Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11: Ta Yêu Huynh, Lí Do Thuyết Phục Chưa?

"Hàn Thiên Vy, con tiểu yêu nữ quyến rũ đàn ông, hôm nay ta phải giết ngươi!"

Triệu Linh Chi từ lòng bàn tay phải xuất hiện một hỏa cầu, tay trái nàng ta úp lên kéo quả cầu lửa ấy ngày càng lớn. Hàn Thiên Vy tuyệt nhiên không vì thế mà dừng lại vẫn từng bước tiến đến bên cạnh nàng ta cũng không có vẻ gì là sắp ra chiêu tấn công hay tạo thế phòng thủ. Ngoài hai cô nương khuynh nước khuynh thành đang chuẩn bị đánh nhau kia thì hết thảy những người còn lại đều cảm nhận những cơn rét từng đợt từng đợt truyền tới.

Triệu Linh Chi xuất hỏa cầu về phía Hàn Thiên Vy sau đó phi thân lên hai tay chấp lại thực hiện một chuỗi động tác kì lạ. Xung quanh nàng ta xuất hiện một dòng nước đen uốn lượn hình rồng. Nam Phong Kiệt, Nam Phong Khang và Hàn Thiên Vũ khẽ chau mày, trong sách cổ từng có một loại phép thuật tà môn này gọi là Hắc Long Huyết, bề ngoài là một dòng nước đen hình rồng nhưng thực ra là một loại kịch đọc được luyện từ máu của hắc long, mà loài hắc long này từ lâu đã không ai còn nhìn thấy cứ tưởng là thất truyền không ngờ Triệu Linh Chi lại học được.

"Băng quỷ!"

Môi Hàn Thiên Vy cong lên phát ra hai chữ làm Triêu Linh Chi kinh ngạc nhìn hỏa cầu bị đóng băng, nàng ta giơ ta điều khiển 'con rồng' tấn công Hàn Thiên Vy. Trong chớp mắt, cô nhảy lên trên không trung, lòng thầm nghĩ bản thân may mắn đã nhớ lại gần hết thiên thuật và quỷ thuật của bản thân tay lập tức bắt ấn tạo một vòng trắng xung quanh người rồi lao thẳng vào miệng 'con rồng lớn xác' đó.

Mọi người hốt hoảng nhìn những thứ diễn ra trước mắt mà không tin vào mắt mình. Hàn Thiên Vy trong đó đang đóng băng Hắc Long Huyết từ bên trong, từ hai lòng bàn tay tạo ra một loại hàn khí đóng băng hoàn toàn nó rồi vỡ vụn. Hàn Thiên Vy cũng nhanh chóng thoát ra rồi lấy một cây trâm trên đầu ném lên, tay phải đưa ra phía trước tung một cú đấm giữa không trung, cây trâm biến thành một con rồng băng bay thẳng về phía Triệu Linh Chi, nàng ta tạo vô số hỏa cầu tấn công nhưng vô dụng. Đến cuối cùng con rồng xẹt qua người nàng ta, Triệu Linh Chi cả người đóng băng rơi xuống chỉ cần đụng đất lập tức vỡ nát. Nhưng không, Hàn Thiên Vy cho Băng Long đỡ lấy nàng ta rồi nhẹ nhàng đặt xuống đất, Băng Long biến lại thành cây trâm trở lại tay của Hàn Thiên Vy.

Triệu tướng quân chần chừ giây lát rồi tiến đến đỡ Triệu Linh Chi, người nàng ta từ từ ấm lại, băng cũng tan ra. Biết ý Hàn Thiên Vy không muốn giết con gái, Triệu tướng quân dập đầu cảm tạ ba cái. Hàn Thiên Vy run run, không phải cô không muốn giết cô ta, mà là công lực chưa hồi phục đủ không thể duy trì trạng thái băng lâu. Mà thôi, lỡ bị hiểu lầm là người tốt thì cho họ hiểu lầm tới cùng. Triệu Linh Chi thều thào oán hận, nào là sao cô lại phá giấc mộng của cô ấy, tại sao lại giành tướng công với cô ấy, tại sao lại đem cô ấy ra làm trò hề. Hàn Thiên Vy sau khi nghe cũng phút chốc im lặng sau đó chỉ nở nụ cười bước đi.

