Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24: Làm quen bạn học mới.


Lăng Lan cho rằng những mục khảo nghiệm tiếp theo vẫn sẽ diễn ra theo tuần tự từng phần một, đến khi tới nơi cô mới phát hiện nó không giống với những gì cô nghĩ.

Nơi khảo nghiệm sức bền và tốc độ được đặt ở cùng một nơi, đó chính là sân thể dục của học viện.

Lăng Lan cùng Lăng Tần quản gia đến nơi khảo nghiệm, vừa định bước vào thì bị người lính canh cổng ngăn Lăng Tần quản gia lại, ý bảo người nhà của thí sinh không được phép đi vào.

Lăng Lan nguyên bản cũng không cần Lăng Tần phải đi theo, chỉ là cô không đành lòng cự tuyệt tâm ý của vị quản gia gia gia đã trung thành cả đời với Lăng gia. Nhìn ánh mắt lo lắng của Lăng Tần, Lăng Lan vội trấn an rồi mới nhanh chóng đi vào. Hành động săn sóc của Lăng Lan khiến cho nhân viên công tác đi cùng chú ý tới.

"Không nghĩ tới em cũng hiểu chuyện như vậy ......"

Người nhân viên công tác đưa Lăng Lan vào trong tán dương nói. Suốt cả ngày nay, anh ta đã thấy rất nhiều cảnh tượng, khóc nháo, làm nũng để không phải rời xa người lớn, nhưng chỉ có Lăng Lan là người duy nhất giống như tiểu đại nhân, đi an ủi người lớn trong nhà, điều này khiến cho anh ta ngạc nhiên không thôi.

Lăng Lan cười cười cũng không nói gì, cô cũng không thể nói mình đã là người trưởng thành hơn ba mươi tuổi, còn có thể giống như nít ranh không thể rời ra người lớn sao?

Có lẽ vẻ mặt bình tĩnh, không sợ hãi, lại còn tốt tính của Lăng Lan đã làm cho người nhân viên đi bên cạnh rất yêu thích, vì thế khi đến nơi liền chỉ vào sân thể dục giải thích:

"Bên kia đều là những đứa trẻ chuẩn bị tham gia khảo nghiệm, những đứa trẻ đứng bên phải là con cái bình dân, đứng trung tâm là con cháu quân chính, đứng đông nhất bên trái là con cháu thế gia ."

Lăng Lan đưa mắt nhìn theo hướng chỉ của người nhân viên công tác, lúc này ở trên sân thể dục đã tập trung khá nhiều thí sinh, đều là những đứa trẻ năm nay sẽ nhập học học viện.

Ở tinh cầu Doha có rất nhiều học viện đồng quân nhưng học viện đồng quân Doha mà Lăng Lan đang dự thi là học viện tốt nhất ở tinh cầu này. Những người có tư cách thi vào học viện này trừ bỏ những con cháu của các gia tộc lớn đã được định sẵn ra thì còn có con cháu thuộc hệ thống quân chính. Ngoài ra còn có giống như Lăng Lan, là những đứa trẻ được thừa kế công huân, có thể xuất thân từ thế gia, từ quân chính, cũng có thể xuất thân từ bình dân. Cho nên trên sân thể dục mới có tình trạng chia 3 phe như vậy.

Đương nhiên những đứa trẻ không đạt chuẩn đầu vào của học viện, có thể trở về học ở học viện gần nhà mình nhất. Đây cũng không có cách, Trung tâm học viện đồng quân Doha chỉ đào tạo những đứa trẻ ưu tú nhất, thà thiếu chứ không nhận bừa.

Bất quá, những thí sinh không đạt tiêu chuẩn này đại đa số là những đứa trẻ có xuất thân bình dân được thừa kế công huân. Sau đó học viện sẽ ở đối ngoại công bố những đứa trẻ ấy không đạt tiêu chuẩn đầu vào, mà trong đó có nội tình gì hay không, cũng không chắc được.

Cũng bởi vì được coi là học viện nhận những học sinh mạnh nhất, nên mỗi năm sẽ chọn ra 100 học sinh giỏi nhất chia vào hai ban. Đương nhiên những học sinh được chọn đều có tiền có thế có địa vị.

Lăng Lan biết đây là ý tốt của người nhân viên công tác, cô vội tươi cười nói: "Cám ơn!"

Không thể không nói, nụ cười của Lăng Lan rất đẹp, nụ cười này đã thâm nhập vào cốt tủy cô, chỉ cần ai đối cô tốt, cô cũng sẽ không tiếc mà nở một nụ cười, kiếp trước cô cũng chính là dựa vào nụ cười này mà lấy được sự thương tiếc của các bác sĩ, y tá điều trị cho cô. Hơn nữa, kiếp này cô được kế thừa những ưu điểm hoàn mỹ của cha mẹ nên nụ cười càng có lực sát thương mười phần.

Nhân viên công tác không tránh được sửng sốt, anh ta theo bản năng mà sờ sờ cái mũi, sau đó nhìn trái nhìn phải, xác định không ai chú ý đến, lúc này mới lên tiếng nhắc nhở:

"Tiểu gia hỏa, về sau đừng cười như vậy nữa, đối với em không tốt đâu."

Nếu đứa trẻ này sinh ra trong gia đình không có thế lực, bây giờ tuổi còn nhỏ có lẽ sẽ không quá nguy hiểm, nhưng lại qua 5, 10 năm nữa, liền không thể xác định.

Lăng Lan nghe vậy sửng sốt, vừa định dò hỏi thì phát hiện nhân viên công tác đã đưa cô đến nơi, xung quanh có quá nhiều người, cô cũng không tiện mở miệng. Lăng Lan chỉ có thể tạm biệt dưới cái nhìn yêu thương, lo lắng của đối phương.

