Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 82: Tần Dật


"A..." Người tươi cười rốt cuộc cũng không duy trì được nụ cười nữa, anh ta kinh ngạc, nhưng ngay lập tức anh ta cũng bình tĩnh lại, hổn hển nói:

"Có phải cậu điên rồi không? Là vỡ lòng đệ tử đó, nếu như bị người lớn trong nhà cậu biết được thì cậu thảm chắc."

"Tôi rất xem trọng tương lai của thằng nhóc tóc húi cua kia."Mặt quan tài thật lạnh nhạt:

"Hơn nữa, không phải cậu nói hai thằng nhóc kia rất giống chúng ta lúc trước sao?"

Anh ta là người hiểu rõ bạn mình nhất, nhìn Tề Long và Lạc Lãng đánh nhau khiến cho bạn của anh ta nhớ tới khoảng thời gian mới quen nhau của bọn họ. Hơn nữa tính cách và vẻ ngoài của Lạc Lãng cũng khá giống với bạn anh ta nên bạn anh ta mới có tâm tư muốn nhận đứa trẻ đó làm đồ đệ. Đương nhiên điều kiện chính là Lạc Lãng cũng rất ưu tú, bằng không cho dù giống nhau nhưng không thể bồi dưỡng thì bạn anh ta cũng sẽ không làm công việc tốn sức này.

Những lời này khiến người tươi cười không thể khuyên giải được nữa, anh ta giật giật miệng, cuối cùng mới nói ra một câu:

"Có lẽ, bọn họ có thể kế thừa giấc mộng của chúng ta."

"Hi vọng là thế."

Mặt quan tài nhìn về phía Tề Long, ở lúc người tươi cười không nhìn thấy, khuôn mặt anh ta bỗng nở ra một nụ cười khiến khuôn mặt vốn nghiêm túc trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều.

Trận đấu top 13 tiến top 7 được diễn ra đồng thời, ba người Lăng Lan cùng nhau nói cố lên rồi đi về phía lôi đài của mình.

Trận đấu chính thức bắt đầu, lôi đài diễn ra trận đấu của Lăng Lan và Tần Dật là đông người xem nhất, những học sinh đặc cấp ban 1 cũng tới xem trận đấu này.

Đương nhiên tâm tình của những học sinh này cũng rất phức tạp, bọn họ vừa hy vọng Lăng Lan có thể dùng 1 chiêu tiến vào vòng trong những cũng hi vọng có người thay đổi kết cục này, để Lăng Lan ở trên đỉnh núi có thể rớt xuống sườn núi với bọn họ.

Nhưng bất kể bọn họ có nghĩ gì thì Lăng Lan và Tần Dật vẫn biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, lúc trọng tài hô bắt đầu, Tần Dật liền phóng qua một bên lôi đài, để Lăng Lan đứng ở trung tâm lôi đài, cố gắng giữ một khoảng cách với Lăng Lan.

Hai người cứ duy trì như vậy một thời gian, không biết bao lâu, những người xem trận đấu cũng không nhịn được mà nôn nóng. Giờ phút này, một trong hai người rốt cuộc "động".

Người động trước là Lăng Lan, không phải khả năng nhẫn nại của cô kém hơn Tần Dật, mà là cô phát hiện cứ kéo dài thời gian như vậy thật sự quá lãng phí. Nhìn động tác phòng thủ của Tần Dật rõ ràng đã hạ quyết tâm muốn đợi cô chủ động công kích.

Sở dĩ Tần Dật làm như vậy là vì cậu ta đã nghiên cứu rất kỹ những trận đấu trước của Lăng Lan. Cậu phát hiện điểm chung của những người bị Lăng Lan một chiêu đánh bại chính là vì những người đó chủ động tấn công trước. Tuy không biết chiến thuật phòng thủ này có hiệu quả hay không nhưng Tần Dật vẫn ôm hi vọng với phương pháp này, đợi Lăng Lan chủ động tấn công.

Tần Dật rất tin vào bản thân, cậu ta tin rằng chỉ cần tập trung vào các động tác của đối thủ thì nhất định có thể nhìn ra phương thức tấn công của đối phương, từ đó có thể phá giải những đòn công kích đó.

Tuy Lăng Lan biết rõ tâm lý này đối phương nhưng cô không muốn lãng phí thời gian, vì thế cô ra tay.
Lăng Lan nhanh chóng lao lên, nâng tay phải tấn công về phía Tần Dật. Một quyền này ma sát với không khí tạo ra âm thanh vô cùng lớn, có thể thấy tốc độ cũng như sức mạnh của nó rất khủng bố.

Lúc này, người phụ trách làm trọng tài trong trận đấu của 2 người không phải là vị trọng tài lần trước. Nhưng lúc này anh ta cũng nhịn không được mà kinh ngạc về một kích của Lăng Lan, sự kinh ngạc trong mắt anh ta không phải là vì tốc độ hay sức mạnh của một kích này mà kinh ngạc về chiêu thức của nó.

