Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 128

[Đúng vậy, Trịnh Hiến còn có bằng lặn biển với motor nước.]
Trịnh Hiến nhìn Diệp Vân Linh không có tí nào giống một minh tinh mà càng giống tên vô lại.
Lúc trước hắn cũng không có tìm hiểu qua Diệp Vân Linh, mỗi ngày livestream dài như vậy, từ sáng sớm đến 9 giờ tối, không phải fans chân ái thì ai rảnh để xem.
Huống hồ Trịnh Hiến còn rất ghét Diệp Vân Linh, liếc cô một cái cũng thấy là đã phản bội nữ thần.
Nhớ đến khoảng thời gian trước xuất hiện hotsearch bôi đen Diệp Vi Vi, Trịnh Hiến không cần biết chân tướng liền vô điều kiện tin nữ thần của mình.
Nổi lên cuồng vọng nói, "Cô không cần khích tướng như vậy, cô chắc chắn không thể thắng tôi."
Diệp Vân Linh cũng lười đấu võ miệng với hắn.
Hai bên rất nhanh bắt đầu rút thăm, để công bằng thì Diệp Vân Linh sẽ bốc 1 cái, Trịnh Hiến bốc 1 cái, 1 cái còn lại sẽ do Trương Hi Minh bốc.
Diệp Vân Linh nhìn đống giấy đã viết sẵn, trong lòng mặc niệm, dù bay, dù bay.
Trò này cô chưa từng chơi, tuy rằng nguyên lí của nó chỉ là mặc dù lên người rồi được thuyền kéo đi.
Tính ra thì trò này cũng chỉ là lướt sóng trên không, nếu chơi thì khẳng định sẽ không kích thích bằng nhảy dù hay lướt sóng.
Nhưng trong nhiều hạng mục như vậy cũng có trò này nằm trong số ít những trò cô chưa chơi qua.
Thời gian buổi chiều có hạn, thi đấu xong khẳng định sẽ không còn thời gian chơi trò khác, Diệp Vân Linh tất nhiên là muốn thử những trò chưa từng chơi.
Kết quả cô lại bốc được motor nước.
Nhìn chữ trong tờ giấy, Diệp Vân Linh ngây người.
Trịnh Hiến khi thấy hai chữ motor nước lập tức cười, "Ngại quá, cô bốc được một trò tôi khá giỏi."
Trịnh Hiến nói hắn giỏi motor nước cũng không phải là khoác lác, trong mấy hạng mục này ngoài bắn tên ra thì trò hắn giỏi nhất là motor nước, tuy trò này rất đơn giản nhưng cũng cần một chút bản lĩnh.
Những năm motor nước còn chưa có bằng lái thì mọi người chỉ là tùy tiện chơi, đến khi trò này có bằng lái thì cũng không phải ở đâu cũng thi lấy bằng, rất nhiều người không để tâm đến chuyện này mà Trịnh Hiến lại vừa vặn đi thi bằng.
Diệp Vân Linh còn đang chìm trong bi thương chuyện mình bốc được motor nước, nhịn không được đánh lên tay trái, miệng lại thì thầm, "Ai mượn tay ngươi tiện, ai mượn tay ngươi tiện, đến bốc thăm cũng không làm được."
Bốc cái gì không được, cố tình lại là motor nước.
Mà mọi người thấy cảnh này cũng chỉ nghĩ Diệp Vân Linh ảo não vì bốc được trò sở trường của Trịnh Hiến.
Bọn Thư Nhã cũng khẩn trương thay cô, Trịnh Hiến lại giương khóe môi đắc ý cười.
Mỗi năm thành phố S đều có thi đấu motor nước, tổ tiết mục vốn muốn có nội dung thi đấu này ở phần sau nên đã chuẩn bị trước huấn luyện viên và trọng tài, chỉ là không ngờ đến sẽ dùng tới lúc này.
Diệp Vân Linh với Trịnh Hiến đi thay quần áo, khi đi ra hai người đều mặc đồ bơi dài bó sát người.
