Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 51: Gà mờ chơi game 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor Đậu Nành

Số chữ 4960

Không cần biết Hình Văn Minh và Lâm Đông nghĩ gì, Thượng Việt Quang nói thu mua là thu mua. Anh đích thân đi đàm phán với đối tác, đề nghị mức giá hợp lý thu mua lại huyền huyễn giang hồ, cả đội ngũ nhân viên cũng bị Thượng Việt Quang chiêu mộ về công ty anh.

Ngày nào Giang Noãn đến công ty cũng ăn không ngồi rồi, nếu không chơi game thì cũng chỉ biết ngu người ngồi suy nghĩ xem hôm nay ăn cái gì hoặc là đi ngủ.

Hai ngày vừa qua, cô nghe nói công ty đang tiến hành thu mua huyền huyễn giang hồ, trong lòng Giang Noãn bỗng dưng nảy lên cảm giác đau buồn.

404 thấy Giang Noãn như vậy, nó liền quan tâm hỏi thăm: "Ký chủ, sao chị lại không vui vậy?"

Giang Noãn cũng thấy lạ khi bản thân mình lại có tâm trạng như vậy, nhưng cô cũng mơ hồ đoán được nguyên nhân nên nói: "Không phải chị đây không vui, mà cảm giác buồn bã này chắc là do ý thức còn xót lại của chủ nhân thân thể này. Năm đó ngoại trừ chuyện gặp mặt là một cú đả kích lớn đối với cô ấy. Thì chị nghĩ cô ấy vẫn còn một chuyện khiến bản thân luyến tiếc, đó chính là cô ấy đã không tự mình chơi và luyện lên cấp tối đa. Nếu nói như vậy thì..."

Giang Noãn cảm thấy giúp cô ấy hoàn thành thêm tâm nguyện này cũng không có vấn đề gì: "Chị chuẩn bị chơi lại game đó, đem nhân vật yêu thích của cô ấy luyện lên mãn cấp*, dù sao thì bây giờ chị cũng đang làm nhân viên thử nghiệm trò chơi."

*mãn cấp: cấp tối đa

Giang Noãn vừa dứt lời, 404 nghe một tiếng ting, nó nhìn vào màn hình sau đó vui vẻ nói: "Chúc mừng ký chủ, vừa rồi chị đã tự đề nghị hoàn thành nhiệm vụ phụ, cho nên chủ nhân thân thể này gửi một món quà cảm ơn đến chị. Điều kiện là chị không được nhờ tôi hỗ trợ lên cấp, hy vọng ký chủ tự thân cố gắng nhé!"

Giang Noãn bất ngờ hỏi: "Món quà cảm ơn? Đó là gì vậy?"

404 tìm trong đống tư liệu rồi đọc: "Sau khi sử dụng món quà cảm ơn, may mắn của ký chủ sẽ tăng lên một bậc."

Giang Noãn vuốt cằm cười nói: "Cũng không tệ, để tí nữa chị đi mua tờ vé số mới được."

404: "..." Nó quên mất cho dù ký chủ nhà nó không còn chán đời, nhưng bản chất vẫn là con cá mặn.

Đương nhiên, cuối cùng Giang Noãn không có mua vé số, ba mẹ của nguyên chủ cũng thuộc dạng có tiền, đối với cô mà nói thì tiền cũng không phải là sự ưu tiên hàng đầu. Món quà này cũng đem lại cho cô cảm giác không tệ, cho nên cô quyết định để dành biết đâu trong tương lai nó sẽ trở thành món đồ hữu ích.

Thượng Việt Quang sau khi giải quyết xong toàn bộ giấy tờ của huyền huyễn giang hồ, việc đầu tiên sau khi anh trở về công ty chính là tìm gặp Giang Noãn.

Đương nhiên Thượng Việt Quang hiểu rõ tình cảm của bản thân, tuy rằng anh chưa từng hẹn hò, nhưng anh cũng biết không thể nói phụ nữ béo lên. Cho nên anh cũng chỉ nhìn thoáng qua, sau đó lấy một cái usb đưa cho Giang Noãn.

"Trong đây có bản cập nhật game huyền huyễn giang hồ và một vài tư liệu cơ bản, mấy ngày này em có thể vào chơi, sau đó làm một bản báo cáo đơn giản là được."