Lăng Lan vài lần liên tiếp dùng 1 chiêu tiến vào vòng trong khiến nhiều giáo viên tò mò, vậy nên không ít người xem lại video những trận đấu trước của Lăng Lan. Mà người trọng tài này cũng là một trong số đó, cho nên khi Lăng Lan vừa ra tay anh ta liền nhận ra chiêu thức này ngay lập tức.

Đây là chiêu thức tấn công của một trong những đối thủ trước đây của Lăng Lan, đương nhiên lúc Lăng Lan ra chiêu thì tốc độ cũng như sức mạnh của chiêu thức này đã tăng hơn so với đối thủ trước kia, đồng thời cô cũng nâng tay trái lên đem lỗ hổng chí mạng ở ngực che lại.

Đây là thành quả nghiên cứu của Lăng Lan và Tiểu Tứ, thứ Lăng Lan thiếu nhất bây giờ chính là những chiêu thức chính quy. Điều này làm cho Lăng Lan không thể không học lén chiêu thức của những học sinh khác trong học viện, cuối cùng cô cũng thành công học được 10 chiêu thức và đây là lần đầu tiên cô vận dụng thử chúng trong trận đấu.

Nếu so sánh với những người học sinh khác không hiểu rõ sự tình thì những người giáo viên có kinh nghiệm cách đấu chỉ cần nhìn qua là có thể nhận ra ngay chiêu thức này là từ đâu, đây chính là lý do vì sao mọi người lại ngạc nhiên như vậy.

Tần Dật thấy Lăng Lan công kích thì thân thể cũng phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, trực tiếp nghiêng người tránh né. Không chờ Lăng Lan ra tay lần 2, cậu ta liền nhanh chóng thối lùi ra sau, lại lần nữa kéo giãn khoảng cách giữa 2 người ra.

"Cậu ta cũng thật cẩn thận, nhưng mà lão Đại, vì sao chị lại giảm 70% tốc độ và lực lượng như vậy? Dựa vào tốc độ bình thường của chị thì cậu ta nhất định sẽ bị đánh văng ra ngoài rồi."

Tiểu Tứ đang theo dõi trận chiến ra vẻ rất khó chịu, rõ ràng có thể 1 chiêu thu phục đối phương vì sao lão Đại còn muốn kéo dài trận đấu chứ.

"Dù sao cũng phải kéo dài trận chiến đến hơn mười chiêu, chị không muốn bị mấy giáo viên ở đây trừng đến chết đâu."

Lăng Lan vẫn sợ hãi sự kiện bị trọng tài la lần trước.

Một đêm tu luyện trong không gian học tập, cuối cùng Lăng Lan cũng khắc phục được di chứng của việc mất kiểm soát lần trước. Đây chính là nguyên nhân vì sao cô để cho Tần Dật thoát được chiêu thức của mình.

Tiểu Tứ có đáp án thì không hé răng nữa, nó còn nhớ Lăng Lan đã từng cảnh cáo nó, trong lúc cô đang chiến đấu thì tuyệt đối không được quấy rầy, nếu không phải vừa rồi Tần Dật lùi ra xa thì Lăng Lan cũng không có thời gian nói chuyện với nó.

Lăng Lan nhìn thấy Tần Dật đã chuẩn bị tốt tinh thần thì lại lần nữa xông lên, áp sát người Tần Dật, trực tiếp ra đá một cước.

Để có thể duy trì trận đấu 10 chiêu, Lăng Lan không thể không cẩn thận, cực kỳ chú ý đến tình huống của Tần Dật. Cô không hy vọng công sức giảm tốc độ và sức mạnh của cô bị uổng phí chỉ bởi vì đối thủ chưa chuẩn bị sẳn sàng, đây là một chuyện không có lãi.

Đương nhiên, những người giáo viên từng nghiên cứu qua cách đấu của Lăng Lan liền nhìn ra cú đá vừa rồi của Lăng Lan là từ đâu mà có, cũng là từ một đối thủ trước đây của cô. Tất nhiên cú đá này đã được đơn giản hóa đi, không khoa trương xoay một vòng nữa.

Tuy rằng việc xoay một vòng chân có thể khiến cú đá tăng 30% sức mạnh nhưng nó cũng có một nhược điểm chí mạng chính là làm giảm tốc độ. Không những vậy khi xoay người phần lưng của người dùng chiêu thức cũng bị lộ ra ngoài, đây chính là lỗ hỗng nếu như bị đối thủ nắm được thì một chiêu này không chỉ có thể phá giải dễ dàng mà còn có thể đá người dùng chiêu này bay xa. Đây cũng là lý do vì sao Lăng Lan có thể 1 chiêu đánh bại đối thủ trước.

