Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10 : Chúng ta có thể thử?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu chị là đàn ông, có lẽ em đã..."
Đã không thể kìm lòng được tới ngày hôm nay

Jung Sook gấp gáp tìm môi Kwon Sook, nụ hôn có phần lộn xộn. Não bộ Kwon Sook tê liệt vài giây, bất ngờ vì sự chủ động đầu tiên đến từ đối phương. Kwon Sook ôm lấy cổ Jung Sook, hơi ghì chặt để khuôn miệng xinh đẹp của nàng gần lại bên mình. Môi Jung Sook ngọt thơm, đầu lưỡi mềm mại lại thật biết cách đưa đẩy. Kwon Sook thấy người mình nóng rực, cô hơi ngả người xuống để Jung Sook nằm úp trên thân mình. Bàn tay linh hoạt đã bắt đầu lang thang dọc sống lưng Jung Sook. "Đừng...Đừng vội...Kwon Sook"

"..."

"Cốc...cốc...cốc" Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng cảm xúc " Phu nhân! Trong đó ổn cả chứ?..."

Jung Sook giật mình, choàng mở mắt, vội trèo xuống khỏi cơ thể Kwon Sook "Vâ...vâng..." Cô đáp vọng lại, hơi thở còn hơi đứt quãng vì màn hôn kéo dài vừa rồi

Jung Sook ngoái đầu nhìn Kwon Sook, ngượng ngùng quẹt môi rồi quay mặt đi hướng khác. Hai má đào chợt ửng đỏ thật đáng yêu. Jung Sook với bông băng trên khay, cố tìm việc gì đó làm để thoát khỏi tình huống khó xử

Kwon Sook ngồi dậy, hơi nhích người về phía Jung Sook, khều nhẹ vào lòng bàn tay ấm nóng "Jung Sook...Jung Sook à...". Kwon Sook khẽ gọi, thanh âm nỉ non, nhẹ nhàng ấm áp như vừa dỗ dành lại vừa cầu khẩn. Cô ôm lấy eo nàng từ phía sau, vùi mặt vào chiếc cổ cao trắng ngần, hít hà lấy hương hoa bạch trà nhè nhẹ "Em quay lại đây...", Kwon Sook kiên nhẫn

Jung Sook xoay người, cuối cùng cũng chịu mặt đối mặt với Kwon Sook. Cô hơi cúi xuống không dám nhìn thẳng vào ánh mắt tha thiết của người đối diện. Jung Sook từng rất nhiều lần bắt gặp Kwon Sook tiếp xúc với người khác, song tất cả chỉ dừng lại ở biểu cảm đạo mạo lạnh lùng. Dường như sự trìu mến này luôn dành để thể hiện cho cô, là của riêng cô. Jung Sook chợt bồi hồi, cũng muốn tận hưởng trọn vẹn điều biệt đãi ấy

Kwon Sook nâng má Jung Sook, khẽ thơm nhẹ làm sắc hồng càng hiển hiện rõ "Em xinh quá!". Cô nhất thời ngây ngốc trước vẻ đẹp lay động lòng người của Jung Sook. Khuôn mặt này, đôi mắt này, cánh môi này,...tất cả đường nét đều vừa vặn không chút khoa trương, nhưng lại khiến Kwon Sook hết lần này tới lần khác muốn ghì lấy, hôn lên để đánh dấu chủ quyền của mình

...

"Nào..." Jung Sook hắng giọng, cầm hai cổ tay người kia bỏ xuống đệm khi nhận thấy Kwon Sook lại chuẩn bị được đà lấn tới. Kwon Sook hụt hẫng, hơi xị mặt xuống nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi im để Jung Sook bôi thuốc xát trùng lên các vết bầm. Jung Sook cẩn thận, vừa thấm bông lại vừa xuýt xoa vì sợ Kwon Sook đau đớn. Vẫn không hay biết tất cả chỉ là màn kịch khổ nhục kế của Kwon Sook dựng lên. Đi đến nước này coi như cũng đã thành công sáu bảy phần. Kwon Sook thầm mở cờ trong bụng

"A..." Kwon Sook nhanh chóng nhập vai lại, nghiến răng nhăn nhó khẽ kêu lên

"Em xin lỗi" Jung Sook nhẹ lại, dùng đầu ngón tay xoa lên vết tím lớn nhất ở gần mắt "Chỗ này đau nhất à?"

"Không..." Kwon Sook thều thào "Qua bên kia một chút"

"Chỗ này à..." Jung Sook dí mặt lại gần, căng mắt ra quan sát

"Một chút nữa..."

"Ở đây chưa bôi thuốc, để em...ưm"

"Chụt!"

