Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37: Ướt Người

Chương 37: Ướt Người

Edit: Cam Lavigne

Tuần sau phải bay sang Pháp tham gia MSI, vì vậy tuy lần này ThreeE lấy được quán quân giải LPL mùa xuân, nhưng tiệc ăn mừng cũng không hao phí nhiều.

Câu lạc bộ bao phía ngoài khách sạn, mời các nhân viên nội bộ ăn tiệc tối.

Tất nhiên, Mạch Tân không tính là người ngoài, chiều hôm đó đã bị Panda khách sáo gọi tới câu lạc bộ chơi.

Cũng giống như lần trước, cô tiếp tục ở phòng huấn luyện chờ, thuận tiện chúc mừng năm người đoạt giải vô địch.

Godie gặp lại cô, vẫn rất kích động.

Nghe thấy Mạch Tân chúc mừng bọn cậu, lộn xộn nói: "Chưa đâu, không có gì, chúng em đều, quen rồi."

...Mang đỡ trán, cảm thán may là Mạch Tân không phải là người lắm mồm, bằng không thì người khác nghe được ngày mai sẽ nói Godie không coi ai ra gì, xem thường các đội khác của LPL.

Thập Cửu đứng ở bên cạnh, mắt lại thấy nhân viên trụ sở đang giúp Mạch Tân khiêng một cái rương lớn bước đến, tò mò hỏi: "Mạch thần, chị mang gì theo vậy?"

"Là quà tặng tôi mang đến," Mạch Tân đi đến chiếc rương bên cạnh, xé giấy dán bên ngoài, "Tặng quà cho mọi người."

Băng dán mấy lớp, cô lại không có thói quen để móng tay, xé cả buổi cũng chưa ra, không khỏi có chút lúng túng.

Kwee nhìn một lúc, lấy móc khóa trong túi quần có kèm theo dao găm Thụy Sĩ ra, mặt giống như đang nhịn cười: "Để tôi."

Mạch Tân cũng không khách khí với anh, xâú hổ nhường chỗ cho anh, không quên dặn dò: "Vậy, cẩn thận một chút, đừng làm hư đồ bên trong."

"Ừ."

Lan và Mang ở bên cạnh liếc nhau, cả hai đều ăn ý mờ ám cười với nhau, trong nội tâm Godie lại đủ loại mùi vị.

Hai lần trước lúc Mạch Tân gặp bọn họ, vốn không thân thiết với Kwee, dường như cũng không nói gì nhiều. Mà bây giờ, hai người đã là bạn nên tất nhiên có thể chung đụng với nhau.

Rõ ràng trong đám người bọn họ, mình mới là người để ý Mạch Tân sớm nhất.

Kwee bên này đã mở thùng giấy lớn ra, Mạch Tân cẩn thận lấy đồ vật được bọc trong vải trắng ra, vừa mở ra vừa nói: "Không biết tặng cho mọi người cái gì, tôi cũng chỉ biết vẽ tranh thôi, vì vậy..."

Vải trắng vừa rơi xuống, đã lộ ra bức tranh bên trong, khung cảnh là chiếc cúp quán quân cực lớn đứng sừng sững giữa Summoner's Rift, năm người ThreeE đứng trước cúp:

Trên tấm ảnh, bọn họ mặc đồng phục đội, tay cầm vũ khí của vị tướng mà bọn họ chơi ở trận chung kết mùa xuân, năm người ai nấy đều đang tung kĩ năng, khí thế bức người.

Cô hiếm khi sử dụng phong cách tả thực mà mình không giỏi, ngũ quan nhân vật vô theo phong cách tranh minh họa, nhưng riêng phần hình ảnh lại tươi sáng rõ nét.

Mang thấy Mạch Tân vẽ anh ta lúc cười lộ ra răng nanh bên phải, thế mà cũng vẽ ra, thiếu chút nữa bị dọa.

Cô gái này quan sát cũng quá cẩn thận đi?!

Nhớ đến hai năm trước Mạch Tân vẽ chân dung cho một vị nhà giàu đó cũng phải đến 6 con số, Godie há miệng, thốt ra: "Cái này, cái này bao nhiêu tiền?"

Vừa dứt lời đã bị Mang tàn nhẫn gõ mạnh một cái: "Cậu ngốc à? Mạch Mạch đưa chúng ta quà tặng, cái này có thể tính tiền?"

Mạch Tân cũng vội vàng nói: "Không có không có, là do tôi lười không muốn người ta tìm tôi vẽ, nên ra giá bậy bạ, không nghĩ tới..."

Không nghĩ tới thật sự có nhiều người ngốc tự đưa tiền tới cửa.

Nửa câu sau cô còn chưa nói, thì mọi người đã hiểu hết.

"Cảm ơn Mạch Mạch!" Mang nói lời cảm ơn cô, cười nói: "Tối nay tôi bảo Panda tìm chỗ treo lên, xem xem treo ở đâu nào..."

"Treo ở phòng tôi đi." Kwee chọc tay vào túi áo tựa người trên ghế sofa, vẻ mặt thản nhiên nói ra lời khiến người khác giật mình.