Sau khi tiến hành chỉnh đốn và cải cách lại trò chơi, đương nhiên các nhân viên thử nghiệm phải chơi thử rồi tổng kết lại. Họ phải chơi, đi dạo xem đồ hoạ, để coi có chỗ nào cần chỉnh sửa không, Giang Noãn không phải nhân viên thử nghiệm trò chơi chuyên nghiệp, tất cả những hiểu biết của cô về trò chơi này cũng chỉ vỏn vẹn từ trí nhớ của cá chép nhỏ.

Mấy ngày vừa rồi, Giang Noãn chỉ chơi mấy trò chơi nhỏ đơn giản trên máy tính. Chơi game giết thời gian cũng rất tốt, buổi sáng cô chơi tầm hai ba tiếng, sau đó đi ra phòng thư ký nhiều chuyện hóng hớt và uống trà. Giữa trưa còn có thể ngủ trưa một chút, sau đó mở word viết báo cáo nhỏ những trò chơi mà cô tâm đắc, đúng 5 giờ cô xách túi tan làm. Cứ như vậy ngày qua ngày, cho nên Giang Noãn vẫn chưa có tiếp xúc qua thể loại game nhập vai này.

Ở thế giới của chính mình, cuộc sống của Giang Noãn rất hỗn loạn, hoàn toàn không có thời gian chơi game. Xuyên qua các thế giới, thời gian của cô cũng khá dư giả, nhưng cô không có hứng thú với mấy cái trò chơi, cho nên từ trước tới giờ bản thân Giang Noãn cũng chưa từng chơi game nhập vai.

"Không thành vấn đề, em sẽ cố gắng." Tuy rằng một chút kinh nghiệm cũng không có, nhưng bởi vì phải luyện lên mãn cấp cho cá chép nhỏ, Giang Noãn cảm thấy bản thân có thể thử, cho nên cô nói chuyện với Thượng Việt Quang rất đảm bảo.

Thượng Việt Quang cười nói: "Tốt lắm, thông tin tài khoản anh có gửi mail cho em rồi."

Giang Noãn gật đầu, sau đó cô đi về văn phòng của mình.

Hộp thư của Giang Noãn quả nhiên nhận được một email tên tài khoản và mật khẩu, ngoài ra còn kèm theo một tấm ảnh... chụp Thượng Việt Quang.

Giang Noãn: "..."

404: "..." đột nhiên nó nhớ tới, lúc trước mỗi khi Lăng Ca và Giang Noãn phải học khác giảng đường, anh ta đều chụp ảnh gửi wechat cho ký chủ. Hành vi này ấu trĩ không thể tả nổi, ai mà ngờ tới tổng giám đốc bá đạo Thượng Việt Quang cũng làm hành động ấu trĩ như vậy.

404 không nhịn được, nó rà quét máy tính một lượt, sau đó nó liền phát hiện nhân vật trò chơi của Giang Noãn có số liệu kỳ lạ: "Ký chủ, tôi kiểm tra thấy nhân vật này có bug."

Giang Noãn liền hỏi: "Bug ở đâu?"

404 cẩn thận rà quét lại rồi nói: "Nhân vật mà Thượng tổng đưa cho chị, ngoài trừ tài khoản của anh ta thì chị không thể kết tình duyên với bất kỳ tài khoản nào khác."

Giang Noãn khịt mũi, cười nói: "Một chút thủ đoạn ấu trĩ của Lăng Ca mà thôi."

Quả nhiên là máy tính xịn xò, tốc độ tải game và trang bị phải nói là chuẩn chỉnh cơm mẹ nấu, Giang Noãn đứng dậy đi tới phòng nước pha ly cà phê, sau đó cô mở tủ lạnh trong văn phòng lấy ra một gói sandwich, vừa ngồi ở sô pha ăn xong, trở về đã thấy game tải xong.

Sau khi đăng nhập vào tài khoản mà Thượng Việt Quang cấp cho, nhân vật liền xuất hiện ở Thôn Tân Thủ. Thôn Tân Thủ ngoại trừ ngôi nhà của trưởng thôn ra, toàn bộ đều là nhà tranh, tổng cộng có tầm 10 hộ gia đình, sân giữa rải đầy hạt thóc, đằng trước là một cây cầu vượt bắc ngang sông.

