Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Tấm Ảnh

Chương 3: Tấm Ảnh

Edit: Cam Lavigne

Ăn xong buổi cơm, cô bé nhân viên phụ trách hoạt động của đội trên Weibo, chạy tới hỏi bọn họ có thể chụp vài tấm ảnh được không, để cô ấy làm tài liệu phát lên Weibo.

Panda vui vẻ đồng ý, nhưng lại băn khoăn liệu có nên gọi Mạch Tân qua chụp cùng không, trước kia bọn họ cũng hay dùng cơm cùng mấy tuyển thủ đã giải ngũ, có khi là bình luận viên, xong xuôi cả đám cũng tụ lại chụp vài tấm.

Bên này, anh ta đang xuýt xoa không biết làm thế nào mở miệng, thì cô bé nhân viên trẻ tuổi kia đã chạy đến trước mặt Mạch Tân, oanh oanh liệt liệt hỏi: " Mạch Đại có thể chụp cùng một tấm không ạ ?"

Nhìn cô ấy hỏi một cách tùy tiện như vậy, Panda bên này bị dọa hết hồn.

Thấy vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía Mạch Tân, vốn nghĩ lời nói ra sẽ bị người ta cự tuyệt, nhưng không ngờ rằng đối phương lại gật đầu đồng ý.

Sau đó, Godie và Thập Cửu đứng ở chỗ của Mạch Tân tụ lại thành một đoàn, Panda mất mặt ghét bỏ, dứt khoát kéo Mạch Tân theo mình ra đằng sau, phía trước là năm thành viên dáng đi có hơi khom người, sau cùng là năm nhân viên hỗ trợ.

Tối hôm đó, tài khoản chính thức của đội ThreeE đăng lên một tin mới: "Ăn mừng đội ThreeE vô địch giải mùa xuân !!"

Trên tấm ảnh, cô gái bịt kín mặt mũi toàn thân diện toàn đồ đen hòa vào đám người, tuy trầm lặng nhưng lại rất nổi bật.

Người hâm mộ tới tấp gửi lời chúc về chiến thắng ngày hôm nay, cũng có người hỏi cô gái mang khẩu trang kia là ai.

Kết quả là, cuối hôm đó trên Weibo của Mine đăng lên một ảnh:

Hình vẽ chibi năm thành viên của đội ThreeE, mỗi người họ còn mặc trang phục tướng dành riêng cho mình.

Gangplank – Thập Cửu, Kha'zix-Mang, Thresh-Lan, Jhin-Cẩu Đệ...Buồn cười nhất là Kwee, con bài tủ của anh vốn là Ahri, làm Mine được phen khốn đốn biến trang phục hồ ly nữ thành phiên bản dành cho nam, may mà anh diện trang phục này nhìn cũng khá thuận mắt.

(Theo thường lệ, ai được giải vô địch thế giới thì sẽ được Riot làm ra trang phục dành riêng cho đội chiến thắng, ngoài họ ra thì không ai được sở hữu trang phục đó hết. Nhưng lúc này ThreeE vẫn chưa vô địch thế giới đâu)

Dù sao thì cô cũng là người tạo ra những trang phục đó mà.

"Mine Mạch Tân: Thuận tay vẽ một chút."

Sau đó, nhân viên quản lí của ThreeE liền chia sẻ lại bài đăng với nội dung : "Cảm ơn, nhân tiện nhờ Mạch đại đáp lễ với Riot một chút."

Lúc này, người hâm mộ của hai bên đều tò mò.

"Chuyện gì đang xảy ra đây? Từ bao giờ Mạch đại với ThreeE lại có quan hệ tốt như vậy?"

"Choáng thật, cảm giác ThreeE được một phen ôm bắp đùi họa sĩ kia nha."

" Ôm bắp đùi +1."

(Ôm bắp đùi là hưởng lợi, thơm lây từ người khác)

"Bức tranh này so với bản kia vẽ đẹp hơn rất nhiều, mới nhìn còn không biết vẽ ai, biến hình thật lợi hại, Cẩu Đệ nào đẹp được như vậy ?"

Lan khuyên cậu ta, "Cậu cũng đâu có xấu, chỉ là cậu vào sai đội rồi, sau này chụp ảnh thì đứng xa Kwee một chút."

