Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 326 -> 330

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 326: Ba tiếng "Thực xin lỗi" (6)

Lục Thiên Yết nghe tiếng bước chân phía sau, càng ngày càng xa, chờ tới khi biến mất không còn nghe thấy nữa, thì toàn bộ sức lực trên người giống như bị rút hết, xụi lơ ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, trong đầu lúc này mới mang tất cả các sự việc vừa phát sinh, cẩn thận nghĩ lại một lần.

Có thai hai tháng, chết từ trong trứng nước...

Lục Thiên Yết giống như bị trúng tà, từ đầu tới cuối, trong đầu chỉ có hai câu nói này.

Kiều Xử Nữ mang thai, đã được hai tháng, sau hai tháng nữa là có thể biết là con gái hay con trai, qua tám tháng nữa là có thể chào đón một đứa nhỏ khóc oa oa chào đời, tiếp qua một năm lẻ tám tháng nữa đứa bé có thể xiêu xiêu vẹo vẹo đến trước mặt anh lời nói mơ hồ không rõ gọi anh là ba...

Đây là một sự kiện tốt đẹp cỡ nào, nhưng mà một sự kiện tốt như vậy, làm sao có một kết cục tàn nhẫn như vây?

Đứa nhỏ của anh...đứa nhỏ của anh và Kiều Xử Nữ...Như thế có thể nào đã chết từ trong trứng nước?

Lục Thiên Yết nghĩ tới đây, rốt cuộc nhịn không được cúi đầu, giơ tay lên bưng kín mặt, sau đó bả vai bắt đầu run run, có một giọt một giọt chất lỏng ấm áp, từ trên đầu ngón tay bắt đàu chảy xuống.

Đứa nhỏ của bọn họ, như thế nào có thể chết rồi?

Chẳng lẽ là bởi vì, anh là một người con riêng không nên có trên thế giới này, nên con của anh, phải bị trừng phát theo sao?

.......

Trợ lý đi xuống lầu, mới nhớ tới bản thân quên đưa đơn thuốc của Kiều Xử Nữ cho Lục Thiên Yết, cho nên quay trở lại, anh ta mới từ trong tháng máy đi ra, liền nhìn thấy một người ngồi ở hàng lang, người đàn ông ôm mặt, khoảng cách còn rất xa, nhưng anh ta có thể thấy được bả vai anh đang run lên.

Trợ lý trong nháy mắt đứng yên tại chỗ, không dám đi về phía trước, anh ta lẳng lặng nhìn hồi lâu, cuối cùng chung quy cũng không đi quấy nhiễu người đàn ông đang bi thương thống khổ kia, chỉ lặng yên không một tiếng động đi vào trong thang máy, rời đi, coi như chưa bao giờ trở lại, chưa bao giờ nhìn thấy.

Anh ta đi theo Lục Thiên Yết đã được bảy năm, trong bảy năm này, anh ta cưới vợ, cũng đã sinh con, tuy Lục Thiên Yết lớn hơn anh ta một tuổi nhưng so ra, anh luôn cô độc.

Anh ta cũng từng tò mò, Lục Thiên Yết có thích phụ nữ hay không, cho tới tận nửa năm trước, đồng ý với Hứa gia làm thế thân cho Hứa Thiên Bình, nếu lúc ấy anh cực lực phản đối, quả thực là liều lĩnh, nhưng mà lúc anh ta gặp được Kiều tiểu thư, trong khoảnh khắc ấy, anh ta mới biết được, mấy năm nay Lục Thiên Yết không phải muốn cô độc, mà bởi vì đáy lòng anh đã yêu một người con gái.

Anh ta nghĩ trên thế giới này, không có ai hiểu Lục Thiên Yết bằng anh ta, anh ta cũng biết xuất thân của anh không được tốt, là một đứa con riêng, thoạt nhìn anh kiêu ngạo, lạnh lùng, cô độc, thanh cao, không coi ai ra gì, tất cả mọi người đều nói tính cách của anh rất tệ, nhưng mà có ai biết đến, rõ ràng giống nhau đều là con trai của Hứa gia, một người là đại thiếu gia được chiều chuộng nâng niu, mà một người thì lại sống dưới tầng cuối cùng của xã hội, không có thân phận cùng quan tâm, từng bước từng bước dựa vào chính mình, cố gắng kiên cường trở thành thiếu niên, thoạt nhìn anh rất mạnh mẽ, thực ra, anh chẳng qua không muốn bất kì một ai nhìn thấy mặt yếu đuối của bản thân mà thôi.

