Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 60

[Tôi cũng tò mò, người có thể nói ra lời như vậy chắc chắn rất có mị lực.]

[Tôi có thể nói mình hâm mộ Diệp Vân Linh không? Có con trai lợi hại như vậy, con gái đáng yêu như vậy, còn có người chồng nhiều tiền đầy mị lực, rõ ràng là người thắng cuộc nhân sinh a.]

Lần này Lục Tử Hạo vô tình lập hình tượng cho ba mình, mọi người đều cảm thấy hâm mộ Diệp Vân Linh.

Diệp Vân Linh thấy vậy, vội nói, "Ánh mắt các ngươi sao vậy, làm như tôi gả cho ba nó thì tôi chiếm tiện nghi lớn lắm vậy. Tôi cưới lần đầu, hắn lần hai, tôi là thiếu nữ mới hơn hai mươi tuổi, hắn là lão nam nhân đã sinh con, rõ ràng là hắn chiếm tiện nghi của tôi."

Mọi người, 'Có thể tính như vậy sao?'

[Phốc, sao tôi nghe lời này cảm thấy không quá thích hợp, cẩn thận nghe lại thấy cũng đúng.]

[Nghe thì thấy Diệp Vân Linh chịu thiệt, nhưng tại sao tôi cảm thấy vẫn là cô ấy chiếm tiện nghi a?]

[Theo tin tức tôi tra được, Lục tổng là lão nam nhân hơn 50 tuổi, rõ ràng là Diệp Vân Linh chịu thiệt.]

[Ngươi làm sao biết là chịu thiệt, lỡ là hai bên tình nguyện thì sao?]

Lục Tử Hạo một bên giải thích, "Bố của con không phải lão nam nhân, ông ấy đang trẻ tuổi."

Lục Ngữ Nịnh cũng đệm theo, "Không sai, bố của con vừa soái vừa trẻ."

Diệp Vân Linh thở dài nói, "Được được được, bố nhóc vừa trẻ vừa soái, là ta chiếm hời được chưa."

Hứa Nặc đứng bên cạnh Thư Nhã lớn tiếng kêu, "Dì Vân rất xinh đẹp, sau này con lớn sẽ cưới dì."

Diệp Vân Linh nhịn không được tiến lên nhéo mặt bé nói, "Vẫn là tiểu bảo bối ngươi đáng yêu nhất."

Thư Nhã nghe xong hỏi, "Là dì Vân xinh đẹp hay mẹ xinh đẹp?"

Mọi người xung quanh đều cười, đến thôn trưởng Trương Hi Minh đều nói, "Ha ha ha ha, câu hỏi chết đến rồi, để xem Hứa Nặc nhóc trả lời như nào."

Hứa Nặc xoa cằm, rối rắm một lúc rồi nói, "Đều đẹp."

Bên cạnh liền ồn ào, "Chỉ có thể chọn một người."

Hứa Nặc càng rối rắm, nhìn Thư Nhã rồi lại nhìn Diệp Vân Linh, một hồi lâu mới trả lời, "Mẹ đẹp."

Tiểu bảo bối còn sợ Diệp Vân Linh buồn, nói, "Dì Vân, dì yên tâm, sau này con lớn sẽ cưới dì làm vợ."

Diệp Vân Linh sờ đầu nhóc nói, "Được, dì chờ con lớn lên cưới dì."

Diệp Vi Vi nhìn Diệp Vân Linh cười đùa với mọi người, rõ ràng lúc mới quay tập đầu, mọi người đều không muốn nói chuyện cùng Diệp Vân Linh.

Mới sau một tập, tại sao thái độ mọi người đối với cô biến hóa nhanh như vậy.

Vừa rồi cô còn vì chuyện của cô mà đoạt được nổi bật, trong lòng càng khó chịu.

Thật ra những môn Lục Tử Hạo nói, Phương Từ cũng học, chỉ là nhóc không chủ động nói, trên livestream cũng không tiện nhắc Phương Từ.