Hai người vừa dứt lời không nhịn được nhìn Kwee một cái, anh đang đánh xếp hạng.

Người kia vừa gội đầu xong, mái tóc vẫn còn lộn xộn mà chẳng buồn đem đi sấy, mang bộ dạng lôi thôi này của anh mà ghép lại với gương mặt trái ngược hoàn toàn kia...Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng vẫn là đẹp đến thương thiên hại lý.

Ayaaa, thật là tức mà!

Cậu ta an ủi bọn họ:"Thôi, mấy người biết tự giác là tốt rồi. Tôi ngồi cạnh anh ấy không phải mới là người áp lực nhất sao ?"

Nhất là lúc thi đấu, đạo diễn vừa mới quay xong Kwee liền chuyển ống kính về phía cậu ta, khiến cậu ta về nhà ngay cả đoạn phát lại cảnh mình thi đấu vừa nãy cũng không dám xem.

Cùng lúc đó, Mine ở bên kia cũng đang tất bật với công việc.

Hình chụp được ở đấu trường LPL ngày hôm đó đã được chọn ra. Trong phòng làm việc, hai người trợ lí Hoãn Hoãn cùng Tiểu Hà chậm chạp biên soạn, Mạch Tân ở đằng sau đang làm việc trọng yếu liếc nhìn các cô.

Mạch Tân vốn là họa sĩ, nhưng lại được rất nhiều minh tinh trong giới giải trí yêu thích, vì các tác phẩm mà cô chụp sau khi qua chỉnh sửa hậu kỳ đều vô cùng nổi tiếng.

Cô không chỉ dùng máy quay chụp ảnh một cách đơn thuần, mà còn to gan lớn mật dùng cọ vẽ vào hình.

Mấy người Tiểu Hà là trợ lí mới tới thành phố S, cùng Hoãn Hoãn đi theo Mạch Tân lâu như vậy nhưng vẫn chưa hiểu rõ cô chủ nhà mình.

Đây là lần tiên, cô ta tận mắt chứng kiến Mạch Tân dùng cọ vẽ lên người trong ảnh, sau lưng còn vẽ thêm đôi cánh bằng kim loại, ngòi bút sống động tựa như mô hình 3D, trong nháy mắt cô liền sợ ngây người.

Phải có bao nhiêu kĩ năng thiên bẩm cùng luyện tập mới có thể vẽ đẹp đến mức này ?

Giờ nghỉ ngơi, cô không nhịn được liền hỏi Hoãn Hoãn.

"Nhà cô chủ đều làm nghệ thuật ạ,"dựa theo lời giải thích của Mạch Tân thì, đã đến đây làm việc thì đều là người của mình, nên Hoãn Hoãn cũng không ngại mà tiết lộ một chút thông tin,"Ba bốn tuổi cô ấy đã biết cầm bút vẽ, tài năng mười mấy năm không thể so sánh với loại chỉ học mới mấy năm như chúng ta, cô chủ còn biết điêu khắc nữa, sau này cô sẽ thấy."

Tiểu Hà liều mạng gật đầu, thật ra cô ta cũng chỉ mới tốt nghiệp được hai năm, ngây ngô suốt một năm kiếm sống bằng Photoshop, mỗi ngày công việc đều lặp đi lặp lại, vô cùng khô khan nhàm chán.

Vì không muốn đem lòng nhiệt huyết với nghề dập tắt đi hết, cộng thêm việc tiền đồ không rộng mở nên Tiểu Hà mới lựa chọn từ chức. Sau đó thấy phòng làm việc đăng quảng cáo tuyển người, tiền lương không thấp yêu cầu lại chẳng cao, chỉ ghi là ưu tiên những người hăng hái và có ý tiến thủ lên.

Cô ta ôm hy vọng thử gửi hồ sơ xin việc, không ngờ lại được nhận.

Lúc đi làm mới biết Mine là chủ, vậy mà lại bắt được nhân vật truyền kỳ kia, cô ta đã nghe danh tiếng của người này lâu rồi.

Cho dù không có tiền lương, nhưng đổi lại có thể theo Mine học tập, cô ta cũng cam tâm tình nguyện.

Hai tuần sau, tài khoản chính thức của LPL công bố tác phẩm mà Mạch Tân đã chụp.

