Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 126 -> 130

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 126: Trong phim và ngoài đời (12)

Theo tiếng đạo diễn vừa vang lên, Lục Thiên Yết không chút lưu luyến tách khỏi Kiều Xử Nữ, sự ấm áp và dịu dàng lúc đóng phim khi nãy trở lại thờ ơ và xa cách của thường ngày. Cảnh quay hoàn tất, anh trực tiếp cất bước bỏ đi.

Thời điểm Lục Thiên Yết đi ngang qua Tống Ma Kết, cô nàng nghiêng đầu nhìn anh, hào phóng nở một nụ cười thật rạng ngời, ẩn ý nói một câu: "Lục đại ảnh đế của chúng ta đã có thể lấy giả tráo thật rồi!"

Tống Ma Kết cố tình nhấn mạnh bốn chữ "Lấy giả tráo thật".

Lục Thiên Yết làm như từ đầu không nghe thấy lời của Tống Ma Kết, không nhìn đến cô lấy một cái, đi thẳng một mạch tới chỗ trợ lý, nhỏ giọng ném một câu cực cực nhạt: "Đi tẩy trang", ngay sau đó đi trước về phòng hóa trang.

Lục Thiên Yết rời đi đã lâu, mà Kiều Xử Nữ vẫn còn ngây ngốc nằm trên ghế sofa, mãi đến khi Triệu Kim Ngưu chạy tới gọi, cô mới phục hồi tinh thần một chút, sau đó lại hồn vía lên mây, bước theo sau Triệu Kim Ngưu đi vào phòng thay đồ.

Cảnh quay vừa rồi quả thật cực kỳ xuất sắc, Triệu Kim Ngưu không nhịn được tấm tắc khen Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết. Kiều Xử Nữ một chữ cũng chưa nghe, tâm trí cô hiện giờ chỉ quay quanh ánh mắt Lục Thiên Yết nhìn cô lúc quay phim khi đó, nụ hôn anh trao và những lời nói kia...

Giữa môi và răng cô vẫn còn vương lại hương vị và độ ấm khi anh hôn.

Kiều Xử Nữ chạm vào đôi môi mình, sau đó mặt liền ửng hồng.

Khi Kiều Xử Nữ và Triệu Kim Ngưu tiến vào phòng hóa trang, đúng lúc Lục Thiên Yết vừa tẩy trang xong, thay quần áo, từ bên trong đi ra.

Kiều Xử Nữ vẫn đắm chìm trong cảnh quay chưa lấy lại tinh thần, mãi đến lúc nghe Triệu Kim Ngưu hô "Ông Lục", cô mới ngẩng đầu, nhìn Lục Thiên Yết bước ra từ cửa phòng hóa trang. Vốn mặt cô có chút ửng hồng, nhất thời trở nên càng đỏ hơn, cũng chào một tiếng: "Ông Lục."

Lục Thiên Yết không chút biểu tình nào trên mặt, bước chân vẫn giữ đều tốc độ. Ngay lúc Lục Thiên Yết đi ngang qua, Kiều Xử Nữ trộm nhìn anh một cái. Anh như thể đã nhận ra tầm mắt của cô, khẽ liếc đôi mắt đạm mạc không cảm xúc qua phía cô, vẻ mặt không có bất kỳ thay đổi gì, như cô là một người xa lạ không liên quan, sau đó đi thẳng.

Kiều Xử Nữ vô thức quay đầu lại nhìn bóng lưng Lục Thiên Yết, chỉ thấy mỗi lạnh lùng hờ hững, so với sự dịu dàng ấm áp ở cảnh quay ấy thì đó dường như chỉ là ảo tưởng của cô mà thôi.

Kiều Xử Nữ nháy mắt tìm được bình ổn nơi con tim, lập tức thanh tỉnh lại. Đó chẳng qua chỉ là một giấc mơ đẹp, tỉnh mộng, cô nên trở về với thực tế. Những dịu dàng và tình cảm của anh chỉ là nhu cầu lúc quay, không phải cho cô.
















