Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PHẦN 6: ÔN NHU NUÔI NHỐT (Phiên ngoại 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắc ám 1 -  "Kết cục : con rối."


"Bác sĩ Trương, hẹn gặp lại." Y tá chào hỏi xong rời đi, Trương Minh Kiệt thu thập một chút đồ vật rồi nhanh chóng lái xe về nhà.

Hôm nay là sinh nhật bảo bối, hẳn là nên về sớm một chút, mở tiệc chúc mừng một chút. Hắn ở trong lòng suy tính.

Về đến trong nhà, trên bàn cơm đã bày xong bánh gatô cùng đồ ăn, Đồng Trạch vừa mới cởi xuống tạp dề, trông thấy hắn, chỉ là nhàn nhạt gật đầu một cái, mà Lưu Tuấn thì ôm bảo bối trong lồng ngực, đang trêu chọc y.

Bảo bối nhìn bộ dáng mười phần mất hứng, trông thấy hắn, hướng hắn y y nha nha gào thét, tựa như là đang tố cáo những người ở nhà trêu đùa y, hắn không khỏi nở nụ cười, đối với Lưu Tuấn mắng: "Cậu đừng cứ mãi khi dễ bảo bối, cẩn thận bị em ấy chán ghét."

Lưu Tuấn lơ đễnh nhún nhún vai, ôm bảo bối đang lung lay, dỗ y: "Ừ, là tôi không tốt, không nên khi dễ em, đừng chán ghét tôi, có được không?"

Bảo bối kinh hoảng nha nha kêu lên, tựa như là khóc, ai, y bộ dạng này thực sự là vừa đáng thương vừa đáng yêu, khó trách A Trạch cùng a Tuấn như vậy thích trêu chọc em ấy đến phát khóc a.

Bảo bối bị đặt ở trên bàn cơm, bọn hắn đặc biệt tại trên bàn cơm làm một cái giá đỡ, dễ dàng an trí bảo bối. Cái này cũng là chuyện không có cách nào khác, bảo bối lại chạy trốn, lần này lại là thật sự sắp chạy thoát được, không biết ở đâu nhảy ra một tên cảnh sát phát hiện ra bảo bối bị vây tại chỗ này, muốn dẫn y đi. Bọn hắn làm sao có thể cho phép điều này xảy ra? Không thể làm gì khác hơn là giết chết tên đó. Thế nhưng là, bảo bối vẫn còn ý định muốn rời đi, điều này lại càng không thể dễ dàng tha thứ.

Vì vậy, bọn hắn chặt đứt tứ chi của bảo bối, hai tay từ khuỷu tay cắt xuống, hai chân từ xương hông cắt ra, không có tay chân, bảo bối liền không thể chạy trốn; Bọn hắn cũng làm một tiểu phẫu lộng câm dây thanh quan của em ấy, để cho ẻm chỉ có thể rên rỉ cùng thút thít khóc, không thể nói được tiếng nào rõ nghĩa. Không có âm thanh, bảo bối liền không thể cùng người khác nói chuyện, hướng người khác cầu cứu rồi; Bảo bối vừa khả ái mà lại vừa đáng hận, bị bọn hắn hoàn toàn đã biến thành một con rối tàn khuyết không đầy đủ, nhưng chính là dạng này, y cũng vẫn làm cho bọn hắn mê muội a!

Bảo bối tựa hồ còn từng nghĩ muốn đem tay chân bảo quản để sau này có cơ hội liền là phẫu thuật hồi phục, a, cái này làm sao có thể? Bởi vì, những bộ phận bị cắt xuống kia đã bị bọn hắn ăn hết nha! Đó là cơ thể của bảo bối, cùng bọn hắn hoàn toàn hòa làm một thể, chỉ cần nghĩ đến điều này, thì đã có thể làm cho hắn đạt đến cao trào! Ngày đó, bọn hắn từng miếng từng miếng đem tay chân bảo bối ăn đến sạch sẽ, ngay cả xương cốt hầm kỹ nhai gọn không còn lại gì, kia thật là hưởng thụ chí cao vô thượng a!

Hắn cũng nghĩ qua, có phải hay không nên đem bảo hối nuốt hết? Không, không thể làm được, chỉ cần nghĩ đến sau đó sẽ không thể nhìn thấy bảo bối sống sờ sờ sẽ cười, sẽ khóc, sẽ cao trào, hắn liền một phần một giây đều chịu không được, còn không bằng đi chết. Và vì vậy bọn hắn dừng lại suy nghĩ nguy hiểm đó.

