Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Rời đi.


Lăng Túc Nhân càng nghĩ càng thấy đúng, ánh mắt không còn do dự, ông ta lạnh lùng nói:

"Nếu vợ của Lăng Tiêu đã nói như vậy, thì nhà họ Lăng chúng ta cũng không thể làm khó người khác. Về sau Lăng Lan muốn đi con đường nào, nhà họ Lăng sẽ không hỏi đến nữa."

"Nếu Lăng Lan thừa kế, thì người nhà họ Lăng trong vòng một tháng phải rời khỏi tinh cầu Doha, Nhân thúc, khi đó đừng trách ta vô tình?"

Lam Lạc Phượng nhướng mày nhìn hai đại diện Quân Chính, cô nhắc nhở Lăng Túc Nhân có hai đại diện Quân Chính ở đây làm chứng, đến lúc đó không chấp nhận bọn họ đổi ý.

Đối mặt cái này hung hổ dọa người, Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thẹn quá hóa giận nói:

"Nếu Lăng Lan không thể thừa kế, ta có phải hay không cũng có thể yêu cầu cô trong vòng một tháng phải rời Doha như vậy'?"

Lam Lạc Phượng cười lạnh nói: "Ta có gan nói thì cũng có gan làm. Chẳng lẽ, các ông còn không quyết đoán bằng phụ nữ như ta? Đương nhiên nếu các ông từ bỏ quyền thừa kế, thì ta cũng có thể nhân nhượng để các ông ở lại tinh cầu Doha."

Lam Lạc Phượng lấy lui làm tiến. Một là bức cho Lăng Túc Nhân những người này không thể lật lọng. Hai là cũng cho nhà họ Lăng cơ hội cuối cùng. Nếu là bọn họ ít tham lam một chút, thì 20 năm tới vẫn có thể sống ở Doha, đảm bảo địa vị nhà họ Lăng, Lam Lạc Phượng tin tưởng trong 20 năm này, nhà họ Lăng vẫn có con cháu ưu tú, chỉ cần tập trung bồi dưỡng thì vẫn có thể lưu lại tinh cầu Doha.

Nghe Lam Lạc Phượng nói, Lăng Túc Nhân thầm nghĩ, quả nhiên thế, Lam Lạc Phượng muốn cược một ván bài cuối cùng. Ông ta không còn gì băn khoăn, cười lạnh trả lời:

"Nếu cô đã khăng khăng muốn như thế, tốt, nhà họ Lăng chúng ta liền đáp ứng cô. Liền giống như cô nói, nếu Lăng Lan thừa kế, nhà họ Lăng chúng ta nhất định rời khỏi Doha. Nhưng nếu đứa trẻ do chúng ta lựa chọn thừa kế thì cô và Lăng Lan phải rời khỏi tinh cầu Doha, cả đời không được tiến vào Doha, cũng không được vào hệ thống quân đội chính quy của quốc gia."

Một khi đã như vậy, ông ta hoàn toàn hủy hoại hết các con đường phát triển của Lăng Lan, ông ta không thể để mười mấy năm sau, Lăng trưởng thành trở về trả thù bọn họ.

Lam Lạc Phượng nghe xong lời này trong lòng cực kỳ hối hận, cô vừa rồi quá mềm lòng. Tưởng cho bọn họ chút đường lui, không nghĩ tới bọn họ lại tàn nhẫn không chừa cho cô cơ hội nào. Nếu Lăng Lan thật là con trai, thì cách làm của nhà họ Lăng này hoàn toàn hủy hoại hết tiền đồ của Lăng Lan, buộc hắn trở thành một người tầm thường. Nguyên bản Lam Lạc Phượng còn có chút không đành lòng, giờ phút này trở nên cứng rắn, cô ánh mắt lạnh băng nói:

"Tốt! Như các ông mong muốn."

Lam Lạc Phượng sai người hầu chuẩn bị máy kiểm tra đo lường, Lăng Túc Nhân ngăn lại, ông ta nói với đại diện Quân đội:

"Quân đội lần này đến đây, hẳn là cũng mang theo máy kiểm tra đo lường. Lần này liền làm phiền các vị rồi."

