Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên một con đường núi gập ghềnh, với tiếng động cơ ô tô thật lớn, một chiếc xe thể thao thời thượng màu đỏ rực mới ra mắt năm nay lao ra từ một khúc quanh. Phía sau nó, một chiếc MPV* màu đen dùng tốc độ nhanh đến quỷ dị đuổi theo sát nút, rõ ràng là nơi này đang diễn ra một màn đua tốc độ sinh tử.

Lúc sắp lên đến đỉnh núi, những khúc cua càng ngày càng hiểm, chiếc xe thể thao đỏ hình như không đủ lực nên chạy hơi chậm lại.

Chiếc MPV tay lanh mắt lẹ*, tại một khúc ngoặt, đã tăng tốc.

"Ầm"

Chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, hai chiếc xe va chạm, chiếc xe thể thao màu đỏ đột nhiên rơi xuống vách đá mà không có bất kỳ kháng cự nào.

Đồng thời, chiếc MPV lửng lơ trên vách đá cũng lung lay sắp rớt.

Ngay lúc xe sắp rơi, cửa xe bật mở, một bóng người phút chốc lao ra, sau khi lăn trên mặt đất hai vòng, vững vàng đứng lên.

Lại nghe một tiếng "răng rắc", chiếc MPV rốt cuộc đã mất thăng bằng, lăn xuống dưới vách đá.

Đó là một thiếu niên áo đen mặt không đổi sắc, cậu liếc nhìn ánh lửa hừng hực dưới vách núi, giọng lạnh lùng, "Đây là chuyện tình yêu vườn trường ngây thơ mày nói?"

"Đúng vậy, kí chủ, thời điểm ngài đi vào là lúc trước khi nội dung câu chuyện bắt đầu, lúc nhân vật phản diện đâm xe của nam chính rơi xuống sườn núi." Một giọng nói truyền vào trong đầu cậu.

"Sau đó nam chính mất trí nhớ ?" Thiếu niên day day ấn đường* có chút đau nhức.

"Không có mất trí nhớ, kí chủ, còn ba mươi phút nữa nam chính sẽ tỉnh lại."

Đây là nhiệm vụ đầu tiên của Lăng Sơ Nam, như 098 đã nói, một câu chuyện tình yêu thanh xuân vườn trường.

Nam chính là một phú nhị đại* siêu cấp, đẹp trai, nữ chính là em gái nhà bên yêu kiều xinh đẹp dễ thương - câu chuyện cô bé Lọ Lem điển hình.

Trong đó đan xen nam thứ dịu dàng săn sóc, nhân vật phản diện xấu xa làm nhiều việc ác, cùng với cha mẹ gậy đánh uyên ương*, cuối cùng hai người hạnh phúc bên nhau.

Tiếp thu nội dung câu chuyện xong, Lăng Sơ Nam nhíu mày, "Cho nên tao là tên nhân vật phản diện cuối cùng chết không có chỗ chôn kia. Như thế nào mới được gọi nghịch tập thành công?"

Giọng 098 thanh âm nhẹ nhàng lại một ít, "Bởi vì đây là nhiệm vụ đầu tiên của kí chủ nên chỉ cần thành công sống đến lúc nội dung câu chuyện chấm dứt thì đã xem là nghịch tập thành công."

"Hiểu rồi ." Lăng Sơ Nam gật đầu, "Tao nhớ rõ đoạn này khi nội dung truyện bắt đầu, nam chính và nhân vật phản diện vẫn chưa quen biết nhau?" Nhân vật phản diện chẳng hiểu vì sao muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, nguyên nhân là thấy màu xe nam chính gai mắt, do đó kết tử thù.

Một nhân vật phản diện rất thú vị, khuôn mặt Lăng Sơ Nam hiện lên ý cười.

Kiếp trước Lăng Sơ Nam ra mắt từ lúc bé, dựa vào nhan sắc và diễn xuất không ai bì kịp, lúc tròn hai mươi tuổi đã gặt hái vị trí ảnh đế được cho là giải thưởng giá trị nhất trong nước.

Thiếu niên đắc ý, sự nghiệp thành công, vốn cho rằng một đời thuận lợi như vậy, cậu cũng đã lên xong kế hoạch năm ba mươi tuổi sẽ lui khỏi giới giải trí, tìm một người yêu thật lòng cùng nhau trải qua đời này, nào biết ngay cái ngày cậu giành được cúp ảnh đế, bị người tạt axit.

