Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 80

Sau khi ồn ào một lúc, mọi người cùng nhau đi đến ao cá.

Ao cá rất lớn, còn chưa xuống ao đã thấy rất nhiều cá đang bay nhảy.

Mọi người lần lượt xuống nước.

Thư Nhã vừa xuống nước vừa nói, "Ai, đầu gối đáng thương của tôi a."

Khi còn trẻ quá phấn đấu đóng phim, mùa đông quay mùa hè diễn, động một chút liền phải quay dưới nước, từ những việc đó, thân thể Thư Nhã đã lưu lại không ít bệnh vặt như viêm khớp gối.

Ngày thường cô sẽ chú ý chăm sóc, nhưng hiện tại đang quay chương trình, dù biết rõ sau khi xuống nước đầu gối sẽ đau đớn, lý trí vẫn bảo cô không chút do dụ đi xuống.

Việc này cũng không phải là bí mật, ngày trước truyền thông cũng đã đưa tin qua, còn không ít người vì việc này mà khen Thư Nhã rất chuyên nghiệp.

Diệp Vi Vi thấy vậy khuyên, "Chị Nhã, hay là chị ở trên bờ nghỉ ngơi đi, phần của chị để em làm giúp."

Diệp Vi Vi vốn dám nói như vậy cũng vì trước kia cô cũng tham gia hoạt động tương tự, bắt cá là bắt một con đến một con.

Cô đối với kỹ năng bắt cá của mình rất là có tự tin.

Cô đối tốt với Thư Nhã như vậy cũng là vì nhìn trúng nhân mạch trong giới của cô ấy.

Thư Nhã đã gia nhập giới giải trí lâu năm, nhân mạch rất rộng, có quan hệ tốt với người như vậy cũng không có hại. Huống chi bộ điện ảnh cô vừa coi trọng, đạo diễn rất quen với Thư Nhã. Vạn nhất đạo diễn hỏi Thư Nhã về chính mình, ấn tượng tốt rất quan trọng.

Kết quả cô vừa nói xong, thấy Diệp Vân Linh cũng đem sọt của cô cho mình nói, "Diệp Vi Vi, chị lợi hại như vậy thì cũng giúp em hoàn thành luôn đi."

Diệp Vi Vi nhịn xuống không vui, ôn nhu đáp, "Vân Linh, em đừng quậy, tình huống của chị Nhã không giống em."

Diệp Vân Linh nói, "Em không quậy, nghiêm túc đó. Đêm qua em ngủ ở giường phòng tổng thống, đệm mềm quá eo có chút đau, hơi khó chịu, chắc là lát nữa bắt cá không được tốt."

Diệp Vi Vi cắn răng, không hiểu tại sao Diệp Vân Linh có thể làm ra chuyện không biết xấu hổ này trong livestream.

Cô thật sự không sợ người xem mắng sao?

Hắc hồng như vậy cũng không sợ sao?

Diệp Vi Vi nhịn rồi lại nhịn nói, "Vân Linh, tổ tiết mục tổ chức hoạt động trợ nông này rất có ý nghĩa, em không cần cả ngày chỉ muốn lười biếng, suy nghĩ này là không tốt."

Diệp Vân Linh nói, "Hoạt động trợ nông rất có ý nghĩa, vậy nên chuyện này giao cho chị em rất yên tâm."

Thư Nhã cầm sọt nhét về trong lòng Diệp Vân Linh, "Em muốn đi thi biện luận à? Mới sáng sớm không dỗi người này lại khi dễ người khác."

Diệp Vân Linh bĩu môi, dựa lên vai Thư Nhã, giả bộ bị thương nói, "Em đâu có vậy đâu. Chị Nhã Nhã, đến chị cũng oan uổng em."

"Đừng dùng loạn điệp từ, làm chị muốn đánh em." Thư Nhã bị Diệp Vân Linh làm cho dở khóc dở cười, rồi nhìn Diệp Vi Vi nói, "Vi Vi, vẫn là để chị tự làm đi."

