguậy, cuối cùng vẫn mở miệng nói với Lục Thiên Yết: "Phía trước 100 mét có ga tàu điện ngầm, anh thả tôi xuống đó, tôi đi tàu điện về là được rồi. Anh cứ đi xử lý chuyện của anh trước đi."

Đáy mắt Lục Thiên Yết hơi ảm đạm, cô thật sự suy nghĩ thông tình đạt lý vì anh ư, hoặc là muốn sớm thoát khỏi anh?

Lục Thiên Yết nắm chặt vô lăng, không phản ứng, như thể không nghe thấy lời của cô.

Nhiều khi anh đều như thế, nghe được ý muốn trốn tránh anh trong lời nói của cô, nhưng anh trực tiếp bỏ qua.

Kiều Xử Nữ đương nhiên biết Lục Thiên Yết bình thường hay lơ lời cô như thế, nên cô cũng không đoán ra Lục Thiên Yết có đồng ý với đề nghị của cô hay không. Lúc xe đi ngang qua trạm tàu điện ngầm, cô vẫn nói một câu: "Trạm tàu điện ở đây..."

Theo sau lời nói của Kiều Xử Nữ, xe chẳng những không giảm tốc độ, ngược lại còn tăng tốc, vèo một cái liền bỏ lại trạm tàu điện phía sau.
















Chương 110: Tối nay tôi không có nhu cầu (4)

Lời muốn nói đột ngột bị nghẹn trong cuống họng, Kiều Xử Nữ kinh ngạc quay đầu nhìn Lục Thiên Yết, thấy sắc mặt anh chẳng biết trầm lạnh xuống từ khi nào, trông khó coi hơn so với lúc cô lên xe. Cánh môi run run, nhất thời cô chẳng nói thốt lên được tiếng nào.

Bên trong xe lại rơi vào bầu không khí bức bách như hồi đầu. Kiều Xử Nữ đành phải chuyển sự toàn bộ chú ý lên mục quảng cáo của radio để giảm bớt căng thẳng.

Nhưng quảng cáo chưa được hai phút, liền phát ra một bài hát. Khúc dạo đầu của bài nhạc này rất quen thuộc, là một bài nhạc xưa mà Kiều Xử Nữ trước đây rất thích nghe. Nhưng vì thời đi học đã trôi qua quá lâu rồi, nên nhất thời cô chưa nhớ ra được tên bài hát.

Khúc nhạc dạo đầu hơi dài, một hồi thật lâu mới tới lời hát. Chỉ một từ đầu, Kiều Xử Nữ liền nghe ra đây là giọng hát của Châu Kiệt Luân.

"Ly ca phê lạnh ngắt đã rời khỏi miếng lót.

Anh cố kiềm nén cảm xúc vào sâu tận đáy lòng

Cố gắng để có thể trở về với quá khứ

Trên mặt anh hiện rất rõ

Rằng đẹp nhất vẫn không phải là ngày mưa

Mà là khi trời mưa đã từng cùng em trú mưa dưới mái hiên..."

Thật ra Châu Kiệt Luân có rất nhiều ca khúc kinh điển, nhất là khi cô còn ngồi trên ghế nhà trường, tất cả học sinh trong trường gần như đều rất sùng bái anh. Nhưng Kiều Xử Nữ lại chỉ thích duy nhất một ca khúc này, không vì cái gì khác, chỉ vì trong lời bài hát có câu "đẹp nhất vẫn không phải là ngày mưa, mà là khi trời mưa đã từng cùng em trú mưa dưới mái hiên".

Lúc đó cô xem bộ phim The Secret thật ra là vì Châu Kiệt Luân là thần tượng của cô . Thẳng thắn mà nói, cô vô cảm đối với phim, nhưng khúc cuối lúc Châu Kiệt Luân chơi piano hát bài này, trong nháy mắt cô liền xúc động.

Một câu hát kia gợi lên khung cảnh ngày đó cô và Lục Thiên Yết cùng trú mưa. Cô như say như mê, nghe đi nghe lại bài hát này rất rất nhiều lần.

Lục Thiên Yết nhìn thẳng con đường phía trước, nhưng khóe mắt thỉnh thoảng liếc qua kính chiếu hậu nhìn Kiều Xử Nữ, thấy cô như đang xuất hồn cứ chằm chằm vào máy radio chẳng biết đang nghĩ gì. Anh vì vậy chau mày cũng nghe theo, sau đó bắt được câu hát "đẹp nhất vẫn không phải là ngày mưa, mà là khi trời mưa đã từng cùng em trú mưa dưới mái hiên".

Lục Thiên Yết nhìn trận mưa to ngoài của sổ xe, tay cầm vô lăng chợt ra sức, mãi thật lâu mới ổn định lại tâm tình của mình. Lần đầu tiên anh chủ động mở miệng hỏi Kiều Xử Nữ một câu: "Đây là bài gì?"

Kiều Xử Nữ hoàn hồn sau những suy nghĩ miên man, trả lời: "Bí mật không thể nói ra"

Dừng lại một chút rồi bổ sung thêm một câu: "Bài hát của Châu Kiệt Luân hát nhiều năm trước rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top