Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 105

Đang định rời đi, lúc này cửa phòng lại mở ra.
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Diệp Vân Linh cả người ngả về phía đối phương, mặt trực tiếp chôn vào ngực Lục Mặc.
Lục Mặc duỗi tay đỡ eo cô, nhìn cô.
Diệp Vân Linh có chút xấu hổ cười cười, duỗi tay vỗ ngực Lục Mặc nói, "Ngực không tồi."
Lục Mặc cũng không xấu hổ, hỏi, "Có muốn sờ thử không?"
Diệp Vân Linh lùi về sau nói, "Cũng không cần. Anh ở trong phòng sao lại không phát ra tiếng?"
Sờ sờ tóc, có chút ngượng nói.
Ngực người này thật cứng, cái mũi vừa rồi đụng phải hơi đau.
Lục Mặc đứng đó nhìn cô nói, "Vào đi."
Diệp Vân Linh đi theo phía sau hắn.
Đây là lần đầu cô bước vào thư phòng của Lục Mặc, chỉnh thể trang trí lấy màu nâu đỏ làm chủ, phòng rất lớn, trên giá bày đầy các loại sách.
Nếu Lục Mặc đã đọc hết sách ở đây thì thể loại sách mà hắn đọc cũng rất rộng.
Trong thư phòng còn có một cái bàn rộng 2m, trên bàn bày một số công cụ làm việc thông thường.
Chỉnh thể trang trí mười phần thư hương, nhưng Diệp Vân Linh thấy quá cứng nhắc, toàn bộ phòng làm người khác cảm thấy tử khí trầm trầm, đến cái cây xanh cũng không có.
Lục Mặc đi qua cầm lấy một tập văn kiên đưa cho Diệp Vân Linh, thanh âm không có quá nhiều cảm xúc nói, "Thời gian hơi gấp, chuẩn bị chưa được đầy đủ. Cô muốn cái gì có thể nói ra, chỉ cần không quá đáng thì tôi có thể thỏa mãn cô."
Khó có khi nghe được Lục Mặc một hơi nói câu dài như vậy, thật không dễ dàng a.
Diệp Vân Linh không để ý cầm lấy văn kiện nói, "Cái gì đây?"
Khuôn mặt tươi cười khi nhìn thấy chữ trên văn kiện liền mơ màng, cô nhìn đối phương không xác định hỏi, "Đơn thỏa thuận ly hôn?"
Lục Mặc nói, "Bên mẹ tôi sẽ nói, cô không cần lo lắng."
Diệp Vân Linh thấy hơi loạn, nói, "Đây là xảy ra chuyện gì vậy?"
Dựa theo hướng đi của tiểu thuyết, cuối cùng Lục Mặc cũng sẽ ly hôn với Diệp Vân Linh, nhưng cũng không phải là hiện tại đâu?"
Lục Mặc nhàn nhạt nói, "Nếu cô thích Tưởng Đình Sâm, tôi có thể thả cô tự do, thành toàn cho cô."
Diệp Vân Linh còn nghi ngờ mình nghe nhầm, hỏi ngược lại, "Tôi thích Tưởng Đình Sâm?" Sao cô lại không biết chuyện này.
Đôi mắt màu đen của Lục Mặc nhìn cô nói, "Tôi có thể thả cô tự do, nhưng có thể làm Tưởng Đình Sâm thích cô hay không thì phải do cô. Tuy tôi thấy phá hư gia đình của người khác là không tốt nhưng nếu cô cần thì tôi có thể giúp."
"Anh im đi." Diệp Vân Linh xoa trán, cảm thấy đầu đau đau.
Nghe ý của Lục Mặc, chỉ cần là mình thích Tưởng Đình Sâm thì hắn có thể làm bà mối, không nhịn được nói, "Mắt anh mù à? Con mắt nào của anh thấy tôi thích Tưởng Đình Sâm?"
Lục Mặc hỏi lại, "Cô không thích hắn ta sao?"
