Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PHẦN 3: CHUNG VỢ (Hai)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 ( Hai ) – " Cưỡi ngựa dạo phố."


Từ Diệp bị đỡ đến ngoài cửa, 2 tân lang sớm đã chờ đợi trong thời gian dài. Dọc theo đoạn đường từ cửa phòng tới cổng phủ tiểu công tử thật sự là đi trong gian khổ. Giả dương cụ trong giang huyệt bởi hai chân di chuyển mà cọ sát vào tràng đạo mềm mại, gây ra khoái cảm bứt rứt khó nhịn, may mà dâm thủy vẫn một mực bị giữ chặt trong hậu huyệt còn chưa từng rơi xuống. Ngọc thể phía trước lúc nào cũng chảy xuống nước tiểu, đem tã từng chút thấm ướt, cùng hai núm vú bị kẹp chặt đau đớn không chịu nổi, tiếng chuông cũng chưa từng dừng lại, đem tiểu công tử làm cho hai chân như nhũn ra, may mà có các ca ca một đường nâng đỡ, bằng không y liền mềm như bún mà ngồi bệt dưới đất không thể động đậy.

Ngoài cửa chờ đã lâu chính là thế tử Trần Từ An, khuôn mặt hắn tuấn đĩnh, chiều cao tám thước có thừa, lại thêm cử chỉ trầm ổn lỗi lạc, nhìn qua uy nghi bất phàm. Người bên cạnh chính là đệ đệ ruột thịt Trần Từ Khoan, cũng là một nam tử tiêu sái anh tuấn, hình dáng tướng mạo phong lưu, hai người đều là một thân áo đỏ của tân lang, ngồi trên lưng ngựa, thấy được tiểu công tử được dìu ra, vội vàng xuống ngựa nghênh đón, ánh mắt sốt ruột nhưng vô cùng thỏa mãn.

Lúc Từ Diệp còn nghĩ không muốn bước ra khỏi cổng, nhưng rất nhanh lên bị Trần Từ An ôm chặt lấy, trở mình lên ngựa, đặt ở trong ngực. Vóc người hắn cao lớn, một cánh tay đã gắt gao ôm chặt vòng eo Từ Diệp không cho phản kháng. Tiểu công tử cơ thể nguyên bản vốn đã mảnh mai tinh tế, khí lực lại nhỏ, bị ngọc thể lạnh như bang trong giang huyệt lúc nào cũng tác quái, làm cho y bủn rủn bất lực, bàn tay không có sức đánh vào trên cánh tay tựa như đúc bằng sắt, chỉ như gãi ngứa chon nam nhân mà thôi.

Phía trước đội ngũ dẫn dâu bắt đầu thổi kèn trống vang dội, thông báo đã đón được người, ngày vui của Ung Quốc phủ chính thức bắt đầu, xin mời mọi người nhường đường. Đội ngũ dẫn dâu chỉnh tề theo hàng bắt đầu di chuyển, từng đôi tiểu hầu giương lên cờ hiệu kèn trống, tả hữu hộ vệ, đồng thời bên đường rải đầy hoa tươi cùng tiền mừng, một đám thân bằng đi theo phía sau, người người dung nhan tuấn vĩ, vui mừng hớn hở, dẫn tới bách tính tán thưởng không thôi.

Mọi người vui mừng là thế những Từ Diệp lại là khổ không thể tả, y nguyên bản đã không giỏi cưỡi ngựa, lúc này không thể làm gì khác hơn là tựa ở trên thân Trần Từ An, đôi tay mềm mại của tiểu công tử nắm thật chặt cánh tay kia không chịu buông, chỉ sợ không cẩn thận ngã xuống dưới. Y một đôi kiều độn trắng như tuyết ngồi trực tiếp trên lưng ngựa, trên dưới xóc nảy không ngừng, ngọc thể trong cúc huyệt một hồi tiến vào, một hồi lại trượt ra, thẳng đến khi hung hăng mài lên điểm nhỏ mẫn cảm, mài đến hai chân y không còn chút sức lực nào, kẹp không được thân ngựa, toàn dựa vào Trần Từ An ôm y mới ngồi vững vàng. Áo lụa đỏ vốn là chỉ buộc lại một đầu chứ không thắt đai lưng, khi Từ Diệp dạng chân trên ngựa, tã liền lộ ra không sót cái gì , dương cụ cùng hoa huyệt tại trên lưng ngựa không tránh khỏi ma sát vào tã lót, dương cụ càng là không ngừng lắc lư, nước tiểu tựa như ngọc châu liên tục chảy ra, chỉ một hồi, tã liền ướt hơn phân nửa.

Lúc này lại cùng vừa mới trong phòng khác biệt, đây chính là trước mặt mọi người, giữa ban ngày ban mặt, Từ Diệp y lại ngay trước hàng trăm hàng ngàn người mà bài tiết không kiềm chế, suy nghĩ này làm y nhục nhã xấu hổ muốn chết. Tiểu công tử còn đang thất thần bởi bản thân dâm tiện, cũng không phòng bị một cái tay đang trắng trợn thăm dò vào trong tã, tìm tới hoa huyệt đã ướt trườn trượt, một đầu ngón tay đầy vết chai đẩy ra 2 cánh hoa, sờ lên âm đế nộn nộn kiều kiều, từ từ xoa nhẹ một cái, tiểu công tử liền phát run, suýt nữa nhảy dựng lên, lại bị Trần Từ An nguyên lai đang dùng hai chân điều khiển ngựa, một cái tay ôm y ấn chặt, một cái tay khác liền tiếp tục thọc lên. Đám người bên đường tự nhiên cũng là thấy rõ ràng, nhưng đây là phong tục nên cũng không để ý, chỉ là cười nói: "Thế tử gia cũng quá nóng vội, một hồi đi đường ngắn ngủi cũng không thể chờ a." Lại cười Trần Từ Khoan: "Nhị gia những năm này đói bụng, lúc này sợ là cực kỳ thèm ăn, tối nay cần phải thương hương tiếc ngọc, chớ có đem tiểu mỹ nhân chịu khổ nha!"

Đầu ngón tay kia lại tiếp tục khéo léo xoa nhẹ một hồi, rồi chầm chậm phá lộng, thậm chí bóp vặn, tiểu công tử chính mình cũng chưa từng chạm qua nơi này. Y vốn là một nam tử chính cống, nơi nào chịu được nữ vật có trên cơ thể mới, càng là nhìn cũng không chịu nhìn một cái, lúc này bị người khác lộng phá như vậy, trên âm hạch một hồi đau đớn sắc bén, đau quá lại sinh ra khoái ý kỳ lạ không biết từ đâu đến, hoa huyệt phát run, phun ra chút dâm thủy, đem tã lại làm ướt một tầng. Trần Từ An cúi đầu nở nụ cười: "Thật là một tiểu gia hỏa nhạy cảm."

Hắn có một âm thanh vô cùng quyến rũ, khi nói chuyện, vừa trầm thấp vừa mang hơi khàn, lại hiện ra chút ôn nhu lưu luyến, tiểu công tử hai mắt rưng rưng, cũng không cảm kích, muốn cầm tay hắn hất ra, Trần Từ An liền tại trên đồ vật nhỏ liên tiếp gảy mấy lần, đem nó chơi đến càng ngày càng sưng đỏ, hoa huyệt co rút mấy lần, càng là phun ra một cỗ nước ấm, tưới vào trên tay Trần Từ An, Trần Từ An nắm tay rút ra, trên tay sáng lóng lánh một tầng, hắn đặt ở bên môi liếm liếm, mỉm cười: "Ngọt vô cùng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top