Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 87

Sự việc xảy ra đã lâu, rất khó để tra, không bằng đi hỏi người trong cuộc còn tốt hơn.

Một bên khác.

Diệp Vi Vi sau một đêm nghỉ ngơi liền đi tìm bố mẹ.

Cô cũng không quên vào ngày đầu quay tiết mục Diệp Vân Linh đã âm dương quái khí kêu cô thường về thăm bố mẹ.

Hơn nữa lúc trước bố mẹ đi tìm Diệp Vân Linh lại không có gì xảy ra tiếp, nhất định hai người đã có chuyện. Cố tình gọi điện hai người cũng không nói.

Diệp Vi Vi dứt khoát đi tìm bọn họ vào ngày hôm sau.

Dù bọn họ nhất quyết che dấu, Diệp Vi Vi vẫn liếc mắt là thấy bọn họ không thích hợp, đến gần còn thấy những vết bầm tím còn chưa tan hết trên mặt họ.

Diệp Vi Vi không dám tin, "Cái này chắc không phải do Diệp Vân Linh đánh chứ?"

Khi nói ra câu này, Diệp Vi Vi còn tự mình thấy không có khả năng, nhưng chỉ có thể đoán như vậy.

Hà Hồng Hoa cuối cùng không thể nhịn nữa, nói, "Chính là tiểu tiện nhân đó đánh. Bố con vẫn luôn không cho mẹ nói, sợ mất mặt."

Diệp Xương Thịnh thấy mất mặt, bị 'con gái' đánh vào bệnh viện, chẳng lẽ còn muốn những người hợp tác ở bên ngoài đều biết sao?

Bọn họ nếu hỏi tới, còn lo chuyện năm xưa bị lộ ra ngoài.

Diệp Vi Vi kinh ngạc, "Diệp Vân Linh mà dám đánh hai người?"

Tuy rằng đã có suy đoán từ trước nhưng khi biết được sự thật, Diệp Vi Vi vẫn rất kinh ngạc.

Cô lớn lên từ nhỏ với Diệp Vân Linh, cô ta tính tình như nào thì cô biết rõ nhất.

Không đúng, Diệp Vân Linh cũng thay đổi rất lớn trong tiết mục, năm lần bảy lượt làm khó cô, nếu không phải đang livestream thì cô đã sớm đi chất vấn rồi.

Trước kia cô cũng không có lá gan này a? Đến cả năm đó bắt cô gả cho Lục Mặc không phải cô vẫn ngoan ngoãn làm theo sao.

Chẳng lẽ việc lần trước đã kích thích cô?

Hà Hồng Hoa ủy khuất kể khổ, "Vi Vi, con phải thay chúng ta làm chủ chuyện này. Tiểu tiện nhân Diệp Vân Linh kia, lúc ấy ỷ vào đang ở nhà cô ta đã tìm không ít người chặn đánh chúng ta. Chúng ta đã lớn tuổi như vậy, mạng đều chút nữa đã vứt ở đó rồi."

Còn chưa đợi Diệp Vi Vi đáp, cửa lớn đột nhiên có người đẩy ra tiến vào, đẩy cửa quá dùng sức, tiếng cửa đụng tường phát ra thật mạnh.

Hà Hồng Hoa vốn đang không vui, nghe tiếng lập tức mắng, "Tiến vào làm gì? Không phải đã nói không có chuyện thì đừng tới quấy rầy sao?"

Người làm hơi sợ hãi nói, "Phu nhân, là..."

Người làm còn chưa nói xong liền có người đẩy cô sang một bên, Diệp Vân Linh đứng ở của nói, "Là con gái bảo bối của bà về nhà mẹ đẻ."

Đi phía sau cô còn có quản gia Đức thúc.

Hai người Diệp Xương Thịnh vừa thấy Diệp Vân Linh tức khắc sợ đến mất hồn mất vía, ác mộng bị đánh ngày hôm đó lan ra toàn thân.

Diệp Xương Thịnh sợ tới mức run run, thanh âm run rẩy nói, "Diệp Vân Linh, mày lại muốn làm gì?"

Hà Hồng Hoa rất nhanh đã bình tĩnh lại, phản ứng lại đây là nhà của mình, Diệp Vân Linh chỉ có một người còn đem theo một lão già còn dám làm gì.