Chỉ có thể nhìn Lục Tử Hạo đoạt nổi bật, sau này tìm cơ hội nhắc Phương Từ trong tiết mục phải học được biểu hiện chính mình.

Sau khi Trương Hi Minh trêu chọc, mọi người bắt đầu vào chủ đề chính.

Trương Hi Minh chỉ vào khu rừng phía sau mình, "Mọi người thấy khu rừng phía sau tôi không? Đây là rừng mưa nhiệt đới."

Trương Thư Du chỉ vào khu rừng nói, "Ông không tính toán để chúng tôi ngủ ở đây đêm nay chứ?"

Trương Hi Minh nói, "Làm sao được, tôi không nhẫn tâm đến vậy, hôm nay có hoạt động là 'giải cứu thôn trưởng'."

Nói xong nhận tấm hình trong tay trợ lý nói, "Các cô sẽ từ bên này xuyên đến bên kia rừng giải cứu tôi."

Thư Nhã còn nghiêm túc tiến lên nhìn tấm hình hỏi, "Chúng ta phải đi dọc theo con sông này sao? Nhìn đường có vẻ không ngắn."

Diệp Vân Linh mặc kệ nói, "Tôi thấy thôn trưởng cũng không quan trọng đến vậy. Hay là đừng cứu nữa."

Thư Nhã tán thành gật đầu.

Trương Hi Minh vội nói, "Không được, từ bỏ cứu thôn trưởng, các cô phải tự tìm nơi dừng chân đêm nay."

Trương Hi Minh lại lôi ra một xấp ảnh nói, "Nhóm đầu tiên tới, có thể ở phòng tổng thống, ăn uống tự do tổ tiết mục lo. Nhóm thứ hai ở phòng tiêu chuẩn khách sạn. Nhóm thứ ba ở nhà người dân. Nhóm thứ tư ở lều trại. Nhóm cuối đến, tôi cũng rất tri kỷ chuẩn bị cho các cô một cái võng."

Phòng tổng thống đôi, hai phòng ngủ hai phòng vệ sinh, diện tính vừa nhìn liền rất lớn, lại còn muốn ăn gì đều có.

Phòng tiêu chuẩn cũng không tồi, từ hình ảnh thì tầm hơn 20 mét vuông, có TV và bồn tắm, một ngày mệt mỏi tắm một cái cũng khá tốt.

Ảnh ba là nhà người dân, nhìn sạch sẽ ngăn nắp, tuy không xa hoa nhưng lại ấm áp.

Chỉ là với nghệ sĩ mà nói, ở trong nhà người khác không được thoải mái, có thể chọn thì vẫn muốn ở khách sạn.

Ảnh bốn là một cái lều dành cho hai người.

Ảnh thứ năm, chính là ý trên mặt chữ, là một cái võng.

Chẳng qua so sáng với cái võng Diệp Vân Linh làm từ ga giường, võng này làm từ võng chuyên nghiệp, đẹp hơn nhiều.

Sau một phen giới thiệu, mọi người lại tiếp tục bị tịch thu đồ ăn vặt cùng đồ chơi, tuy nhiên lần này tổ tiết mục cho mỗi người chọn 3 món đồ đem vào rừng rậm.

Trương Hi Minh bên kia nói, "Là ba món tùy ý nha, hoặc là đồ các cô muốn nhưng không mang, cũng có thể yêu cầu tổ tiết mục."

Lúc này hệ thống bật ra, [Nhiệm vụ cốt truyện chính, hãy dùng ngôn ngữ khiêu khích Diệp Vi Vi, bức cô ấy đánh cược.]

Nói xong trước mặt Diệp Vân Linh liền hiện ra nội dung cốt truyện.

[Sau khi phân bố nhiệm vụ, Diệp Vân Linh nhịn không được nhìn về phía Diệp Vi Vi, dùng ngôn ngữ khiêu khích đối phương cùng mình đánh cược, Diệp Vi Vi căn bản không muốn quan tâm Diệp Vân Linh, nhưng không chịu nổi cô khiêu khích, cuối cùng tiếp nhận cùng Diệp Vân Linh khiêu chiến.]






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top