Rất nhiều bức ảnh ở hậu đài được Mạch Tân ghi lại, đáng chú ý nhất là khung cảnh các tuyển thủ người thì bận rộn người thì nghỉ ngơi, những khoảnh khắc được Mạch Tân phủ lên một màu tươi sáng rực rỡ.

Một loạt ảnh về chủ đề thời đại của người máy được đánh giá rất cao, cô không nghĩ

Cô hạ ống kính xuống, nhiều người phải luyện tập thi đầu liên tục hơn mười ngày cho tới khi tay mỏi nhừ mới đành rũ đầu, trên cổ tay họ lộ ra những mạch máu sáng chiếu bằng kim loại.

Những tuyển thủ khác cũng có dáng vẻ cúi đầu, nhưng ấn tượng nhất ở chỗ vạt áo của họ biến thành mảnh vụn, cánh tay còn hóa thành kim loại.

Lại có vài người, trước ngực họ hiện ra vô số mảnh vỡ dần dần rơi xuống, lộ ra hình bánh răng ở tim.

Số còn lại, một nửa gương mặt biến thành máy móc linh hoạt vận hành, những biểu cảm nghiêm túc mà kiên cường ấy, hết lần này đến lần khác đã làm cho người xem máu nóng căng tràn, sục sôi nhiệt huyết.

LPL Liên Minh Huyền Thoại: "Giải LPL mùa xuân vừa rồi, chúng tôi có dịp mời một trong những người sáng tạo hình ảnh cho Liên Minh Huyền Thoại, tác giả của Teemo Lễ phục sinh @Mine Mạch Tân, người đã vì tuyển thủ của chúng ta mà tạo ra những hình ảnh tuyên truyền vô cùng tuyệt vời."

Tin tức Weibo đăng lên không bao lâu, thì người hâm mộ nhận đã được tin liền điên cuồng khen ngợi và sôi nổi bình luận.

Stay 一Vẫn Luôn Ở Đây: Mẹ nó! Tôi khóc luôn rồi nè...Mẹ tôi hỏi sao lại nhìn Weibo rồi khóc lóc vậy!

Đúng Là ID: Xúc động ghê, thành thật mà nói, phóng to mỗi tấm lên nhìn tầm mười giây, mấy người liền muốn khóc ngay.

BG Không Bao Giờ Từ Bỏ: Nhìn thôi đã muốn rơi lệ, Mạch đại thật là xịn sò, bình thường người xem chỉ thấy được những hình ảnh tích cực của tuyển thủ, nào ai biết bên dưới lớp vỏ hoàn mĩ ấy họ phải chịu nhiều cực khổ thế này, vậy mà Mạch đại lại tìm ra...

Carrylin: Tôi nhổ, LPL vậy mà còn không bằng giải đấu bên Hàn nữa.

Trong trụ sở của ThreeE, Godie hiếm khi có những giây phút yên tĩnh, cậu ta lặng nhìn máy tính mà không nói lời nào, Panda đi ngang qua thấy là lạ nên tiến lên nhìn một cái, mới phát giác trên màn hình của cậu ta là tác phẩm của Mạch Tân mà LPL vừa mới tung ra.

Tấm ảnh này là tập thể đội ThreeE, năm thành viên của đội đều tụ lại một chỗ, Kwee khẽ nghiêng người tựa vào Mang, Godie bắt lấy cổ tay của Thập Cửu, còn Lan thì tựa lưng vào ghế một tay đặt trên bả vai của Mang, cằm khẽ nâng lên.

Năm người bọn họ bị bao quanh bởi một sợi dây thép, thoạt nhìn khá tùy ý nhưng thật ra lại được sắp xếp có chủ ý, cảm giác xúc động đột nhiên tuôn trào.

Panda chậc chậc hai tiếng, nói: "Cũng khó cho Tiểu Mạch, cất công rũ bỏ hết hình tượng nhân cẩu trên người mấy cậu."

Hiếm khi thấy Godie không phản bác anh ta, cậu chỉ lặng lẽ tải bức ảnh về.

Nhiều năm về trước, khi Godie còn là học sinh trung học, thấy được hình ảnh World of Warcraft của Mine trên Weibo. Những thứ kia vốn dĩ chỉ là khung cảnh và nhân vật vô cùng máy móc trong trò chơi, vết tích hậu kỳ còn rõ ràng đến vậy, nhưng chỉ cần cô hạ bút liền biến thành hình ảnh vô cùng ấm áp, chân thực.