Anh ta nghĩ trên thế giới này, làm cho anh cảm thấy ấm áp, chỉ có tiểu thư Kiều Kiều, nếu không anh đã không ở rất nhiều lần, lúc vô ý, nhìn tiểu thư Kiều Kiều đến thất thần ngẩn người, bây giờ con của tiểu thư Kiều Kiều và anh đã không còn, nhất định anh sẽ không thể không khó chịu, khó mà chấp nhận được.















Chương 327: Ba tiếng "Thực xin lỗi" (7)

Ngoài cửa phòng ngủ truyền đến giọng nói trầm thấp của người quản gia: "Bà chủ."

Nhìn thoáng qua Hàn Như Sơ trông như đã ngủ say, nhưng lúc này lại nhanh nhẹn nhấc chăn lên, cầm lấy áo khoác, đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn quản gia chỉ chỉ vào phòng, ý bảo đừng lên tiếng, rồi dẫn đầu đi xuồng lầu.

Quản gia theo sát phía sau bà.

Hai người đi khỏi nhà, đi tới sau vườn hoa không có một bóng người, lúc này quản gia mới mở miệng nói: "Bà chủ, cô Xử Nữ vừa mới được đưa tới bệnh viện, tôi đã cho người tới đó hỏi thăm một chút, con cô ấy bây giờ đã... chết trong bụng mẹ."

Đêm đã khuya, quản gia cố đè thấp giọng nói, lúc nói ra bốn chữ cuối cùng, dường như hơi rướn người lên, Hàn Như Sơ sợ tới mức nắm chặt áo khoác, vẻ mặt tỏ ra như vô cùng bình tĩnh, nhìn một cây hoa sen đang che trên mặt nước trong hồ, thật lâu sau mới gật gật đầu, nói: "Biết rồi."

Dừng một chút, Hàn Như Sơ nói tiếp: "Bà về trước đi, tôi muốn ở đây một mình."

"Vâng, bà chủ." Quản gia cung kính rời đi.

Một trận gió đêm thổi tới, mang theo cái lạnh thấu xương, Hàn Như Sơ nhìn chằm chằm chiếc ao trước mặt, hít sâu một hơi.

Trong mắt mọi người, gia đình bà là một gia đình hạnh phúc, hôn nhân mỹ mãn, chồng thương yêu, con hiếu thảo, nhưng có ai từng nghĩ đến, đằng sau những điều đó, bà đã chịu biết bao nhiêu khổ cực hay không?

Lúc Hứa Thiên Bình ba tuổi, bà hồn nhiên cho rằng gia đình mình là gia đình hạnh phúc nhất, cho đến khi tiện nhân kia ôm đứa con nhỏ xuất hiện trước cửa Hứa gia, cô mới biết, rốt cuộc hạnh phúc kia thật quá buồn cười!

Chồng bà, vậy mà có một đứa con hoang bên ngoài, hơn nữa lại cùng một ngày sinh ra với con bà, thân là mẹ như bà đang nghĩ đến những ngày vui vẻ, lại biến thành những ngày tối tăm chịu đựng nhục nhã.

Mấy năm nay, mỗi khi bà tổ chức sinh nhật cho con trai, lại nghĩ đến chồng mình đang ở bên ngoài cùng đứa con riêng kia.

Bà hận, trách móc, sau đó, toàn bộ thế giới của bà chỉ có mỗi Hứa Thiên Bình, bởi vì bà biết, chỉ có con mình là không bao giờ phản bội.

Bà dành trọn yêu thương cho Hứa Thiên Bình, vô cùng cưng chiều, dung túng cho con mình, cho nên lúc nghe Kiều Bạch Dương vô ý nói con mình thích Kiều Xử Nữ, bà không chút do dự từ chối Kiều gia tính tới chuyện đám hỏi, trực tiếp chọn Kiều Xử Nữ.

Thậm chí, năm ngoái, vào ngày sinh nhật của Kiều Xử Nữ, bà vô ý thấy trợ lý của Lục Thiên Yết đưa quà sinh nhật mà anh chuẩn bị cho người hầu của Kiều gia, bảo đưa cho Kiều Xử Nữ, lúc ấy bà đã không chút do dự ngăn cản, nhìn thấy tấm thiệp chúc mừng của Lục Thiên Yết viết, bà nhanh chóng cắt đứt tâm tư của Lục Thiên Yết với Kiều Xử Nữ thay con mình.

