Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 118

Mâu thuẫn của Diệp Vân Linh với Diệp Vi Vi ở trên mạng mọi người đều biết.
Hai kỳ trước các cô đều được Diệp Vân Linh giúp đỡ, cũng vì vậy nên mới từ chối Diệp Vi Vi, nhưng trong livestream có những việc không thể nói ra.
Hai cô còn nghĩ trước đi theo Diệp Vân Linh rồi tìm cơ hội để thuyết phục cô sau.
Đến khi cô nói mình không được, tất cả mọi người đều không tin.
Diệp Vi Vi nhì bọn họ tương tác với nhau, lửa giận trong lòng lại dâng lên, cả lồng ngực tựa như sắp nổ tung.
[Bọn họ đang cô lập Vi Vi tiên nữ sao? Thật quá đáng.]
[Vi Vi nhà chúng ta tốt bụng muốn hỗ trợ, bọn họ lại đối xử với cô ấy như vậy là thấy Vi Vi dễ bắt nạt à?]
[Tôi xem đến tức giận, thật muốn đi vào đánh cho họ một trận.]
[Chủ yếu vẫn do Diệp Vân Linh, những người này khẳng định đã bị Diệp Vân Linh mê hoặc.]
[Loại phụ nữ như Diệp Vân Linh đáng lẽ nên cút khỏi giới giải trí từ sớm rồi.]
[Không được, tức quá. Tôi phải đến dưới Weibo của Diệp Vân Linh mắng vài câu.]
[Quả nhiên fans giống idol, tố chất đều quá thấp. Bọn họ không muốn chơi cùng Diệp Vi Vi tại sao lại không suy nghĩ xem nguyên nhân ở mình đi.]
[Nhân phẩm kém thì mọi người không chơi chung thôi. Lúc trước làm nhiều hành động xấu như vậy, duyên người qua đường đều thấp đến đáy rồi.]
Diệp Vân Linh nếu biết fans của Diệp Vi Vi mắng cô thế nào trên mạng khẳng định sẽ thấy rất oan.
Cô lúc này thực sự hi vọng mong người khác sẽ chọn Diệp Vi Vi nha.
Trương Hi Minh thấy đám phụ nữ này thật kì lạ, không hiểu được bọn họ đang làm cái gì.
Đặc biệt trong hai hạng mục, bọn họ đồng thời chọn nhảy bungee, theo trình độ khủng bố thì nhảy bungee đáng sợ hơn lướt sóng rất nhiều a.
Nhưng nếu các cô đã tự chọn, tổ tiết mục sẽ sắp xếp.
Nhóm các mẹ ngồi xe của tổ tiết mục đến nơi nhảy bungee, còn các bạn nhỏ ở lại đây nhặt vỏ sò nghịch cát.
Thôn trưởng Trương Hi Minh đi theo các mẹ đến nơi nhảy bungee.
Tổ tiết mục sắp xếp nơi nhảy bungee là một khu vui chơi ở địa phương, nhảy bungee là một trong những hạng mục ở đó.
Đài nhảy bungee được xây ở lưng chừng núi, cao khoảng 68 mét, dưới đài nhảy là một con sông dài hơn 10 mét, tốc độ chảy không quá nhanh, phía dưới còn có nhân viên ngồi trên thuyền chờ các vị khách nhảy xuống.
Diệp Vân Linh cùng đám người đi lên đài nhảy, đứng ở nơi cao gió bay phần phật qua mặt.
Vừa mới đi lên Thư Nhã đã bắt đầu mềm chân, cô đỡ một bên lan can, sợ không dám mở mắt, hô to, "Không được, tôi sợ, tôi sợ quá."
Trương Thư Du cũng không tốt hơn Thư Nhã bao nhiêu, từ khi đi lên hai chân cô đã run đến lợi hại, cô không ngã xuống hoàn toàn là do dựa trên người Diệp Vân Linh.
Tưởng Mỹ Hàm còn kém hơn tưởng tượng của Diệp Vân Linh, vừa đi lên cô đã trực tiếp treo lên người Diệp Vân Linh.