"Ký chủ, cô có cần bổn hệ thống nâng cấp nhân vật không?" 404 đắc ý hỏi, các vấn đề về phương diện máy tính thì 404 nó chính là thần.

Giang Noãn từ chối: "Không cần, cá chép nhỏ yêu cầu chị giúp cô ấy thăng cấp cao, đúng lúc chị sẽ dùng tài khoản cấp thấp để luyện tập cho quen."

Tài khoản Thượng Việt Quang đưa cho Giang Noãn tên là Rạng Sáng*, nhân vật được búi tóc hai bên và gắn thêm 2 nụ hoa trên tóc, cơ thể thì diện áo đầm xanh. Lúc này Rạng Sáng đang cầm rìu đứng giữa Thôn Tân Thủ, quảng trường Thôn Tân Thủ đang có mấy nhân vật mãn cấp đứng đăng ký, ngoài ra còn có 2 cửa hàng bán đồ.

*Rạng sáng: nguyên văn là 凌晨 có nghĩ là rạng sáng nhưng mà phiên âm pinyin là língchén -Lăng Thần. Mình nghĩ Thượng Việt Quang cố tình chơi chữ với tên của Lăng Ca. Lăng Ca nguyên văn là 凌歌 phiên âm pinyin là língge. Cả hai đều có chữ líng trong tên.

Lần đầu tiên Giang Noãn chơi nên cảm thấy khá mới lạ, cô di chuyển nhân vật đến trước một sạp sau đó bấm vào xem. Cửa hàng bán các loại đá khác nhau và bình hồi máu cao cấp, giá cả dao động từ mấy trăm vàng đến mấy chục thỏi.

Giang Noãn bấm mở giỏ đồ nhìn một lúc rồi cảm thán: "Trên người chị đây chỉ có vỏn vẹn 5 đồng, dựa theo tỉ lệ quy đổi 100 đồng tương đương 1 bạc, 100 bạc tương đương 1 vàng, 100 vàng tương đương 1 thỏi. Trò chơi này đúng là chỉ dành cho kẻ có tiền!"

Bởi vì không đủ tiền mua, Giang Noãn chỉ xem sơ liền rời đi. Cô dựa theo nhắc nhở của hệ thống, trước tiên đi tìm Trương Đại Mụ, Trương Đại Mụ đứng ở trước một căn nhà tranh trong Thôn Tân Thủ, Rạng Sáng di chuyển đến gần bà ta.

Trương Đại Mụ liền mở miệng nói: "Sau nhà tôi có mấy con gà trống cực kỳ hung hăng, có thể giúp tôi đuổi nó đi không?"

Giang Noãn nhận nhiệm vụ, danh sách nhiệm vụ liền hiển thị: Gà trống 0/10

"Nhiệm vụ này muốn chúng ta đi giết 10 con gà trống!" 404 nhắc nhở cô.

Giang Noãn thấy kỳ lạ nên hỏi: "Không phải kêu chúng ta đuổi nó đi hả? Sao giờ lại thành đi giết tụi nó rồi?"

Giang Noãn chỉ thuận miệng hỏi một chút, sau đó cô điều khiển nhân vật đi giết gà, giết gà xong cô trở về, Trương Đại Mụ lại muốn cô đi đến chỗ đống gà cô vừa giết nhặt lông gà. Vì thế, Giang Noãn lại điều khiển nhân vật đi tới chỗ giết gà, nhặt hết đám lông gà rơi ra.

Nhặt lông gà trở về, Trương Đại Mụ nhờ cô đi thu trứng gà giúp, sau khi Giang Noãn đưa trứng gà cho bà, cô nhận được tiền và một ít dược.

Nhiệm vụ ở Thôn Tân Thủ vừa đơn giản lại nhàm chán, Giang Noãn đi dạo khắp nơi ngắm cảnh, đám nhân vật nói chuyện phiếm một chữ cũng không lọt tai cô, sau hai tiếng cô lên được 10 cấp. Lên tới cấp 10, cô cũng không vội rời Thôn Tân Thủ, mà vẫn tiếp tục ở lại hoàn thành hết chuỗi nhiệm vụ cô đang thực hiện.

