Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24: Xếp Hàng

Chương 24: Xếp Hàng

Edit: Cam Lavigne

Mười phút sau, Mạch Tân cùng Kwee đã đứng xếp hàng trước cửa hàng "Nhất Điểm Điểm"[1].

[1]Nhất Điểm Điểm: 一点点 – Yidiandian, một hãng trà sữa.

Nhất Điểm Điểm là tên một tiệm trà sữa, còn là một trong những thương hiệu trà sữa hot nhất thành phố S, vì được cư dân mạng đánh giá cao nên đã trở thành cửa hiệu nổi tiếng trên mạng, nên có rất nhiều người uống, luôn luôn phải xếp hang.

Đúng là không đến sẽ không biết, trà sữa thôi mà, vậy mà cũng có nhiều người bỏ thời gian để xếp hàng.

Anh cũng không nghĩ tính cách của Mạch Tân sẽ lựa chọn mua những thứ phiền phức này. Người xung quanh ồn ào làm những lời anh vốn muốn nói cũng không thể hỏi cô.

Muốn trách thì trách lúc nãy ở phòng làm việc của cô, cả buổi cũng không nói được câu nào.

Lúc ấy nếu là Hoãn Hoãn, nhất định sẽ khách khí mời Kwee vào ngồi một chút, đáng tiếc Mạch Tân không suy nghĩ tới việc này. Cô cho rằng Kwee chỉ đi ngang qua, nên thành thành thật thật đứng một bên chờ anh nói lí do đến tìm cô.

Thật ra cô nghĩ rất đơn giản, với cách làm việc của Kwee, không có việc sẽ không đến điện Tam Bảo[2]. Anh đến tìm cô, nhất định là có chuyện.

[2]Không có việc sẽ không ghé thăm

Nhưng mà chờ thật lâu, chàng trai trước mặt cũng không nói gì, cuối cùng chỉ hỏi cô: "Cô muốn đi đâu?"

Mạch Tân ăn ngay nói thật: "Định qua gần đây mua đồ."

"...Lên xe đi, tôi đưa cô qua."

Hai người ngồi trong xe vẫn trầm mặc như cũ, cứ như vậy đến tiệm trà sữa, Mạch Tân vô thanh vô tức đi xếp hàng, Kwee thấy hơn mười người đang đứng đợi trước quầy thanh toán, âm thầm nhíu mày.

Mấy người này đều tới mua trà sữa ??

Lúc xếp hàng, Mạch Tân không quen việc liên tục tiến lên phía trước, vẫn duy trì một chút khoảng cách. Tất nhiên, người ở phía sau cô lại không nghĩ vậy, em gái đằng sau nôn nóng đẩy cô nhiều lần.

Kwee đứng bên cạnh nhìn một lúc, thật sự không có cách ngoảnh mặt làm thinh.

Anh nhét điện thoại vào túi quần, bỗng bước tới, đưa tay ở giữa nữ sinh kia và Mạch Tân, nghiêng đầu nói với cô, "Cô ra đi."

"Hả...?" Mạch Tân mờ mịt ngẩng đầu.

Không đợi được, nên muốn cô không mua nữa sao?

"Cô ra đi, để tôi xếp hàng cho." Anh nhíu mày, ngữ khí cương quyết lặp lại lần nữa.

Mạch Tân bị khí thế của anh hù dọa, quên cả việc khách sáo nói từ chối, vô thức nghe lời bước ra ngoài, Biết rõ lòng tốt của anh, cô đứng bên cạnh nhỏ giọng cảm ơn, "Cảm ơn anh."

Anh không đáp lại cô, chỉ mất kiên nhẫn nhìn đám người đằng trước.

Nữ sinh đằng sau liên tục vụng trộm quan sát bọn họ, dẫu sao gương mặt này của Kwee khiến cho người ta nhìn một lần rồi khó mà không nhìn thêm lần nữa.

Vừa đúng lúc bạn trai của cô ta ở bên kia đường bước tới.

Không so sánh sẽ không tổn thương, nhưng đã có sự việc vừa rồi nên em gái bất chấp tất cả, liền phàn nàn với bạn trai: "Sao đến chậm vậy! Bạn trai nhà người còn không nỡ để bạn gái mình xếp hàng, anh thì sao? Tới cũng không biết làm gì?"

Bạn trai...

Mạch Tân và Kwee liếc mắt nhìn nhau, sau đó ai nấy gượng gạo quay đầu.

"Không, anh không phải...À! Không phải em nói muốn ăn su kem ở tiệm Z sao?" Đột nhiên bị bạn gái giảng đạo, bạn trai của em gái vô thức nói thôi xong, mặt sững sờ giơ túi giấy lên.

Bị người ta xem như bạn trai bạn gái, Mạch Tân cùng Kwee đều không lên tiếng, không thân mật và nhiệt tình như cặp đôi phía sau.

