Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 72

Có đôi khi những người làm khác làm xong việc cũng ghé qua xem.

Lúc bọn Diệp Vân Linh xảy ra chuyện, Đức thúc vừa lúc xem livestream thấy được.

Ông lập tức liên hệ tổ tiết mục, hiểu hết sự tình, lại gọi điện thoại cho Lục Mặc, đáng tiếc gọi không ai nghe máy.

Đức thúc không rảnh lo quá nhiều, trực tiếp liên hệ đội cứu hộ địa phương, dựa vào thân phận quản gia ở Lục gia nhiều năm, bên kia lập tức phái ra đội chuyên nghiệp.

Cho nên khi tổ tiết mục nhận được tin tức đội cứu hộ gọi đến, cũng tương đối khiếp sợ.

Người nhiều sức lớn, mọi người mở rộng phạm vi tìm kiếm, dọc theo nơi bọn họ ngã xuống tìm.

Cũng may bọn họ tìm thấy một ít dấu vết.

Khi bọn họ nhìn thấy độ dốc, đội cứu hộ muốn đi xuống cũng khó khăn, cho nên suy đoán bọn Diệp Vân Linh đã bị rơi xuống sông, xuống tới hạ du rồi.

Nhưng thấy đống lửa cùng xương cá mới ăn xong, cảm thấy sự tình lại không giống bọn họ tưởng tượng.

"Cái này là dấu vết BBQ đi." Tần đạo thấy đống lửa mới tắt không lâu, có chút tự hoài nghi nói, "Chắc là không phải bọn họ đi?"

Phó đạo diễn có chút không tự tin nói, "Chắc là không phải đi?"

Bọn họ đã phong bế khu vực quay này, theo lý thuyết không ai có thể đến đây, nhưng cũng có thể người khác đi theo bờ sông tiến vào.

Khả năng này còn lớn hơn một chút.

Cũng không thể nói sau khi Diệp Vân Linh mang ba đứa nhỏ xuống sườn núi, cư nhiên còn bắt được hai con cá từ dưới sông lên nướng, vậy bản lĩnh của cô cũng quá lớn rồi.

Mọi người đi dọc theo bờ sông, đi khoảng một giờ, đột nhiên nghe thấy tiếng hét lớn từ sơn cốc truyền ra.

Tim Tần đạo lỡ một nhịp, "Hình như là âm thanh của Ngữ Nịnh, các ngươi có nghe thấy không?"

Mọi người đều gật đầu.

Bởi vì khá xa, mọi người cũng không nghe rõ Lục Ngữ Nịnh kêu cái gì, chỉ nghe được tiếng 'a a a'.

[Là tiếng của Ngữ Nịnh công chúa, âm thanh này là gặp phải nguy hiểm gì sao?]

[Tim tôi đều nhảy lên rồi, ông trời phù hộ a.]

[Tôi nguyện lấy mười năm tuổi thọ của bạn trai cũ đổi lấy bọn Diệp Vân Linh bình an.]

[Tôi nguyện lấy 20 năm tuổi thọ của chồng trước đổi lấy bọn Diệp Vân Linh bình an.]

[Tôi nguyện lấy 15 cân thịt trên người đổi lấy bọn họ không việc gì.]

Mọi người còn tưởng rằng Lục Ngữ Nịnh gặp phải nguy hiểm gì, vội chạy đến phía thanh âm phát ra.

Đến gần còn nghe thấy tiếng của Diệp Vân Linh cùng Lục Tử Hạo, thậm chí còn có tiếng của Phương Từ.

Tần đạo lệ rơi đầy mặt, vỗ ngực an ủi nói, "Thật tốt quá, thật tốt quá. Bọn họ đang ở cùng nhau."

Diệp Vân Lưng cột dây thừng trên người, hai đầu còn lại cột Lục Ngữ Nịnh cùng Lục Tử Hạo.