"Dù vừa rồi tôi có sờ ngực anh thì anh cũng không nên lấy hắn ra làm nhục tôi chứ." Chính mình đấu với Diệp Vi Vi lâu như vậy cũng không bị nữ chủ làm tức chết, ngược lại lại bị Lục Mặc làm tức chết, "Mắt tôi bị mù à? Hay trên thế giới không còn người đàn ông nào khác? Làm sao tôi có thể coi trọng hắn?"
Đừng nói hiện tại cô không thể tìm đàn ông, nếu lúc sau hoàn thành nhiệm vụ khôi phục tự do thì dựa vào quan hệ giữa Tưởng Đình Sâm với Diệp Vi Vi, cô đến liếc mắt nhìn đối phương một cái cũng không muốn.
Bàn chải đánh răng với đàn ông không thể dùng chung, đây là nguyên tắc của Diệp Vân Linh.
Lục Mặc nghiêm túc nhìn Diệp Vân Linh, muốn từ mặt cô xem cô có đang nghiêm túc hay không.
Vài giây sau mới chậm rãi nói, "Tôi còn tưởng cô thích hắn, còn đang muốn chuẩn bị của hồi môn cho cô."
Diệp Vân Linh tức cười, không nhịn được trợn mắt, không biết hiện tại nên khóc hay nên cười, "Chuẩn bị của hồi môn cho vợ mình? Tự đội nón xanh cho bản thân? Lục Mặc, anh chơi cũng rất high a."
Lại nhìn thỏa thuận ly hôn trong tay nói, "Tôi không biết anh nghe tin từ đâu là tôi thích hắn ta, nhưng hiện tại tôi chắc chắn nói với anh, tôi không thích Tưởng Đình Sâm, mặc kệ trước kia hay sau này đều không thích."
Nói xong xoay người rời đi.
Bước tới cửa, nghĩ lại vẫn còn tức giận, quay trở lại ném mạnh thỏa thuận ly hôn xuống bàn nói, "Anh muốn ly hôn với tôi thì cứ nói thẳng, không cần làm trò như vậy. Có phải là do anh có người phụ nữ khác bên ngoài nên mới cố ý nói vậy để ghê tởm tôi không? Hiện tại tôi thành toàn cho anh, đồ đàn ông chó."
Nói xong cầm bút trong ống muốn ký tên, ngòi bút vừa chạm vào giấy đã bị một bàn tay khác đè lại.
Lục Mặc mím môi, rối rắm một lúc rồi mới do dự mở miệng nói, "Xin lỗi, tôi không nên hiểu lầm cô."
Lúc này lại làm Diệp Vân Linh ngây người, dựa theo tiểu thuyết miêu tả, Lục Mặc là một người cao ngạo, thuộc về loại người nếu làm sai cũng sẽ không cố ý đi giải thích.
Người có thể làm hắn xin lỗi cơ hồ là không có.
Rốt cuộc thân phận địa vị với tiền tài vẫn bày ra đó, cho dù có sai cũng là người khác sai.
Mà người trước mắt lại xin lỗi cô.
Hệ thống vội bay ra khuyên, [Kí chủ, hiện tại cô không thể ly hôn với Lục Mặc, hai người còn phải trải qua một đoạn cốt truyện phía sau. Nếu ly hôn thì Thiên đạo có thể phán là cô phá hư cốt truyện chủ tuyến rồi trực tiếp khống chế toàn bộ thân thể của cô.]
Diệp Vân Linh ho nhẹ, đứng thẳng người nói, "Thấy anh xin lỗi thành khẩn như vậy, tôi sẽ tha thứ cho anh lần này."
Theo sau hỏi lại, "Tại sao anh lại cho rằng tôi thích Tưởng Đình Sâm vậy?"
Lục Mặc nhìn cô một cái, "Cô... Không có gì, là tôi lầm."
Nói xong lấy thỏa thuận ly hôn từ tay cô ném vào thùng rác.
Thấy Lục Mặc rõ ràng còn muốn giấu, hơn nữa khi hắn hiểu lầm mình thích Tưởng Đình Sâm cũng không có ghen, càng giống như tôi sẽ thành toàn cho cô.
Nếu Lục Mặc không thích mình thì mình tốt xấu gì cũng là vợ hắn, dục vọng chiếm hữu của đàn ông ở đâu rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top