Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chân Tướng

-Tiểu yến tử đưa người lên đây cho ta-Bắc Viên hắn muốn xem nàng làm gì với chuyện này  ̄ω ̄
-Hồi Thái Tử người đã được đưa đến
-Nô tỳ tham kiến thái tử
-Được rồi ngươi đứng lên đi. Ta muốn ngươi nói rõ sự việc hôm qua,ngươi chứng kiến những gì nói ra hết tại đây, không dấu diếm bất cứ gì [Nu:Uầy!!!nói thẳng ra muốn đổ tội cho Thiên Nhi của ta đi cho rồi. Hứ tỏ vẻ  ̄0 ̄;BV:Ta cho ngươi chết *Gào lên*;á á á (్ఠ ˓̭ ఠ్)(;'༎ຶД༎ຶ') help me; BV:Cho ngươi chừa cái tật lắm chuyện]
-Nô tỳ...Nô tỳ....Hôm qua thấy Trưởng Công Chúa đứng bên cạnh Lam tiểu thư nói chuyện một lúc thì...thì Trưởng Công chúa....Trưởng Công Chúa....Người....Người-Ả nô tỳ vừa nói vừa liếc nhìn cô giả bộ như sợ hãi nếu cô không sống trong thế giới Hắc Bạch kia quá lâu làm sao lại không nhận ra ánh mắt của ả chứa đầy hèn mọn trào phúng cô kia chứ ƪ(˘⌣˘)ʃ
-Ngươi đó nói thì nói cho đàng hoàng còn không thì ngậm mồm vào luôn đi cho rồi,à phải chăng trong cung lại nuôi dưỡng một nô tỳ cà lăm thật không biết quy củ nhỉ-Cô cười khinh bỉ-Hay là ngươi muốn nói vậy để khiến mọi người hiểu nhầm ta sao. Nực cười,ngươi nói nhanh nhanh đi ta không muốn đùa dỡn với ruồi bọ ( ̄~ ̄)
-Nô tỳ không dám-Ả ta vừa nói vừa cuối đầu tạ tội nhìn vào lại tưởng ả ta sợ hãi nàng cứ như mẹ kế ăn hiếp con chồng vậy <(‾_‾)>
-Được rồi.Ngươi mau nói rõ đi-Bắc Viên hắn thừa nhận chỉ mới một đêm mà vị Hoàng Tỷ nhút nhát kia lại ăn nói sắc bén đến vậy không những thế còn không nhìn hắn bằng ánh mắt si mê kia nữa mà thay vào đó là ánh mắt lãnh đạm cùng hờ hững hăn không hiểu lí do tại sao tim hắn bỗng chốc nhói lên đau thắt, cảm giác này là gì hắn không hiểu rõ có một chút mất mát (⌣_⌣")[Nu:Xí xí có không giữ mất đùng tìm nha cưng; BV:Ngươi*đầu nổi lên gân xanh*Ta hành chết ngươi; Nu:Oa!Ta cho ngươi lăn lội trên con đường truy thê khó khăn nha con <'~'>*hét lên*]
-Thưa Thái Từ là chính mắt nô tỳ thấy Trưởng Công Chúa đẩy Lam tiểu thư xuống hồ -Hahh để xem ngươi giải quyết ra sao ả ta vừa nói vừa thầm đắc ý tròn lòng 。◕‿◕。
-Ây da thì ra là mắt ngươi thấy vậy chẳng hay ngươi có mắt thần nếu vậy ta phải móc mắt ngươi ra để xem kỉ nó rồi trân trọng nó như báo vật mất thôi[Nu:Eo; BTN:*Liếc xéo*]-Muốn đấu sao vậy được ta đấu-Ngươi nói dối mà không hề biết chớp mắt là gì, ta đẩy nàng ta xuống hồ sao chậc chậc thế mà ngươi thấy vậy lại không chạy lại cứu chủ tử của mình hay la hét gán tội ta lúc đó đi sao đến bây giờ mới chịu lên tiếng
-Cái này-Chưa kịp để ả nói hết câu cô liền cướp lấy lời nói
-Nhưng ngươi chắc chắn vị đó là ta Trưởng Công Chúa này sao-Cô vừ nói vừa đánh giá nét mặt ả
-Nô tỳ...chắc chắn-Ánh mắt thập phần lo sợ,đúng sợ lỡ như sai sót chính mình lại đền tội
-Chậc chậc nhưng mà biết sao đây cả cơ thể ta bao chùm rất nhiều vết thương nhỏ có to có đến việc di chuyển ra cửa đứng đây lí luận với đám người các ngươi đã khó khăn lắm rồi-Cô vừa nói vừa kéo tay áo lên rồi vén tóc kéo vạc áo ngay vai ra những vết thương thoát ẩn thoát hiện có vết thương chưa khô máu vừa chảy mủ vừa chảy máu trông nhầy nhụa ghê sợ, còn có vết thương bị vải áo dính chặt vào khiến vết thương khô khó gỡ nhìn vào thấy ghê tởm mùi hôi cùng mùi máu bay lên xông thẳng vào mũi người khác thật khiến người buồn nôn-Vậy ngươi nói xem ta đủ sức để đẩy nàng ta không !?!
