Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap2 : buổi cắm trại và cái chết của Mito

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một căn phòng kiểu nhật sơn màu xanh dương nhạt có hoa văn hình cánh hoa anh đào màu trắng , có 1 cô gái tóc màu xanh dương nhạt .(au : để hình nha au ngu tả lắm ).

Cô đang cất những vật cần thiết vào vali để chuẩn bị cho buổi dã ngoại hôm nay, thì 1 cô bé nhỏ nhắn chạy vào cô bé , mái tóc vàng óng ả được buộc đằng sau , cô mặc một chiếc ao màu xanh lá cây nhạt có hình 1 chú gấu con, mang 1 đôi giày thể thao màu xanh dương trông rất dễ thương đó là cô bé MiMi của chúng ta, cô chạy vào ôm Mito nói bằng 1 giọng vui vẻ.

MiMi : chị Mito ! Xe của chị Yukino đến rồi kìa 

Mito :ừm

Rồi cô xách vali và dẫn cô bé MiMi đi lên xe của cô bạn Yukino và cuộc hành trình ở ngoài bìa rừng ở XXX . Và cuộc hành trình bắt đầu , khi cô đang chăm chú cảnh vật bên đường thì một giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ ( Au : "bịch tai")lôi cô về thực tại. Đúng đó chính là cô bạn thân của cô Yukino.

Yukino: MITO À ! BÀ CÓ NGHE TUI NÓI KHÔNG VẬY ( Au: giọng nói của chị chỉ chỉnh to thêm tí nữa là làm vỡ kính xe rồi . Yukino: ê con kia nói xấu bà à " sát khí nổi lên". Au : dạ em đâu dám " xách máy tính chạy với tốc độ bàn thờ")

Mito: gì thế ?

Yukino: bà nhìn gì mà không nghe tui nói thế ?

Mito: cảnh vật 

Yukino: ừm 

Nãy giờ có 1 người đang nổi tính yandere vì 2 điều . Điều thứ nhất là có 1 người đang nói truyện vui vẻ, thân mật với Mito . Điều thứ hai là nãy giờ bị cho ăn thùng bơ. Đúng đó chính là MiMi đang tỏ sát khí khiến nhiệt độ giảm xuống -100000000°C làm mọi người trong lạnh sóng lưng.

~~~~~~~~~~~~~~Ta là dãy thời gian đáng yêu~~~~~~~~~~~~~~~

Tới nơi , chúng tôi thấy 1 bải cỏ xanh mát, màu xanh của tự nhiên, bên cạnh là dòng sông thanh thiết , không khi trong lành , mát mẻ , khiến cho chúng tôi cảm thấy thật thoải mái và yên bình , cảnh vật thật đẹp đẻ. Rồi chúng tôi quyết định ăn trưa ở đây. Mọi người bắt đầu phân công : Mito thì lấy khăn trải ra bãi cỏ , Yukino lấy thức ăn , MiMi dọn thức ăn. Khi ăn xong cô cảm thấy hơi nóng nên cô đã xin mọi người xuống dòng sông gần đây.

Mito: tớ xuống tắm nha , tại vì nóng quá với lại dòng sông ở gần đây thôi à.

Yukino:ừ cậu đi đi coi trừng nhé nước sông chảy xiết lắm nhé.

MiMi : cẩn thận nha chị Mito.

Mito :ừm chị hứa mà

 Cô bắt đầu cởi ào quần ra lộ 1 thân hình chuẩn không cần chỉnh.(Au: đây là đồ tắm tắm của cô nè).

Rồi cô đi ra bờ sông , cô đi xuống dòng sông , cảm nước của dòng sông này thật mát , sau khi tắm xong thì cô lại không không để ý đến hòn đá ở dưới chân nên cô đã vấp phải nó và chuyện gì đến cũng phải đến cô đã bị té thế nào mà chỗ cô ngã lại có 1 hòn to ở sau lưng đập vào đầu. Trước khi mất hết ý thức cô đã nói được vài từ rồi giọng cô nhỏ dần nhỏ dần......

Mito: Mọi...người ....cứu ....tớ với ......

Khi Mito đi thì MiMi có linh cảm xấu lắm khi cô bé đang đi tới bờ sông thì cô thấy 1 cô gái có mái tóc màu xanh dương đang dính màu và gương mặt cô lạnh lẽo không có sức sống , đôi mi nhắm lại mệt mỏi,không ai khác đó là cô chị họ mà cô bé yêu quý đang nằm bất động trên mặt đất , cô gục xuống.Cô không tin vào mắt mình rồi cô hét lên.....

MiMi: chị Mito.... hức hức .....chị đang diễn đúng không .....hức hức..... chị tỉnh lại ngay mà....hức hức... không vui 1 chút nào hết đâu.... em xin chị đấy .... chị Mito( không chị không được chết chị hứa với em là chị sẽ sống với em mãi mãi mà ).

Rồi từng giọt nước mắt rơi xuống khuôn mặt lạnh lẽo của cô , cô bé khóc lớn đến mức Yukino đang ngắm cảnh chạy tới thì cô thấy MiMi đang ôm thân xác lạnh lẽo của Mito , cô sốc tới mức gục xuống, từng giọt nước mắt chảy xuống thật nhiều rồi cô điện cho bệnh viên tới , lúc này cô chỉ muốn chết đi vì cô đã không thực hiện được lời hứa mà cô đã nói với cô rồi cô quỳ xuống bên MiMi cô cố kiềm nén nước mắt của mình , để an ủi con bé . Rồi cô nói bằng 1 giọng buồn bã. 

Yukino: Nín đi MiMi chị đã gọi cho bệnh viện rồi họ sẽ cứu được Mito thôi, em đừng khóc nữa nhé.