Đó là một người đàn ông đẹp trai thành đạt, xuất thân rễ cỏ, thành lập công ty lại phát triển như mặt trời ban trưa, như thế nào cũng không phải là một người bốc đồng như vậy.

Thế nhưng Lăng Sơ Nam chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, đã bị người đại diện của chính mình cầm tù, lý do cũng thật nực cười, là bởi vì cậu trở nên xấu xí, làm dơ bẩn tình cảm của hắn.

Không có nước, không có thức ăn, trong căn phòng nhỏ tối tăm, Lăng Sơ Nam sống suốt hai tháng mới chết đi.

Có điều cậu cũng không phải bị chết đói, mà là bị chính mình cắn chết.

Vì đóng phim, Lăng Sơ Nam đã học qua sự phân bố mạch máu trên cơ thể người. Không thể nghi ngờ, là một học sinh cực kỳ thông minh, cậu ghi nhớ rõ rõ ràng ràng từng chỗ từng chỗ phân bố cơ bắp và mạch máu.

Cậu biết đâm dao vào chỗ nào sẽ mất mạng ngay lập tức, cũng biết cắt lấy một miếng thịt ở nơi nào sẽ không chết ngay.

Vì vậy từng chút từng chút một, cậu ăn luôn bản thân.

Đến cuối cùng, chỗ thịt nào có thể ăn cậu đều đã ăn sạch, cuối cùng cậu đưa mắt đến phần eo.

Thời điểm Lăng Sơ Nam chết, chỉ trừ cánh tay phải có thể giúp mình ăn thuận tiện, những chỗ khác đều lồi lõm, mà tay phải của cậu, vẫn đang nắm một quả thận hãy còn tươi.

Thật không biết những người đó thấy bộ dáng khi chết của cậu sẽ có cảm tưởng thế nào, nghĩ đến những chỗ thịt cậu còn chưa được ăn, Lăng Sơ Nam có hơi tiếc hận, cậu không nghĩ đến bản thân thế mà lại có một quả thận vô dụng.

Nếu biết sớm sẽ như vậy, cậu đã gọt luôn một quả kia.

Nhìn khối thân thể còn đầy đủ hiện tại của bản thân với ánh nhìn thèm nhỏ dãi, Lăng Sơ Nam nhịn không được, chậm rãi nâng tay lên.

"Kí chủ, còn có hai mươi lăm phút nữa nam chính sẽ tỉnh lại."

Lăng Sơ Nam buông cánh tay xuống đầy tiếc nuối, biểu tình có chút ấm ức, "Tao muốn ăn thịt."

098: "..."

Lúc kéo Lăng Sơ Nam đến không gian hệ thống, 098 nhìn thấy trạng thái đã là hồn phách của cậu, diện mạo Lăng Sơ Nam hiển nhiên là không chỗ nào có thể chê, lại thêm vẻ mờ mịt lẫn hiếu kì khi gặp gỡ sự vật mình không biết, cả người thoạt nhìn mười phần vô hại. 098 là hệ thống lâu đời, kí chủ đã mang qua nhiều không đếm xuể, thấy vậy, đối với kí chủ vừa đẹp vừa ngoan này tất nhiên là vạn phần vừa lòng, tiến hành buộc định với cậu.

Mà ngay sau khi hoàn thành ràng buộc, vị kí chủ này liền xé nát lớp mặt nạ ngoan ngoãn, chuyển biến cực nhanh làm 098 có chút không biết phải làm sao.

Kí chủ tiền nhiệm thích mèo, nó đang dùng hình thái mèo đen lúc trước để gặp Lăng Sơ Nam. Ngồi trên mỏm đá duy nhất giữa trung tâm không gian hệ thống, cao quý tao nhã mà thần bí, nó vốn nên được cúng bái.

Nào biết vị kí chủ này vươn tay liền tóm lấy nó, há mồm liền cắn cổ nó.

Là hệ thống, 098 không có máu thịt, bộ dáng chỉ là dùng năng lượng đắp thành, nhưng bị răng nanh sắc bén cắn lên người nó vẫn có cảm giác, thậm chí tầng năng lượng của nó cũng bị cắn ra, năng lượng tràn ra, thông qua khoang miệng Lăng Sơ Nam mà tiến vào thân thể cậu. 098 gần như chết máy, đống năng lượng nó mang một cái kí chủ vất vả mấy chục cái thế giới để được đến, lại bị Lăng Sơ Nam hút đi.

Mà đối với việc này, kí chủ đương nhiệm của nó rõ ràng là hết sức bất mãn.

