Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Quà Tặng

Chương 25: Quà Tặng

Từ chương nay, mình chuyển "chim cánh cụt" thành QQ nha.

Edit: Cam Lavigne

Chuẩn bị hạng mục tuyên truyền cho giải CKTG mùa s9 bên QQ, cũng không tính là quá phức tạp.

CKTG s9 năm nay lần đầu tiên được tổ chức ở Nhật Bản. Nơi đây là điểm xuất phát của văn hóa ACG[1] nên sẽ có rất nhiều game thủ, vì vậy lượng vé tham dự cũng rất lớn.

[1]Văn hóa ACG bao gồm: Anime-hoạt hình, Comic-truyện tranh, Game-trò chơi điện tử.

Với tư cách nhà đại diện phát hành Liên Minh Huyền Thoại tại Trung Quốc, mục tiêu của QQ là mong muốn nhận thêm sự yêu thích từ giới trẻ. Vì vậy chủ đề năm nay của nước chủ nhà Nhật Bản là --"Người hùng, vĩnh viễn không bỏ cuộc", bọn họ chuẩn bị sản xuất hoạt hình CG[2] mà nhân vật chính là các tuyển thủ.

[2]CG: Computer Graphics, đồ họa kĩ thuật số.

Sau khi bàn bạc mấy lần, họ quyết định lấy thông tin của các tuyển thủ hiện giờ để tạo nhân vật, nhưng nội dung cụ thể mọi người vẫn chưa thống nhất ý kiến, vì vậy vẫn chưa xác định rõ ràng.

Bọn họ tìm một số nhà sản xuất trong nước đến tham dự, trong đó phòng làm việc của Mạch Tân có quy mô nhỏ nhất, nhưng QQ vẫn hy vọng nhất là nhân vật nguyên bản đầu tiên sẽ được vẽ bởi cô.

Như vậy, không chỉ chất lượng tranh vẽ được đảm bảo, mà sau khi tuyên truyền danh tiếng của Mạch Tân cũng sẽ tốt hơn.

Không thể không nói khi đưa ra lời đề nghị này, Carry mới là người chiến thắng cuối cùng, vừa cho Mạch Tân mặt mũi, lại vừa có thể lấy lòng cấp trên.

Vứt chuyện pháp lí của văn phòng qua một bên, ý nghĩ của QQ bây giờ là muốn Mạch Tân đi theo bọn họ lấy tài liệu của từng đội, sau đó tạo ra từng nhân vật độc lập.

"Từng đội?" Hoãn Hoãn nghe xong liền nhảy dựng lên, "Nước mình có bao nhiêu đội?"

"Trước mắt chắc là 12," Mạch Tân đè thái dương, hai ngày này coi như làm bù cho lúc trước, sau khi cô xem xong tư liệu của các đội, mặc dù không nhớ hết, nhưng chắc cũng được bảy tám phần.

"Chỉ vẽ hoạt hình cho một nhân vật chính mà bọn họ muốn chị tham khảo 12 đội?!" Hoãn Hoãn tức giận, "Bọn họ có biết chị đắt giá cỡ nào không?"

"Hiện giờ lo lắng cũng không có ý nghĩa gì."

Đây là phong cách làm việc của công ty người ta, Mạch Tân biết nếu cô đã đáp ứng, thì phải nhập gia tùy tục, làm theo cách làm việc của QQ.

"Đã nhận case này rồi, thì phải làm tốt thôi." Mạch Tân lấy tư liệu từ máy in ra đưa cho cô ta, "Cô với Tiểu Hà xem một chút, cuối tuần phải đi qua đội bên kia lấy tài liệu, các cô tự bàn bạc xem ai đi cùng tôi."

"Hai ngày này em đều rảnh!" Tiểu Hà ở bên cạnh giơ tay, hai người đưa mắt nhìn cô ta.

Bình thường cô ta vẫn luôn là người cuồng công việc đột nhiên lại chủ động xưng phong, thật hiếm có.