~~~~~~~~~~Ta là dãy phân cách thời gian~~~~~~~~~~~

Rồi cũng mấy tiếng trôi qua , ở bên ngoài có 1 người thiếu nữ có mái tóc màu hồng,cam. Đôi mắt đầy những giọt nước mắt, làm cho cô trông thật buồn bã , ngồi bên cạnh cô là 1 cô bé có mái tóc vàng óng ả được buộc gọn ở phía sau , đôi mắt màu xanh nhạt long lanh đầy nước mắt trông cô bé buồn cô không kém thiếu nữ đang ngồi bên cạnh .

Rồi vị bác sĩ đi ra với với gương mặt mệt mỏi nhưng lại cố tỏ ra vẻ nghiêm túc được giấu sau chiếc khẩu trang màu trắng , ông bước ra có một thiếu nữ đứng hỏi với khuôn mặt mệt mỏi vì khóc quá nhiều. Rồi ông nói chậm rãi với cô gái đó.

Yukino:Bác sĩ bạn tôi sao rồi , cô ây có sao không ? 

Bác sĩ : tôi xin lỗi nhưng chúng tôi đã cố gắng hết sức mình rồi , cô ấy đã chết rồi xin chân thành chia buồn với người thân của cô ấy.

Những lời nói của bác sĩ cô nghe đến từ 'CÔ ẤY ĐÃ CHẾT RỒI'in vào đầu cô nhưng nhát dao của vạn cây dao đâm vào tim cô nghĩ ( đáng lẽ mình không nên rủ cô ấy đến chuyến dã ngoại đó, không nên đồng ý , tất cả là tại mình , tại mình , mình đã không giữ lời hứa với cô ấy. Mình đáng chết , đáng chết) cô bé nhỏ nhắn đứng bên cạnh cô gục xuống rồi khóc.

"TING TING TING"

Cô nhìn xuống chết điện thoại của Mito cô thấy số của mẹ cô ây đang gọi cô nên nói với bác ấy là con bác ấy đã chết hay tắt máy. Cô quyết định rồi nghe khi cô nghe giọng của cô Tamashi cất lên.

Keto: A Mito hả con nhớ về sớm nha , hôm nay mẹ có làm bánh kem dâu mà con thích đó.

Yukino: Thưa dì Tamashi bạn ấy đã

Keto: À  con đấy à con chuyển máy cho Mito giùm nha

Yukino: Bạn ấy chết rồi!

Keto : "Xoảng Xoảng" không thể nào con đang nói đùa đúng không ? Không thể nào có chuyện đó

Yukino: không ạ , bác sĩ nói cô ấy chết vì mất máu ạ 

Lúc này bà đã tắt máy , rồi bà gục xuống khóc thật nhiều. Mới hôm qua con bé con cười , nói rất vui vẻ mà , con bé còn ăn cơm cùng bà mà không thể nào , không thể nào . Tại sao chứ , tại sao chồng bà người bà yêu thương đã bỏ bà đi mà không trở lại bây giờ lại tới đứa con gái bà yêu quý nhất lại bỏ bà đi . Nhưng rồi bà tự nghĩ (nếu mà mình khóc con bé sẽ không yên lòng mạnh mẽ lên). Rồi bà lấy tay lau nước mắt của mình rồi bà nhanh chóng đi tới bệnh viện.

~~~~~~~~~~làm biếng quá phân cách thời gian~~~~~~~~~

Một ngày mưa rơi tầm tả , xuống mặt đất có 1 đám tang để tạm biệt cô gái hoàn hảo đó, sau khi buổi đám tang kết thúc nhưng vẫn có 3 người đứng lại đó thêm 1 chút để họ có thể nhìn cô 1 chút nữa khi cô đang năm ở trong mặt đất đó . Sau khi 3 người đi trên con đường mưa đang rơi , giống như ông trời hiểu cho cảm giác nên cho 1 cơn mưa xuống vậy . Rồi ngày buồn bã đó đã qua nhưng vẫn có 3 người nhớ tới cô gái hay lạnh lùng , thích ngủ , thích ăn bánh kem dâu , có lúc cô thật dễ thương nhưng bây giờ cô đã đi rồi .  Rồi 3 người cùng nói với giọng buồn bã :Tạm biệt Mito.

Rồi xong 1564 từ mình thấy chap này hơi nhảm chút nếu các bạn thấy  viết dở thay có sai sót xin mọi người bỏ qua nha . Xin cảm ơn mọi người đã đọc chap này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top