"Vì sao không có thịt?"

Sau đó nó cố ý đến thế giới Lăng Sơ Nam từng sinh sống để điều tra quá khứ của cậu, nhất thời vô cùng hối hận đã kí kết với kí chủ này, ngay cả thịt của bản thân còn ăn ngon như vậy, thật sự thật là đáng sợ. Để không bị kí chủ cắn, nó lần đầu tiên không có hỏi ý kiến kí chủ, trực tiếp hóa thành một làn sương trắng, len lỏi vào trong cơ thể kí chủ.

Có điều chuyện ban đầu hiển nhiên để lại cho nó ám ảnh, cho nên khi nghe được mấy chữ "tao muốn ăn thịt", 098 mới dấy lên sợ hãi theo bản năng.

Nó cứ cảm thấy nếu vừa rồi nó không gọi Lăng Sơ Nam, cậu cũng đã cắn, câu chuyện thứ nhất còn chưa bắt đầu, nếu kí chủ đã gặm chính mình, còn làm ăn gì nữa?

Lăng Sơ Nam lại không biết hệ thống đang suy nghĩ gì, cậu đứng trên vách núi trước ước lượng độ cao, lại xem thử độ dốc, sau đó thả người nhảy!

098 suýt chút bị kí chủ của nó dọa ra bệnh tim, nhiệm vụ của bọn họ là sống đến cuối truyện, chứ không phải chết trước khi câu chuyện bắt đầu!

Nhưng mà 098 rất nhanh liền phát hiện nó quá lo lắng, Lăng Sơ Nam rất biết chọn góc độ, cứ cho là trực tiếp lăn xuống từ trên núi, cũng có thể hoàn toàn tránh cho thân thể va chạm với núi đá sắc nhọn hoặc là các vật có thể gây ra vết thương lớn cho cậu.

Cho đến khi ngã xuống chân núi nơi bên cạnh nam chính, Lăng Sơ Nam mặc dù toàn thân chật vật, trên làn da lộ ra bên ngoài đầy vết xanh xanh tím tím, trên mặt cũng bị xước vài vết trầy nhỏ, mà vết thương nghiêm trọng nhất là vết rách dài 45 cm ở cổ tay trái của cậu, chiều sâu gần 1cm, mặc dù không có thương tổn đến động mạch, nhưng bởi vì miệng vết thương sâu, máu tươi vẫn cứ chảy ra không ngừng.

"Kí chủ, dựa theo tốc độ chảy máu của cơ thể ngài, hai giờ sau ngài sẽ chết vì mất máu quá nhiều." Thanh âm 098 lạnh lùng, "Nếu tử vong trước khi hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ sẽ bị loại bỏ trực tiếp"

"Đã hiểu." Lăng Sơ vừa đáp vừa hít ngửi thật sâu mùi máu tươi mới trong không khí, thơm quá, đây là hương vị của máu trong khối thân thể này của cậu.

Lăng Sơ Nam kiềm chế, lại liếc nhìn nam chính nằm bên cạnh cậu.

Không thể không nói, là một nhân vật trung tâm của câu chuyện, khuôn mặt của nam chính mười phần đẹp đẽ, tuy rằng không bằng bản thân cậu, nhưng cũng là đẹp trai hàng đầu, trong lúc chật vật như vậy cũng vẫn đẹp đến khiến người khác nhịn không được muốn... cắn một miếng

Sau đó Lăng Sơ Nam lột đồ nam chính, tìm vị trí đẹp, cắn một phát.

Trong miệng truyền đến vị rỉ sắt buồn nôn khiến Lăng Sơ Nam không khỏi nhíu mày, nôn hai lần, nước mắt dâng trào, cậu cũng không để tâm mà chỉ nghi hoặc nhìn vết thương trên người nam chính, tại sao hương vị không giống với bản thân cậu nhỉ?

Ngay giữa lúc Lăng Sơ Nam định cắn thêm lần hai để chứng thực một chút, nam chính bị cậu đè dưới thân phát ra một tiếng rên rất nhẹ.

Kí chủ, nam chính tỉnh - 098 vừa định nhắc nhở, đã thấy thân thể Lăng Sơ Nam mềm nhũn, trực tiếp té xỉu trong ngực nam chính.

098: "..."