Diệp Vân Linh còn muốn thả cô xuống ai ngờ cô lại dính như chó, muốn gỡ cũng gỡ không ra.
Người không biết còn tưởng rằng quan hệ hai cô rất tốt.
Trên người Diệp Vân Linh treo đến ba người, tuy sức cô lớn nhưng vẫn cảm thấy có chút khó hô hấp.
Diệp Vi Vi đi phía sau, nhìn bốn người phía trước dính lấy nhau, từng đợt khó chịu nổi lên trong lòng, càng nhìn càng khó chịu.
Trương Hi Minh ở phía sau cũng nhìn thấy một màn thần kỳ này không khỏi nói, "Các cô như la hán chồng lên nhau vậy, tôi kiến nghị người xem chụp lại hình ảnh này làm meme, quá thú vị rồi."
Diệp Vân Linh một kéo ba, đi vài bước sức lực đã giảm hơn nửa, lại khuyên, "Các cô tại sao cứ treo lên người tôi vậy. Thôn trưởng đang rất nhàn nhã kìa, các cô lại treo trên người ông ấy đi."
Tưởng Mỹ Hàm lắc đầu đầu tiên, "Không được, tuy tôi ghét cô nhưng cô vẫn là nữ, thôn trưởng tuy tốt nhưng lại là nam, chồng tôi sẽ ghen."
Diệp Vân Linh đột nhiên nhìn Tưởng Mỹ Hàm nghiêm túc nói, "Thật ra cô còn chưa biết, tôi là nam."
Tưởng Mỹ Hàm cúi đầu nhìn Diệp Vân Linh nói, "Cô có ngực."
Diệp Vân Linh, "Giả đó."
Tưởng Mỹ Hàm, '...'
Thư Nhã đang sợ hãi cũng không nhịn được cười ra tiếng, "Em thật dám nói a, không thèm quan tâm đến hình tượng nữa rồi đúng không."
Tưởng Mỹ Hàm, "Cô ta vốn dĩ không có hình tượng."
Diệp Vân Linh, "Cô đi xuống khỏi người tôi rồi hãy nói lời này."
Thật vất vả mới đi đến nơi nghỉ ngơi, Thư Nhã ngồi cạnh Diệp Vân Linh suy yếu nói, "Vân Linh, lần này chị sống hay chết đều phụ thuộc vào em đó."
Trương Thư Du, "Vân Linh, chỉ cần cô nhảy thay tôi, tôi sẽ để Duyệt Hân nhận cô làm mẹ nuôi, cho cô dưỡng lão. Sau khi lớn lên để nó gả cho Lục Hạo, báo đáp ơn cứu mạng của mẹ nó."
Tưởng Mỹ Hàm thấy vậy vội nói, "Tôi cũng để con trai nhận cô làm mẹ nuôi, để nó cưới con gái cô."
Diệp Vân Linh bật lại, "Cô đừng mơ mộng hão huyền, Ngữ Nịnh nhà tôi đáng yêu ngoan ngoãn, dựa vào cái gì lại gả cho con trai cô."
Tưởng Mỹ Hàm, "Vậy... tôi nhận cô làm mẹ nuôi?"
Diệp Vân Linh cạn lời, "Cô đúng là dám thể nói a."
Đối diện ánh mắt của Thư Nhã, Diệp Vân Linh nói, "Tôi đúng là không giúp được các cô, tôi cũng sợ độ cao."
Thư Nhã, "Vậy sao em lại không run?"
Diệp Vân Linh, "Em chỉ mặt ngoài trấn định, nội tâm sớm đã sợ chết rồi. Em là người sẽ không lộ cảm xúc ra ngoài."
Ba người cẩn thận quan sát Diệp Vân Linh, đều cảm thấy cô đang nói dối.
Cuối cùng Trương Thư Du tiếc nuối nói, "Thật đáng tiếc, cô đã mất đi một đứa con dâu đáng yêu."
Diệp Vân Linh thấy bọn họ rốt cuộc cũng nghe khuyên bảo, trong lòng cuối cùng cũng thả lỏng.
Rất tốt, các cô mau tìm nữ chủ nhảy thay đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top