Chương 127: Cô có gì muốn hỏi tôi? (1)

Mặc dù Kiều Xử Nữ nghĩ như vậy, nhưng đáy lòng vẫn có một nỗi mất mát to lớn. Cảnh quay buổi tối có nhiều người xem như thế khiến người ta có chút mệt mỏi, nên sau khi tẩy trang, gương mặt cô trông khá bơ phờ. Về tới phòng khách sạn, Kiều Xử Nữ liền trực tiếp bò lên giường.

Kiều Xử Nữ nhấc di động lên, tính cài đặt chuông báo thức theo thói quen, mới nhớ tới ngày mai cô không có cảnh quay với Lục Thiên Yết, nên điều chỉnh sang chế độ im lặng, rồi đặt trên tủ đầu giường.

Kiều Xử Nữ ngủ không yên giấc, không biết có phải do cảnh quay tối đó, Lục Thiên Yết đã để cho cô cảm xúc quá sâu lắng, vì vậy ban đêm mơ thấy mộng. Trong mơ anh bày tỏ chân thành như thế, khiến cô vừa cảm động vừa vui sướng, sắc mặt ửng đỏ, rồi đem tâm sự giấu chặt nơi đáy lòng nhiều năm từ từ nói ra hết: "Lục Thiên Yết, anh có biết không, em đã thích anh suốt 13 năm rồi..."

Nói xong câu đó, Kiều Xử Nữ muốn ôm Lục Thiên Yết, nhưng chỉ là không khí, sau đó cô mở mắt. Đèn trong phòng đã được tắt, tối đen một mảng, Triệu Kim Ngưu đang ngủ say sưa trên một chiếc giường khác, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ. Kiều Xử Nữ không còn buồn ngủ chút nào nữa, trân trân mắt nhìn căn phòng tối om, trong đầu hồi tưởng lại ánh mắt ấm áp Lục Thiên Yết nhìn mình ở cảnh quay đó, một hồi sau là đôi mắt lạnh nhạt khoảnh khắc anh đối diện cô trước phòng hóa trang.

Kiều Xử Nữ thiếp đi lúc nào không hay, mặt trời đã lóe lên vài tia sáng ban mai bên ngoài cửa sổ.

Tuy tối qua Kiều Xử Nữ không thức khuya, nhưng nửa đêm bị tỉnh ngủ khá lâu, nên mãi cho đến 10 giờ sáng hôm sau mới thức dậy.

Triệu Kim Ngưu đã ra khỏi phòng, Kiều Xử Nữ ru rú trên giường nằm một hồi. Lúc đang chuẩn bị xuống giường đi rửa mặt, thì di động của cô chợt rung lên.

Kiều Xử Nữ nghiêng đầu, nhìn thoáng qua màn hình, là Kiều Bạch Dương gọi tới, ngay lập tức nhấn nút nghe, gọi một tiếng: "Chị."

"Rời giường rồi sao? Khoảng 15 phút chị sẽ tới khách sạn của em, em sửa soạn rồi xuống lầu đi." Cho dù qua nhiều năm như vậy, tính tình Kiều Bạch Dương vẫn không thay đổi, mở miệng nói chuyện luôn mạnh mẽ vang dội đi thẳng vào vấn đề. Sau đó cô cũng không chờ Kiều Xử Nữ ở đầu dây nói chuyện, liền trực tiếp cúp máy.

-

Mặc dù Kiều Xử Nữ đã tăng tốc tối đa rửa mặt, mặc quần áo, nhưng vẫn bị lố năm phút.

Kiều Xử Nữ vừa ra khỏi cửa khách sạn, thấy ngay Kiều Bạch Dương đang sốt ruột đứng chờ trước xe, một tay cầm điện thoại đang chuẩn bị gọi.

Kiều Bạch Dương chưa gọi cho Kiều Xử Nữ thì thấy cô ra rồi, nên thu lại di động, chỉ vào xe, ném ra một câu: "Lên xe."

Rồi mở cửa xe, ngồi xuống.















Chương 128: Cô có gì muốn hỏi tôi? (2)

Kiều Xử Nữ ngồi lên xe, vừa mới thắt dây an toàn, ngay khắc kế Kiều Bạch Dương đạp một cước vào chân ga, xe tức tốc phóng vọt đi.

