Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nha đầu, ăn gì chưa?

- Vẫn chưa

- Muộn rồi đấy!! Ăn đi

Taehyung không hiểu sao lại mang tất cả màn thầu trong tay đưa cho T/b

- Sáng nay, xảy ra chuyện gì?

- Không có, chỉ là chút nhầm lẫn với tiểu thư họ Choi, hoàng tử không cần lo lắng

Taehyung im lặng, hướng tầm mắt về nơi xa xăm nào đó cũng không rõ. Lúc sau mới thở dài, vén tay áo em lên quá khuỷu tay liền thấy vết thương chi chít

- Đây là do cô nương họ Choi đó làm ra?

- Hoàng tử, đừng lo. Tôi không sao

Taehyung xoa nhè nhẹ lên những vết thương nhỏ, đôi mắt chứa toàn sự lo lắng

- Đừng như vậy mà, người khác thấy sẽ hiểu lầm - T/b rụt tay lại, kéo tay áo cho nghiêm chỉnh

Lục hoàng tử lúc này cũng tự nhận thấy mình hơi quá

- Thoa thuốc ngay đi, sau khi ăn xong mấy cái bánh này

- Vâng, cảm ơn hoàng tử - Cho đến khi em lấy một chiếc bánh ra ăn, Taehyung mới rời khỏi

Tuy có hơi lạ, nhưng Lục hoàng tử tự tay mang đến nên phải ăn chứ, huống hồ đang đói muốn rã ruột

Bánh màn thầu này, nhìn qua đã thấy ngon. Vị của nó càng hấp dẫn, chỉ muốn một lúc ăn hết. Nhưng bao tử lại không cho phép, đành gói lại mang về phòng vậy
...

Đêm nay trăng tròn và sáng, cái ngày em bị giết cũng là ngày trăng tròn

Bỗng dưng ánh mắt em dừng lại nơi cây cổ thụ to lớn

- Có phải mày cô đơn lắm không? Tại sao lại mọc lên ở đây chứ?

- Tại sao lại mọc không đúng chỗ chứ?

Lời nói bâng quơ cứ tưởng bình thường, nhưng trong đáy mắt em lại dấy lên một loại cảm xúc không tốt. Em là đang nhớ nhà

Taehyung hay nói, nếu em cảm thấy tâm trạng không tốt, cứ ngắm nhìn phong cảnh ở phía sau cung. Như vậy sẽ trở nên vui vẻ hơn

Em đã làm như vậy, tất nhiên là không tồi
...

Mấy ngày sau em mới nghe kể số bánh màn thầu đó là do Lục hoàng tử tự tay làm ra

Ôi mẹ ơi! Ai lại tin nổi? Hoàng tử mà cũng tự tay làm bánh màn thầu. Đã vậy, chỉ đúng vài cái là biếu bệ hạ với hoàng hậu. Số còn lại mất tăm ở đâu không biết!?

Tất nhiên là vào bụng T/b hết rồi!

Nhưng em sẽ không nói là em đã ăn đâu, không tốt chút nào, họ sẽ xăm soi cho xem. Tốt nhất là nên biết ơn trong im lặng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top