Thư Nhã biết Diệp Vân Linh không phải người lười biếng, phỏng chừng dỗi Diệp Vi Vi cũng do quan hệ ngầm của hai cô đi. Nghĩ đến hai người là chị em họ lại không công khai, việc trong đó người ngoài làm sao biết được.

Tâm Thư Nhã vẫn là hướng về Diệp Vân Linh, nhưng dù sao vẫn trong tiết mục, vẫn là can ngăn một chút, thanh danh cô mới bắt đầu tốt lên, không để cô nói mấy câu mà làm mất đi.

Diệp Vân Linh bên này vừa dỗi người xong lại vui đùa với người khác, phảng phất vừa rồi cô chỉ đùa giỡn với Diệp Vi Vi thôi.

Ngược lại Diệp Vi Vi bên kia sắp bị tức chết rồi.

Sau khi bắt đầu bắt cá, mọi người mới biết bắt cá cũng không dễ như vậy, phải có kỹ thuật.

Nhìn hồ đầy cá, muốn bắt lại rất khó.

Nước trong hồ tuy ít, chỉ đến eo mỗi người, bùn phía dưới lại rất sâu, mỗi bước đi của mọi người đều rất khó khăn, cá ở hồ nước lại rất linh hoạt. 

Đôi khi vì đuổi theo cá, thân thể động theo, chân còn đang ở vũng bùn sâu chưa ra được, cả người đều ngã vào vũng bùn trông rất chật vật.

Diệp Vi Vi ban đầu khoác lác muốn giúp Thư Nhã, dưới tình huống không còn vầng sáng 'vận khí', bắt cá tình huống cũng không khác mọi người lắm.

Cũng may mọi người cũng không bắt được cá, còn lưu lại cho cô một ít mặt mũi.

Thử một lúc lâu, Diệp Vi Vi dần nắm được một ít phương pháp, rốt cuộc cũng bắt được con cá đầu tiên, Diệp Vi Vi đem con cá kia bỉ vào sọt Thư Nhã nói, "Chị Nhã, để em giúp chị làm nhiệm vụ đi."

Thư Nhã lắc đầu nói, "Vi Vi, không cần, chị tự làm là được."

Diệp Vi Vi khuyên, "Chị Nhã, chị đừng khách khí. Cá này khó bắt như vậy, nếu muốn bắt đủ 50 cân, chị chắc phải ngâm trong nước hơn 4 5 giờ, đến lúc đó đầu gối của chị chắc chắn sẽ không chịu nổi."

Thư Nhã đang muốn nói, kết quả người bên cạnh liền mở miệng trước, "Cá này rất khó bắt sao? Sao em thấy cũng khá dễ bắt mà?" Diệp Vân Linh nghiêm túc tỏ vẻ nghi hoặc hỏi Diệp Vi Vi.

Diệp Vi Vi lại lần nữa bị phá kế hoạch cuối cùng nhịn không nổi, chất vấn nói, "Vân Linh, sao em cứ một hai phải như vậy? Chúng ta nhất định phải nói chuyện vậy sao?"

Trên mặt tràn đầy cảm xúc tức giận, nhưng ngữ khí nói chuyện lại không to, ngược lại giống như bị Diệp Vân Linh khi dễ vậy.

Diệp Vi Vi rất rõ ràng, cô nói chuyện cùng biểu cảm như vậy, dù người xem thấy cô tức giận cũng chỉ cảm thấy cô bị Diệp Vân Linh bức mà ra.

Diệp Vi Vi suy đoán rất đúng, ngôn luận trên mạng cũng giống như cô suy nghĩ.

[Diệp Vân Linh thật tiện, không thôi à. Còn không phải thấy nữ thần Vi Vi nhà chúng ta dễ khi dễ sao?]

[Vi Vi thật thiện lương, vẫn luôn bị Diệp Vân Linh khi dễ.]

[Cô ấy rõ ràng có nhiệm vụ, lại muốn giúp Thư ảnh hậu hoàn thành nhiệm vụ trước trong khi chính mình lại không biết bắt cá. Đã như vậy mà Diệp Vân Linh còn muốn bắt nạt cô ấy, thật không biết xấu hổ.]




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top