...

Tiểu Ngư đứng đợi ngoài cửa hai tiếng cũng không thấy tổng giám đốc nhà mình ra khỏi văn phòng.

Đồng nghiệp bên cạnh Tiểu Ngư nhịn không được hỏi: "Chị Tiểu Ngư, sao cả ngày hôm nay Thượng tổng không ra khỏi văn phòng vậy? Cuộc họp buổi sáng cũng dời lại, có việc gì quan trọng hả chị?"

Tiểu Ngư lắc đầu nói: "Đâu có, anh ấy bảo chị dời lịch họp lại, sáng nay đừng làm phiền anh ấy. Nhưng mà bây giờ đã tới giờ ăn trưa, chị đang không biết là anh ấy có cần đặt cơm không." Bình thường 11 giờ rưỡi Tiểu Ngư sẽ gọi đặt cơm trưa, đúng 12 giờ người ta sẽ giao cơm nóng hổi đến.

Hôm nay Thượng tổng yên lặng như vậy, cô chỉ sợ bây giờ đặt cơm mà Thượng tổng không có thời gian ăn, vậy thì cơm sẽ bị nguội mất.

Nhìn thì có vẻ như Thượng Việt Quang không muốn ra khỏi văn phòng? Nhưng sự thật là anh rất muốn đó chứ...! Anh ngồi ở trước cửa Thôn Tân Thủ chờ Giang Noãn hơn 3 tiếng đồng hồ, không phải anh không muốn vào thôn tìm cô.

Anh định vào thôn hai lần nhưng anh sợ không để ý sẽ bỏ lỡ cô. Nếu mà anh ngồi xổm bên cạnh Trương Đại Mụ đợi cô thì lộ quá. Chờ nãy giờ anh chỉ sợ cô lên cấp 10 đi ra khỏi Thôn Tân Thủ, lúc đó muốn tìm cô cũng khó!

Cho nên anh quyết định cắm cọc trước cửa Thôn Tân Thủ, đợi 3 tiếng hơn vẫn chưa thấy Giang Noãn đi ra, Thượng Việt Quang nhịn không được phải cảm thán một câu: Tuy biết rằng cô chơi gà, nhưng anh không ngờ luyện lên 10 cấp đầu mà cô có thể chơi lâu đến vậy.

1 giờ trưa, Thượng Việt Quang cuối cùng cũng bỏ cuộc. Anh vừa ra khỏi văn phòng liền nhìn thấy Giang Noãn đang ngồi cạnh Tiểu Ngư, miệng đang ngậm đôi đũa dùng một lần, còn tay thì đang mở nắp hộp cơm.

Nội tâm Thượng Việt Quang run rẩy, anh dùng một tay vịn vào khung cửa, tay còn lại đè dạ dày của mình, cảm nhận rõ cơn đau của dạ dày. Nhưng anh vẫn tự an ủi bản thân: Không sao, cô ấy không biết chơi mình mới có đất dụng võ, cô ấy chơi gà mình mới có cơ hội thể hiện sự ưu tú của bản thân.

"Thượng tổng, lại đây ăn cơm trưa nè." Giang Noãn tách đôi đũa ra, nhìn thấy Thượng Việt Quang đứng trước cửa, toàn thân tỏa ra hơi thở đầy thê lương.

Thượng Việt Quang an ủi chính mình xong, lúc này tâm trạng anh mới tốt hơn được một chút, anh bước đến nhìn thoáng qua hộp cơm của Giang Noãn. Có thể thấy Giang Noãn đối xử với bản thân rất tốt, dù là cơm hộp nhưng vẫn đủ món chay món mặn, còn có cả trái cây tráng miệng.

Tiểu Ngư nhanh chóng dùng điện thoại đặt cơm hộp, sau đó nhìn Thượng Việt Quang nói: "Thượng tổng, cơm trưa sẽ được giao đến ngay."

Chỉ vài phút sau, người ta đã giao cơm trưa tới.

Cơm trưa của Thượng Việt Quang đương nhiên là cực kỳ xa hoa, hộp cơm ba tầng, thức ăn vừa được nấu xong, giao đến tay anh thì đồ ăn vẫn còn nóng hổi. Mùi hương ngào ngạt, chậm rãi lan ra khắp phòng.