Kiều Xử Nữ sớm đã quen cái thói lái xe hấp tấp của Kiều Bạch Dương. Sau khi Kiều Bạch Dương cho xe rời khỏi sơn trang, cô quay đầu sang hỏi Kiều Bạch Dương: "Chị về Bắc Kinh hồi nào?"

Kiều Bạch Dương: "Mười một giờ tối qua."

Kiều Xử Nữ: "Đi nước ngoài chơi dữ ha, bốn tháng rồi."

Kiều Bạch Dương mỉm cười không nói gì, qua một lát, cô quay đầu nhìn Kiều Xử Nữ hỏi han: "Em ấy? Cuộc sống sau hôn nhân sao rồi? Hứa Thiên Bình có đối xử tệ với em không?"

Người nhà họ Kiều, ngoại trừ Kiều Xử Nữ, thì người khác đều cho rằng Hứa Thiên Bình đã tỉnh lại, cũng nghĩ rằng người cô lấy là Hứa Thiên Bình.

Kiều Xử Nữ tức thì quay ngoài nhìn cửa sổ, lập lờ nước đôi đáp lại một câu: "Rất tốt."

Sau đó thấy Kiều Bạch Dương vẫn hướng Bắc lộ, Kiều Xử Nữ lại hỏi: "Chị đang đi đâu?"

Kiều Bạch Dương: "Ăn cơm trưa, dưới chân núi có quán đồ ăn thôn quê, hương vị cũng không tệ."

Kiều Xử Nữ gật đầu, không ý kiến.

Qua một lúc, Kiều Bạch Dương nói tiếp: "Nhưng không chỉ hai chúng ta, còn có một người nữa."

"Ai thế?" Kiều Xử Nữ quay sang liếc mắt Kiều Bạch Dương

Kiều Bạch Dương vẫn tập trung vào con đường đằng trước, cong môi mỉm cười: "Một người có khả năng sẽ trở thành bạn trai của chị."

Kiều Xử Nữ chưa từng nghe qua Kiều Bạch Dương có bạn trai khi nào, nhất thời tò mò: "Là ai hả? Chuyện khi nào?"

"Lâu rồi." Kiều Bạch Dương thần bí nháy mắt với Kiều Xử Nữ: "Nhưng vẫn chưa xác định, hiện tại chị thấy có tín hiệu rồi."

Kiều Xử Nữ càng thấy hứng thú: "Lâu như thế, Kiều Bạch Dương, sao cho tới bây giờ em cũng không biết chuyện này?"

"Hiện tại không phải đã biết sao?" Kiều Bạch Dương hỏi ngược lại Kiều Xử Nữ, sau đó lại mở miệng nói: "Người đó em cũng biết đấy."

"Em biết, lâu rồi hả ? Là ai nhỉ?" Kiều Xử Nữ càng thêm tò mò.

Kiều Bạch Dương cười không nói lời nào.

Kiều Xử Nữ bĩu môi, lôi ra hết những chàng trai có tiếp xúc với Kiều Bạch Dương trong mấy năm nay, nghĩ tới nghĩ lui, sau đó lần lượt bắt đầu đoán: "Người nối nhiệp tập đoàn Vạn Thịnh?"

"Anh ta? Chị có bị mù mới ưa anh ta." Kiều Bạch Dương vẻ mặt khinh thường nói.

"Vậy chủ tịch hội học sinh trong trường đại học?"

"Làm sao có thể? Tụi chị đã lâu không liên hệ rồi."

"Không phải tên Tony người Mỹ gì chứ..."

"Không phải, đừng đoán nữa, gặp rồi biết."

Kiều Xử Nữ bĩu môi, quay đầu đi không nhìn tới Kiều Bạch Dương nữa.

-

Tuy nhiên chỉ là một quán ăn của người dân địa phương, nhưng kiến trúc khá đặc biệt, trước cửa còn có một ao cá lớn.

Kiều Bạch Dương đã đặt trước phòng riêng, người phục vụ nghe Kiều Bạch Dương nói tên, lập tức dẫn hai người lên lầu.

Kiều Xử Nữ và Kiều Bạch Dương mới vừa ngồi xuống, người phục vụ lần nữa đẩy cửa thông báo: "Cô Kiều, bạn của cô đã tới."















Chương 129: Cô có gì muốn hỏi tôi? (3)

Cô gái nào thời còn trẻ lại không giấu giếm một chàng trai thần tượng trong lòng?

