Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 79: Đổi trắng thay đen

Norido kéo rèm cho mọi người có thể nhìn thấy tình trạng của Tamokato. Sau, cô bước đến, thông báo:

- Tamo ngất do ngạt nước thôi! Cơ thể không bị tổn thương nhưng trên vai trái xuất hiện vết tích rất lạ, hình một nửa chiếc lá phong! Ngoài ra, mạch tượng của cậu ấy...!

Nói tới đây, Norido chợt lấp lửng, đang cố mường tượng lại. Sakai nóng lòng, hỏi:

- Mạch tượng thế nào? Norido, cô cứ nói!

- Mạch tượng rất giống lần cậu ấy rơi vào ảo mộng! E là kỳ này Tamo tiếp tục mắc kẹt rồi!

Norido thở dài, lắc đầu với trường hợp nan giải kia. Bây giờ, điều đầu tiên cô nghĩ chính là tìm vài sợi dây thừng, chuẩn bị trối Tamokato.

Sakai ngồi xuống bên cạnh giường nha đầu tóc cam, nắm chặt bàn tay cô, tâm tư rối bời. Khi cậu nghe loáng thoáng mọi người nhắc đến chuyện cầu viện Hiro, nỗi bất lực lớn dần, tự trách cứ bản thân. Tuy nhiên, Hakusho lập tức phản đối gay gắt, bác bỏ mọi ý định:

- Tuyệt đối không được! Vả lại hắn ta đã rời khỏi cổ trấn hơn một ngày đường! Giờ có quay về cũng không kịp!

- Còn nước còn tát chớ!

Chishikarin bức xúc, quyết phải tìm cách cứu Tamokato. Tojimomi vội ngăn cô rồi phân giải:

- Bình tĩnh đã! Suy xét kỹ thì kẻ đẩy Tamo vào ảo mộng vốn không có ý giết cậu ấy, càng không để cậu ấy ở trong mộng cảnh mãi mãi! Mọi người thấy thay vì bắt cóc Tamo, hắn chọn cách lưu ấn ký trên vai cậu ấy như thể đang truyền đạt gì đó hoặc đang thách thức chúng ta!

- Đúng vậy! Nếu muốn, hắn dư sức cũng dư thời gian thực hiện, không cần phải dây dưa thế này!

Yuki gật đầu, đồng thuận lập luận của Tojimomi. Nhắc tới lá phong, Công chúa nghĩ ngay về thời kỳ Vương triều Sudo.

- Lá phong là biểu tượng của Đại vương triều Sudo! Lưu truyền qua bao thế hệ, tuy đã mai một phần nào nhưng hiện vẫn còn lưu giữ trong hoàng thất!

- Vương triều Sudo có Công chúa Narumi, kinh đô ở Thiên Hoa cổ trấn đúng không?

Tojimomi dò hỏi, khẽ nhếch môi vì sắp tháo gỡ được khuất mắc canh cánh bấy lâu. Bắt kịp nhịp của cô, Hirahari vỡ oà, reo lên:

- Tôi nhớ rồi! Nghe nói trên bia mộ Công chúa Narumi có khắc hình một nửa chiếc lá phong!

- Không phải khắc một nửa mà sau khi khắc ba ngày, một nửa chiếc lá đã phai nhạt đi! Dù sao cũng chỉ là truyền thuyết do người đời truyền tai nhau! Câu chuyện xung quanh cô Công chúa này vẫn còn rất nhiều bí ẩn!

Yuki tiếp lời Hirahari, chấn chỉnh đôi chút. Chishikarin nổi máu tò mò, trăm nghe không bằng một thấy, cô liền đề nghị:

- Các cậu có tranh vẽ hay ký hoạ về Công chúa Narumi không? Tớ muốn xem thử!

- Dung mạo Công chúa Sudo thuộc một trong những bí ẩn mà Yuki đề cập! Sau khi Sudo và Taido sáp nhập, toàn bộ tranh vẽ đương thời đều không cánh mà bay, kể cả tranh vẽ Công chúa lẫn Yuu Đại đế!

Nghe Shin tường thuật diễn biến, Chishikarin chán nản, chẳng buồn bàn nữa. Tìm manh mối tận một ngàn năm trước, chưa kể tam sao thất bản, giờ thêm vụ mất tranh quả thật rơi vào ngõ cụt. Trái ngược Chishikarin, Tojimomi cười đắc chí, tiết lộ bí mật cô đang nắm giữ:

- Ban nãy tắm suối, Hira bảo một cuộn tranh sẽ có mười bức, chín bức phong cảnh, một bức chân dung người vẽ! Vài hôm trước, tại thư phòng cổ trấn, tôi phát hiện một cuộn tranh kỳ lạ chỉ có chín bức! Chín bức hoạ đều vẽ cảnh nơi mà chúng tôi sinh sống, chính xác là khu vực xung quanh nhà Tamo! Mọi người nghĩ xem, bức thứ mười vì sao mà biến mất! Tác giả liệu có phải Công chúa Narumi?