"Kwon Sook!!" Jung Sook lừ mắt, hơi cắn môi giận dỗi

"Jung Sook nhà ta dễ bị lừa thật đấy" Kwon Sook trêu đùa, trưng ra nụ cười thản nhiên như đang vô tội

*******

Màn đêm quay lại sự tĩnh mịch vốn có. Người trong nhà đã chìm vào giấc ngủ, khoảng sân im lặng, ngoài vườn chỉ còn tiếng ve kêu dáo dác hỗn loạn đủ những âm thanh trầm bổng. Vẫn còn đương mùa hạ, không khí ở Ponghang hơi khô và cái nóng thì gay gắt. Jung Sook không biết do thời tiết hay do bản thân, từ nãy tới giờ nằm cạnh Kwon Sook cô cũng thấy môi mình khô khốc và cơ thể hơi rạo rực

"Jung Sook? Em ngủ chưa?" Kwon Sook cất tiếng

"Hmm..." Jung Sook hơi co người, xoay mình nằm nghiêng

"Tới đây..." Kwon Sook chìa một tay, ra hiệu Jung Sook gối đầu lên. Ôm gọn cơ thể mảnh khảnh mềm mại của nàng trong lồng ngực mình

"..."

"Chúng ta...phải thế nào bây giờ" Jung Sook ngập ngừng, vẫn hơi e ngại vì cuộc tình ngang trái sắp sửa đến

"Hôn tôi nhiều như vậy, bây giờ em lại định bỏ tôi sao?" Kwon Sook nhíu mày, vuốt ve mái tóc mượt mà

"Nhưng mà..." Jung Sook chần chừ "Em chưa từng hẹn hò với phụ nữ"

"Không quan trọng giới tính, tôi thích em!" Kwon Sook đáp lại chắc nịch, không cho Jung Sook có đường lui

"..."

"Vậy thì...chúng ta thử trước nhé?" Jung Sook dè dặt đề nghị sau một hồi suy nghĩ

"Thử?"

Ý em là gì? Em muốn thử gì?

"Thử hẹn hò trước ấy?" Jung Sook điềm tĩnh đáp lại, vỗ từng nhịp chậm rãi lên lưng Kwon Sook như trấn an

"Em vẫn còn không tin tưởng tôi?" Kwon Sook hơi chùng xuống

"Không phải!" Jung Sook lắc đầu "Chỉ là em lo mình không thể hiện tốt, có thể làm chị thấy thất vọng..." Khác với Kwon Sook vốn đào hoa phong lưu, Jung Sook lại thuộc kiểu phụ nữ điển hình. Joon-go vừa là chồng vừa là mối tình duy nhất Jung Sook từng có, nói gì tới việc hẹn hò với người đồng giới. Cô chưa từng nghĩ tới bản thân lại kề sát thân thể hay chạm môi cùng một người phụ nữ khác. Tình yêu này đối với Jung Sook thật mới mẻ lạ lẫm, nhưng cũng thật tò mò muốn trải nghiệm thử

"..."

"21 ngày thì sao?" Kwon Sook hỏi, hôn lên trán Jung Sook. Cô từng đọc ở đâu đó rằng : Các hiện tượng có khuynh hướng cần ít nhất 21 ngày thì những hình ảnh trong tư duy, hành vi cũ mới biến mất và những hình ảnh trong tư duy, hành vi mới mới bắt đầu bám trụ. 21 không phải khoảng thời gian quá dài hay ngắn, nhưng có lẽ đủ để Kwon Sook chiếm lấy trọn vẹn trái tim nàng với tấm chân tình đã có sẵn. Kwon Sook xưa nay không tin vào những học thuyết viển vông, nhưng Jung Sook thật giống như một bài thực hành nhìn đơn giản nhưng lại khó giải quyết. "Ăn chắc mặc bền" Kwon Sook tự nhủ, vẫn nên thận thận trọng chậm rãi trong từng bước chinh phục thì hơn

"Vậy sau đó nếu chúng ta không hợp nhau?" Jung Sook tiếp tục đưa ra những giả định xa xôi

"Nếu thế... tôi sẽ biến mất mãi mãi để em không thể nào gặp lại tôi nữa nhé?"

"Ai cho chị biến mất?" Jung Sook phụng phịu đánh nhẹ vào bờ vai rộng vững trãi

"Ừ...được rồi" Kwon Sook mỉm cười, hài lòng kéo người đối diện lại gần hơn

"Kwon à...Chúng ta bắt đầu hẹn hò rồi đúng không?"

"Vậy thì nên thử điều các cặp đôi yêu nhau vẫn thường làm chứ?" Kwon Sook thì thầm mờ ám vào tai Jung Sook khiến nàng hơi rùng mình. Trong một khoảnh khắc sơ suất, Kwon Sook đã lật người đè chặt Jung Sook xuống đệm, những ngón tay thon dài mon men sau lớp váy

...

Continue.

.

.

.

.

.

Lẽ ra có đoạn sau nhưng hôm nay mới là thứ bar :)) không đủ tỉnh táo để viết. Thế nên hẹn một cuối tuần xa xôi :)))))))))
Nhưng mà hôm nay ngày đẹp đấy 22022022. Thích hợp để đánh dấu mối quan hệ của OTP đã thoát khỏi trạng thái mập mờ :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top