Bạn trai của em gái đằng sau vì họ mới bị bạn gái trách mắng, lúc này không nhịn được biện minh cho bản thân, nhỏ giọng nói, "Hai người đằng trước chắc chắn không phải người yêu..., vừa rồi người kia còn nói lớn tiếng như vậy."

Mạch Tân ở một bên 囧 không kịp, mặt Kwee thì đen lại.

Anh hai, giọng anh nhỏ một chút được không? Chúng tôi nghe được hết rồi...

"Cũng đúng nha," Em gái cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, "Chắc là anh trai? Anh trai em cũng vậy, bình thường ra ngoài chơi chẳng nói câu nào, nhưng đối với em rất tốt."

Cô ta đến gần, nhỏ giọng lải nhải, "Nhưng mà giá trị nhan sắc của anh trai này hơn anh trai em cả trăm lần!"

Cặp "anh em" bị cưỡng ép, Mạch Tân – Kwee:...

Hơn mười phút trôi qua, rốt cuộc cũng đến lượt bọn họ, Mạch Tân nói giọng hàm ý, Kwee nghiêng người bước qua chỗ bên cạnh, nhường vị trí trước quầy thanh toán cho cô.

"Hai ly trà sữa trân châu nóng," Cô nhớ lại mùi vị lúc nãy Hoãn Hoãn nói, nhân viên mỉm cười hỏi cô, "Vâng, xin hỏi còn cần gì khác không ạ?"

Mạch Tân đang định trả tiền, nghe vậy thì dừng một cái, quay đầu hỏi người kế bên, "Anh, muốn uống gì không?"

"Không cần, cảm ơn," Giọng anh nhàn nhạt.

Đặt xong còn phải lấy số chờ, muốn mua được thật là tốn thời gian.

Lúc này Mạch Tân mới hối hận, nếu biết đợi lâu như vậy, sẽ không mua ở Nhất Điểm Điểm...Hai người đứng trong góc, Mạch Tân không biết nên nói gì, trái lại Kwee ở bên cạnh lại mở miệng trước: "Chuyện video, là nhờ cô giúp."

Anh đã biết?

Mạch Tân kinh ngạc quay đầu, chống lại ánh mắt anh. Con ngươi của anh đen kịt, âm trầm nhìn sang, dễ làm cho người khác thất thần.

Cô run sợ vài giây, mới ậm ừ nói, "Không việc gì, anh cũng giúp tôi nhiều."

Kwee đen mặt, anh giúp cô nhiều?

Là chỉ việc anh hi sinh nhan sắc để làm mẫu vẽ cho cô?

Có điều, lúc Mạch Tân nói ra những này lời này rõ ràng không nghĩ nhiều như vậy, vì vậy chỉ có mỗi anh tự mình hờn dỗi.

"Hôm qua cô đứng ở cổng sân đấu, cùng người ta nói đến chuyện này?"

"Ừm."

Quả nhiên, anh tiếp tục hỏi: "Vậy cô đồng ý với chim cánh cụt điều kiện gì?"

Mạch Tân hơi cúi đầu, "Nói là điều kiện cũng không đúng. Chỉ là bọn họ muốn tôi sản xuất hoạt hình tuyên truyền cho giải CKTG mùa s9 thôi."

"Phải không?" Anh không hiểu mấy việc này, nhưng tham dự hạng mục của chim cánh cụt, chắc chắn rất phức tạp.

Anh nghĩ tới ý tưởng riêng của Mạch Tân, cô thật sự nguyện ý bị kéo xuống nước?

"Nếu như không có chuyện video, có lẽ cô cũng không bằng lòng..."

"Không đâu," Mạch Tân sợ anh hiểu lầm, vội vàng giải thích, "Tôi rất vui khi được hợp tác đấy."

Cô không nói dối.

Tuy một khi đi vào sản xuất, phần cô cần hoàn thành vô cùng rườm rà, nhưng dù sao đây cũng là case[3] đầu tiên cô nhận khi về nước, nếu không tin việc nợ Carry một ân tình, thì quả thật trong lòng cô cũng tính là sẵn lòng.

[3]Case: Công việc, trường hợp, vụ án

Nhưng công việc cần làm ở giai đoạn đầu, đúng là làm cô có chút đau đầu...

Cô sợ Kwee sẽ hỏi nữa, vậy thì cũng không biết phải trả lời thế nào.

Đúng lúc nhân viên gọi tới số của cô, Mạch Tân như được ân xá, vội vàng qua nhận trà sữa.

Lúc rời đi, Kwee lướt nhìn cô một cái, thuận miệng hỏi: "Không uống à?"

"A, cái này mua cho mấy người Hoãn Hoãn."

Cũng đúng, đối với cô mà nói, không có chuyện đầu óc có vấn đề, đi đường xa xôi đến đây mua trà sữa.