Thấy biểu cảm kinh ngạc của Mạch Tân và Hoãn Hoãn, Tiểu Hà xấu hổ nói: "Thật ra em cũng có chơi Liên Minh Huyền Thoại...Về mặt cá nhân, em cũng muốn tiếp xúc gần gũi với các tuyển thủ, thật tò mò không biết bọn họ ngoài đời như thế nào..."

"Những tuyển thủ kia cũng không dễ chung đụng," Hoãn Hoãn nhíu mày, lúc cô còn ở Mỹ với Mạch Tân, tất nhiên đã từng tiếp xúc với các tuyển thủ giống vậy.

Không ít người nổi tiếng khi còn trẻ, khó tránh khỏi có chút nóng nảy.

"Cũng không đáng sợ như vậy đâu," Trái lại Mạch Tân đã tiếp xúc với năm người ThreeE, nên đối với các tuyển thủ trong nước ấn tượng cũng không tệ, "Tiểu Hà, cô cảm thấy vui là được, cuối tuần đi cùng tôi."

"Được rồi, nếu thật sự không ổn," Hoãn Hoãn đỡ trán, yếu ớt nói: "Bọn họ không chịu phối hợp, Tiểu Hà cô làm nũng dụ dỗ họ hai câu là được."

Tiểu Hà: "..."

"Đừng có nói mấy chuyện hồi ở nước ngoài nữa..." Mạch Tân bất đắc dĩ nói.

Cùng lúc đó Panda ở trụ sở của ThreeE cũng đang nói đến chuyện này.

"QQ muốn chụp một số hoạt động để tuyên truyền CKTG s9, bọn họ muốn lấy tư liệu để vẽ nhân vật dựa trên tuyển thủ nguyên mẫu," Panda thấy Godie giơ một chân ngồi trên ghế, vội vàng vỗ một cái vào cái đùi mập mạp của cậu ta.

Anh ta lớn giọng nhắc nhở: "Vì vậy đến lúc đó các cậu nhớ chú ý hình tượng một chút! Nhất là cậu, Cẩu Đệ cái đức hạnh này của cậu ngàn vạn lần đừng để đội chế tác thấy được!"

"Haha, người ta thấy đội chúng ta chắc sụp đổ mất." Mang trêu chọc nói.

Godie căn bản chẳng có chút hứng thú nào, có thời gian làm mấy cái này, không bằng đánh thêm vài trận rank: "Sụp đổ càng tốt, tới sớm cút sớm."

Sau khi Kwee nghe Panda nói xong, liền nghĩ tới Mạch Tân, hỏi anh ta, "Lấy tư liệu?"

"Ừ," Panda nhìn anh một cái, ý vị thâm trường, biết rõ anh chắc chắn đoán được.

Chỉ là lúc này Panda không định nói với những người khác, dù sao hiện giờ, để cho người ngoài biết bọn họ có quan hệ thân thiết với Mạch Tân cũng không tốt.

Nếu nhiều người biết, hiển nhiên sẽ bị truyền ra ngoài, sẽ có người dựa vào đây bêu rếu.

Phương diện truyền thông thể thao điện tử trong nước còn không được tính là chính quy, nói chi là đạo đức nghề nghiệp. Bất kể là tin đồn thất thiệt gì cũng có thể bị bọn họ phóng đại lên.

Lúc trước trong lúc phỏng vấn, họ hỏi huấn luyện viên đội BG: "Anh cảm thấy đường giữa Kwee của đội ThreeE hôm nay thế nào?"

Huấn luyện viên đội BG là người thích đùa, không suy nghĩ nhiều đã nói thẳng, "Rất ổn, hôm nay đánh không tệ, chỉ là người lại càng đẹp hơn hahaha."

Ngày hôm sau liền có báo đưa tin với tiêu đề "Huấn luyện viên đội BG nói tuyển thủ Kwee chỉ được cái đẹp mã."

