Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 3: QUANG MINH CHÍNH ĐẠI CÂU DẪN NAM NHÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 3: QUANG MINH CHÍNH ĐẠI CÂU DẪN NAM NHÂN

  Sau khi dùng xong điểm tâm, Lý Nhị Sơn vác cái cuốc đội nón ra đồng, Lý Hạo Kỳ thì đeo túi cùng tiểu muội tạm biệt liền ra viện hướng cửa thôn bước đi tranh thủ đuổi kịp thời gian đến trường tư thục ở trấn trên, còn Lý Hân Đình ở nhà đem bát đũa bẩn dùng tro than từ lòng bếp mò ra tẩy sạch gác lên chạn rồi ôm bồn gỗ đựng đầy y phục ba người mặc mấy ngày nay, đẩy ra cửa lớn nhắm bờ sông mà mọi người vẫn hay đến giặt xiêm y bước đi.

  "Ai ui, ngực của ta thật đau a. Ngươi xem giúp ta, hình như ta bị con rắn cắn a?"

  Phía trước, truyền đến nũng nịu thanh âm dường như người nọ cố tình nhéo giọng nghe được Lý Hân Đình thẳng rùng mình.

  Đại tỷ, ngài nói thế thực được sao? Nghe thực nổi da gà!

  Chính là nội tâm sôi trào của nàng không ai biết được, lúc này đằng trước lại vang lên thanh âm nữ nhân kia: "Chẳng lẽ ngươi muốn thấy chết không cứu sao? Ô ô... Ta ngực đau quá."

  Nhìn xung quanh đường đi không tính rộng rãi nhưng xem như thoáng đãng, lùm cây bụi cỏ đều là xử lí gọn gàng, chỉ sợ ruồi muỗi cũng không có huống gì là rắn!

  Bị rắn cắn? Lý Hân Đình thật muốn bái phục phụ nhân kia, trợn mắt nói dối cũng không cần như thế được chứ?

  Ở trong lòng phun tào một trận Lý Hân Đình lách mình giấu người sau thân cây, hóa thân thành tò mò bảo bảo liếc mắt nhìn về cách đó không xa.

  Không xem không biết, vừa thấy liền giật nãy mình.

  Phụ nhân chính là trong thôn phong lưu quả phụ có bối cảnh Trương Diễm Nương.

  "Ngươi xem nơi này không có người, hơn nữa ta cũng không nói ra ngoài, mau tới giúp ta hấp độc a. Lại nói ngươi sinh ra thời điểm chính là ăn nãi nữ nhân lớn lên!"

  Trương quả phụ xuyên một thân xinh đẹp màu vàng nhạt váy áo, trên mặt như là bôi hai cân bột mì, trắng bệch trắng bệch, lại còn vẽ hồng diễm diễm cánh môi, Lý Hân Đình bày tỏ bản thân thật không dám khen ngợi kĩ thuật hóa trang của nàng.

   "Ân, ân, đau quá đau quá, đều sưng lên."

    Nói rồi, Trương quả phụ nửa lôi nửa kéo xiêm y làm lộ cái yếm bên trong lảo đảo đuổi theo nam nhân đi ở phía trước.

  Nam nhân ước chừng có hai mươi xuất đầu, có làn da màu cổ đồng, trên người là một thân màu lam vải bố y phục đem dáng người cao lớn chắc nịch của hắn phác họa ra. Ngũ quan cân xứng, ăn điểm nhất là tròng mắt đen như mặc ngọc lại thâm thúy như muốn đem người hút vào trong đó,  làm khuôn mặt hắn càng thêm lãnh ngạnh cảm, đồng thời cũng nhiều thành thục nam nhân mị lực.

   Lý Hân Đình nuốt nước miếng, bay nhanh đem ký ức trong đầu lục lọi một lần, cuối cùng từ hình ảnh nàng được người ở dưới sông cứu lên tìm thấy được bóng dáng hắn, thì ra hắn chính là người nam nhân đã cứu nàng cũng như là người mà phụ thân một lòng muốn đem nàng gả qua, Lăng Triệt.

   Biết được nam nhân cách đó không xa là ai, Lý Hân Đình nội tâm không khỏi chui lên một đoàn hỏa khí, thật muốn nhảy ra đem Trương quả phụ đánh cái nằm sấp, tránh cho nàng ta ăn gan hùm mật gấu câu dẫn nam nhân nhà nàng.

  Thế nhưng nghĩ đến cách đây không lâu nàng còn cùng cha nháo không muốn gả chồng bây giờ lại đem người ta quy kết về phía mình, Lý Hân Đình bày tỏ bản thân có chút xấu hổ, vì vậy liền ngoan ngoãn chịu đựng tay ngứa muốn đánh người, tiếp tục giấu mình nhìn hai người phía trước.

  Lúc này Trương Diễm Nương còn không biết bản thân bị người nhớ thương, đem vạt áo xé mở, cái yếm cũng lỏng lẻo lộ ra nửa bầu ngực trên trắng nõn đối với Lăng Triệt mặt mày đưa tình, vặn cái mông bày ra tư thế mà nàng cho là đẹp nhất, nũng nịu nói:

  "Ai da, ngực người ta thật đau mà! Ngươi hút hút giùm ta a. Ngươi xem ngực ta đều đỏ cả lên." Dứt lời Trương quả phụ kiêu ngạo vểnh mông ưỡn ngực, khiến bầu ngực đầy đặn của nàng ta như muốn thoát khỏi trói buộc nhảy ra ngoài gọi mời Lăng Triệt.

  Đối với hình ảnh kiều diễm trước mặt, Lăng Triệt như không nhìn thấy, khuôn mặt không chút biểu tình vòng qua Trương Diễm Nương đi về phía trước.

  Gặp bản thân đã như thế mời gọi nam nhân còn không để ý tới, Trương quả phụ thật muốn chửi một tiếng "thảo". Chỉ là nghĩ đến người nam nhân có dáng người như hắn, công phu trên giường tuyệt đối nhất lưu, nhất định có thể đem nàng dục tiên dục tử, Trương Diễm Nương đành áp chế tức giận trong lòng, õng ẹo đem Lăng Triệt chặn lại, còn giả vờ vấp ngã muốn nhân cơ hội nhào vào lòng nam nhân mà nàng tâm niệm hằng đêm.

  Một màn này bị Lý Hân Định thấy được hỏa khí vốn đè ép lúc trước lại từ tự cọ đi lên.

  Không phải nói cổ đại nữ tử đều là rụt rè, bảo thủ sao? Hành động của quả phụ này so với nữ nhân hiện đại còn hào phóng!

   Chẳng lẽ bởi vì thanh danh không có nên bất chấp tất cả?

   Thật là không biết liêm sỉ! Dám ban ngày trời sáng chặn đường câu dẫn nam nhân, còn là trượng phu tương lai của nàng!

   Lý Hân Đình rối rắm nghĩ, bản thân hẳn là nhanh chóng chạy về nhà lấy xẻng cùng đao, chính là dùng xẻng chụp chết quả phụ hay là cầm đao băm nàng đâu?

-----lời ngoài lề-----

  Tiểu Dao Dao: mọi người nghĩ Hân Đình sẽ chọn cái nào, là chụp chết vẫn là băm?

  Lý Hân Đình: bản cô nương hiền lương thục đức, sao có thể hung hãn như vậy? Tiểu Dao Dao ngươi nghĩ nhiều! ◐.̃◐

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top