"Để ở đây đi!" Thượng Việt Quang kêu Tiểu Ngư đem hộp cơm của mình đến chỗ của Giang Noãn.

Tiểu Ngư lập tức hiểu ý anh, dù sao chuyện Thượng tổng theo đuổi Giang Noãn đã náo động toàn bộ cổ đông công ty. Mấy giám đốc với cả thư ký mà không có việc gì cũng ghé ngang vài lần, mọi người rất tò mò rốt cuộc cô gái mà Thượng tổng coi trọng trông như thế nào?

Giang Noãn ăn xong khá nhanh, cô đi đến phòng trà pha một ly trà chanh, sau đó ngồi bên cạnh cửa sổ phơi nắng.

Thượng Việt Quang nhẹ nhàng buông đôi đũa xuống, anh dùng tay phải vuốt đồng hồ bên cổ tay trái, sau đó lơ đãng hỏi Giang Noãn: "Em chơi tới đâu rồi?"

Hai tay Giang Noãn đang xoa ly trà, mùa hè mà uống trà nóng thì có vẻ không ổn cho lắm. Nhưng tòa nhà công ty Húc Nhật luôn mở máy lạnh, dù đang là thời điểm giữa hè, nhưng khắp nơi trong công ty đều lạnh ngắt. Ngồi lâu một chỗ chơi trò chơi sẽ bị lạnh, Giang Noãn uống một ngụm trà, khắp người ấm áp lại còn mang theo một ít vị ngọt. Cô nghe Thượng Việt Quang hỏi nên quay đầu nhìn anh nói: "Em đủ cấp để ra khỏi Thôn Tân Thủ rồi."

Thượng Việt Quang gật đầu, anh im lặng một lúc, sau đó thấy Giang Noãn có vẻ như không có ý định nói tiếp. Anh mấp máy môi, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi cô: "Vậy em ra chưa?" Tại sao mãi mà cô vẫn chưa ra khỏi thôn?

"Vẫn chưa." Giang Noãn thành thật trả lời.

Ánh mắt Thượng Việt Quang chợt sáng lên, anh giả vờ ngạc nhiên hỏi: "Tại sao vậy?"

Giang Noãn cười, cô đang ngồi ngược sáng, ánh nắng sau lưng khiến cho toàn thân cô có vầng sáng nhàn nhạt. Thượng Việt Quang nhìn mê đắm, anh cảm nhận tim mình đang nhảy ba da bum, trong lòng ngứa ngáy chỉ muốn bước lên chạm vào cô. Sau đó Thượng Việt Quang nghe thấy giọng nói dễ nghe của Giang Noãn nói ra đáp án mà anh chưa bao giờ nghĩ tới: "Em thấy nhiều nhiệm vụ phụ quá! Cho nên em định làm cho xong hết rồi mới ra khỏi thôn, dù sao ra thôn rồi rất ít khi trở về."

"Khụ khụ khụ..." Thượng Việt Quang cũng không biết bị sặc cái gì, chỉ là anh vừa nghe Giang Noãn nói xong liền che miệng ho liên tục một lúc. Anh uống một ngụm nước để dịu cổ họng, sau đó hỏi Giang Noãn: "Em làm đến đâu rồi?" Giọng nói của anh mang theo chút cảm giác bản thân không thể tưởng tượng nổi.

Giang Noãn ngẩng đầu nhớ lại, ngón tay gõ vào thành ly, âm thanh trong trẻo vang lên. Cô trả lời nhưng không chắc chắn lắm: "Hình như là đến nhiệm vụ ông Lý kêu em tới sau núi nhặt trứng chim thì phải."

Thượng Việt Quang ngày thường bình tĩnh như vậy mà lúc này cũng không nhịn được mở to mắt ngạc nhiên nhìn cô nói: "Cái nhiệm vụ bắt phải nhặt 999 trứng chim đó hả?" Cái nhiệm vụ cực kỳ biến thái này, đến anh cũng ấn tượng khó phai.