Nguyên nhân rất đơn giản, Kiều Xử Nữ là người mà con bà thích, người khác không thể đoạt được, huống chi Lục Thiên Yết là người bà ghét nhất trên thế giới này, nên càng không được phép. Đêm đó, bà dứt khoát nói với Lục Thiên Yết, Kiều Xử Nữ cùng Hứa Thiên Bình đã có hôn ước, thật ra lúc đó, chuyện đám hỏi còn chưa có đính ước, dù sao ngay lúc đó con bà cũng còn nhỏ.

Nếu không phải ông trời gây tai họa khiến Hứa Thiên Bình bị tai nạn, bà buộc phải làm vậy, còn không bà tuyệt đối không để hai người kia có cơ hội gặp gỡ nhau.

Thật ra lúc đó không có cách nào cả, trên thế giới này, người duy nhất có thể đóng vai Hứa Thiên Bình, chỉ có Lục Thiên Yết.















Chương 328: Ba tiếng "Thực xin lỗi" (8)

Bà dĩ nhiên sẽ không ăn nói khép nép đi cầu xin Lục Thiên Yết giúp nhà họ Hứa, nhưng bà biết chắc chắc Lục Thiên Yết sẽ giúp, bởi vì anh thích Kiều Xử Nữ.

Lúc ấy tình huống quá vội vã, bà cũng không có nghĩ nhiều, ai ngờ cô nam quả nữ sống chung một nhà, cuối cùng còn xuất hiện một đứa bé!

Không nói Hứa Thiên Bình có thích Kiều Xử Nữ không, bây giờ Kiều Xử Nữ vẫn là con dâu nhà họ Hứa trong mắt người ngoài.

Con dâu nhà họ Hứa mang thai, như vậy chắc chắn mọi người cũng sẽ cảm thấy đó là con của Hứa Thiên Bình, đứa bé kia khi sinh ra, nhà họ Hứa bọn họ cũng phải chấp nhận.

Bà đã không cho Lục Thiên Yết vào nhà họ Hứa, bây giờ làm sao có thể để con của anh vào nhà họ Hứa?

Kiều Xử Nữ cũng không biết mình có thai, bà cũng là mẹ, biết một khi người phụ nữ có thai, mặc dù biết đứa bé này không nên tới, nhưng cũng sẽ không nhẫn tâm bỏ nó, đến lúc đó nếu bà để cho Kiều Xử Nữ bỏ đứa bé, khó tránh khỏi để giữa bọn họ xuất hiện hiềm khích, đến lúc đó Kiều Xử Nữ vì bảo vệ con của mình, dưới tình thế cấp bách, sẽ hoàn toàn rạn nứt, đối với bà không có lợi gì cả.

Phải biết, bây giờ Hứa Thiên Bình còn chưa tỉnh lại, Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết cũng còn có ích.

Cho nên, xế chiều hôm đó, bà nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đến cuối cùng, biện pháp xử lý tốt nhất, chính là... Để cho đứa bé trong bụng Kiều Xử Nữ, hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội nào xuất hiện trên thế giới này.

-

Lục Thiên Yết ngồi yên hồi lâu, mới đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh, rửa mặt, sau đó có hơi hoảng hốt ra ngoài, tiếp tục chờ chừng nửa giờ, cửa phòng phẫu thuật mở ra, Kiều Xử Nữ được đẩy ra ngoài, trực tiếp vào phòng bệnh.

Mặt cô có chút tái nhợt, yên tĩnh nằm ở trên giường ngủ, dường như cô vẫn chưa biết tất cả những chuyện đã xảy ra.

Phẫu thuật lấy thai chết không hẳn là phẫu thuật lớn, nhưng lưu ý sau khi phẫu thuật cũng khá nhiều, không nên để bị lạnh phải chú ý nghỉ ngơi, tránh quan hệ, bác sĩ nói một lần rõ ràng cho Lục Thiên Yết nghe, Lục Thiên Yết cẩn thận nhớ ở trong lòng.

Đến cuối cùng, giống như bác sĩ nhớ tới điều gì, hỏi Lục Thiên Yết một câu: "Vợ của anh, bị mất ngủ à?"

Lục Thiên Yết bị hỏi vấn đề này, hơi nhăn trán lại, anh và Kiều Xử Nữ ngủ với nhau số lần không nhiều, nhưng cũng không thấy cô mất ngủ, vì vậy có hơi nghi ngờ nhìn bác sĩ: "Sao vậy?"