Mang: = =

Thập Cửu: = 口 =

Lan: -_-#

Godie: ????

Mạch Tân cũng sững sờ nhìn anh một cái, Kwee mím môi, có chút không được tự nhiên: "Thuận miệng nói thôi, phòng tôi, khá trống chỗ."

"Vậy à..." Mạch Tân tự động hiểu là đối phương cảm thấy không gian phòng trống, muốn trang trí thêm gì đó: "Tôi sẽ giúp anh vẽ vài tấm, anh thích kiểu gì?"

"Sau hãy nói," Anh bất đắc dĩ nhìn cô một cái.

Cô đối với lời của người khác đều nghiêm túc như vậy, Kwee lúc này thật có chút đau đầu. Cơm chiều còn hai ba giờ nữa mới tới, trong phòng huấn luyện cũng không có việc gì làm, dứt khoát thay đổi chủ đề, hỏi cô: "Có muốn đánh LMHT không?"

"À...?"

Mạch Tân vô thức nghĩ đến lần trước mình đến đây chơi, bị người trước mặt dạy dỗ thê thảm, trình độ này của bản thân, không muốn mất mặt trước đám người tuyển thủ chuyên nghiệp này nữa.

"Hay là thôi đi, lâu rồi tôi không chơi, thật sự sẽ ăn hành đấy..."

"Sợ gì! Kêu A Úy dạy cô," Mang nói, đẩy Kwee một chút, "Dù sao cô cũng thích chơi đường giữa, A Úy dạy cô là hợp nhất rồi."

Mạch Tân có chút không biết làm thế nào, cô liếc nhìn Kwee, người ta đã đi tới chỗ mình. Tiến hai bước lại dừng lại, hơi nghiêng vai, nhìn cô ở đằng sau: "Tới đây đi, tôi dạy cô."

"Được...được!"

Tâm trạng đột nhiên vui lên, nhưng chỉ một lúc thôi.

Cô ngăn khóe miệng nhanh chống không chế niềm vui, xoay ghế, ngồi bên cạnh anh.

Lan vụng trộm quan sát bên kia một lúc, yên lặng lắc đầu, nghiêng người nhỏ giọng nói với Godie: "Người anh em, cậu thế mà nhịn được?"

"Bằng không thì sao? Đi lên đánh một trận sao?"

Godie tức giận nói.

Tuy nói như thế, nhưng cậu ta vẫn không nhịn được, quét mắt qua chỗ hai người. Mạch Tân ngồi bên cạnh Kwee, yên tĩnh nhìn anh chơi trò chơi, thỉnh thoảng lộ ra vài phần vui vẻ.

Nhìn ra được, cô cũng vui vẻ đấy.

"Không phải là xem Kwee ca chơi game thôi sao? Mạch thần vui là được rồi."

Lan dựng ngón tay cái với cậu ta: "Không hổ là đã quen đội mũ xanh, yêu vô bờ bến nha!"

Cậu ta nghe được gân xanh trên trán giật lên, hung hăng trừng mắt liếc nhìn đối phương: "Đệt mẹ kiếp, ông đây cũng không có bạn gái, anh mới là người đội mũ xanh đấy!"

"..."

Đòn phản kích này đạt điểm tối đa, Lan hiếm khi bị Godie làm cho nghẹn lời.

Thật là không dễ gì, Godie cãi nhau mới thắng được một lần. Cậu ta đắc ý quay đầu, lại thấy không biết từ lúc nào Kwee đổi vị trí với Mạch Tân.

Hiện giờ Mạch Tân đang ngồi trước máy tính của Kwee, người đằng sau dựa vào có hơi sát, đang dạy cô gái bên cạnh, mua trang bị gì, làm thế nào để né.

"Đệt!" ?? Kwee ngồi gần như thế để làm gì?!

Lần này thật sự không nhịn được rồi!

Cậu ta vội vàng đi ra KFC ở phía trước mua một ly Cola, miễn cưỡng tìm chủ đề: "Kwee ca! Uống Cola không?"

Kwee còn chẳng buồn ngẩng đầu, nói chi là nhìn cậu ta, nhàn nhạt nói: "Không cần, cảm ơn."

"À..."

Lại thấy anh tiếp túc ghé vào tai Mạch Tân, thấp giọng nói với người nào đó "Trước tiên mua giày ninja, chậm một chút, cô đi từ từ thôi", Godie tức đến nghiếng răng.

Lớn tiếng kêu một tiếng: "Kwee ca!"

Kwee cũng bị cậu ta dọa một cái...Ngẩng đầu thiếu kiên nhẫn nói: "Sao thế?"

"Cái kia...A đúng rồi! Haha...Em cũng muốn học chơi đường giữa, anh dạy em đánh thế nào đi?"

Mẹ nó nhịn một chút, xe đạp sẽ thành xe máy, nhịn một chút,[1] Mạch thần tiếp tục độc thân!