Lần trước bị đánh không kịp trở tay, đều quên trên tay họ có đồ vật Diệp Vân Linh muốn.

Hà Hồng Hoa chỉ tay vào Diệp Vân Linh mắng, "Diệp Vân Linh, lần trước đem bọn tao đánh thành như vậy mà lần này còn dám trực tiếp đến cửa à?"

Diệp Vân Linh tìm chỗ ngồi xuống, lười nhác nói, "Không phải các người lần trước cứ một tiếng 'con gái' mà kêu sao? Vừa lúc quay xong, tôi liền đến xem vết thương các người thế nào."

Diệp Vi Vi nhìn người vô cùng kiêu ngạo trước mặt, tiến lên vài bước ngăn trước mặt bố mẹ, lạnh lùng nói, "Diệp Vân Linh, dù bọn họ có làm cái gì không đúng thì cũng là trưởng bối, em cũng không được động thủ đánh bọn họ. Loại chuyện này nếu truyền ra đối với thanh danh em cũng không tốt, em muốn thân bại danh liệt sao?"

Diệp Vân Linh liếc nhìn người chắn trước mặt mình nói, "Có đôi khi tôi cũng rất tò mò. Tại sao cô mỗi lần đều nói người khác không biết xấu hổ, lại còn dùng ngữ khí muốn vì người khác tốt, không thấy mâu thuẫn à? Ngày nào cũng giả bộ như vậy không mệt sao?"

Với chủ ý của bố mẹ mình, Diệp Vân Linh không tin Diệp Vi Vi một chút cũng không biết.

Diệp Vi Vi nói, "Chị biết bọn họ sai, nhưng cũng không có cách nào. Em không thể thông cảm chút vì họ đã lớn tuổi sao?"

Diệp Vân Linh cười nói, "Cô hiếu thảo như vậy? Hay là cô đi bồi rượu kiếm tiền giải quyết nguy cơ tài chính công ty bố mẹ cô đi."

Diệp Vi Vi không vui, "Diệp Vân Linh, đừng có quá đáng."

Diệp Vân Linh xoa trán, đối phó loại người vô sỉ tiêu chuẩn kép này, tốt nhất đập chết ý tưởng của họ, đỡ phải tồn tại rồi gây tai họa cho người khác.

Lúc này cô lại bắt đầu hoài niệm mạt thế, ít nhất loại người giống Diệp Vi Vi cô có thể ném trực tiếp vào đám tang thi.

"Vi Vi, con nói chuyện cùng con tiện nhân này làm gì." Hà Hồng Hoa nghĩ đến đau đớn trên người, hận không thể xé nát Diệp Vân Linh, giận dữ nói, "Mày đừng quên, di vật cùng tro cốt của bố mẹ mày đang còn trong tay bọn tao. Mày có tin còn tiếp tục làm càn tao sẽ đem cho cốt cho heo ăn không?"

Đồng tử Diệp Vân Linh mạnh mẽ chớp hai cái.

Cô vẫn luôn biết vợ chồng Hà Hồng Hoa dám kiêu ngạo lợi dụng nguyên chủ như vậy khẳng định vì có nhược điểm của nguyên chủ trong tay.

Vốn nghĩ rằng bọn họ sẽ làm nguyên chủ thân bại danh liệt lại không nghĩ tới bọn họ dùng chiêu ghê tởm như vậy.

Lúc trước Diệp Vân Linh vẫn luôn kì quái tại sao bọn họ có gan đến nhà mình nói những lời như vậy, hiện tại rốt cục cũng hiểu rõ.

Lấy tính tình yếu đuối kia của nguyên chủ, hơn nữa còn có nhược điểm, khó trách có thể đem nguyên chủ ăn đến gắt gao.

Ngay cả Đức thúc ở phía sau Diệp Vân Linh nghe được điều này sắc mặt cũng đen như đáy nồi.

Thấy Diệp Vân Linh sững sờ ở đó, Hà Hồng Hoa cho rằng uy hiếp của mình có tác dụng, tức khắc cả người cuồng vọng lên, "Vốn dĩ tao cũng không muốn uy hiếp mày bằng cái này, cũng tại mày bức tao."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top