"Vừa rồi tôi lấy máu của cô ấy, phát hiện trong máu có thành phần thuốc ngủ, cho nên tôi nghĩ vợ của anh ngủ không ngon giấc, sẽ có thói quen dùng thuốc ngủ."

Trán Lục Thiên Yết càng nhăn chặt hơn, cho tới bây giờ anh cũng không biết Kiều Xử Nữ dựa vào uống thuốc ngủ mới có thể ngủ, đáy lòng nổi lên một tia đau lòng, ra sức mím môi, không nói gì.

"Thuốc ngủ có tính lệ thuộc, không nên để cho cô ấy tiếp tục uống, uống nhiều rất hại cơ thể. Vợ anh không biết mình mang thai, cho nên vẫn luôn không ngừng uống, sau khi cô ấy uống, rồi ngủ, thai nhi cũng sẽ ngủ, dĩ nhiên, liều thuốc cô ấy dùng không lớn, ảnh hưởng cô ấy không nhiều, nhưng đứa bé thì không, liều thuốc kia, đủ bóp chết đứa bé."

Bác sĩ nói tới đây, dừng lại, rồi nói tiếp: "Cho nên, nguyên nhân đứa bé chết trong bụng vợ anh, cũng bởi vì cô ấy sử dụng thuốc ngủ."















Chương 329: Ba tiếng "Thực xin lỗi" (9)

Khi bác sĩ nói tới đây, dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: "Cho nên, nguyên nhân con của các người chết từ trong trứng nước, là do vợ của cậu dùng quá nhiều thuốc ngủ."

Lục Thiên Yết sửng sốt trong nháy mắt, sắc mặt thoáng tái nhợt.

"Hơn nữa, vợ của cậu uống phải một loại thuốc ngủ, bên trong có thành phần an thần, tác dụng của an thần một khi phác tác, sẽ làm cho con người lâm vào hôn mê, điều này chính là nguyên nhận tại sao vợ của cậu đêm nay lại hôn mê."

"Vừa nãy lúc phẫu thuật, có dùng thuốc gây mê cho vợ cậu, hơn nữa do cô ấy có dùng thuốc ngủ, cho nên thời gian để tỉnh lại phỏng đoán còn rất lâu, tỉnh lại sẽ không có vấn đề gì, đến lúc đó là có thể làm thủ tục xuất viện, có thể đến lúc ấy thân thể sẽ suy yếu, về nhà nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, vừa nãy khi xem bệnh án tôi cũng đã nói qua, sau khi phẫu thuật, phía dưới chảy máu một khoảng thời gian, nếu muốn sau này không bị chảy huyết, nhất định phải thường xuyên đến bệnh viện kiểm tra."

Bác sĩ nói một đoạn rất dài, nói nên tình trạng hiện tại, sau khi nói xong, nhìn sắc mặt khó coi của Lục Thiên Yết, nghĩ nghĩ, vì thế liền lắm miệng nhiệt tình khuyên bảo hai câu: "Chỉ có điều, Lục tổng, tôi biết hiện tại cậu khẳng định rất khó chịu, nhưng cũng hi vọng cậu đừng có trách cứ vợ mình, cho dù đứa bé này có được ra đời, cũng cùng cậu định ra quan hệ, là kết quả do hai người các cậu không có ý thức tránh thai, cậu khổ sở vì mất đi đứa nhỏ, nhưng tin tưởng tôi, thân làm mẹ so với cậu, vợ của cậu càng đau khổ, bởi vì đây là thiên tính của một người mẹ. Hơn nữa nếu cô ấy biết chính vì bản thân uống thuốc ngủ mà làm cho đứa nhỏ tử vong, chỉ sợ là sẽ vô cùng áy náy, sở dĩ bây giờ tôi nói cho cậu, mà không phải để vợ của cậu tỉnh lại mới nói, là sợ vợ của cậu không chịu nổi kích thích này."















Chương 330: Ba tiếng "Thực xin lỗi" (10)

Nếu so với anh thì cô càng khó chịu hơn, nhưng khó chịu như thế nào?

Lục Thiên Yết chỉ đơn thuần nghĩ như vậy đã cảm thấy có chút gì đó không thể chấp nhận được, thật sự không thể chấp nhận, đó chính là sự tự trách bản thân sâu sắc.