Giang Noãn cười lớn nói: "Nó đó! Nhặt 999 quả, em có cảm giác nếu mình gom đủ đống trứng là có thể triệu hồi rồng thần. Ha ha ha ha..."

Giang Noãn ngẩng đầu cười to dưới ánh mặt trời xán lạn, trông cô lấp lánh rực rỡ. Thượng Việt Quang thích cô luôn vui vẻ như hiện giờ, thích cô vô lo vô nghĩ, thích cô cười giòn tan như tiếng chuông bạc. Chính vì cô thích, anh có thể cùng cô nhặt trứng chim, chỉ cần... cô luôn vui vẻ là được.

Tâm trạng Thượng Việt Quang rất tốt, nhưng anh vẫn không nhịn được phải giải thích cho Giang Noãn nghe: "... Em không triệu hồi được con rồng nào đâu. Khi em nhặt đủ đống trứng, ông Lý chỉ nói cảm ơn em, sau đó cho em 200 đồng, rồi lại nhờ em nhặt giúp ông ta. Nhiệm vụ này là nhiệm vụ vòng lặp, hoàn thành hay không cũng không có ảnh hưởng gì cả." Đúng vậy, đây chỉ là nhiệm vụ râu ria lặp đi lặp lại, đúng là hoàn thành nhiệm vụ thì nhận được không ít kinh nghiệm đấy, nhưng thời gian đi nhặt 999 quả trứng chim dư sức luyện lên cấp 20.

Sau khi Giang Noãn nghe xong cũng không tức giận đứng dậy chửi, biểu cảm trên mặt cũng không tỏ ra vẻ xấu hổ hay giận dữ gì cả, cô chỉ lộ ra vẻ mặt rạng rỡ sau khi được khai sáng kiến thức mới, sau đó cô nói: "Thì ra là vậy!"

Nói xong cô lấy ra quyển sổ tay, vừa lẩm bẩm vừa ghi xuống: "Nhiệm vụ này có thể chỉnh sửa và nâng cấp một chút! Chẳng hạn như sau khi nhặt đủ số trứng, người chơi sẽ nhận được một lần rút thăm trúng thưởng, xác suất nhỏ sẽ trúng được trang bị cực phẩm."

Thượng Việt Quang kinh ngạc, anh phát hiện đề nghị này rất tốt. dù sao thì đi nhặt trứng chim tốn rất nhiều thời gian so với đi đánh phó bản, cho nên phần lớn người chơi không quan tâm đến nhiệm vụ này. Nhưng những người chơi không giỏi hoặc không có đồng đội đánh phó bản cùng vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ này để thu thập trang bị.

Thượng Việt Quang nhìn Giang Noãn nghiêm túc ghi chép, cô đang cúi đầu khiến cho tóc mái rũ xuống, lộ ra phần cổ trắng nõn. Thượng Việt Quang nuốt nước bọt, thầm mắng bản thân suy nghĩ lung tung, nhưng trong lòng anh đã ngứa ngáy đến nỗi chỉ muốn bước đến hôn lên môi cô để làm dịu lại cảm xúc này, anh nhận thức rất rõ anh chẳng những thua trước cô, mà còn là thua một cách triệt để.

Thượng Việt Quang mỉm cười cố gắng dời sự chú ý vào việc khác: "Đề nghị này của em rất tốt, em viết báo cáo rồi gửi cho anh, sau đó anh sẽ bảo lập trình viên xem xét và nâng cấp nhiệm vụ."

Chiều hôm đó, Thượng Việt Quang đi họp, cuộc họp vừa kết thúc anh liền vội vàng chạy về văn phòng. Để lại đám người Lâm Đông với vẻ mặt uất ức nhìn theo bóng dáng anh, đương nhiên Thượng Việt Quang cũng chẳng quan tâm đám người bọn họ nghĩ gì.

Hiện giờ trong đầu anh chỉ nghĩ đến chuyện nhanh chóng đăng nhập game, chờ đến khi Rạng Sáng lên cấp 25 là có thể... kết tình duyên lữ*!

*kết tình duyên lữ: kết hôn trong game.

Đại thần "Quang Vị" là tài khoản tiếng tăm lẫy lừng một thời của game huyền huyễn giang hồ, hiệu ứng sau khi đăng nhập cực kỳ xinh đẹp.

