Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 99

Diệp Vi Vi nắm chặt hai tay, theo sau giơ bảng, "700 vạn."

Diệp Vân Linh bình tĩnh uống một ngụm nước mà Lục Mặc đưa qua, nói, "1000 vạn."

Hiện trường hội đấu giá thấy hai người như vậy, đều không tiếp tục đấu giá.

Mọi người đều không rõ bọn họ đang muốn làm gì, lúc trước là Lục Mặc battle với Tưởng Đình Sâm, đem một cái vương miện giá 8000 vạn tăng lên 300 triệu, hiện tại đến lượt vợ hai người lại đánh lên, đem đôi bông tai chỉ có 500 vạn tăng lên 1000 vạn.

Diệp Vi Vi cắn răng, tiếp tục ra giá, "2000 vạn. Vậy ai ra giá cao hơn thì được."

Diệp Vân Linh, "2001 vạn."

Diệp Vân Linh ra giá hoàn toàn không có quy luật, lần này ngược lại Diệp Vi Vi tăng thêm 1000 vạn lại giống như đồ ngốc.

Diệp Vi Vi tức giận muốn tiếp tục ra giá, Tưởng Đình Sâm lại đè tay cô lại, khuyên, "Vi Vi, em bình tĩnh một chút."

Vốn lúc trước không lấy được vương miện kia Diệp Vi Vi đã thấy rất ủy khuất, chỉ là luôn đè nặng không nói, hiện tại muốn đôi bông tai lại bị Diệp Vân Linh đuổi theo khi dễ lại đến Tưởng Đình Sâm đè cô lại không cho cô tiếp tục.

Lửa giận tích lâu như vậy, rốt cuộc không thể nhịn được nữa mà bạo phát.

Cô hơi tức giận nói, "Anh đang chê em tiêu nhiều phải không? Không sao, tiền này tự em ra."

Nếu là ngày thường, Diệp Vi Vi sẽ không mất bình tĩnh đến như vậy. 

Nhưng mấy ngày này, Diệp Vi Vi liên tục thua dưới tay Diệp Vân Linh, cảm xúc luôn tích lại lúc này mới bộc phát ra.

Nói xong Diệp Vi Vi trực tiếp lần nữa ra giá, "2100 vạn."

Diệp Vân Linh vừa ăn cherry vừa bớt thời gian giơ bảng, "3000 vạn."

"3100 vạn."

"4000 vạn."

Hai người ngươi tới ta đi cư nhiên đem giá tăng lên 100 triệu.

Mà sau lần lượt tiếng quát tháo, Diệp Vi Vi cuối cùng cũng bình tĩnh lại, cô không thể bị Diệp Vân Linh dắt mũi nắm đi.

Diệp Vân Linh không phải muốn cùng cô đấu giá sao? 

Được, hôm nay tôi sẽ khiến cô hối hận cả đời.

Diệp Vi Vi tính từ bỏ đôi hoa tai này, lại như cũ tiếp tục tăng giá, "100 triệu 5000 vạn."

Cô đưa giá này còn muốn thử Diệp Vân Linh, xem cô có còn tiếp tục ngốc nghếch theo không.

Tưởng Đình Sâm vốn thấy Diệp Vi Vi tức giận, nghĩ tới lúc trước hắn đã không thực hiện được lời hứa, muốn cô cao hứng một chút, cùng lắm coi như hơn 100 triệu dự toán cho vương miện kia cho cô dùng là được. Tuy rằng tiêu bằng phương thức này, hắn cũng rất đau lòng nhưng cũng vì bất đắc dĩ.

Nhưng hiện tại thấy Diệp Vi Vi giống như mê muội, giá lại nâng đến 100 triệu 5000 vạn, lại khuyên, "Vi Vi, được rồi. Hoa tai này cũng không đáng giá như vậy. Nếu em thích anh có thể tìm người làm." Kim cương hồng tuy hiếm, nhưng có tiền vẫn có thể mua được, hơn nữa cũng không quý như vậy.

Diệp Vi Vi hiện tại cũng bình tĩnh lại, vỗ tay chồng mình, cho hắn một ánh mắt.

Dựa vào tình cảm nhiều năm, Tưởng Đình Sâm nháy mắt liền hiểu ý của cô.