Cậu ta vĩnh viễn nhớ bình luận ngày hôm ấy:

"Cảm ơn Mạch thần đã cho em những hình ảnh chân thật đến như vậy, em còn chưa bao giờ chơi World of Warcraft nhưng lại có cảm giác mình đã sống trong thế giới đó."

Về sau, cậu ta bắt đầu chơi Liên Minh Huyền Thoại, tình cờ biết Mine bây giờ cũng đã trở thành người sáng tạo cho trò chơi này.

Hồi trung học cậu ta cũng đã từng nghĩ tới, nếu như một ngày cậu ta giành được chức vô địch thế giới, thì liệu Mine có thể vì cậu ta mà hạ bút, vẽ trang phục dành cho người hạng nhất không ?

Lúc này đây, cậu ngồi trước máy tính, bỗng dưng cảm thấy giấc mộng của nhiều năm về trước, tựa như ngày càng gần.

Tháng tư, thành phố S đã vào mùa mưa, mưa to triền miên không dứt nhưng chẳng mảy may ảnh hưởng đến thành phố náo nhiệt này một tí nào, phố lớn hẻm nhỏ người đến kẻ đi.

Phòng làm việc, sắp xếp xong xuôi cô cố tình đi ra trước mái hiên, rốt cuộc thứ này cũng có tác dụng.

Mạch Tân nghiêng người tựa vào chiếc ghế dưới mái hiên, kéo chiếc thảm nhỏ lên, cô nhìn nước mưa rơi tình tịch trên sân, ngẩn nhìn trời đã chuyển màu hoàng hôn.

Tiểu Hà không yên tâm, muốn khuyên cô quay trở lại, Hoãn Hoãn vội ngăn cô ta: "Đừng đi, cô chủ muốn tìm cảm hứng, đừng làm phiền cô ấy."

Tính tình Mạch Tân, thoạt nhìn thì rất dễ nói chuyện, nhưng thật ra lại vô cùng bướng bỉnh.

Chuyện cô muốn làm, mười con trâu cũng không kéo lại được.

Hoãn Hoãn đã đi theo cô ba năm đã sớm quen với điều đó, đành thở dài, cam chịu vào bếp nấu trà gừng.

Mà lúc này, quay lưng lại với các cô là Mạch Tân mà theo Hoãn Hoãn là đang tìm linh cảm, tay lại cầm điện thoại, trên màn hình LPL đang phát trực tiếp...

Âm thanh vô cùng kích động của bình luận viên truyền qua tai nghe:

"...Me2 tự ý bỏ đội! Thời cơ tới rồi! ThreeE bên này chỉ có ba người! Nhưng Alistar đã dùng ultimate! Làm choáng cả ba ? !"

"...Ryze-Kwee thần sử dụng chiêu thức mang Benny đi!"

"Nami - Thất Hải bị ultimate chính diện của Cẩu Đệ đánh cho tan tát, Thập Cửu nắm trong tay một điểm hạ gục!"

"Cẩu Đệ cùng Kwee thần và Thập Cửu ở đường dưới điên cuồng xuất chiêu! Cẩu Đệ ba mạng!"

"Me2 lại còn bị đánh rớt khỏi thú cưỡi Hunter...Me2 dự định làm gì đây ?"

(Khúc này không hiểu lắm, tìm Hunter trên google không ra con tướng gì hết, chắc Me2 chơi Sejuani)

"ThreeE bên này không định biến về nhà, mà họ tiến thẳng lên phía trước! Đường dưới không còn trụ nào, chuẩn bị mở combat rồi!"

"Còn 15 giây! Me2 hồi sinh kịp sao?...Còn 5 giây, họ đã tiến tới cửa nhà chính rồi!"

"Ba người bên Me2 hồi sinh, nhưng cũng không kịp nữa rồi, nhà chính đã bị phá hủy,...A, chúc mừng ThreeE giành chiến thắng với tỉ số 2:1!"

"Thắng rồi."

Mạch Tân khẽ thở phào nhẹ nhõm tắt video trực tiếp đi rồi xoay mình ngồi dậy, kéo lại chiếc thảm bị trượt xuống, ngây ngốc nhìn mưa rơi trước mái hiên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top