[1]Câu này vốn là "搏一搏,单车变摩托", đánh vỡ nó, xe đạp sẽ thành xe máy. Tức là chỉ sự cố gắng có công mài sắc có ngày nên kim, tựa tựa vậy ý.

"Phốc—— "

Mang ở bên cạnh nghe được những lời này của cậu ta, cười tới phun ra ngoài, vừa ho khan vừa lấy khăn giấy bên cạnh, thiếu chút bị Godie dọa cho hồn phi phách tán.

Kwee cũng bị cậu ta chọc cười, cười nhạo một tiếng lại hỏi: "Cậu học đường giữa làm gì?"

"Không phải là, học thêm một món nghề sao, xin anh một lần đó ~" Cậu ta ngại ngùng nói với Mạch Tân: "Mạch thân, cho em mượn Kwee một cái, chị sẽ không để tâm chứ."

"A không sao, chuyện này tôi không ý kiến, không gì đâu..." Mạch Tân không nghĩ nhiều, sự chú ý của cô vẫn còn dồn vào trò chơi, nhân lúc biến về nhà, tranh thủ hỏi cậu ta, "Đang nghiên cứu lối chơi mới à?"

"Đúng đúng, vì vậy cần Kwee ca giúp một tay," Cậu ta thuận theo Mạch Tân, cười nịnh nọt với Kwee: "Thế nhé thế nhé, Kwee ca dạy em đi."

Kwee lạnh lùng nhìn cậu ta, cũng không muốn nhiều lời.

Thập Cửu ở một bên thấy được trợn mắt há mồm, "Như vậy, quá nhục rồi?"

Lan tán thành gật đầu: "Thứ tử nhất định sẽ thành tài."

Thấy cậu ta làm ra vẻ đáng yêu, Kwee nhíu mày: "Không dạy, đừng làm rộn, tự cậu chơi đi Cao Duy Đức."

"Đừng mà..."

Mềm không được, Godie cắn răng một cái, định mạnh bạo, cậu ta kéo vai áo Kwee. Người sau chân mày nhảy dựng, đưa tay đẩy nhẹ cậu ta ra, "Cậu ầm ĩ cái gì?"

Godie phản ứng rất nhanh tránh bàn tay của anh, lại quên trên tay mình còn đang cầm ly Cola, lúc nghiêng người đưa Cola cho Kwee, cả ly bị đổ ra ngoài.

Rơi trúng đầu Mạch Tân.

Mạch Tân vẫn đang chơi game, bất ngờ bị dội thẳng lên đầu.

"..." Cô sững sờ buông chuột, như là chưa kịp phản ứng, vẻ mặt mông lung nhìn hai người bên cạnh: "Xảy ra, chuyện gì?"

Kwee vẻ mặt âm trầm, còn Godie lại buồn rười rượi chỉ thiếu mức dập đầu nhận sai, cậu ta luống cuống tay chân lấy vài miếng khăn giấy trên bàn, cũng không dám giúp cô lau: "Mạch thần Mạch thần, thật xin lỗi! Thật sự xin lỗi! Chị không sao chứ?!"

"Không sao...chỉ ướt thôi." Nhìn vẻ mặt áy náy của cậu ta, Mạch Tân đại khái cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, mặc dù biết là Godie không cố ý, nhưng mà bây giờ người bẩn dinh dính thật sự khó chịu.

Gượng cười cầm viên đá trên đùi, cô từ trên ghế đứng lên, sợ Cola trên người làm bẩn chỗ ngồi của Kwee.

"Bàn phím của anh," Cô bối rối cầm bàn phím lên, lật ngược lại trên bàn, vỗ mặt đáy, "Không biết có hỏng hay không."

Kwee đoạt lại bàn phím, giật dây nối USB ra, vứt lên mặt đất, bàn phím đáng thương bị xem như đồ bỏ đi...Sắc mắt anh khó coi cầm khăn giấy, lau vệt nước còn dính trên chóp mũi cô, "Không cần phải để ý cái này, cô lau trước đi."

"Cẩu Đệ, cậu bị ngu à..." Mang nhìn không nổi, kéo cậu ta tới đây, thấy tóc tai quần áo Mạch Tân đều là Cola, "Trước hết tìm chỗ thay quần áo đi, tôi lên nhóm hỏi thử công ty một chút, xem có kí túc xá của nhân viên nữ hay không."

Vì để thuận tiện cho đội bọn họ, câu lạc bộ chủ yếu đều là nhân viên nam, ngay cả tiếp khách ở phòng dưới lầu cũng là một sinh viên nam vừa mới tốt nghiệp...Người có khả năng là nhân viên nữ duy nhất, cũng bị quét sạch.

Nghĩ kĩ thì vẻ ngoài cũng có chút đáng sợ?

"Không cần," Kwee đen mặt đứng lên, "Tôi mang cô ấy lên trên dọn dẹp."

Lên trên tất nhiên là lên phòng của anh ở trên lầu rồi.

Anh hơi cúi cổ xuống, không chút ngại ngùng mà vỗ bả vai ướt sũng của Mạch Tân, đưa cô đi, thấp giọng nói: "Đi theo tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top