Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: xin lỗi, mất khống chế:


Ở trong phòng VIP, Lăng Lan được mở mang tầm mắt. Ở thế giới này, mua sắm thế nhưng lại nhàn nhã như vậy. Người mua không cần đi khắp nơi chọn đồ mà chỉ cần ngồi trong một căn phòng và nhìn vào màn hình 3D siêu lớn.

Sau khi lựa được sản phẩm yêu thích, nó sẽ được chiếu lên màn hình 3D, kèm theo đó là mọi thông tin của sản phẩm. Nếu người mua đặc biệt hứng thú với sản phẩm thì có thể ấn nút chọn, tiến hành tìm hiểu sâu hơn.

Lam Lạc Phượng nghiêm túc nghiên cứu, chủ yếu đều là đồ dùng cho Lăng Lan, từng cái một đều được đưa vào phòng VIP cho Lam Lạc Phượng lựa chọn.

"Giường âm nhạc cho trẻ em: sản phẩm hình trứng, có thể tự động đóng mở, sản phẩm có hai loại là bán trong suốt và toàn bộ trong suốt. Giường ngủ cho trẻ em có thể dựa vào sự thay đổi của sóng điện não để lựa chọn âm nhạc phù hợp. Ngoài ra, giường còn được kết nối với internet, có thể tự động tải về những bài hát mới được phát hành ở Liên bang, giảm công việc cho các phụ huynh."

Kết nối internet? Tự động thay đổi? Khi đang lim dim chuẩn bị tiến vào giấc ngủ thì Lăng Lan bỗng nghe thấy lời giới thiệu sản phẩm này, cô lập tức tỉnh táo. Phải biết, trong thời gian này Tiểu Tứ lúc nào cũng ca than là rảnh muốn chết, hở tí là yêu cầu cô tìm cơ hội cho nó lên mạng, theo cách nói của Tiểu Tứ thì:

"Ai nắm giữ nhiều thông tin hơn thì người đó sẽ trở thành người thắng cuộc...."

Đương nhiên, điều này chỉ là Tiểu Tứ nói, dù sao Tiểu Tứ và Lăng Lan cũng không có kẻ địch nào ở bên ngoài. Tiểu Tứ gấp gáp như vậy vì nó cần phải nắm thông tin của thế giới này, như vậy mới có thể phục vụ ký chủ một cách tốt nhất, nếu không, chỉ cần một sơ sót nhỏ cũng sẽ khiến cho ký chủ gặp nguy hiểm.

Giống như sự kiện tiêm thuốc kích phát gen lần trước, chính là bởi vì Tiểu Tứ không biết khả năng hấp thụ thuốc của trẻ con ở thế giới này như thế nào nên mới để Lăng Lan hấp thụ nhiều thuốc như vậy.

Nếu không phải có người cố ý phong tỏa tin tức chấn kinh này thì có lẽ Lăng Lan đã gặp phiền toái lớn rồi, nhất định cô sẽ bị cưỡng chế tiến vào Quân đội sau đó trở thành cỗ máy chiến đấu cho Liên bang rồi.

Đương nhiên đối với người đã có tư duy độc lập như Lăng Lan thì việc bị tẩy não là không thể, nhưng có thể che dấu được thì cô vẫn muốn che dấu. Nếu có một ngày cô thật sự bị bắt đi, thì cô nhất định phải cường đại mới có thể thoát khỏi sự kiểm soát của quốc gia được.

Tiểu Tứ và Lăng Lan mỗi khi nhớ tới chuyện này đều đổ mồ hôi lạnh, đến bây giờ vẫn không dám thiếu cảnh giác. Đó cũng là nguyên nhân Lăng Lan mất hơn hai tháng mới hoàn thành chiêu thức thứ nhất. Cô không dám thường xuyên đi vào không gian học tập để luyện tập vì sợ có kẻ giám sát bên người, nếu bản thân lại làm việc gì bất thường nhất định sẽ khiến cho bọn họ hoài nghi.

Mà lúc này cô phát hiện một thứ cực kỳ hữu dụng để tìm hiểu tin tức nhưng khó bị phát hiện, chính là giường trẻ em này. Không có người nào đi hoài nghi một đứa trẻ lợi dụng nó để lên mạng tìm kiếm thông tin cả?

Nếu có thì những người xung quanh nhất định sẽ dùng ánh mắt như nhìn người điên hay kẻ ngốc để nhìn anh, sau đó mới tiếc hận nói một câu: "Ha ha, anh bạn...anh nhất định là điên rồi, phải điều trị đi.....", rồi bỏ của chạy lấy người.

Lăng Lan hưng phấn, thứ này sinh ra là vì cô, cũng chỉ có cô mới làm cho chiếc giường này phát huy hết tác dụng của nó...

Lăng Lan quyết đoán bò ra, chỉ chỉ vào giường âm nhạc, trong miệng a a kêu, cô hướng về phía mẹ mình tỏ ý muốn chiếc giường này.

Lần này Lam Lạc Phượng đã bắt được cùng "tần số sóng não" của Lăng Lan, kinh ngạc hỏi: "Lăng Lan, con muốn chiếc giường này sao? Chẳng lẽ con thích âm nhạc? Được, nếu Lăng Lan đã thích, mẹ sẽ mua cho con."


Lam Lạc Phượng thật rõ ràng chính là một người mẹ nhị thập tứ hiếu*, chỉ cần con gái muốn, cô nhất định sẽ làm mọi cách để thỏa mãn. May mắn Lăng Lan đã có tư duy độc lập như người trưởng thành, nếu không dựa vào tính tính này của Lam Lạc Phượng thì Lăng Lan nhất định sẽ thành một kẻ "phá gia chi tử".