Lục Thiên Yết tướng tá khôi ngô, vóc dáng cao ráo, tính khí cô độc cực giống mấy chàng 'soái ca' lạnh lùng trong tiểu thuyết, dù xét ở bất kỳ phương diện nào thì anh cũng đều rất phù hợp với tiêu chuẩn 'nam thần' tưởng tượng của các cô gái thời hiện đại.

Vì vậy ở trường trung học, mặc kệ Lục Thiên Yết khiến người ta khó tiếp xúc bao nhiêu, nhưng nữ sinh theo đuổi anh vẫn tới tấp không ngớt.

Trong những cô nàng theo đuổi Lục Thiên Yết, náo động nhất có lẽ là Kiều Bạch Dương.

Vào ngày báo danh học sinh mới hôm đó, vừa thấy Lục Thiên Yết, Kiều Bạch Dương lập tức bị gương mặt ấy làm say mê đến thần hồn điên đảo. Trong thời gian huấn luyện quân sự, cô đã triển khai kế hoạch da mặt dày.

Chỉ tiếc, "hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình", Kiều Bạch Dương xinh đẹp xuất thân là một 'thiên kim đại tiểu thư', dùng đủ mọi biện pháp, nhưng vẫn chưa bao giờ cưa đổ được Lục Thiên Yết.

Lên cấp ba, Kiều Bạch Dương và Kiều Xử Nữ chung lớp, những lần Kiều Bạch Dương tặng quà cho Lục Thiên Yết, anh đều ném trả quà cho Kiều Xử Nữ, cau có mặt mày, mất kiên nhẫn nói hai câu: "Đưa cho chị cậu!"

"Nói cổ đừng làm phiền tui!"

"Tui không thể thích cổ!"

Kỳ thật cho tới bây giờ, Kiều Xử Nữ cũng chỉ cho rằng Lục Thiên Yết đơn giản xem cô là "sứ giả" đi truyền lời, căn bản không biết khi đó Lục Thiên Yết tìm cơ hội nói chuyện với cô, nhân tiện để tránh cô hiểu lầm anh và chị cô.

Sau sự kiện Kiều Bạch Dương theo đuổi Lục Thiên Yết không lâu, trong khoảng sáu tháng đó, tất cả mọi người đều đặc biệt quan tâm chú ý cuối cùng người nào sẽ trở thành bạn gái của Lục Thiên Yết?

Rất nhiều nữ sinh chịu không nổi sự lạnh nhạt của Lục Thiên Yết, ấn tượng tốt ban đầu bay biến, có thích thì cũng chỉ dám vụng trộm thôi. Riêng Kiều Bạch Dương lợn chết không sợ phỏng nước sôi, kiên trì không ngừng lâu như vậy, cho nên lúc ấy, mọi người đều ngầm hiểu Kiều Bạch Dương có khả năng sẽ trở thành bạn gái Lục Thiên Yết.

Mãi đến lễ Giáng Sinh cuối năm kia, Kiều Bạch Dương một lần nữa tìm tới Lục Thiên Yết, Lục Thiên Yết quả thật bị Kiều Bạch Dương bám đến phát bực rồi, hoàn toàn không nể mặt cô là chị của Kiều Xử Nữ nữa, gọn gàng dứt khoát ném một câu: "Kiều Bạch Dương, cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy cô gái nào không biết xấu hổ giống như cô vậy, bị nghiện bám trai rồi hả?"

Kiều Bạch Dương từ nhỏ đến lớn, trước nay luôn được nâng niu như trứng được hứng như hoa, chưa từng bị đả kích như vậy?

Câu nói đó của Lục Thiên Yết như một cái tát vang dội, không thương tiếc vả vào mặt Kiều Bạch Dương, khiến lòng tự trọng của cô sụp đổ, cô trực tiếp ném thẳng mấy món quà của mình vào thùng rác, sau đó xoay người bỏ đi.

Không quá mười ngày, Kiều Bạch Dương liền quen bạn trai, là một anh lớp trên học thanh nhạc của bọn họ.















Chương 130: Cô có gì muốn hỏi tôi? (4)

Sự kiện khi đó dẫn tới xôn xao rất lớn trong trường.

