Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PHẦN 1: DẪN DỤ CÙNG TRẦM LUÂN (một)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Một)- "Bị ép cởi quần áo tiếp nhận đùa bỡn cơ thể"


"Các người đến cùng là muốn làm sao?" Trên khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông là thần sắc phẫn nộ cùng bất lực, y dường như sụp đồ mà gẫm nhẹ. Sự nghiệp của y đã tan tành, bạn gái cũng bỏ y mà đi, tiền đồ hiện tại ảm đạm vô cùng, tất cả đều do những kẻ trước mắt này ban tặng.

"Em chỉ muốn anh yêu em thôi." Chàng trai anh tuấn nho nhã cúi đầu thì thầm nói nhỏ, mà một người đàn ông khác quân trang nghiêm nghị lạnh lùng lại yên lặng không nói, trên tay nghịch một chiếc bật lửa hàng hiệu, dựa vào thanh niên anh tuấn kia cười lạnh một cái, thờ ơ nói: "Chúng tôi đơn giản là coi trọng cậu, nhất định cậu phải ở cùng chúng tôi."

"Không có khả năng!" – Người nọ cắn răng nghiến lợi nói, "Cho dù có chết tôi cũng sẽ không đáp ứng các người."

Quân trang nam tử mặt sầm lại, ngón tay như gọng kìm thép mà miết chặt cằm y, gằn từng tiếng nói': "Cậu nếu không sợ chết, vậy thì tôi sẽ  cột chặt cậu trên giường, mỗi ngày chỉ có thể chờ bị chúng tôi đụ, cả đời đều như vậy."

- "Anh!" Người đàn ông bị nắm cằm đột nhiên biến sắc, vừa tức vừa gấp. Chàng trai nho nhã lúc này bỗng ngẩng đầu lên: "Anh Húc Nghiê, chúng ta đánh cược đi." Giọng hắn khàn khàn nói: 'Trong vòng 15 ngày, anh để mặc chúng em tùy ý xử trí. Sau 15 ngày, nếu thái độ anh vẫn nhất quán như cũ, chúng em liền không quấy rầy anh nữa, còn cho anh một món quà thật lớn để tạ lỗi, thế nào."

Người tên Húc Nghiêu kia nghe xong có chút động tâm. Y biết năng lực của những kẻ đang đứng trước mặt, nếu như có thể nhận được trợ giúp từ bọn hắn, bản thân khẳng định có thể một lần nữa đông sơn tái khởi, dựng lại sự nghiệp. Nhưng mà điều kiện đánh cược làm y có chút lo lắng nghĩ, 15 ngày để mặc cho họ xử trí, nếu như bọn hắn làm ra điều gì quá phận....

- "Yên tâm, chúng em chắc chắn sẽ không làm tổn thương anh." Chỉ là sẽ "yêu thương" anh theo cách của chúng em thôi- có điều suy nghĩ này 4 người không có ai nói ra. Thanh niên anh tuấn tiếp tục mở miệng nói: "Anh biết chúng em đối với anh mười phần si mê, không phải sao? Những năm nay chẳng phải anh Húc Nghiêu đã lợi dụng điều này làm ra rất nhiều chuyện sao!"

Húc Ngiêu nghe vậy mặt đỏ bừng. Chính xác mà nói, sự nghiệp của y có thể phát triển đến mức độ kia đều là do y nhiều lần mượn tên tuổi của bọn hắn mà chiếm được lợi lớn trong thương trường. Bọn hắn đều biết nhưng chưa bao giờ vạch trần, ngược lại còn chủ động che dấu giúp đỡ y. Nghĩ tới đây, y gật đầu đáp ứng điều kiện của bọn họ.

Địa điểm để trải qua 15 ngày này là tại một tòa đại trạch mà mấy người đã hợp lại mua. Vùng núi xung quanh tòa đại trạch này cũng thuộc quyền sở hữu của bọn hắn nên gần như không có người, không lo có ngoại nhân đến làm phiền.