Hai người trở lại xe, một mạch chở cô đến trước cửa phòng làm việc. Anh dừng xe, cô gái bên cạnh mở dây an toàn.

"Mạch Tân," Anh đột nhiên gọi cô lại.

"Hửm?" Mạch Tân ngừng cởi dây an toàn, ngẩng đầu ngờ vực nhìn anh.

"Chuyện video, phiền cô rồi." Lúc nói những lời này, vẻ mặt anh có chút không tự nhiên, vô thức nghĩ tới trong lúc tách ra.

Dù sao, đây cũng là lần đầu anh nói chuyện với giọng điệu như vậy.

Nghĩ lại thì thấy không lễ phép cho lắm, thoáng dừng, anh quay lại, nhìn thẳng cô, "Cảm ơn cô nhiều, Mạch Tân."

"Không việc gì...Không cần cảm ơn," Anh trịnh trọng cảm ơn như vậy, ngược lại còn khiến cô ngại thêm, nói xong cô liền cởi dây an toàn ra, "Vậy tôi đi trước, cảm ơn anh đưa tôi về."

"Ừ," Bộ dáng cuống cuồng này của cô khiến anh giật khóe miệng, giúp cô lấy trà sữa đưa qua, "Bye, bye."

Cô vội vàng lấy trà sữa, "Tạm biệt."

Mạch Tân bước chậm vào phòng làm việc.

"Cô chủ chị lâu quá, phải xếp hàng hả?" Hoãn Hoãn ở bên ngoài bán tính bán nghi nhìn cô, "Cô chủ, mặt chị thật đỏ, là do chạy về sao?"

"Hả, à, ừ ừ..." Cô ấp úng đáp lại, nhét trà sữa vào tay cô ta xong liền chạy đi.

Tiểu Hà nghe được động tĩnh bèn bước ra, trông thấy vẻ mặt mờ mịt của Hoãn Hoãn đang ngờ nghệch đứng yên, lại thấy Mạch Tân đang nằm trên sofa, ngẩn người cầm điện thoại.

Cô chủ nhà nàng phiền não đối diện với điện thoại, nhưng lại nhanh chóng há miệng kinh ngạc, đột nhiên nở một nụ cười...

Mới có vài giây đã trở mặt, thật là khiến người khác không hiểu được.

"Chị Hoãn Hoãn, cô chủ sao vậy."

Hoãn Hoãn cũng chưa rõ chuyện gì, chỉ là thấy trạng thái này của Mạch Tân, ít nhiều cũng có suy đoán, "Có thể, cô chủ của chúng ta trưởng thành rồi."

Nhưng mà, vòng giao tiếp của cô chủ hẹp như vậy, có thể tiếp xúc với người nào được?

"A?" Tiểu Hà nghe không hiểu.

Cô vẫy tay: "Không có gì, uống trà sữa đi, coi như chưa có chuyện gì xảy ra."

Mạch Tân cầm điện thoại ngồi trên sofa, mở ra thì thấy tin của Carry gửi cho cô: Mạch Tân, bên kia đã sắp xếp cho cô rồi, tuần này phải bắt đầu chuẩn bị.

Gấp như vậy?

Mạch Tân nhíu mày, nhưng vẫn đáp trả một câu "Được".

Cô trở về danh sách bạn bè, bên dưới có lời mời kết bạn mới, ấn mở, người gửi là Kwee.

Mạch Tân lập tức đồng ý, mặc dù người kia đang lái xe nhưng rất nhanh đã gửi tin nhắn tới.

Kha Úy: Mạch Tân?

Kha Úy: Cảm ơn cô, bức tranh kia, cũng cảm ơn.

Mạch Tân cẩn thận hít một hơi, gần như là không dám tin...Khóe miệng cô không tự chủ mà mỉm cười.

Vậy là, anh thích bức tranh kia?

Đây mới là điều khiến cô vui vẻ nhất, anh không trách cô vẽ bậy bạ.

Anh hiểu cô.

Vì vậy, nhất định anh cũng "nghe" thấy lời cô muốn nói.

Mine: Anh thích là tốt rồi, tôi vẽ lại bức khác tặng anh?

Kha Úy:...

Kha Úy: Không cần, có lòng là được.

Mine: Vậy được...

Kha Úy: /Cười rơi nước mắt

Anh vậy mà gửi biểu cảm này cho cô.

Mạch Tân nhìn chằm chằm vào màn hình một hồi, cô nghĩ, bọn họ hiện tại đã là bạn bè?

Cô không nói đến chuyện bức tranh nữa, ngừng hô hấp, nghiêm túc gõ bàn phím, gửi đi.

Mine: Trận đấu kì sau, cố lên!

Kha Úy: Ừ, sẽ đoạt cúp vô địch.

Icon cười ra nước mắt mà anh Úy gửi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top