Lăng Lan quyết đoán bỏ qua việc xoay này và lựa chọn đá trực tiếp về phía đối phương, động tác đã được đơn giản, nhưng sức mạnh vẫn được giữ mười phần như cũ, tuy phải mất thêm 10 điểm sức lực, nhưng để giải quyết cái lỗ hổng đó, đồng thời tăng tốc độ thì chút sức đó không là gì cả.

Có lẽ một cước này quá mức hung mãnh, dù Tần Dật đã chuẩn bị tâm lý rất tốt nhưng vẫn bị một cước của Lăng Lan dọa cho sợ hãi. Lúc này cậu ta mới hiểu vì sao Lăng Lan có thể một cước đá bay đối thủ xuống lôi đài, chỉ cần nhìn phần tốc độ này thì tuyệt đối nằm trong top khung bố.

Giờ phút này Tần Dật không biết, tốc độ và sức mạnh này Lăng Lan đã giảm đi 70% so với khả năng thật rồi.

Khả năng phản ứng cũng như tốc độ của Tần Dật là một trong những lý do giúp cậu ta nổi tiếng, đối với cú đá mạnh mẽ của Lăng Lan, cậu ta vẫn có thể né tránh thành công.

Lúc này, những người bạn học đang xem cuộc chiến bắt đầu cổ vũ cho Tần Dật. Ai bảo biểu hiện ở những trận đấu trước của Lăng Lan quá mức khoa trương yêu nghiệt, điều này khiến tất cả học sinh đề không tự chủ được mà sinh ra cảm xúc hâm mộ và ghen tỵ Lăng Lan. Cho nên khi nhìn thấy Tần Dật có thể đứng vững tới chiêu thứ 2 của Lăng Lan thì mọi người đều nghĩ thần thoại về Lăng Lan sẽ chấm dứt tại đây.

Dưới sự cổ vũ của những người bạn học, Tần Dật từ khẩn trương cũng bắt đầu thả lỏng, cậu ta cảm thấy đối sách của bản thân quả không sai. Lăng Lan rất giỏi nắm giữ nhược điểm của đối thủ, chủ động tấn công chính là cho Lăng Lan cơ hội 1 kích tất sát. Nhưng khi Lăng Lan chủ động công kích thì vị trí đó đã bị tráo đổi, Lăng Lan không còn vô địch như thế.

Rất nhanh, Lăng Lan lại tiếp tục công kích thêm mấy chiêu, nếu ba người Tề Long, Lạc Lãng, Hàn Kế Quân ở đây thì nhất định sẽ nhìn ra những chiêu thức này rất quen thuộc. Không sai, những chiêu thức này đều là do Lăng Lan học lén được từ bọn họ. Bất quá dưới sự nghiên cứu của Tiểu Tứ thì những chiêu thức này đã được chỉnh sửa để có thể phù hợp với tố chất của Lăng Lan.

"A.... lão Đại, đã đến chiêu thứ mười."

Tiểu Tứ cũng không phải ngồi xem không mà nó còn nghiêm cẩn đếm số chiêu Lăng Lan đã đánh.

"Đến rồi sao? Cuối cùng cũng có thể giải thoát rồi."

Vừa thu lực, vừa thu tốc độ, còn phải đoán hướng né của đối phương, mười chiêu này của Lăng Lan thật sự không dễ dàng. Vì vậy khi vừa nghe Tiểu Tứ thông báo đã đủ mười chiêu, tâm tình Lăng Lan bỗng chốc vô cùng tốt.

Lúc này Tần Dật đã bắt đầu quen với tốc độ cũng như sức lực của Lăng Lan, cậu ta cảm thấy bản thân đã có thể ứng phó được với những đòn tấn công của Lăng Lan, đây là lúc cậu ta nên phản công.

Tuy rằng cậu ta biết Lăng Lan rất giỏi nắm nhược điểm của người khác nhưng cậu ta vẫn tin tưởng nếu bị đối phương phản công cậu ta vẫn có thể ứng phó. Vì thế cậu quyết định thử tấn công một lần, một chiêu này chính là võ học chân truyền của gia tộc cậu ta, vừa có thể tấn công vừa có thể phòng thủ.

"Cậu ta bắt đầu công kích rồi."

Tiểu Tứ kêu lên. Tần Dật vẫn luôn né tránh như con cá trong nước khiến Tiểu Tứ rất chi là khó chịu, vừa thấy Tần Dật tấn công nó hung phấn vô cùng.

"Đánh mà giống như không đánh, phòng mà như không phòng, chiêu thức này khẳng định còn ẩn tàng gì."

Tần Dật tự cho rằng tốc độ của mình đã rất nhanh, có thể dấu kín sự biến hóa huyền diệu của chiêu thức này, nhưng trong mắt Lăng Lan, tốc độ này vẫn còn chậm, biến hóa trong đó chỉ cần liếc mắt một là cô có thể nhìn ra, không chỉ như vậy, cô còn chuẩn xác nhìn thấy lỗ hổng của chiêu thức này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top