Thượng Việt Quang điều khiển nhân vật Quang Vị chạy đến Thôn Tân Thủ, tìm khắp nơi cũng không thấy nhân vật nữ nào tên Rạng Sáng cả, anh đoán có vẻ như cô đã rời Thôn Tân Thủ.

Anh tiếp tục điều khiển Quang Vị chạy đến trấn nhỏ, chạy được 10 phút anh mới nhớ ra... anh có một còn rồng bay, mà dùng rồng chỉ cần di chuyển 2 phút là có thể đến được địa điểm chỉ định.

Thượng Việt Quang: "..."

Còn về phía Giang Noãn, sau khi Thượng Việt Quang giải thích về phần thương của nhiệm vụ thu thập trứng chim, Giang Noãn liền mất hứng thú với mất quả trứng chim. Cô từ bỏ nhiệm vụ, đem đống trứng thu được đi bán hết cho người bán hang rong trong thôn, sau đó cô liền chạy tới chỗ công công thổ địa xin bản đồ đi trấn Lăng Hải.

Trấn nhỏ nên không có nhiều người chơi lắm, tất nhiên không tính mấy người mới chơi như cô. Nhưng Giang Noãn cũng không để ý tới, cô ở động Lăng Chấn dưới biển bắt đầu nhận nhiệm vụ, sau đó đi làm nhiệm vụ. tuyến nhiệm vụ chính đều nằm trong khả năng của cô, nhân vật của Giang Noãn là lực sĩ, cũng chính là nhân vật thiên về sức mạng trong huyền huyễn giang hồ, cho nên mấy nhiệm vụ này cũng không tốn quá nhiều sức.

Thời điểm Giang Noãn vừa hoàn thành xong nhiệm vụ chuẩn bị chạy về nhận nhiệm vụ mới, cô đi ngang qua quảng trường trần Lăng Hải. trên quảng trường chỉ có vài chục nhân vật, tất cả đều là nhân vật đạt cấp tối đa. Rạng Sáng cũng được coi như là một nhân vật hi hữu, thời điểm này mà có nhân vật cấp thấp thì cũng chỉ là tài khoản phụ do đám cấp cao tạo ra để treo máy hái thuốc mà thôi.

[Mỹ nữ.]

Giang Noãn di chuyển Rạng Sáng chạy ngang qua một nhân vật cấp cao đang cưỡi phượng hoàng, cô thấy trên đầu nhân vật đó hiển thị khung chat, Giang Noãn nhìn thoáng qua, sau đó cô quyết định ngó lơ, tiếp tục di chuyển Rạng Sáng đi chỗ khác.

Nhân vật cấp cao đến gần Giang Noãn tên là: Hầu Ca không hiểu tình yêu, đại khái anh ta cũng không ngờ tới Rạng Sáng không thèm để ý đến anh ta, nhất thời anh ta bị gợi lên sự hứng thú, anh ta ngồi trên phượng hoàng đuổi theo Rạng Sáng nói [Mỹ nữ ơi mỹ nữ, anh là Lý Lý!]

Giang Noãn dừng chân, Hầu Ca không hiểu tình yêu liền nghĩ bản thân vẫn còn sức hấp dẫn, anh ta đợi một lúc lâu sau mới thấy trên đầu Rạng Sáng xuất hiện khung chat: [ (ノ`Д)ノ tránh ra chỗ khác.]

Hầu Ca không hiểu tình yêu: [!!!] vừa đấm vừa xoa à, đã kêu tránh ra mà còn đính kèm biểu cảm.

Anh ta nào có hay, lúc này Giang Noãn cũng đang khiếp sợ nói với 404: "Sao lại có cái biểu cảm ở đây?"

Giang Noãn lười đánh máy nên nhờ 404 gửi tin nhắn, vậy thì cô có thể chuyên tâm làm nhiệm vụ mà không bị làm phiền.

404 nghe Giang Noãn chất vấn liền tỏ vẻ vô tội nói: "Nhắn như vậy chẳng phải sẽ nhấn mạnh là chúng ta đang từ chối anh ta còn gì." Tránh cho anh ta cứ dây dưa không dứt.

