Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10: Cướp Rể

Sáng hôm ấy, Hàn Thiên Vy cô dậy từ rất sớm phi thân đến nơi tổ chức hôn lễ làm một việc hết sức quan trọng rồi phấn khởi trở về phủ. Cô chọn cho mình một bộ bạch y phủ một lớp tơ lụa mềm mại bên ngoài, tóc cũng chải chuốt cẩn thận. Sau khi trang điểm nhẹ, cô trở nên vô cùng lộng lẫy.

''Hoàng Thượng giá đáo!''

''Thần muội tham kiến hoàng huynh!''

Hàn Thiên Vũ đỡ tay ta dậy,cũng không ngờ hôm nay muội muội mình lại xinh đẹp động lòng người như vậy. Huynh muội họ khoát tay nhau cùng đến nơi cử hành hôn lễ. Vừa hành lễ xong ta đã im lặng ngồi cạnh hoàng huynh xem náo nhiệt.

''Kiệu hoa tới!''

Bóng dáng cưỡi ngựa của Nam Phong Kiệt xuất hiện, ánh mắt chạm nhau giữa không trung , hắn quay mặt đi không quan tâm còn ta chỉ biết cười. Bỗng kiệu hoa lắc lư dữ dội, kiệu nghiêng qua một bên rồi đột nhiên thủng đáy, Triệu tiểu bạch thỏ rơi xuống nằm sấp bị kiệu hoa đập vào đầu. Hàn Thiên Vy nén cười rồi tốt bụng bay đến đỡ nàng ta dậy, bằng ánh mắt giết người Triệu thỏ bạch ''biến dị'' nhìn cô ai oán. Cô đỡ nàng ta đến trước huynh trưởng.

Hai bọn họ cầm một tấm vải đỏ tiến hành nghi lễ, đến khi cắt khăn vải thì Triệu Linh Chi hét lên, tay cố buông tấm vải ra nhưng bất lực. Hai, ba nha hoàn đến giúp cô ta kéo ra nhưng trái lại làm Triệu Linh Chi lúc kéo bị mất đà té ngược ra sau. Lúc này Hàn Thiên Vy đã chịu hết nổi liền ôm bụng cười, Hàn Thiên Vũ dùng tay day day thái dương nhưng hai vai vẫn run lên vì buồn cười. triệu tướng quân thấy ái nữ mất mặt cũng bảy phần tức giận tiến tới trước mặt Hàn Thiên Vũ xin tạm hoãn hôn lễ.

''Không được! Phụ thân, nhi nữ đã chờ ngày này lâu rồi, không thể vì vài trò của một tiểu nhân mà..."

Bốp.

"Nghiệt nữ, trước mặt hoàng thượng mà nói lời xằng bậy!"

Triệu tướng quân là người hiểu chuyện, nhanh chóng tát Triệu Linh Chi một tay để nàng ta im miệng. Hàn Thiên Vũ rất hài lòng, Hàn Thiên Vy càng không ý kiến còn cười rất to. Bỗng trần trần nhà có một thùng nước đổ xuống người Triệu Linh Chi, tiếp đến là một bát bột gạo làm cô ta trông như bánh bao nhân thịt. Hàn Thiên Vy nheo mày, trò này không phải của cô... Vậy thì của ai? Cô nhìn khắp phủ chỉ thấy ánh mắt Nam Phong Khang có dao động, hai ánh mắt chạm nhau rồi cùng bật cười, cười đến chảy nước mắt. Có ai trong ngày cưới lại thê thảm như cô ta chứ?

''Hàn Thiên Vy!"

Một tiếng hét vang lên, cả thân hình nửa đỏ nửa trâng của Triệu Linh Chi bay đến, bàn tay nàng ta giơ lên. Tay trái của Hàn Thiên Vy để ngoài sau thoáng động, khi Triệu Linh Chi còn cách cô ba bước thì bị Triệu tướng quân giữ lại. Ngoài mặt là không cho Triệu Linh Chi làm càng nhưng thật ra là muốn cứu mạng con gái. Triệu Linh Chi càng tức giận tới tóc cũng biến thành màu trắng, trên người tỏa ra hai luồng khí lẫn lộn, một là tiên khí, hai là sát khí nhưng có vẻ đã bị sát khí lấn át.

''Triệu Linh Chi, nàng nên rời đi thì hơn!"

Giọng nói thâm trầm của Nam Phong Kiệt vang lên, ánh mắt hắn có chút phòng bị nhưng mười phần vẫn lạnh lùng. Triệu Linh Chi trừng mắt nhìn Nam Phong Kiệt, tròng mắt hóa đỏ, môi tím tái, khăn trùm cũng rách tan hoang, tóc tai bù xù, một cỗ yêu khí tràn ngập.

Nam Phong tộc và ngự lâm quân đứng chắn trước mặt các thành viên trong hoàng thất. Các quan đại thần cũng nhanh chóng xếp thành bốn hàng hai bên, quan văn đứng sau quan võ đứng trước, cổng cũng đóng lại. Triệu tướng quân lùi lại mấy bước, các cung nữ và thái giám nhanh chóng bày trận. Bọn họ mỗi người lấy ra một chiếc khăn tay nhanh chóng thắt thành những sợi dây căng ra chặn hai bên của Triệu Linh Chi. Triệu Linh Chi ngửa mặt lên trời hét lên rất tức giận, sau đó ra chiêu. Là cung nữ giáng trần, nay bỗng nhiên bị tẩu hỏa nhập ma nên không ai lường trước nội công cô ta tới đâu, chỉ vài ba chiêu thức đã đánh bay đám cung nữ ra xa, mỗi người phun một ngụm máu.

"Lui ra!'

Hàn Thiên Vy từ trên bước xuống, cấm vệ quân chần chừ sau đó cũng tách ra tạo thành đường đi cho nhị công chúa bước xuống. Triệu Linh Chi cười quỷ quyệt nhìn từng bước chân của Hàn Thiên Vy đang tiến về phía mình. Nam Phong Kiệt định bước theo thì bị Hàn Thiên Vũ liếc mắt một cái, đứng yên. Hàn Thiên Vũ từ nhỏ rất yêu thương em gái, nếu em gái không nắm chắc phần thắng sẽ không ra lệnh cho hân đứng im. Lòng Nam Phong Kiệt nóng như lửa đốt nhưng chỉ có thể làm mặt lạnh đứng quan sát, tùy cơ ứng biến.

---

Ta trở lại rồi đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #ngontinh