Tần Hạo Nguyên cảm thấy bản thân hôm nay xui xẻo mười phần, mới ra khỏi biệt thự, xe liền bị một chiếc MPV chặn tại ngã ba. Chiếc xe đó tựa như có ác ý cực lớn đối hắn, thực sự là dùng tốc độ cao nhất lao về phía hắn, nếu phản ứng hắn không nhanh, chỉ sợ đã bị tông lúc ở dưới chân núi.

Nhưng mà kỹ thuật của người nọ hiển nhiên tốt vô cùng, chỉ dựa vào một chiếc MPV vậy mà có thể đâm xe hắn xuống chân núi, hắn nhớ rõ sau khi bò ra từ trong xe, trước khi ngất đi hắn thấy chiếc xe kia cũng rơi xuống.

Lúc mới vừa khôi phục ý thức, Tần Hạo Nguyên hít một hơi khí lạnh, toàn thân đau muốn chết, giống như bị xe nghiền qua, đang định nhìn xem tình huống thế nào lại đột nhiên phát hiện có một người đang nằm úp sấp trên người mình.

Đó là một thiếu niên áo đen thân hình mảnh khảnh, từ góc nhìn của hắn, có thể nhìn thấy góc nghiêng vô cùng tinh xảo của cậu. Lông mày thanh mảnh, lông mi dài, mũi cao, bờ môi xinh đẹp có hơi trắng, trên gương mặt khóe mắt có vài vết thương nhỏ, khóe miệng còn có máu bầm. Chóp mũi thiếu niên gần sát ngực hắn, nhưng hắn lại không nhận thấy được bất kì hơi thở nào, kèm theo màu da tái nhợt đến mức gần như trong suốt của thiếu niên, tựa như có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Tần Hạo Nguyên không hiểu sao hơi kích động, vươn tay dò xét hơi thở của đối phương, phát hiện thiếu niên chỉ là ngất xỉu mới nhẹ nhàng thở phào.

Trên người thiếu niên này có rất nhiều vết bầm, còn có dấu vết lá cây cỏ dại, nhất định là rơi xuống từ trên núi, nói không chừng cậu chính là rơi xuống từ chiếc xe vừa mới đuổi theo hắn kia.

Tần Hạo Nguyên đưa tay sờ sờ nước mắt chưa khô trên mặt thiếu niên, xúc cảm mịn màng làm lòng hắn không khỏi khẽ run lên, thiếu niên này nói không chừng là bị người trên xe MPV kia bắt cóc, sau đó những người đó lại muốn bắt cóc hắn, thiếu niên này mới có thể xuất hiện tại nơi đây một cách trùng hợp như thế.

Đến khi Lăng Sơ Nam thong thả "tỉnh" lại, nam chính sức tưởng tượng phong phú đã não bổ xong tất cả mọi thứ, còn tri kỷ giúp cậu băng bó vết thương trên tay một lần, thấy cậu tỉnh lại, vị nam chính nổi tiếng lạnh lùng này còn nở một nụ cười nhẹ có thể coi là dịu dàng đối với cậu, "Cậu tỉnh rồi."

"Chúc mừng kí chủ, giá trị nghịch tập +40%, giá trị nghịch tập hiện tại là 40%."

Chú thích:

- MPV: là chữ cái đầu của Multiple-Purpose Vehicle (có người giải thích là multi-person vehicle) trong tiếng Anh, và gọi theo cách của Châu Âu. Đó là dòng xe đa dụng, có thể chuyển đổi giữa chở người và chở hàng hóa bằng cách gập hàng ghế sau lên xuống. (theo carly.vn)

- Tay lanh mắt lẹ (眼疾手快 - nhãn tật thủ khoái): Thành ngữ diễn tả sự nhạy bén, nhanh nhẹn, phản ứng nhanh. "Tật" không phải trong "bệnh tật", mà là ý chỉ sự nhanh chóng, tốc độ nhanh (theo Baike)

- Ấn đường: Là huyệt vị quan trọng trên cơ thể con người theo lý thuyết về cấu tạo cơ thể con người của phương Đông. Huyệt ấn đường là điểm nằm chính giữa hai đầu lông mày, nằm trên sống mũi. (Theo Wikipedia)

- Phú nhị đại: là từ dùng để chỉ thế hệ giàu có thứ hai tại Trung Quốc với thành phần chủ yếu là con của các tài phiệt, tỷ phú Trung Quốc. (Theo kenh14)

- Gậy đánh uyên ương (棒打鸳鸯 - bổng đả uyên ương): Thành ngữ chỉ hành vi chia rẽ vợ chồng hoặc các cặp tình nhân yêu nhau. (Theo Baike)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top