Diệp Vân Linh mặc một bộ đồ bơi màu đen, bên hông kẹp một cái nón bảo hiểm đen trắng, bộ tóc dài được buộc đuôi ngựa sau người, trên người không đeo trang sức, cả người đều lộ ra khí thế.
Tổ tiết mục bên kia cũng đã bố trí xong địa điểm thi đấu.
Trên biển nổi lơ lửng không ít bóng.
Huấn luyện viên đến nói cho Diệp Vân Linh với Trịnh Hiến quy tắc thi đấu.
Quy tắc thi đấu cũng không phức tạp, trên biển có 20 quả bóng, người thi sẽ phải lái motor đi qua quả bóng theo hình chữ S, người có tốc độ nhanh nhất liền chiến thắng.
Quy tắc thi đấu nghe thì đơn giản nhưng khi thi đấu cũng không phải dễ dàng.
Đầu tiên nói về tốc độ, bất luận phương tiện giao thông nào nếu chạy nhanh quá thì có nguy hiểm bị lật xe, giống với đạo lý của đua xe.
Nếu chạy nhanh quá thì sẽ tạo ra sóng, đến lúc đó nước bay lên làm mắt cũng không mở ra được, dù mang mũ cũng sẽ ảnh hưởng đến tầm mắt.
Cuối cùng tình huống xấu nhất là nếu hai xe tông phải nhau thì lúc đó rất là nguy hiểm.
Đương nhiên những điều này thì với tài xế lão luyện rất khó phát sinh, nhưng mọi chuyện đều có thể xảy ra.
Tốc độ nhanh nhất của motor có thể đạt đến 290 km/h, một khi đụng phải thì không phải là nguy hiểm thông thường.
Lục Tử Hạo dắt tay Lục Ngữ Nịnh đến.
Lục Ngữ Nịnh hô với Diệp Vân Linh, "Dì Vân cố lên." Bé chỉ nghĩ là dì Vân muốn lái motor lên biển chơi, đáy mắt còn mang vài phần hâm mộ.
Sắc mặt Lục Tử Hạo lại hơi nghiêm trọng, "Dì cẩn thận một chút, đừng phóng quá nhanh, an toàn là nhất, thua cũng không sao."
Hiếm khi thấy được Lục Tử Hạo như một ông già lải nhải, Diệp Vân Linh xoa đầu bé nói, "Yên tâm đi, ta sẽ không có việc gì."
Lục Tử Hạo trốn sang bên cạnh, suy nghĩ rồi lại bồi thêm, "An toàn là nhất, cho dù thua thì Lục gia vẫn nuôi nổi dì."
Diệp Vân Linh không nhịn được cười, trong đầu đứa nhóc này còn không phải là thua cũng không sao, không cần xin lỗi, cũng lắm không ở trong giới giải trí nữa, tiền Lục gia vẫn nuôi nổi cô.
Lời này không chỉ Diệp Vân Linh nghe hiểu mà những người xem trong phòng livestream cũng hiểu.
[Tiểu Lục tổng vừa nói xong thật soái a, chết rồi, tôi mê quá rồi.]
[Không hổ là tiểu Lục tổng, nói chuyện cũng có thể khí phách như vậy.]
[Tuy nuốt lời là không tốt nhưng tôi thích thiên vị như vậy.]
[Tuy Trịnh Hiến rất cuồng, tôi cũng thấy rất phiền nhưng Diệp Vân Linh thua trận này là chắc.]
[Theo tôi biết thì Trịnh Hiến rất thích trò này, anh ấy còn thi bằng lái của motor nước, Diệp Vân Linh căn bản đấu không lại.]
[Diệp Vân Linh chắc là đến chân ga ở đâu cũng không biết đi, lần này cô ta đồng ý quá vội vàng rồi.]
[Ca ca sẽ thắng, em tin anh, Diệp Vân Linh chắc chắn thua.]
Trịnh Hiến bĩu môi, tỏ ra coi thường đứa nhóc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top