Tần đạo còn nghĩ đến tình huống bốn người bọn họ tách ra, tốt hơn một chút là anh em Lục Tử Hạo cùng Diệp Vân Linh ở cạnh nhau, Phương Từ đơn độc bị tách ra.

Hiện tại nghe thấy thanh âm của bọn họ, ít nhất đều ở cùng nhau, so với dự đoán tốt hơn rất nhiều.

Tần đạo phân phó đội chữa bệnh đi nhanh hơn một chút, đuổi kịp bước đi của bọn họ. Bọn họ ngã từ trên cao như vậy xuống, nhất định sẽ bị thương, không tốt còn có thể bị gãy tay gãy xương linh tinh.

Vừa rồi Lục Ngữ Nịnh kêu thê lương như vậy, nói không dừng là do đau đến không chịu được.

Thậm chí Tần đạo còn não bổ tới nhánh cây cắm vào cơ thể, chảy một mảnh máu lớn.

Phòng livestream theo màn ảnh càng gần càng khẩn trương, tuy rằng mọi người không phải đều là fans cô nhưng đều mong cô bình an, huống chi còn có ba đứa nhỏ đáng yêu.

Khi mọi người chạy theo phương hướng thanh âm mà tới, khi nhìn thấy bọn Diệp Vân Linh, bọn họ đều ngây ngẩn cả người.

Sắc mặt lo lắng như ông bố già của Tần đạo còn chưa kịp thu hồi, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt biểu cảm liền rạn nứt.

Không có Diệp Vân Linh bị thương, không có đứa bé khóc nháo, càng không khó người chờ bọn họ tới cứu.

Mọi người chỉ thấy đôi tay Diệp Vân Linh nắm lấy dây mây, trên người cõng Lục Ngữ Nịnh, cư nhiên đang đu trên không trung, đu từ đầu này đến đầu kia.

Thật giống chơi đánh đu mà đu qua.

Mà đồng thời đang đu còn có Lục Tử Hạo cùng Phương Từ.

Hai người mỗi người ôm một dây mây, mấu chốt trên lưng hai người còn treo một con cá, hình ảnh kia có chút quỷ dị đến buồn cười.

Biểu cảm còn rất hưởng thụ.

Lục Ngữ Nịnh còn trực tiếp hô to, "Vui quá, chơi vui quá aaaaa."

Trong một khoảng thời gian ngắn cả sơn cốc chỉ nghe thấy tiếng cười của bọn họ, mà phòng livestream lại lâm vào trạng thái yên tĩnh.

Cũng không biết là ai bình luận đầu tiên.

[Nhìn bọn họ không cần cứu viện, nhìn bộ dáng còn rất vui.]

[Đây là chơi đại mạo hiểm trong rừng cây sao? Tôi cũng muốn chơi.]

[Trên quần Lục Tử Hạo cùng Phương Từ sao còn treo hai con cá vậy?]

[Cho nên bên kia nướng BBQ còn dư lại xương cá thực sự là bọn họ?]

[Ách. Trong thời gian ngắn tôi lại không biết nên nói gì.]

[Diệp Vân Linh cũng quá kém phụ trách rồi. Để mấy đứa nhỏ đi đu dây, nếu lỡ tay rơi xuống thì làm sao?]

[Tôi cũng thấy có hơi mạo hiểm, chắc cũng không cố ý làm vậy đi.]

[Lầu trên ra ngoài không mang não à? Tuy rằng tôi cũng thấy nguy hiểm, nhưng từ những chuyện lúc trước, Diệp Vân Linh làm việc rất có chừng mực,]

[Tôi thấy dây thừng của bọn họ vẫn còn buộc với nhau, chứng tỏ vẫn còn rất an toàn.]

Phòng livestream trực tiếp ồn ào lên.

Bọn Diệp Vân Linh chắc cũng chơi vui quá, không để ý người tổ tiết mục đã đến.

Mãi đến khi bọn Diệp Vân Linh đu đến bên kia sông chuẩn bị đi, bọn Tần đạo mới phản ứng lại, hướng về bọn họ hô to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top