Lưu Tuấn trói kỹ bảo bối, nhẹ nhàng chuyển động cái bàn, bàn ăn thiết kế là dạng bàn quay, bảo bối liền theo cái bàn chuyển động đến trước mặt bọn hắn, hắn là người thưởng thức thứ nhất. Hắn ngậm lấy đầu đồ vật đang lộ ra tại âm hành nhỏ xinh của bảo bối, nghiêm túc hút vào, chảy vào trong miệng là rượu vang đỏ, cùng hỗn hợp nước tiểu của bảo bối, bảo bối rất thoải mái nhỏ giọng than thở, cái này cũng khó trách, bàng quang em ấy lúc nào cũng bị rót đến đầy đặn, sung doanh nhiều loại chất lỏng, không riêng gì nước tiểu, còn có nước chanh, Cocacola, rượu đỏ, sữa bò..... Bọn hắn ưa thích đồ uống đi ra từ trong thân thể bảo bối, bởi ngoài hương vị nguyên bản của đồ uống, còn mang theo hương vị mê người của bảo bối.

Đến phiên Lưu Tuấn, hắn dùng đũa kẹp rau xanh, lại không có ăn, mà chấm vào trong hoa huyệt dính đầy dâm thủy của bảo bối rồi mới nuốt vào. Trương Minh Kiệt có chút ghen ghét, dâm thủy của bảo bối là thứ hắn thích nhất, mỗi lần đều sẽ liếm bên trên rất lâu, thẳng đến bảo bối khóc cầu xin tha thứ mới thôi, nghĩ tới đây, môi hắn bắt đầu phát khô, âm hành cũng cứng rắn. Đồng Trạch nhìn hắn một cái, phát ra một tiếng hừ nhẹ.

Bữa ăn này kéo dài thật lâu, hoa huyệt bảo bối bị nhét vào đủ loại món ăn, tiếp đó bị ép tự bài xuất từng cái, bị bọn hắn dán vào hoa huyệt ăn hết. Khắp thân thể của y bị thoa đầy bánh gatô, tiếp đó bị bọn hắn từng điểm từng điểm liếm láp sạch sẽ, mỗi một tấc da thịt đều lưu lại dấu hôn cùng vết cắn xanh xanh tím tím, có chỗ còn nghiêm trọng tới xuất huyết. Bọn hắn chơi đùa, bảo bối bị bịt kín con mắt, ngăn chặn lỗ tai, tiếp đó bị bọn hắn thao làm, bảo bối không nghe thấy không nhìn thấy không thể động, thần sắc thất kinh vô cùng khả ái. Cuối cùng, bọn hắn đem lễ vật bỏ vào hoa huyệt cùng trong hậu huyệt, buộc y phải chậm rãi bài xuất tới, bởi vì đồ vật bị đẩy vào quá sâu, bảo bối cố gắng rất lâu cũng không thể thành công, cho nên bọn họ dùng cả nắm tay hoàn toàn luồn vào, lấy ra lễ vật. Bảo bối có cơ thể thực sự ấm áp chặt chẽ cực kỳ, hắn thậm chí không muốn rút tay cánh tay về, nếu có thể luôn tại trong nội thể bảo bối thì thật tốt.

Nhưng mà không được, bảo bối sợ đến gào khóc, hắn sẽ đau lòng, không thể làm gì khác hơn là rời đi. Ai, dáng vẻ cửa động bảo bối mở lớn lộ ra ruột thịt đỏ tươi bên trong cũng rất đẹp, có thể về sau hẳn là thường xuyên thử quyền giao với y để thưởng thức cảnh đẹp này?

Bảo bối khóc mệt liền ngủ thiếp đi, y nhất định cảm thấy rất kỳ quái, chúng ta tại sao sẽ quấn lấy em ấy không thả? Ha ha, em ấy đã hoàn toàn quên đi, tại một đời kia, y đã cứu hắn, theo đuổi hắn, hắn mãi mãi cũng nhớ kỹ, y tán dương bộ dáng động tình của hắn rất đẹp, hứa hẹn nhất định sẽ vĩnh viễn cùng hắn cùng một chỗ, nhưng mà y trái với hứa hẹn . Y yêu người khác....

Không, đây không phải bảo bối sai, là tiện nhân kia câu dẫn y, cho nên hắn đã giết người kia, như vậy bảo bối liền sẽ trở lại bên cạnh hắn đi?

Thế nhưng đáng giận là, bảo bối vậy mà mắng hắn ngoan độc, y nói thà rằng cưới một nữ nhân cũng không cần hắn, ha ha, hắn không thể làm gì khác hơn là mang theo bảo bối cùng xuống hoàng tuyền, đời sau, bọn hắn, nhất định sẽ vĩnh viễn ở chung với nhau a?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top