Nhưng ngay sau đó xuất hiện một việc hiếm lạ khác dời đi sự chú ý của mọi người.

Kiều Bạch Dương quen bạn trai rất chóng vánh, lâu nhất cũng chỉ có hai tháng.

Kiều Bạch Dương ỷ mình xinh đẹp, suốt năm cấp ba là cái bộ dạng cưỡi ngựa xem hoa, liên tục thay bạn trai.

Kiều Bạch Dương không phải là loại người so đo, cho nên không vì bị Lục Thiên Yết từ chối mà cắt đứt quan hệ với anh, lúc Hứa Thiên Bình hẹn mọi người đi chơi chung thì cô cũng thoải mái đi.

Kiều Xử Nữ vẫn luôn thương thầm Lục Thiên Yết, vào một buổi tối khoảng một năm rưỡi sau đó, cô đã từng một lần hỏi qua Kiều Bạch Dương có còn thích Lục Thiên Yết nữa không?

Lúc Kiều Bạch Dương nghe đến tên này, liền cười ngay một trận, giọng cao khí ngạo khinh thường mà bảo rằng: "Chị đã sớm không còn thích cậu ta rồi, hồi ấy chỉ là mê cái bản mặt đẹp trai đó thôi."

Mà quả thật, về sau Kiều Bạch Dương có giao tiếp với Lục Thiên Yết thì cũng chỉ hời hợt nhạt nhẽo như bèo nước gặp nhau.

Ở trường đại học, Kiều Bạch Dương còn dọn ra khỏi ký túc xá trường qua sông chung với anh chàng con nhà thế gia gốc Thượng Hải, nhưng tiệc vui chóng tàn, hai người chia tay. Không quá nửa tháng, Kiều Bạch Dương lại cặp với một Hoa kiều lớn hơn cô 7-8 tuổi, có sự nghiệp thành đạt ở Thượng Hải.

Nhiều năm trôi qua, giữa Kiều Bạch Dương và Lục Thiên Yết trước sau đều không giữ liên lạc, cho nên khi Kiều Xử Nữ nghe Kiều Bạch Dương nói cô quen anh chàng này đã lâu, và có khả năng sẽ trở thành bạn trai, thì Kiều Xử Nữ vắt nát óc liệt kê tất tần tật mấy người Kiều Bạch Dương đã quen, nhưng không hề nghĩ tới Lục Thiên Yết.

Vì vậy, khi nhân viên phục vụ lịch sự nhẹ nhàng mở cửa và nói "Cô Kiều, bạn của cô đã tới", Kiều Xử Nữ ngồi một bên vừa cười nói, vừa tò mò ngẩng đầu nhìn hướng cửa, kết quả thấy Lục Thiên Yết với vẻ mặt lãnh đạm đi tới.

Kiều Xử Nữ đang tươi cười, ngay tức khắc tắt ngấm, lời muốn nói với Kiều Bạch Dương cứ thế không thể phát ra tiếng.

Kiều Bạch Dương nghe tiếng của người phục vụ, cô lập tức đứng dậy nở nụ cười: "Thiên Yết, anh đã đến."

Lục Thiên Yết chỉ thờ ơ gật đầu với Kiều Bạch Dương đang niềm nở, sau đó kéo ghế ngồi đối diện với Kiều Xử Nữ và Kiều Bạch Dương.

Lúc sáng Lục Thiên Yết tỉnh dậy, thấy Kiều Bạch Dương gửi tin nhắn, nhưng anh không thèm để ý.

Sau khi đi rửa mặt ra, thì lại thấy có thêm cái tin nhắn nữa, cũng vẫn do Kiều Bạch Dương gửi: "Không phải anh và Kiều Xử Nữ cùng đóng phim sao? Em có hẹn Kiều Xử Nữ đi ăn cơm, giữa trưa anh có tới chung không?"

Lục Thiên Yết nhìn mãi tin nhắn đó, do dự hồi lâu, sau cùng mới nhắn lại Kiều Bạch Dương một tin: "Mấy giò?"

Kiều Bạch Dương rất nhanh hồi âm cho anh: "11 giờ rưỡi tại Tiểu Nông Gia Lạc Viên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top