"Tiểu Tứ, em nói xem lời vừa rồi của anh ta là có ý gì?" Lăng Lan cau mày hỏi.

Tiểu Tứ không nói gì, chỉ đem hình ảnh tươi cười vừa rồi của Lăng Lan chiếu lại cho cô xem.

Lăng Lan chưa từng nhìn qua nụ cười của chính mình nhưng cô cũng biết nó rất đẹp, có thể khiến người khác buông lỏng cảnh giác, cũng giúp tâm tình người khác vui vẻ. Nhưng khi nhìn tận mắt nhìn nụ cười hiện tại của chính mình, cô mới hiều lời nhắc nhở vừa rồi của nhân viên công tác là có ý gì.

Haiz...Hóa ra bộ dạng quá đẹp cũng đem lại nhiều phiền phức như vậy. Trước kia cô cũng chỉ được xem là thanh tú, khi cười lên sẽ khiến cho người ta ấm áp cùng vui vẻ mà thôi, nhưng bây giờ không giống vậy, khuôn mặt bây giờ của cô rất đẹp, nhất là khi cười, giống như đang câu tâm câu phách người ta vậy. Bây giờ cô chỉ mới sáu tuổi, khi lớn lên thì...

Lăng Lan biết nam nam yêu nhau ở thế giới này có vẻ bình thường, nhưng cô là nữ, cô không muốn một anh chàng gay đến thổ lộ với cô đâu.

Lăng Lan nháy mắt quyết định, về sau cô sẽ không cười như vậy nữa.

Lăng Lan vừa đi vào liền khiến cho ba nhóm người quay qua nhìn. Cũng như câu nói vừa rồi, Lăng Lan lớn lên thật không sai, cho dù ở đây đều là nam thanh nữ tú nhưng Lăng Lan vẫn thuộc hàng siêu xinh đẹp. Mà trẻ con thì rất thẳng thắng biểu đạt sự yêu thích của bản thân, cho dù là trẻ con thì cũng có nhân duyên của trẻ con.

Vì thế trong khi Lăng Lan còn không biết phải gì cho tốt thì một đứa trẻ trông to con đứng trong nhóm quân chính hướng về phía cô vẫy vẫy tay, la lớn:

"Ở đây, ở đây, mau tới đây!"

Trán Lăng Lan hạ mấy đường hắc tuyến, làm gì mà nhiệt tình như vậy, đứa trẻ này ai a? Vì sao cô chẳng có chút ấn tượng nào thế?

Bất quá biểu hiện nhiệt tình của đối phương đã giúp cô bớt phiền não, cô liền chậm rãi đi qua. Đương nhiên cô phải chậm rãi đi để lỡ như đứa trẻ kia gọi người sau lưng cô thì cô cũng bớt xấu hổ.

Lăng Lan lo lắng cũng có chút dư thừa, người đứa bé kia thật sự là gọi cô, bởi vì khi cô còn chưa đi được nữa đường thì đứa trẻ kia chờ không được, chạy đến kéo cô đi.


Lăng Lan nhìn bàn tay nhỏ đang nắm cổ tay mình mà kéo đi mà có chút buồn bực. Đứa trẻ này rốt cuộc là ai a? Vì sao có thể tự nhiên thân mật mà cầm tay cô khi chưa hỏi lời nào thế?

Khụ khụ, đừng trách Lăng Lan, cô đã sống hai đời nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị một người đàn ông xa lạ, ách... là một bé trai xa lạ đến nắm tay. Lăng Lan bưu hãn của chúng ta thế nhưng có chút xấu hổ.

Đến chỗ của nhóm quân chính, đứa bé trai ấy còn chưa kịp lên tiếng một giọng nữ tính chanh chua vang lên:

"Tề Long, cậu ta là ai vậy?"

Lăng Lan nhìn sang, hóa ra là một bé gái mập mạp, bé gái ấy đang hung hăng trợn mắt nhìn cô, biểu tình như có ai cướp đi món đồ chơi cô bé yêu thích nhất vậy.

Lăng Lan bất đắc dĩ, mấy đứa trẻ của thời đại này sao mà trưởng thành sớm như vậy? Thế nhưng còn hiểu được ghen tị? Còn nữa, ghen cũng phải nhìn đối tượng đi chứ, bây giờ cô đang là một nam sinh mà.

Lăng Lan cũng có chút kỳ quái, nếu so về vẻ ngoài thì cô lớn lên đẹp mắt hơn đứa trẻ Tề Long kia mà, sao bé gái mập mạp kia nhìn không ra vậy, vừa đến đã lên cơn ghen rồi, chả lẽ con gái thời đại này không thích vẻ ngoài này của cô sao?

Lăng Lan không biết tiêu chuẩn của thời đại này đã không còn giống với kiếp trước của cô lấy gầy làm tiêu chuẩn của cái đẹp, nơi này lấy cường tráng khỏe mạnh làm thước đo cho vẻ đẹp. Mà nhìn Lăng Lan vẻ ngoài ốm yếu, dù có đẹp mắt đến đâu thì cũng không có mấy bé gái thích đến.

Tề Long cũng không biết người đứng bên cạnh đang ghen tị, cậu đĩnh đạc hướng về những người bạn của mình mà giới thiệu:

"Cậu ấy là người tham dự khảo nghiệm sức lực trước mình, đừng nhìn vẻ ngoài gầy yếu của cậu ấy mà hiểu lầm, cậu ấy rất mạnh đấy."

Tề Long là người thích kết bạn với những người mạnh hơn mình, như vậy mới khiến bản thân tiến bộ được.

Lăng Lan sửng sốt, hóa ra đứa trẻ Tề Long này đã chú ý tới cô ngay từ thời điểm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top