- Vẽ cảnh thời không mà chúng ta sinh sống sao?

Norido hốt hoảng, cảm thấy gợn tóc gáy. Sự căng thẳng lan toả khắp phòng, mọi người hồi hộp chờ nghe tình tiết tiếp theo.

- Ban đầu tôi chưa rõ nguyên tắc bộ tranh nơi này, tôi đã nghĩ ra hai giả thuyết! Một là có ai đó cũng như chúng tôi xuyên không từ Trái Đất đến đây, hai là ai đó ở nơi đây có khả năng liên kết với người ở Trái Đất! Những điều chúng ta mới bàn luận đã phần nào chứng minh cho giả thuyết thứ hai! Khả năng cao Công chúa Narumi và Tamo bằng cách nào đó đã kết nối với nhau!

- Hấp dẫn đây! Nếu đúng vậy thì Tamo đang ở trong mộng cảnh của Công chúa Narumi! Tên thích khách kia chủ đích muốn thắt chặt mối liên kết này! Hắn cố tình để lại dấu tích ắt kế hoạch sắp thành công!

Yuki phì cười, hào hứng nương theo đề tài này. Hirahari càng nghe càng thêm hoang mang, liền cau mày phản biện:

- Không thể nào! Mộng cảnh Tamo rơi vào rất đáng sợ trong khi cuộc sống Đại Công chúa vốn bình yên, hạnh phúc!

- Những gì chúng ta đọc trong sử sách chưa chắc là toàn bộ sự thật! Nhân gian từng có tin đồn vương triều Sudo bị Taido thảm sát, Công chúa Narumi bị bức ép tới chết, hoàn toàn đối lập sử sách! Suy cho cùng, người nắm quyền là người viết nên lịch sử, đổi trắng thay đen, bẻ cong sự thật cũng bình thường thôi mà!

Câu cuối cùng, Yuki hắng giọng nhấn nhá, thái độ khinh bỉ liếc sang Sakai. Lời nói mang hơi hướng phản loạn của cậu khiến Shin và Hirahari chú tâm. Tuy nhận định đó không hẳn sai nhưng cũng không nên tuỳ tiện bật ra từ miệng một Quân sư. Tojimomi thấu rõ dấu hiệu bất ổn, vội điều hướng về câu chuyện của Công chúa Narumi.

Cơ thể Tamokato bắt đầu phản ứng mạnh. Quả nhiên, cô đã rơi vào mộng cảnh.

___________________________________

Trong mộng cảnh, Tamokato mơ hồ cảm nhận cổ họng bị siết chặt, hô hấp khó khăn. Cô hoảng hốt mở to mắt. Làm thế nào mà hai tay cô cầm băng lụa trắng, tự đưa đầu vào đoạn giữa đến mức nghẹt thở. Cô tập trung lấy lại ý thức, kéo băng lụa rời khỏi cổ rồi nhìn theo nó hướng lên phía trần nhà.

"- Treo... mình treo cổ sao?"

Chuyện hoang đường gì thế này, Tamokato nhanh chóng bước xuống ghế, né xa sợi vải lụa. Tâm trí còn chưa ổn định, cô bất giác nhớ toàn bộ sự việc, nỗi sợ hãi ập tới. Tim cô đập thình thịch, chân chậm rãi tiến về giường lớn. Hình ảnh đêm kinh hoàng ấy dường như từng chút từng chút tái hiện. Dù ở trong thể xác Công chúa Narumi nhưng mọi cảm xúc lãnh nhận đủ giày vò Tamokato. Lần trước, Lý sư đã giúp cô thoát ra giữa chừng, chưa biết kết cục ra sao. Lần này, cô ta muốn tự tử thì có chăng lành ít dữ nhiều. Mồ hôi Tamokato nhiễu đẫm áo, đồng tử chuyển màu, đọng lệ, miệng lẩm bẩm cầu mong Công chúa tai qua nạn khỏi. Một phần trăm hy vọng cũng không nên bỏ qua.

"- Làm... làm ơn... đừng xảy ra chuyện gì?"

Bàn tay cô run run nắm lấy chiếc chăn, hít một hơi thật sâu chuẩn bị tinh thần rồi kéo nó ra. Vệt máu nhỏ trên ga giường vừa tố giác tội ác đương thời vừa khắc hoạ sự tuyệt vọng thế gian, nước mắt Tamokato tuôn rơi. Tổn thương hoá điên dại, cô giận dữ gào thét, ném phăng tấm chăn đi. Tại sao không ai cứu Narumi, tại sao đối xử tàn nhẫn với cô ấy, rốt cuộc cô ấy đã làm gì sai. Tamokato chết lặng, ngã khuỵu xuống sàn nhà. Lúc sau, cô phát hiện dưới chân giường có một bức phong thư, là thư viết bởi Công chúa.