Hầu Ca không hiểu tình yêu bị biểu cảm đáng yêu này thu hút, cho nên nhắn tiếp: [Sắp tới thất tịch rồi, anh đang thiếu bà xã, em có thiếu ông xã không?]

Trên đầu Rạng Sáng lập tức hiện lên khung chat: [Thiếu em gái anh, cút ( ̄ε ̄)]

Hầu Ca không hiểu tình yêu bị cô gái này hấp dẫn, anh ta không những không cút, mà còn theo chân Rạng Sáng đang đi làm nhiệm vụ.

Anh ta nhìn Rạng Sáng chạy về phía khách điếm, sau đó bấm vào trang cá nhân của Rạng Sáng xem qua, thấy cô mới cấp 10 liền nhắn hỏi: [Em đang chạy đi nhận nhiệm vụ đánh hồ ly đúng không?]

Rạng Sáng: [Quỷ mới biết ㄟ( ▔, ▔ )ㄏ, tôi còn chưa có nhận nhiệm vụ.]

Hầu Ca không hiểu tình yêu: [Em có thể nói chuyện mềm mỏng với anh được không? Nói gì thì nói anh cũng là một cao thủ đó!]

Rạng Sáng: [ (●''●) thì sao?]

Hầu Ca không hiểu tình yêu: [Biểu cảm này nhìn ổn nè, em nhắn thêm mấy cái biểu cảm đáng yêu cho anh xem với.]

Rạng Sáng: [Muốn gì thì đưa tiền đây 凸(艹皿艹 ) ]

Giang Noãn cạn lời nhìn 404 nhắn tin vui vẻ với tên ngốc cấp cao kia, cô mặc kệ nó muốn làm gì thì làm, chỉ chuyên tâm điều khiển nhân vật làm nhiệm vụ. 404 ngày nào cũng ngây ngốc trong đầu Giang Noãn, thời điểm nhàm chán cũng chỉ có thể tự lên mạng xem tivi hoặc đọc sách, hôm nay rốt cuộc nó cũng có cơ hội nói chuyện phiếm với người khác, lại còn nhắn tin qua lại rất vui vẻ. nó hứng khởi trả lời, kèm theo không ít biểu cảm.

Thời điểm Thượng Việt Quang điều khiển Quan Vị đi vào sườn núi hồ ly, anh liền nhìn thấy Giang Noãn đang nói chuyện hang say với tên Hầu Ca không hiểu tình yêu. Đáng nói ở đây là trên đầu Rạng Sáng không ngừng bắn ra các loại biểu cảm khác nhau.

Anh còn chưa bao giờ được Giang Noãn đối xử như vậy, cái tên này không hiểu tình yêu vậy mà lại dám cướp người của anh. Cho dù bình thường anh nhẫn nhịn giỏi đến mấy thì lúc này cũng không nhịn nổi nữa rồi, lửa giận trong người anh bùng lên trong nháy mắt, anh dùng tuyệt chiêu mạnh nhất, một ngàn mũi tên hướng thẳng về phía Hầu Ca không hiểu tình yêu, thanh máu của anh ta tụt xuống một nửa ngay lập tức.

Cùng là nhân vật cấp cao nhất, nhưng khác biệt rất lớn.

[Vãi đạn] Hầu Ca không hiểu tình yêu vừa nhìn thấy thanh máu giảm xuống, bị dọa cho kinh ngạc, còn chưa kịp di chuyển tầm mắt về phía hung thủ đã bị tiễn đến địa ngục.

Giang Noãn dừng động tác hái thuốc, nghe thấy âm thanh "A, tôi chết không nhắm mắt" vang lên, sau đó Hầu Ca không hiểu tình yêu xoay một vòng trên mặt đất rồi yếu ớt ngã xuống.

Nhìn thi thể Hầu Ca không hiểu tình yêu cách đó không xa, Giang Noãn di chuyển tầm nhìn, nhanh chóng tìm ra hung thủ.

Cô nhìn lên trời thấy nhân vật nam đang cưỡi rồng bay trên không, trên đỉnh đầu đề hai chữ "Quang Vị", toàn thân mặc giáp hoàng kim, tay cầm Tử Vân kiếm, đứng trên rồng Hỏa Vân, im lặng cuối đầu nhìn cô. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top