Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bệnh trạng thiếu gia x Tiểu tùy tùng (18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ninh Thư trong lòng hoảng sợ.

Cố phụ đang ở đây, chẳng lẽ thiếu niên một chút cũng không sợ sao? Trái tim cậu bị dọa đến run lên, len lén liếc mắt nhìn nam nhân trẻ tuổi kia, ra vẻ trấn định đi tới. Chỉ là còn chưa kịp ngồi xuống.

Cố phụ liền lau miệng, bất mãn nói:

"Cậu ta chỉ là một hạ nhân trong nhà. "

Cố Sâm tao nhã ăn sáng, giống như khí chất bẩm sinh, không nhanh không chậm nói: "Ba, đây cũng không phải cổ đại, phân biệt cái gì, chỉ là ăn sáng mà thôi."

Cố phụ nhàn nhạt nhìn thoáng qua nam sinh: "Nếu thiếu gia đã cho cậu ăn, cậu cứ ăn đi. "

Cố phụ ngồi đối diện thiếu niên, Ninh Thư do dự một chút, ngồi xuống bên phải đối phương.

Sau đó cúi đầu ăn sáng.

Chỉ là cậu không nghĩ tới, dưới gầm bàn, lại một cái chân không yên phận quấn lấy cậu, mang theo chút mập mờ như có như không.

Ninh Thư trong lòng lộp bộp một chút, kiên trì nghĩ thầm, không thể nào là của Cố phụ.

Vậy thì, là ai, cậu không muốn biết.

Đôi đan phượng xinh đẹp của Cố Sâm nhìn qua, mang theo một chút tựa tiếu phi tiếu nói: "Không hợp khẩu vị? "

Bởi vì những lời này của hắn, khiến Cố phụ cũng nhìn qua. Ninh Thư đồng thời bị hai đôi mắt nhìn, áp lực rất lớn, nhất là Cố Sâm lại làm chuyện này trước mặt cha mình.

Giống như cảm giác được nội tâm của Ninh Thư lúc này thấp thỏm cùng kinh hách. Bắp chân thiếu niên nhẹ nhàng vuốt ve bên trong đùi nam sinh, sau đó từng chút từng chút hướng lên trên.

Ninh Thư: "......" Khuôn mặt trắng nõn của nam sinh từng chút từng chút trở nên ửng đỏ, khóe mắt còn có chút diễm lệ. Đôi mắt hình elip tẩm ướt và mềm mại với một chút sương mù.

Ninh Thư không nói gì, tiếp tục cúi đầu ăn sáng, khắc chế ẩn nhẫn.

Ông Cố ngẩng đầu, nhìn về phía con trai, lạnh lùng nói: "Tháng sau công ty có một số việc, con tới giúp ta. "

Cố Sâm tao nhã buông dao kéo xuống, đáp một tiếng. Ninh Thư không dám có động tác gì, sợ bị Cố phụ phát hiện, nên không nói một lời chỉ có thể tùy ý cho thiếu niên âm thầm khi dễ cậu.

Chỉ là.

Khi đối phương vươn tay ra, không nhẹ không nặng nhéo thịt bên trong đùi Ninh Thư một chút. Ninh Thư cả người phản ứng có chút lớn ngẩng đầu nhìn thiếu niên, hai má ửng đỏ không chịu nổi.

Cố phụ nhíu mày, nhìn qua một cái.
"Làm sao vậy?"

Ninh Thư có chút luống cuống nói: "Thực xin lỗi, Cố tiên sinh. "

Cố phụ nhíu mày, không nói gì.

Nhưng trong dư quang của ông lại nhìn thấy ánh mắt của con trai luôn đặt trên người nam sinh đối diện, khóe mắt lộ ra một chút ý tứ không rõ ý cười, ông bất động thanh sắc theo ánh mắt của Cố Sâm nhìn qua.

Lồng ngực nam sinh hơi phập phồng, trên mặt có chút màu đỏ bất thường. Cậu ta rũ mi mắt xuống, làn da quá trắng, cũng quá mức thanh tú đẹp mắt.

Cố phụ ở trong lòng nghi hoặc một chút.

Con trai của ông có yêu cầu rất cao đối với bản thân, vì vậy ông đã đạt được kỳ vọng của mình sớm, và không ngừng phát triển, không bao giờ làm cho mình thất vọng.

Ông Cố không quá chú ý đến lịch sử tình cảm của đứa con trai này, nhưng cũng phát hiện đối phương chưa bao giờ dẫn con gái về, cũng không nghe thấy hắn gọi điện thoại với cô gái nào.

Ý niệm của Cố phụ thoáng phát sinh trong nháy mắt, ông đứng lên, bất động thanh sắc nhìn thoáng qua dưới bàn.

Không có gì cả.

Là do ông nghĩ quá nhiều sao?

Ánh mắt Cố phụ rơi xuống trên mặt nhi tử, phát hiện hắn đã khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh trước kia, không khỏi nhíu nhíu mày.

_________________

Ninh Thư nằm sấp trên bàn, thiếu niên dùng nước lạnh chạm vào má cậu một chút. Ninh Thư ngẩng đầu, dùng đôi mắt hình elip trừng người:

"Thiếu gia! " Cố Sâm cười khẽ một tiếng, đưa tay bóp bàn tay không quá trơn nhẵn của cậu, thấp giọng nói: "Tức giận rồi sao? "

"...Không tức giận." Ninh Thư sao dám giận đối phương, cậu rút tay về, do dự nói: "Thiếu gia về sau đừng như vậy, sẽ dễ dàng bị người hiểu lầm."