" Gửi Thái tử Yuu. Ngươi từng nói ngoài việc rời thành và giết người, bất cứ yêu cầu nào của ta, ngươi đều sẽ đáp ứng. Ta chưa từng nghĩ sẽ có ngày phải cầu xin ngươi, nhưng Nha hoàn của ta vừa bị Tể tướng bắt giam. Muội ấy đã chăm sóc ta từ ngày còn ở Sudo, thân cận như người nhà, ta không thể bỏ mặc an nguy của muội ấy. Ta biết ngươi bận chuyện chốn sa trường, không tiện trở về, ta chỉ xin ngươi viết chiếu chỉ để cứu muội ấy."

Lá thư cầu cứu này lẽ ra phải được gửi đi lâu rồi, cớ sao vẫn nằm ở đây. Phải chăng, cung phủ tựa lồng giam khép kín tới mức một lá thư cũng không trót lọt chui qua.

- Mau đặt xuống đây!

Bên ngoài vọng vào lệnh từ vị Thái giám kèm theo tiếng bàn tán ồn ào. Tamokato gấp gáp khoác ngọc bào, mở cửa. Giữa sân đặt một chiếc cáng khiêng, dưới lớp vải trắng loang màu máu là thi thể ai đó đã nguội lạnh. Thái giám và các Cung nữ tránh né ánh mắt dò xét của cô, miễn cưỡng cấp báo:

- Nô tài phụ trách đưa Nha hoàn của Người trở về!

Hay tin dữ, Tamokato bủn rủn rã rời, lê chân đến gần tử thi. Cô quỳ bên cạnh, từ từ vén tấm vải che. Gương mặt Nha hoàn biến dạng bê bết máu, toàn thân thâm tím, chi chít vết thương. Cô vừa trông thấy, chịu đựng chẳng thấu mà nhắm tịt mắt.

- Kẻ nào... là kẻ nào gây ra chuyện này hả?

Ai oán chồng chéo, Tamokato điên cuồng la hét, nước mắt trực trào. Đám cung nữ bị doạ phát khiếp, đứng vịn víu vào nhau.

- Cô ta cả gan vượt ngục, chắc muốn về cứu nàng! Tiếc là bị quân lính bắt được nên lỡ tay giết chết rồi!

Sau câu bỡn cợt, Tể tướng cùng vài tên thuộc hạ của hắn lộ diện. Đối mặt với kẻ coi mạng người như cỏ rác, Tamokato giương ánh mắt đầy cay nghiệt, thù hận sôi sục khắp tâm can.

- Lỡ tay?!!

- Xem nào, Thái tử phi! Đêm qua chúng ta vừa mới ân ân ái ái, vậy mà giờ nàng dùng thái độ này đối đáp với ta sao?

Gả Tể tướng gian trá cười khẩy tiếng rõ to, cố ý gợi dậy nỗi tủi hờn trong cô. Thà chết còn hơn liên tiếp chịu đựng sỉ nhục, Tamokato liều mạng rút lấy thanh kiếm từ tay quân lính, chém Tể tướng một nhát.

- Tiểu nhân!

Nhát kiếm thứ nhất trúng mục tiêu để lại vết thương lớn ngang ngực hắn. Nhát thứ hai không may mắn vậy, hắn ta dùng tay chụp lưỡi kiếm, lôi Tamokato sát đến rồi đạp mạnh vào bụng cô. Thân thể yếu đuối này chẳng chịu được đả kích, cô nằm cuộn tròn, ôm bụng đau đớn, miệng liên tục trào máu tươi.

- Gan Thái tử phi lớn thật đấy!

Bấy nhiêu chưa hả hê, hắn xách kiếm lên chém xối xả vào lưng Tamokato. Ngọc bào rách tươm, máu bắn tứ phía. Cô bất khả kháng, chỉ biết cắn răng cam chịu.

- Tể tướng, xin Người giơ cao đánh khẽ! Thái tử phi sẽ chết mất!

Chứng kiến hành động tàn bạo, Thái giám và các Cung nữ quỳ gập đầu lia lịa, xin tha mạng cho Tamokato.

___________________________________

Ngoài mộng cảnh, toàn thân Tamokato co giật, tứ chi tung quơ loạn xạ. Norido vừa nhìn đã đoán được. Cô thủ sẵn dây thừng, tức tốc chạy đến hỗ trợ nhưng Sakai một mực ngăn cản.

- Đừng trối Tamo! Nàng ấy không phải người bệnh, càng không phải phạm nhân! Norido, cô yên tâm! Tôi đủ sức kiểm soát nàng!

Dứt lời, Sakai đỡ Tamokato ngồi dậy, mặc cô giãy giụa hay cào cáu mà ôm chặt lấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top