Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 26: Khát máu (16+)

Không phụ lòng chờ đợi của Hayashi, luồng ánh sáng từ linh lực chạy khắp cơ thể Tamokato, dù vết thủng ở ngực trái nhanh chóng được phục hồi nhưng những vết tích củ dần xuất hiện như chưa từng biến mất. 

Cơn đau một lần nữa trở về khiến Tamokato muốn bật khóc, cơn đau của sự tái sinh là như vậy sao?

Chứng kiến cảnh tượng kì diệu này, Hayashi há hốc mồm rồi vỡ oà mà cười như điên dại:

- Cuối cùng ngày này đã đến! Trời thương Hayashi ta rồi!

- Tamo!!!

Sakai không còn tin vào mắt mình nữa, chẳng đoán được câu chuyện này sẽ đi về đâu.

- Thật không ngờ một nữ nhân tầm thường như vậy lại sở hữu linh lực phục hồi tối thượng!

Hayashi nhẹ nâng cằm Tamokato lên, quan sát gương mặt nhợt nhạt vì mất quá nhiều máu. Thoáng suy nghĩ điều gì đó, hắn liếc sang Sakai, giọng đầy mỉa mai:

- Xem ra ngươi rất thu hút những người có linh lực phục hồi, vị bằng hữu này của người quả thật khiến ta rất hài lòng!

- Thật vớ vẩn! Không phải thế!

Cơn giận khiến Sakai mất kiểm soát, đấm mạnh vào song cửa, hét lên. Thái độ phản đối kịch liệt của Sakai đã lọt vào mắt Tamokato khiến tâm trạng cô trở nên phức tạp hơn. 

"- Chẳng lẽ tới tận bây giờ, cậu ấy vẫn không xem mình là bạn sao?"

___________________________________

Sáng hôm sau, tại trấn Takagi.

Norido sang phòng tìm Chishikarin nhưng chỉ thấy căn phòng trống vắng, lạnh tanh. 

- Dậy sớm đến thế sao?

Tự nhủ với bản thân rồi cô khép cửa phòng Chishikarin lại, tiếp tục đi tìm.

Dọc theo hành lang, Norido băng ngang một căn phòng kỳ lạ. Cửa phòng chỉ đang khép hờ, ngẫm một lúc, cô mới nhớ ra đây là phòng của Thống lĩnh.

"- Hay Chishi qua nói chuyện với Shin nhỉ?"

Bên ngoài do dự, bên trong tò mò, Norido hít thật sâu, mạng phép bước vào kèm một câu chào hỏi trước:

- Norido xin phép vào nhé!

Cánh cửa mở ra, cảnh tượng trước mắt khiến Norido kinh hãi tột cùng. Đứng hình trong vài giây, cô xấu hổ, ôm mặt bỏ chạy:

- Xin lỗi, xin lỗi, tớ vào không đúng lúc rồi!

Bị tiếng hét thất thanh của Norido đánh thức, Chishikarin uể oải ngóc đầu lên, mơ mơ hồ hồ quan sát xung quanh. Đang tính ngồi dậy thì đôi vai cô bị giật ngược trở lại, cảm giác nặng như có vật gì đè lên. Chishikarin thận trọng, liếc sang xem rốt cuộc là thứ gì. Hoá ra là tay của Thống lĩnh, cứ tưởng gì ghê gớm lắm, cô thở phào nhẹ nhõm nhưng rồi cô tái mặt chưng hửng:

"- Gì chứ?"

Cậu ấy đang ôm chầm cô ngủ ngon lành. Chishikarin chỉ muốn tan biến trong khoảnh khắc này khi ký ức đêm qua được tái hiện. 

<<

Thân nhiệt cao bất thường, mồ hôi đầm đìa, Shin khó chịu liền cởi áo ra:

- Nóng... nóng quá!!!

- Hơ!!!

Chishikarin đứng hình, không dám thở mạnh khi trông thấy cơ thể trần rắn chắc của Thống lĩnh. Mặt cô đỏ bưng bưng, tâm trí rối bời.

...

"Phụp" - Shin túm lấy hai tay đang huơ loạn xạ của Chishikarin, khoá chặt. Sau, cậu ghé sát mặt Chishikarin, trao cho cô nụ hôn đầu tiên.

"- Cưỡng hôn, mình bị cưỡng hôn sao?"

Chishikarin nhắm nghiền mắt lại, tim đập loạn nhịp.

Sau nụ hôn cưỡng ép, Shin ngà ngà nhìn gương mặt biến sắc kia, cười nhẹ rồi gục xuống vai cô, chìm vào giấc ngủ sâu.

"- Nụ hôn đầu của tôi, nụ hôn đầu của tôi mà...!"

Giọng nói từ nội tâm cứ lảng vảng bên tai Chishikarin dần đưa cô vào cơn hôn mê bất tỉnh.>> 

- Aaaaaaa!!!

Mặt đỏ bừng bừng, tay chân luýnh quýnh, Chishikarin gào thét, dùng gối đập Shin tơi tả. Chưa kịp tỉnh giấc đã bị tấn công, Shin bối rối, túm lấy cái gối ngăn cô lại. 

- Sao cô lại ở đây? Có chuyện gì vậy?

- Aaaa, tên xấu ra, mau ra khỏi đây?

Chishikarin la hét ầm ỉ, tìm mọi cách để Shin biến khỏi phòng ngay lập tức. Bị làm cho rối theo, kèm với việc phát hiện bản thân không mặc áo, đầu óc Shin quay cuồng, chụp vội tấm chăn che thân rồi định lao ra khỏi phòng thì sực nhớ:

- Nhưng đây là phòng... của tôi mà?