Bản thân huấn luyện viên BG xem xong cũng không nhịn được mà chụp lại, đăng trạng thái lên Weibo: Bài viết khốn nạn thật...

"Cuối tuần này họ tới?" Kwee hỏi.

"Không, nghe nói tuần này họ tới bên DT với Me2, chắc tuần sau mới tới chúng ta," Panda nhớ lại, "Tuần tới là chúng kết rồi, nếu chúng ta vào chung kết, thì gặp mặt ở Nam Kinh."

"Nếu cái gì?" Kwee cau mày, mắt không gợn sóng nhìn qua, Panda không khỏi thấy ớn lạnh sau lưng, ngồi thẳng người lại.

"Đúng rồi!" Godie nghe được câu này, đang ngồi trước máy tính thì quay đầu lại, bất mãn nói, "Chúng ta nhất định phải đến Nam Kinh để đánh chung kết đúng không?"

"Đúng đúng, tôi nói sai, tôi nói sai rồi, lỗi tôi!" Panda né ánh mắt sắc bén của người nào đó, khẩn trương nói, "Lúc đó chúng ta đến Nam Kinh nhân tiện phối hợp với bọn họ luôn. Việc camera giám sát của A Úy, coi như chúng ta cũng nợ QQ một ân tình, đến lúc đó mọi người cho chút mặt mũi đi."

Cũng đúng, cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn.[3]

[3] Ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.

Vừa nghĩ cả đội vì chuyện của mình mà phải mềm mỏng với người ta. Còn Mạch Tân nữa, chẳng những cô phải tiếp xúc với đám người QQ mà còn bôn ba khắp nơi.

Sắc mặt Kwee lập tức trầm xuống, mím môi không nói lời nào.

Suy cho cùng Mang vẫn lớn tuổi hơn bọn họ, thấy sắc mặt anh không tốt, cũng đoán được phần nào ý nghĩ của anh.

Anh và Lan ở bên cạnh nháy mắt nhìn nhau, liền cười ôm lấy cổ Kwee, tùy tiện nói, "Không việc gì, nếu thật là lấy anh đây làm nhân vật hoạt hình, vậy chẳng phải là rất có thể diện sao?"

Biết rõ anh ta đang an ủi mình, Kwee tự giễu kéo khóe miệng, thấp giọng nói, "Thật xin lỗi, vì chuyện này của tôi mà đã làm liên lụy mọi người."

Lan đâm cùi chỏ vào lưng anh, "Nói gì vậy, mọi người đều cùng một đội mà còn nói lời này? Sau này Cẩu Đệ ăn cơm nào còn yên tâm thoải mái để cậu trả tiền được?"

Godie: "??"

Nói một hồi lại bôi đen cậu ta?

Nhưng mà nghe xong lời này, Thập Cửu cũng không nhịn được vì Godie mà chen vào một câu, "Tuy lần nào ăn cơm cũng là Cẩu Đệ đề nghị, nhưng không phải Man ca với Lại ca mới là người ăn nhiều nhất à...?"

"Đúng vậy!" Hiếm khi có người đứng về phía mình, Godie ưỡn ngực hùng hồn khí thế.

"Ha ha, chúng tôi ăn mãi nhưng chẳng béo, thương cho Cẩu Đệ uống nước thôi thịt cũng nở ra," Lan bị vạch trần càng không biết xấu hổ mà bước tới trước mặt Godie, "Cậu nói xem có trái ngược quá không? Có trái ngược quá không?"

Mang mười phần phối hợp ở đằng sau la lên: "Ôi chao mẹ ơi, ngược đến chết!"

"...", Godie đỏ mặt, tức giận giậm chân, "Tôi hết chịu nỗi cái đội này rồi!"

Cậu ta ngã người co quắp nằm lên ghế sofa, thuận tiện ôm lấy con hamster màu vàng đang vui đùa trên bàn, một bên vuốt vuốt nó, một bên chửi chó mắng mèo, "Đầu năm nay, lòng người lạnh lẽo, anh em còn không bằng con chuột."