Sắc mặt Cố Sâm nhạt đi, tâm tình không rõ nhìn chằm chằm nam sinh nói:

"Hiểu lầm cái gì? "

Ninh Thư nghiêng người, nghiêm túc nói: "Sẽ hiểu lầm thiếu gia..... Là loại người đó."

Cố Sâm nhìn chằm chằm người một hồi lâu, tiến đến bên tai đối phương, nhẹ nhàng cắn hắn một cái: "Hiểu lầm thì hiểu lầm, ta cũng không lo lắng, ngươi lo lắng cái gì. "

Ninh Thư liền cảm thấy tên biến thái này sẽ không nói đạo lý được với hắn.

Cậu không hé răng, chỉ rụt cổ lại. Cố Sâm vươn tay, nhẹ nhàng nhéo nhéo thịt ở cổ cậu: "Em gầy quá, eo còn nhỏ hơn phụ nữ. "
___________________

Nữ sinh trong lớp cũng cảm thấy điều gì đó bất thường, Cố thiếu đối với người hầu nhỏ kia, không phải là quá tốt hay sao, còn mua cho nước cho cậu ta uống. Hai người trông có vẻ như đang trong một mối quan hệ tốt.

Cố Sâm và Lý Hoành chưa từng thân thiết đến như vậy. Trong lòng các nàng cảm thấy có gì đó không ổn. Nhưng lại không thể nói tới không đúng chỗ nào.

Mà Nguyễn Đình Đình lại rất chú ý tới, đôi mắt lửa của nàng rơi vào trên hai người nam sinh kia, nghiến răng nghiến lợi, đến mức chua bọt lên.

Nguyễn Đình Đình nhạy bén nhận ra, Cố Sâm mập mờ với Ninh Thư.

Nàng thích đối phương, nên mọi nhất cử nhất động đều chú ý tới, làm sao có thể không phát hiện ra bầu không khí quá mức ám muội này.

Trong lòng vừa sợ vừa nghi ngờ. Chẳng lẽ Cố Sâm thích đàn ông sao? Cho nên mới không có hứng thú với nàng?

Nguyễn Đình Đình nhất quyết không muốn thừa nhận, nhưng cô cảm thấy Cố Sâm đối với nam sinh tên Ninh Thư kia thật sự quá tốt.

Cố Sâm nhìn qua tao nhã lại quý phái, vốn dĩ là hắn người thừa kế, nên người bên ngoài rất khó có thể đi vào thế giới của riêng hắn.

Nhưng bây giờ, lại bị một tiểu nam sinh dễ dàng làm được.

Nguyễn Đình Đình điên cuồng suy nghĩ lung tung. Không, cô không tin điều đó. Cố Sâm sao lại thích đàn ông.

Nhưng Nguyễn Đình Đình nhanh chóng bắt được chứng cứ, nàng tận mắt nhìn thấy thiếu niên kéo nam sinh vào một chỗ nhỏ, sau đó đặt đối phương lên tường hôn. Nam sinh thở hổn hển, khóe mắt hơi đỏ, từ chối. Thiếu niên bá đạo nâng cằm cậu lên, cúi đầu, hôn sâu.

Nguyễn Đình Đình mở to hai mắt, không thể tin rằng đó là sự thật.

Cô run tay, suýt nữa làm rơi điện thoại xuống. Nguyễn Đình Đình ghen ghét nhìn tất cả những điều trước mắt, người nàng thích không chiếm được, nhưng lại có thể dễ dàng bị Ninh Thư chiếm được như vậy.

Đồng thời cô cũng có chút buồn nôn không thể nói được. Nguyễn Đình Đình cảm thấy, Cố Sâm nhất định là bị quyến rũ, bởi nam hài tuổi đầy huyết khí phương cương này, hơi ám chỉ một chút, liền có thể thuận lợi mà câu được Cố Sâm.

Nguyễn Đình Đình cười lạnh một tiếng. Trong lòng liền có một chủ ý.

Cô lấy điện thoại di động ra, đem cảnh tượng trước mắt này, chụp ảnh lại.

......

Ninh Thư cầm một nắm nước lạnh, rửa mặt.

Zero nhìn cậu buồn bã, hỏi:

"Ký chủ, có chuyện gì với cậu vậy!" "

"Độ hảo cảm bao nhiêu rồi?" Ninh Thư nhẹ giọng hỏi. Cậu hiện tại vừa nhắm mắt, vừa suy nghĩ lại khí tức nóng bỏng bá đạo hồi nãy của thiếu niên. Cùng với đám thông gia mà Cố phụ nói.

Cố Sâm có vị hôn thê, cho dù hiện tại hắn không thích nữ chính Nguyễn Đình Đình, nên trong gia đình nhà họ Cố, kết hôn về lợi ích kinh doanh là chuyện bình thường.

Cậu hơi che tim mình một chút. Nơi đó bỗng có chút quay cuồng, còn có một chút trống rỗng.

Ninh Thư nghĩ thầm.

Có thể cậu biết Cố Sâm đã có vị hôn thê, tuy rằng bị hắn ép nhưng cũng không tính là bị ép buộc, vì nhiệm vụ, cùng Cố Sâm mập mờ mà ở cùng một chỗ. Cho nên đối với mình thất vọng, mới phỉ nhổ chính mình.

Zero: "Sáu mươi rồi! Ký chủ ! Còn bốn mươi điểm nữa là đầy 100 ! "

Ninh Thư nhìn bộ dáng trong gương, sắc mặt có chút tái nhợt, hắn nhẹ giọng nói: "Còn có bốn mươi, liền tính là đã hoàn thành nhiệm vụ sao? "

Zero Ah: "Ân Ân! Vì vậy ký chủ hãy cố lên! "

Ninh Thư tự an ủi mình, khi nhiệm vụ hoàn thành, cậu có thể đi. Không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top