-Chuyện này-Bây giờ phải làm sao đây nếu chuyện này thất bại thì...không được nhất định không được thất bại dù sao nàng ta cũng chỉ bị thương như vậy ai bt đc có phải nàng ta gây ra cứ giả vờ trước đã-nô tỳ không biết lỡ như vết thương đó do người gây ra thì sao hức hức
Ả ta vừa quỳ vừa khóc nếu ai nhìn vào cũng tưởng nàng ta bị oan uổng, ta khinh [Nu:Đúng!?! Khinh chết ả ta, BTN:ngươi không nói ta cũng biết -•~-•]
-Vậy phiền Thái tử đi mời Thái y tới khám nếu là vết thương cũ thì ngươi sẽ phải chiệu tội vu oan hoàng thất và tội khinh thường chủ tử, còn nếu ngược lại ta sẽ chịu đúng tội của ta (_^_)-Cải đi cải nữa vào ta cho ngươi chết ha ha
-chuyện này...-chết rồi mong Thái tử đừng đồng
-Được!Tiểu Yến Tử truyền Thái y đến đây.Nếu vết thương của Hoàng Tỷ thật sự đã cũ thì-Hắn liếc qua người nô tỳ đang quỳ dưới đất hai bả vai đang run lên mãnh liệt-Ta sẽ khiến những kẻ không biết thân phận sống không bằng chết [Nu:Vỗ tay *bụp bụp*, BV:*Nở lỗ mũi* haha, Nu:Đúng là thần kinh*Thì thầm*, BV:Ngươi mới nói gì *Liếc qua* ,Nu:Không không hề nói gì cả ha ha ngươi nghe nhầm rồi *Mô hôi chảy nhể nải*, BV:Hứ]
-Nô tỳ không giám nữa mong Thái tử tha tội là Hoàng Hậu sai nô tỳ làm vậy. Hức hức. Lam cô nương là tự mình ngã xuống nước vì trước đó đã được Hoàng Hậu căn dặn.Nô tỳ chỉ là làm theo lời chủ tử mà thôi.Xin người tha tội làm ơn xin người hức hức-Ả ta vừa khóc vừa nhào vào ôm chân Bắc Viên bán sống bán chết không buông khuôn mặt vốn xấu xí nên khi khóc nước mắt nước mũi hoà trộn trông thật đáng sợ
-Tránh ra-Hắn tức giận đạp cho ả nô tỳ ngã ra xa-Tiểu Yến Tử mau đi kêu Thái y tới khám cho Trưởng Công Chúa ˋ﹏ˊ
-Giờ thì chân tướng đã rõ việc này đều do Hoàng Hậu phía sau sai khiến và vị Lam cô nương kia là đồng loã,giờ xin phép các người rời khỏi hậu viện của ta-Cô lạnh nhạt đám trong mắt chứa mấy phần khinh bỉ cùng hài lòng
~~~~~Ta dễ thương hahaha~~~~~
-Cho ý kiến nào ヽ(´▽`)/ các vị thần tiên tỷ tỷ và các vị Nam thần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top