"Bây giờ, toàn bộ quần áo cởi xuống, nhanh lên?" Người đàn ông tuấn tú đầu tiên mở miệng. Hắn là Tần Thần, người thứ hai là một thanh niên còn trẻ cũng rất anh tuấn tên Vĩ Trạch , người thứ ba là quân trang nam tử tên Hồng Huyên, cuối cùng là người đàn ông nhuộm một màu tóc bạc biểu cảm lúc nào cũng lạnh lùng – Quân Hạo. Bốn người này trong một lần tổ chức yến hội đã nhìn thấy Húc Nghiêu, chính là người vừa đồng ý cá cược với bọn hắn, liền một lòng mê luyến y, dùng đủ loại thủ đoạn cưa cẩm tán tỉnh bày tỏ tình cảm với đối phương. Nhưng Húc Nghiêu mặt ngoài thì đối với bọn hắn mười phần thân cận, trên thực tế lại lợi dụng quyền thế cùng tài phú của bọn hắn mà phát triển sự nghiệp của mình, bây giờ còn muốn cùng bạn gái kết hôn sinh con, làm sao không khiến 4 người tức giận? Bọn hắn quyết tâm phải trong vòng 15 ngày này dạy dỗ Húc Nghiêu, phải khiến cho y hoàn toàn ỷ lại bọn hắn, từ đây ngoan ngoãn ở lại bên người họ, không bao giờ được có suy nghĩ rời đi rồi yêu đương kết hôn với kẻ khác.

Húc Nghiêu mặt đỏ tới mang tai, 4 người kia áo mũ chỉnh tề ngồi trên ghế salon, mà bọn hắn lại bắt y phải cởi áo thoát quần, toàn bộ không được mặc gì hết, cái này quả thực quá xấu hổ. Nhưng hiệp ước vừa mới đồng ý, y không thể làm gì khác là tự mình động thủ giải khải y phục trên người.

Đầu tiên là âu phục áo khoác, quần dài, vớ giày, sau đó là áo sơmi, khi toàn thân chỉ còn lại một cái quần lót trắng, Húc Nghiêu dừng tay lại, có chút do dự.

"Chính anh đã đáp ứng, 15 ngày, mặc cho bọn em xử trí." Vĩ Trạch có chút hăng hái nhìn qua y, lên tiếng nhắc nhở. Húc Nghiêu hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái, ánh mắt hung ác ngược lại khiến cho Vĩ Trạch khoái trá nở nụ cười. Y cắn môi, nắm mép quần lót hai bên, từ từ kéo nó xuống. Cảnh đẹp chưa bao giờ hiển lộ trước mắt làm cả 4 người tràn đầy hưng phấn, hô hấp dồn dập. Ánh mắt bọn hắn nóng bỏng mà lưu luyến không rời tại âm hành đang an tĩnh ngủ say, nặng trĩu rũ xuống che đi hai tinh hoàn sung mãn bên dưới, cùng với bí huyệt chật hẹp ẩn sâu trong cặp mông trắng nõn vểnh cao của Húc Nghiêu. Ánh mắt khát khao không che giấu chút nào đó khiến Húc Nghiêu sắc mặt trắng bệch, trong lòng bắt đầu sinh ra âm thầm sợ hãi ------ Có lẽ, y căn bản không nên đáp ứng cái hiệp nghị này.

Nhưng mà hối hận cũng đã muộn rồi, y ở chỗ này, không có 4 người họ cho phép, thậm chí ngay cả cửa lớn đều không ra được, mà thế lực của bọn hắn, muốn khống chế lại y căn bản không tốn sức chút nào. Bây giờ, y cũng chỉ có thể hi vọng rằng bản thân sẽ thuận lợi trải qua 15 ngày này thật an toàn.

Dựa theo 4 người yêu cầu, Húc Nghiêu ngồi ở trên một cái ghế salon đơn dành cho một người đã được cải tạo lại, hai tay vòng qua thành ghế bị vòng thép gò chặt, hai chân mở ra, đặt ở trên tay vịn của salon lập tức liền bị khóa lại. Thế là, y hiện đang ở trong trạng thái toàn thân trần truồng, bị vây ở trên ghế sa lon, bày ra tư thế mở rộng hạ thể trước tầm mắt bốn gã đàn ông.