Nói đến chuột, thì mới nhớ con hamster màu vàng này là quà sinh nhật mà người hâm mộ tặng cho cậu ta vào hai năm trước.

Godie cầm tinh con chuột, nghĩ vậy liền tặng con chuột, không thể không nói, người hâm mộ này quả là họa phong thanh kỳ[3].

[3]Họa phong thanh kỳ: Nghĩa đen vốn là thanh tú, độc đáo. Nhưng tiếng lóng trên mạng chỉ người tài hoa nhưng kì dị.

Lúc ấy, nhân viên chịu trách nhiệm nhận quà, mở bưu kiện ra mới phát hiện bên trong là một con hamster đang chạy đùa trong lồng, hơn nửa ngày cũng chưa phản ứng kịp.

Ban đầu trụ sở không cho nuôi động vật, nhưng Cẩu Đệ "vừa gặp đã yêu", với sự yêu cầu mãnh liệt của cậu, câu lạc bộ đành nhận con hamster này.

Cẩu Để đặt cho nó là Oa Oa.

Con hamster gọi là Oa Oa này...Thật khiến người ta mê muội.

Vừa lúc Mang thấy được, cười như được mùa, chỉ vào Kwee nói: "A Úy, may là cậu cầm tinh con hổ đấy."

Hiện tại, Oa Oa đi theo bọn họ cũng hơn hai năm, mặc dù câu lạc bộ từng thay trụ sở một lần nhưng cũng không vứt bỏ nó.

Thập Cửu nhìn Godie đang ngồi trên sofa ôm Oa Oa quyến luyến không rời, chợt nhớ điều gì, lầm bầm, "Em nhớ hình như tuổi thọ của hamster không dài lắm?"

"Vậy sao?" Godie không để ý, thở dài nói "Chắc là không được mấy năm, lại đến lúc người tóc đen tiễn chuột tóc vàng, thật đau lòng."

Vừa đúng lúc Kwee đang chơi điện thoại, thuận tiện lên Baidu tra, sau đó dừng một chút, nhắc nhở, "Baidu nói hamster vàng có tuổi thọ tầm 2-3 năm."

Godie nghe vậy liền run tay, thiếu chút nữa làm rơi Oa Oa trên tay.

Cậu ta trợn to mắt nhìn qua, không dám tin hỏi, "Bao lâu?"

'Hai đến ba năm," Kwee mặt không đổi sắc lặp lại lần nữa, liếc nhìn vật trên tay cậu ta, "Cậu thả nó đi, lớn tuổi rồi, còn bị cậu chơi đùa thanh như vậy, thảm thật."

Godie: "..."

Mang cười lớn, "Đúng, đúng vậy, Cẩu Đệ, cậu nên thả hahaha nó đi, hiện giờ, nó không chịu được cậu giày vò đâu, ngộ nhỡ, hahaha ngộ nhỡ cậu không cẩn thận, đánh rắm một cái..."

Godie chả buồn đáp lại anh ta, im lặng nhìn Oa Oa đang ngoan ngoãn nằm trên tay, tâm tình phức tạp.

Cậu ta quay đầu nhìn Panda nói, "Em hy vọng lần này đi Nam Kinh có thể mang Oa Oa theo."

"...", Panda liếc mắt, "Đừng bát nháo!"

"Em không nháo a! Lỡ em không gặp mặt Oa Oa lần cuối! Em sẽ hối hận cả đời đấy!"

"Haha, thành ngữ dùng không sai, nhưng câu trả lời vẫn là không."

"Tại sao?! Đội người ta còn mang theo mèo đi thi đấu đấy."

Panda không muốn kì kèo với cậu ta, định đến văn phòng, anh ta đứng dậy, quay đầu lại ý vị thâm trường cười với Godie, "Bởi vì lần này cậu đi Nam Kinh, ngoại trừ thi đấu thì thời gian còn lại sẽ không rảnh mà chăm sóc cho Qua Qua gì đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top