Lam Lạc Phượng cũng không ngăn cản, cô chẳng có ý nghĩ này. Cho dù có thì cũng chẳng ngu ngốc đến nỗi ở trước mặt đại diện bộ Quân đội mà gian lận.

Nghe Lăng Túc Nhân yêu cầu, Quân đội cũng không có phản đối gì, bọn họ còn hy vọng tận mắt thấy số liệu chuẩn xác, mà nói đến độ chuẩn xác thì dụng cụ của Quân đội vẫn tốt hơn.

Thực mau một dàn máy kiểm tra đo lường tiên tiến được các quân nhân đem vào.

Mà lúc này, nằm ở trong ngực Lam Lạc Phượng, Lăng Lan lại đang cùng Tiểu Tứ khẩn cấp trao đổi.

"Có thể hay không bị bọn họ kiểm tra ra giới tính của ta? Và còn sự tồn tại của ngươi?"

Lăng Lan có chút nôn nóng, nếu như bị phát hiện, cô phải cùng mẹ rời đi nơi này. Tuy rằng không biết thế giới bên ngoài như thế nào, nhưng nghe Lăng Túc Nhân cùng Lam Lạc Phượng nói chuyện, cô liền khẳng định không bằng hiện tại.

Lăng Lan không phải sợ khổ. Mà là những công huân cha cô cực khổ mới có được vì cái gì cô lại không thể thừa kế, ngược lại muốn đứa trẻ không biết từ đâu ra được lợi đây?

Không sai, cái luật lệ thừa kế của cái thể giới sau vạn năm này cô không thể nào chấp nhận được, cho nên cô không nghĩ từ bỏ, công huân của Lăng Tiêu cô nhất định phải giành lấy.

Tiểu Tứ khẩu khí khinh thường nói:

"Cái dụng cụ trí năng chưa thành công tiên hóa này sao có thể so với ta? Yên tâm, liền tính có thể kiểm tra giới tính của cô thì ta cũng có thể sửa lại, biến giới tính của cô thành con trai."

Cái khẩu khí kia của Tiểu Tứ liền khiến Lăng Lan động tâm:

"Tiểu Tứ, có phải hay không ngươi có thể sửa đổi kết quả kiểm tra?"

Tiểu Tứ này có chút kiêu ngạo:

"Đúng thế! Thời điểm cô vừa sinh đã kiểm tra đo lường, chính ta đã che giấu cho cô đấy. Nếu không với cái tinh thần lực cường đại của cô sớm đã nổ tung máy kiểm tra đo lường rồi."

Nổ tung? Lăng Lan nghe thế liền cảm giác có điều xấu sắp xảy ra đi? Không đợi Lăng Lan hiểu rõ, liền nghe đại diện Quân đội hỏi:

"Không biết ai kiểm tra trước?"

Lam Lạc Phượng ôm chặt Lăng Lan trong lòng, lạnh mặt nói:

"Đứa trẻ nhà họ Lăng chọn vẫn nên kiểm tra trước đi."

Lăng Túc Nhân cho rằng Lam Lạc Phượng còn chưa hết hy vọng, cho nên muốn kéo dài thời gian, ông ta cũng không muốn tốn miệng lưỡi với Lam Lạc Phượng nữa, liền gật gật đầu, ý bảo người phụ nữ bên cạnh đem đứa trẻ đặt vào máy kiểm tra đo lường.

Thật mau, kết quả kiểm tra ra tới:

Thân thể tố chất: cấp S!

Tinh thần lực: cấp Một!

Tiềm năng: cấp S-!

Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị mạnh mẽ bồi dưỡng.

Cái số liệu này khiến đại diện Quân đội biểu tình thận trọng. Nếu đứa trẻ này kế thừa công huân thì vẫn đáng giá để quân đội bọn họ mạnh mẽ bồi dưỡng. Tiềm năng cấp S- đã có xác suất trở thành cơ giáp sĩ điều khiển IN cơ giáp rồi, tuy rằng hy vọng hơi xa vời, nhưng có hy vọng còn tốt hơn không có hy vọng.