"Người chưa trả lời câu hỏi của nàng ấy." Nam Phong Kiệt từ xa bước đến ánh mắt nhìn thoáng qua Triệu Linh Chi rồi đặt lên người Hàn Thiên Vy.

"Ta...Ta...Ta yêu huynh, lí do thuyết phục chưa?" Hàn Thiên Vy liếc xéo Nam Phong Kiệt ấp úng trả lời rồi một mạch bay đi mất mà không phát hiện trên môi hắn nở một nụ cười dịu dàng.

--- Ngự Hoa Viên ---

"Nam Phong Kiệt chết tiệt, Nam Phong Kiệt đáng ghét! Cái gì mà tuyệt thế tiên hiệp, cái gì mà hảo mỹ nam. Phi... Ta khinh!"

Ngồi trong hoa viên Hàn Thiên Vy thiếu điều đem tất cả các khóm hoa ngắt đi vừa ngồi ngắt cánh hoa cúc vừa lầm bầm chửi rủa Nam Phong Kiệt. Rõ ràng là hôm đó bọn họ xém chút nữa "vượt rào" rồi, bây giờ lại có thể hỏi mấy câu ngớ ngẩn như vậy, tức chết ta mà!

"Giận ta đến vậy?"

"Sao lại không? Ta...ơ...ngươi..."

Một giọng nam thâm trầm vang lên phía sau, Hàn Thiên Vy đang tức giận nghe giọng Nam Phong Kiệt liền quát lớn sau đó kinh ngạc quay lại. Hắn không mặc y phục tân lang nữa mà đang mặc y phục vương giả bình thường lòng thầm vui mừng nhưng một mực vẫn tỏ ra lạnh nhạt. Nam Phong Kiệt ngồi xuống cạnh cô rồi nhìn bụi hoa bị ngắt trụi mà bật cười kéo Hàn Thiên Vy cô vào lòng.

"Được rồi. Ta không lấy vợ nữa!"

"Nè, từ ngữ dùng cho cẩn thận kẻo bị phát..."

Nam Phong Kiệt an ủi Hàn Thiên Vy lại bị cô nhắc nhở lời nói đột nhiên bịt miệng kéo Hàn Thiên Vy vào một góc ngự hoa viên. Từ xa bóng dáng Nam Phong Kỳ và Liêu Mỹ đi đến, bọn họ nhìn ngó xung quanh sau đó ngồi xuống gần đó. Giọng nói của Liêu Mỹ có chút thất vọng.

"Ân, Triệu Linh Chi đúng là thành công không thấy, thất bại có thừa. Đêm qua đã bỏ thuốc vào trà làm cô ta bị tẩu hỏa mà vẫn giết không được Hàn Thiên Vũ khốn kiếp đó!"

"Nàng xem, từ lúc lập nàng làm phi hắn ta tuyệt nhiên không chạm vào người nàng, hoàn toàn xem nàng là tấm bình phong cho hắn. Nay lại xuất hiện một Hàn Thiên Vy thần thông quảng đại, cục diện ngày càng bất lợi cho chúng ta, tốt nhất nên án binh bất động!"

"Chàng nói đúng!"

Sau những lời nói cay nghiệt đó là màn ân ái gớm ghiếc làm Hàn Thiên Vy xém chút xông ra tiễn bọn họ xuống dưới, may mà Nam Phong Kiệt vẫn lí trí hơn kéo cô lại. Dù gì hiện giờ nếu vạch mặt bọn họ thì quá là dễ dàng đi, hắn muốn cái gì đó...thật biến thái!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #ngontinh