- Hơ!!!

Chishikarin mặt đỏ tía tai, đang trớn giận giờ lại thấy quê một cục. 

- Đồ ngốc!!!

Thẹn lòng, Chishikarin quát tháo rồi mở bung cửa, bỏ chạy. 

Vừa ra ngoài cửa đã đụng sầm vào Hakusho đi ngang qua. Tính đỡ Chishikarin và hỏi thăm thì cô đã mất hút sau vườn cây. 

- Chuyện gì thế này?

- Đợi đã, Chishi?

Shin cũng toan đuổi theo thì chạm mặt Hakusho. Cả hai nhìn nhau. Hakusho nhìn bộ dạng "che thân" của Shin rồi nở một nụ cười ma mị.

- Khoan đã, không phải như cậu nghĩ đâu!!!

Đoán được ẩn ý sau nụ cười kia, Shin vội phân trần. Hakusho vẫn híp mắt nhìn, gương mặt nham nhở:

- Nghĩ gì cơ?

- Không, không phải...!!!

Cố gắng giải thích thì Shin bất thình lình khuỵu xuống, vẻ mặt đau đớn. 

- Shin!!!

Hakusho phát hoảng, vội đỡ cậu vào bên trong. 

___________________________________

Sau hồi vất vả, Yuki và Tojimomi đã thoát khỏi vực sâu an toàn. Nhìn ánh nắng chiếu lung linh, cơn gió nhẹ thổi bay bay những bông hoa tuyết, Tojimomi vươn vai chào đón:

- Cuối cùng đã lên được rồi!

- Đúng vậy! Thật may mắn!

Yuki cũng mỉm cười theo, tận hưởng cảm giác tự do này. 

Thành Takagi cách họ không quá xa, Tojimomi mở bản đồ nhỏ mà Norido nhờ đại bàng gửi cho cô ra xem. 

- Cứ đi theo lối này sẽ nhanh đến được trấn Takagi thôi! Thật nôn nao gặp lại mọi người quá đi!

Nhìn gương mặt rạng rỡ của Tojimomi, Yuki chỉ biết gật đầu, hưởng ứng theo dù trong lòng cậu còn nhiều vướng bận. 

___________________________________

Hayashi áp sát vào người Tamokato, ghé bên tai cô thì thầm:

- Máu của cô trông có vẻ rất ngon!

- Gì chứ?

Nghe đến câu này đã "tỉnh", mắt Tamokato mở trừng trừng, vừa sợ hãi vừa kinh tởm. 

"Xoạc" - động tác dứt khoát, Hayashi rút dây thắt lưng của Tamokato rồi kéo lệch vai áo cô xuống. 

- A!!!!

Tamokato hét lên, nhắm chặt mắt lại, giãy giụa điên cuồng. 

- Xinh đẹp thế này, thật đáng tiếc cho Tướng quân nhỉ?

Ngắm nhìn vết thương đang rướm máu lộ ra trên bờ vai trần của Tamokato, Hayashi nở nụ cười trơ trẽn cùng tông giọng đầy mỉa mai. 

- Hayashi, tên khốn, mau thả cô ấy ra!!!

Sakai nghiến chặt răng, phẫn nộ, ánh mắt rực sắc đỏ của sự căm thù. 

Tiếng gào thét của Sakai càng khiến Hayashi khoái chí hơn, hắn kéo mạnh đầu Tamokato sang một bên, liếm nhẹ trên cổ cô, vẻ trêu đùa. 

Rợn người vì hành động biến thái đó, Tamokato không ngừng chống cự tới khi bất lực mà bật khóc. 

- Dừng lại... dừng lại đi!!!

- Tamo...!!!

Sửng sốt trước một Tamokato luôn ngạo mạn, chẳng sợ trời đất, giờ lại rơi nước mắt như thế, Sakai như chết lặng, cảm giác đau đến quặn tim. 

"Phựt" - Hayashi cắn thật mạnh vào mạch máu ở cổ Tamokato.

- Aaaaaaa!!!

Cơn đau tê dại, Tamokato hoảng loạn, đành đạch gào thét, siết lòng bàn tay tìm cách thoát ra. 

Máu chảy dài từ vết cắn của Hayashi. Hắn uống máu cô, vẻ hả hê hiện rõ trên gương mặt tên quỷ dữ. Hắn tin rằng chỉ cần lấy máu của người có linh lực phục hồi tối thượng như Tamokato thì sẽ miễn nhiễm với mọi vết thương. 

- Đồ khốn!!!

"Rắc" - song cửa bị Sakai bẻ cong. Cậu điên tiết lao thẳng đến Hayashi, túm cổ hắn kéo ra rồi đấm tới tấp vào mặt khiến đất trời như quay cuồng. Hắn bật ngửa, miệng tét máu. 

Hayashi định phản công bằng cây chuỷ thủ trong tay nhưng ngay cả cơ hội ngồi dậy cũng không có. Sakai đã vật hắn xuống, nắm giữ mũi dao. Lòng bàn tay cậu bị cắt đứt, máu tuôn ròng ròng nhưng có lẽ sự thù hận đã lấn át mọi cơn đau. 

Kẻ khát máu như Hayashi lúc này lại bị ánh mắt sắc bén của Sakai doạ cho xanh mặt.

"Rắc" - mũi chuỷ thủ cũng gãy nát dưới tay Sakai, chẳng còn điều gì ngăn cản được cậu ta nữa. 

- Không, đợi... đợi đã!!

Hayashi sợ đến toát mồ hôi, cố ưỡn người thoát ra.

"Phựt". 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top