Lăng Túc Nhân nhìn biểu tình vừa lòng của đại diện Quân đội, ông ta liền biết, đứa trẻ này Quân đội không có biện pháp cự tuyệt. Bất quá ông ta cũng là người lão luyện vì thế không để lộ nét mặt vui vẻ ra ngoài, ông ta biểu tình điềm đạm, đối với Lam Lạc Phượng nói:

"Vợ Lăng Tiêu, hiện tại cô thu hồi lời nói lúc nãy vẫn còn kịp đấy. Chỉ cần cô từ bỏ quyền thừa kế thì nhà họ Lăng ta hứa sẽ đem toàn lực bồi dưỡng Lăng Lan trưởng thành."

Kẻ muốn cướp đồ của người khác lại muốn giả mù sa mưa làm người tốt sao? Nằm mơ!

Lam Lạc Phượng trào phúng nói:

"Không cần, chỉ hy vọng ở thời điểm các ông rời Doha, nhanh nhẹn một chút."

Nói xong, Lam Lạc Phượng đi đến máy kiểm tra đo lường, nhẹ nhàng mà đặt Lăng Lan vào trong.

Lăng Lan cùng Tiểu Tứ lúc này đã thương lượng xong, vẫn là duy trì cái kết quả kiểm tra lúc sinh ra của cô. Nguyên bản Tiểu Tứ còn tưởng rằng tư liệu của đối phương tốt hơn Lăng Lan. Cho nên có chút lo lắng ở thời điểm mọi người không chú ý bất động thành sắc mà nâng cao kết quả kiểm tra của Lăng Lan. Xong khi nhìn thấy kết quả của đứa trẻ kia, Tiểu Tứ thập phần bình tĩnh.

Cứ như vậy, kết qua kiểm tra của Lăng Lan nguyên bản bị phong tỏa, nay đưa ra cho tất cả cùng xem.

Thân thể tố chất: cấp S!

Tinh thần lực: cấp Hai!

Tiềm năng: cấp S!

Tổng hợp đánh giá: Xuất sắc, kiến nghị toàn lực bồi dưỡng.

Tiểu Tứ vẫn là lặng lẽ động tay chân, nguyên bản kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng, bị sửa thành toàn lực bồi dưỡng. Tiểu Tứ rất đắc ý, cái này tổng so với đứa trẻ kia mạnh hơn nhiều đi.

Kỳ thật Tiểu Tứ có thay đổi hay không cũng không ảnh hưởng nhiều đến đại cục. Khi kết quả kiểm tra này xuất hiện, đại diện hai bên Quân Chính lập tức quyết định, công huân của Lăng Tiêu do Lăng Lan thừa kế.

Hai bên Quân Chính sở dĩ như vậy quyết đoán, đó là bởi vì bọn họ thấy đánh giá tiềm năng của Lăng Lan. Cái khác có thể không mấy quan trọng, có thể phát triển khi trưởng thành, xong đáng giá tiềm năng là bẩm sinh, rất quan trọng với sự phát triển về sau của một đứa trẻ. Cấp S- so với cấp S, thoạt nhìn chỉ khác nhau một chút, nhưng đến khi sau này là chênh lệch rất lớn. Để trở thành cơ giáp sĩ điều khiển IN cơ giá, xác sấp thành công của cấp S so với cấp S- là lớn hơn 10%.

Chỉ điểm này thôi cũng đáng để Quân đội toàn lực bồi dưỡng rồi.

Lam Lạc Phượng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng cô đối Lăng Lan rất tin tưởng, nhưng chưa đến lúc kết quả kiểm tra được công bố cô vẫn là có chút thất thỏm.

Lăng Túc Nhân lúc này đã biết trúng kế của Lam Lạc Phượng, ông ta đỏ mắt, hận không thể chém Lam Lạc Phượng ra làm tám mảnh. Đối với cái này, Lam Lạc Phượng đương nhiên không sợ, đại diện Quân Chính còn đang ở đây, nhà họ Lăng không dám động thủ.

Lam Lạc Phượng lạnh lùng nói: "Nhân thúc, không tiễn!"

Nếu đã không còn là người nhà họ Lăng, thì cũng cùng bọn họ xé rách mặt, Lam Lạc Phượng không bao giờ ủy khuất chính mình.

"Hừ, chúng ta đi!" Lăng Túc Nhân nhìn khuôn mặt trào phúc của khách nhân, biết ở lại cũng không có ý tứ gì, liền dẫn người rời khỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top