Nghĩ tới bộ dáng điên cuồng vừa rồi của Diệp Vân Linh, lại nhớ tới Lục Mặc đoạt vương miện không cho hắn chút mặt mũi nào, trong lòng Tưởng Đình Sâm ít nhiều có oán khí.

Bọn họ không phải là thích đoạt sao, cho bọn họ đoạt là được.

Diệp Vân Linh khiêu khích nhìn Diệp Vi Vi tăng giá, "200 triệu."

Diệp Vi Vi giả bộ tức muốn hộc máu nói, "Diệp Vân Linh, cô đừng quá đáng, hoa tai này chắc chắn tôi phải có được."

Diệp Vân Linh, "Trùng hợp, hoa tai này tôi cũng rất thích, nhất định phải lấy được."

Diệp Vi Vi trực tiếp tăng giá, "200 triệu 5000 vạn."

Những người ở hiện trường đều nghe đến lỗ tai tê rần, phụ nữ khi tiêu tiền thật hung a. Tăng 10 vạn, 100 vạn không phù hợp với khí chất các cô sao? Cứ 5000 vạn vậy mà tăng.

Đây là 5000 vạn, không phải là 5000 đồng, chẳng sợ bọn họ có tiền cũng không thể tiêu như vậy.

Diệp Vân Linh kêu, "200 triệu 5001 vạn."

Diệp Vi Vi châm chọc, "Diệp Vân Linh, có phải cô chơi không nổi rồi không? Lúc trước còn hỏi tôi có tiền hay không, hiện tại nên là tôi hỏi cô có phải là không có tiền rồi không?"

Diệp Vân Linh cắn răng nói, "Cô không cần đắc ý, dù sao đôi hoa tai rách này chắc chắn là của tôi. Tôi sẽ không nhường nó cho cô."

Diệp Vi Vi đưa ra một ánh mắt khinh thường, xác định Diệp Vân Linh sẽ tiếp tục, cô quyết định tiếp tục tăng giá, "300 triệu."

Tăng giá đến đây, mặc kệ Diệp Vân Linh tăng nhiều hay ít, cô sẽ không theo nữa.

Cô chính là cố ý dùng 300 triệu kính lại bọn họ.

Vương miện 8000 vạn dùng 300 triệu mua cho vợ, người khác biết sẽ nói là người đàn ông này thương vợ.

Nhưng nếu chỉ là hoa tai giá 500 vạn bị phụ nữ khắc khẩu tăng lên 300 triệu mua được, người khác cuối cùng sẽ nói người phụ nữ này thật ngu, sẽ đáng thương người đàn ông kia, cưới một người vợ ngu xuẩn như vậy.

Kết quả Diệp Vi Vi đợi một hồi lâu lại không thấy Diệp Vân Linh tiếp tục ra giá.

Diệp Vi Vi lại lần nữa khiêu khích, "Diệp Vân Linh, không phải cô thề son sắt là nhất định phải lấy được bộ hoa tai này sao? Hiện tại sao lại không tiếp tục? Hết tiền rồi à?"

Diệp Vân Linh cho vào miệng một quả cherry, nói, "Đúng, hết tiền. Tôi đột nhiên muốn giúp chồng tiết kiệm tiền, không thể phá của như vậy, cho nên đôi hoa tai này đành nhường cho cô đi."

Diệp Vi Vi, "..."

Sắc mặt giống như cầu vồng, qua vài giây Diệp Vi Vi mới phản ứng lại, giận dữ nói, "Diệp Vân Linh, cô chơi tôi?"

"Ai da, lấy chỉ số thông minh của cô cư nhiên nhận ra được tôi đang chơi cô, không dễ dàng a." Diệp Vân Linh vẻ mặt đầy khiếp sợ, theo sau vỗ tay, "Vỗ tay cổ vũ, chỉ số thông minh của cô trong một thời gian ngắn ngủi tăng lên rồi đó."

Diệp Vi Vi nắm chặt tay, sắc mặt như tàu lượn siêu tốc, biến hóa qua lại, khuôn mặt trước nay được xưng là ôn nhu thanh tú hiện tại lại vặn vẹo thật sự.

Diệp Vân Linh làm bộ sợ hãi hướng sát về Lục Mặc, nũng nịu nói, "Chồng ơi, cô ta thật đáng sợ, em sợ quá."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top