Bọn họ nói rất đúng, chuyện này là anh đã sơ sẩy, anh yêu cô nhiều năm như vậy, mỗi lần ân ái cùng cô, anh đều cảm thấy như một giấc mơ, nên quên chuyện tránh thai, mà thật khéo, cô cũng quên mất, sau đó còn có bi kịch xảy ra.

Lúc đến trường, ở ký túc xá cho học sinh nam, không phải không có chuyện vụng trộm yêu đương ăn trái cấm, mà tất cả mọi người đều trẻ người non dạ, nên cũng gây ra chuyện ảnh hưởng đến mạng người.

Anh nhớ rõ lúc học trung học, có một lần học thể dục, một nữ sinh không biết mình có thai, còn tham gia chạy cự li dài, lúc chạy đến vòng cuối cùng, đột nhiên chảy máu rất nhiều, sau này mới biết được là sinh non, lúc ấy là học trung học, trường học thấy điều đó ảnh hưởng đến uy tín, cuối cùng đuổi học học sinh kia, lúc bạn đó đến trường thu dọn đồ đạc, khóc đến sưng vù mắt, mà chẳng lâu sau nam sinh kia có bạn gái mới, mỗi lần những nữ sinh khác nói về chuyện này, đều mắng cô gái kia không biết giữ gìn.

Còn có một lần, lúc học đại học, lúc ngủ, có một nam sinh đang khoa trương về điều kiện gia đình, nói về một cô gái tên Kế Hoa, cô ấy vì gã nam sinh này mà xảy thai hơn ba lần, gã cũng không thương hại nữ sinh kia, thậm chí sau khi uống rượu, lúc khoe khoang gã còn nói đã liên tiếp nói về chuyện này, sau khi tốt nghiệp, nam sinh này đã không lưu tình mà đá nữ sinh kia, lúc đó, nữ sinh kia suốt đời cũng không thể mang thai.

Năm đó bởi vì việc không liên quan đến mình, nên căn bản anh không để ý tới, chuyện này qua đi cũng rơi vào quên lãng, cho đến lúc con Kiều Xử Nữ chết từ trong bụng mẹ, dẫn đến việc sinh non, không biết tại sao hai việc trên lại xuất hiện rõ ràng trong trí nhớ.

Khi đó không phải anh không có cảm xúc, cũng thấy hai nam sinh thật cặn bã, nữ sinh thì quá mức đáng thương, thậm chí anh còn âm thầm thề trong lòng, nếu có một ngày anh có thể may mắn cùng Kiều Xử Nữ, anh tuyệt đối không để cô trải qua những điều xấu xa như vậy, anh muốn dốc hết sức mang đến cho cô những điều tốt đẹp nhất trên thế giới.

Nhưng mà, hiện tại thế nào?

Anh đã khiến cô trải qua một cuộc tình đau thương...

Nếu anh không chạm vào cô, nếu anh kiềm chế bản thân, nếu anh nhớ tới việc tránh thai... Nếu vài ngày trước anh thấy cô nôn liền nghĩ đến cô bị nghén... Nếu là...

Lục Thiên Yết nắm chặt tay, trong cổ vừa chua xót vừa đau đớn.

Rõ ràng có rất nhiều cách để tránh xảy ra chuyện đau lòng, nhưng anh cố tình không làm được dù chỉ một cái "nếu".

Anh thật sự xin lỗi cô.

Không khiến cô được hạnh phúc, lại mang cho cô sự tối tăm.

-

Cả đêm Lục Thiên Yết không ngủ, vẫn giữ bên giường bệnh của Kiều Xử Nữ.

Theo như lời bác sĩ, thuốc mê và thuốc ngủ khiến cô ngủ lâu như vậy, vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, bác sĩ vừa đến đã nói không có gì trở ngại, chỉ là ngủ say thôi.

Lúc bảy giờ sáng, Lục Thiên Yết gọi điện cho trợ lý, bảo tới đón mình rồi làm thủ tục xuất viện cho Kiều Xử Nữ, trở về Cẩm Tú Viên.

Má Trần đã tỉnh lại, nhìn thấy xe trở về, lập tức ra đón, nhìn Lục Thiên Yết ôm Kiều Xử Nữ còn đang ngủ say, vẻ mặt lo lắng lập tức hỏi: "Cậu chủ, cô chủ thế nào rồi?"

Sáng mùa hạ, bên ngoài hơi lạnh, Lục Thiên Yết sợ Kiều Xử Nữ bị cảm lạnh nên không để ý đến lời nói của má Trần, trực tiếp vào phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top