Mấy người Vĩ Trạch cũng không vội bắt đầu dạy dỗ ngay, thời gian còn rất nhiều, mỗi người bọn họ lựa chọn một bộ vị bắt đầu "hưởng thụ". Tần Thần yêu thích không buông tay đùa bỡn hai chân Húc Nghiêu, chân của y so với chân của đàn ông khác mà nói thì nhỏ hơn một chút, đường cong mượt mà, hình dạng ưu mỹ. Tần Thần sau khi bóp nhẹ một lát, liền bắt đầu liếm láp hai cẳng chân dài, tỉ mỉ tinh tế liếm hút từ gan bàn chân nhạy cảm, đến các ngón chân đang gắt gao khép chặt lại, tất cả các ngón đều bị hắn dùng đầu lưỡi ẩm ướt vuốt ve qua ít nhất một lần. Hai chân đáng thương của Húc Nghiêu không thể làm gì bị hắn một mực giữ trên tay, mười ngón chân vô lực cuộn cong lại, nhìn dị thường khả ái.

Vĩ Trạch càng thêm vừa ý hai núm vú của Húc Nghiêu, núm vú nho nhỏ chưa bao giờ bị người khác tiếp xúc qua, ngượng ngùng tô điểm trên lồng ngực rắn chắc. Ngón tay Vĩ Trạch thon dài chạm lên hai vật nhỏ, đầu tiên là kéo dài về phía trước, rồi thả tay để nó bắn ngược trở về, khiến nam nhân giật mình không khống chế được kêu rên thành tiếng, tiếp đó hắn lại tựa như trấn anđối phương mà chậm rãi nhào nặn. Bỗng nhiên Vĩ Trạch dùng đầu ngón tay chọc vào lỗ nhỏ tiết sữa trên đầu nhũ mà đào khoét, khiến nam nhân lắc lư eo muốn né tránh, nhưng lại bị Hồng Huyên đang quỳ xoa vuốt thân dưới một mực nắm chặt, không thể không ưỡn ngực tiếp nhận Vĩ Trạch đùa bỡn. 

Âm hành thô to ngược lại là nơi lấy được chiếu cố ôn nhu nhất, người đàn ông nhìn lúc nào cũng trầm mặc lãnh khốc quỳ một chân giữa hai chân Húc Nghiêu, ko chút ngại ngần há miệng nuốt âm hành thật sâu trong miệng. Bởi vì phân thân quá lớn đến mức kích thích cổ họng, Hồng Huyên vẫn tận lực nuốt, không để ý tới khóe miệng đau đớn. Hắn không lưu loát liếm láp linh khẩu cùng thân gậy, lợi dụng bản năng của cổ họng khi bị nghẹn di vật mà nhúc nhích co thít như đang vuốt ve âm hành, hai tay thì nhào nặn tác động lên gốc bao tinh hoàn, thỉnh thoảng kéo nhẹ một chút. Húc Nghiêu bị khẩu giao sung sướng nổi lên tình dục, không tự chủ đưa đẩy eo hông,  liều mạng nhét dục vật của mình vào sau trong miệng Hồng Huyên.

Mà Hồng Huyên cũng không phản kháng chút nào, tương phản, trong lúc đang vì Húc Nghiêu mà khẩu giao, hắn lại cũng bất tri bất giác cương lên rồi. Khi Húc Nghiêu rên rỉ bắn đầy trong miệng hắn, Hồng Huyên tham lam nuốt vào tất cả tinh dịch, thậm chí đè xuống bao tinh hoàn, dùng đầu lưỡi liếm mấy giọt tinh dịch còn lưu lại tại linh khẩu  vào trong miệng. Mà cơ hồ cũng ngay lúc đó, hắn liền đạt tới cao triều.

----


NOTE:  Đây là bộ đầu tay hồi mình mới tập tành edit, tay nghề còn rất non (giờ vẫn vậy nhưng đỡ hơn xíu), đọc lại cảm thấy thật xấu hồ vì trình độ sắp xếp ngôn từ của mình. Có thời gian mình sẽ ngồi beta lại, mong mn ủng hộ. 

Time: 20/6/2024: Beta lần 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top