* ý là Lam Lạc Phượng yêu Lăng Lan nhất, Lăng Lan muốn gì được nấy

Lăng Lan có được cái mình muốn, tâm tình cực kỳ vui vẻ, cô phải đi khoe với Tiểu Tứ mới được.

"Tiểu Tứ, Tiểu Tứ......"

Tiểu Tứ tựa hồ bị cái gì đả kích, Lăng Lan gọi mấy câu cũng không thấy nó trả lời, chỉ ngồi xổm một góc trên đất vẽ vòng vòng.

Lăng Lan mờ mịt, trực tiếp giơ tay lên đánh vào gáy nó:

"Tiểu tử nhà người bị cái gì vậy hả?"

Không nghĩ tới Tiểu Tứ vẫn như cũ trầm mặc không trả lời, phải biết rằng, trước kia mỗi khi Lăng Lan giơ tay lên đánh nó thì Tiểu Tứ nhất định sẽ nhảy dựng lên, lớn tiếng lên án Lăng Lan sử dụng bạo lực gia đình với nó.

Lăng Lan buồn bực, không biết phải làm sao, chỉ có thể dùng sức nhéo cái má tròn trĩnh của Tiểu Tứ, hy vọng nó có thể phục hồi tinh thần.

Lần này đã có chút hiệu quả, Tiểu Tứ vô lực đẩy cánh tay cô, vẻ mặt uể oải hỏi: "Có việc gì?"

Lăng Lan quan tâm hỏi: "Rốt cuộc có chuyện gì?"

Tiểu Tứ thở dài một hơi nói: "Ta bị thế giới này đùa giỡn."

Vừa dứt lời, Tiểu Tứ đã bị Lăng Lan tức giận đá mạnh vào mông, đem Tiểu Tứ đá bay ra xa: " Nha.... Ngươi giỡn mặt với ta đấy à..."

Tiểu Tứ bị cú đá này đánh rớt mất mát trong lòng, nó tức giận đánh về phía Lăng Lan, ôm lấy bắp đùi cô la hét:

"Đã nói không được sử dụng bạo lực gia đình rồi, cô vì cái gì vẫn đánh ta hả.... Ta muốn kháng án, chống án aaa....."

"Ta còn muốn hỏi ngươi vì sao lại gạt ta đấy, làm cái bộ dạng nửa sống nửa chết, có biết ta lo lắng lắm không?"

Lăng Lan cũng không biết vì sao không kìm được lửa giận, cô biết có lẽ là Tiểu Tứ chỉ đùa giỡn với cô chút thôi, cô chỉ cần cười cười rồi bỏ qua, nhưng hiện tại cô không thể nào bình tĩnh được.

Lăng Lan không biết đây có phải là cảm xúc tiêu cực mà cô đã luôn kìm nén đến thời điểm bùng phát không?

Khoảng thời gian trước cô vẫn luôn lo lắng sự kiện hấp thu quá nhiều thuốc kích phát gen, cô luôn sợ hãi bí mật của bản thân bị Quân đội phát hiện, sau đó bị Quân đội bắt đi trở thành vật thí nghiệm, muốn sống không được muốn chết không xong. Loại cảm giác tiêu cực này vẫn luôn bị cô áp chế sâu trong nội tâm, nếu không được giải tỏa sớm muộn gì cũng trở thành tai họa ngầm của cô sau này.

Cũng thực may mắn cho Lăng Lan, hôm nay ra ngoài đi dạo đã giúp tinh thần cô thả lỏng hơn rất nhiều, không giống như thường này ẩn nhận cùng bình tĩnh.

Những đau đơn khốn cùng của kiếp trước đã giúp Lăng Lan luyện ra một tinh thần kiên nhẫn cùng tinh thần không chịu từ bỏ. Đây vừa là lợi thế nhưng cũng vừa là tai họa ngầm của cô, người ta thường nói nhẫn nhiều quá đến một ngày sẽ trở thành cây đao, về sau có thể đâm cô bất cứ lúc nào, này đối với tinh thần cực kỳ có hại.

Đương nhiên, chỉ dựa mỗi việc ra ngoài đi dạo không làm cô bùng nổ sung sướng. Nhưng là vì Lăng Lan vừa mới phát hiện ra chiếc giường trẻ con có thể kết nối với internet, khiến cô mừng như điên, kích động mà đi đến không gian ý thức chia sẻ cùng Tiểu Tứ. Thế mà Tiểu Tứ lại trưng ra bộ mặt buồn bực thất vọng, làm tâm trạng Lăng Lan từ vui sướng rơi xuống đáy cốc. Điều này khiến cho lực nhẫn lại thập phần hoàn mĩ của cô xuất hiện vết nứt.

Vì thế, cái cảm xúc tiêu cực vẫn luôn kìm nén có cơ hôi bùng phát. Lúc này mới xuất hiện một Lăng Lan vừa đáng sợ vừa hung tàn...

Hai người ở trong không gian ý thức đánh nhau một trận rồi cùng ngã gục xuống đất vì kiệt sức.

Lăng Lan nằm trên mặt đất, kịch liệt thở hổn hển, không nghĩ tới cô lại cùng một đứa trẻ đánh nhau hăng hái như vậy. Bất quá, hiện tại cô cảm thấy rất nhẹ nhỏm, giống như vừa được trút một gánh nặng vậy.

Lăng Lan cười nói: "Tiểu Tứ.....vừa rồi thật xin lỗi, ta mất khống chế."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top