Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 4: Đứa trẻ tật nguyền nơi Rừng Thiêng (23)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới sự hợp tác của Orborne và Cyrus, người dân trong thành Gorral đã nhanh chóng ổn định, bắt đầu quay trở lại công việc canh tác. Biển Tiên giờ đây đã không còn an toàn nữa, không ai muốn mạo hiểm giong buồm ra khơi. Bầu trời nơi đây lúc nào cũng bị bao phủ bởi những đám mây xám xịt, nặng nề. Gió từ khơi xa thổi vào, mang theo cái mằn mặn của nước biển cùng cái lạnh thấu xương, cắt da cắt thịt tưởng chừng chỉ có ở mùa đông khắc nghiệt nhất nơi các đế quốc vùng cực Bắc. Mạc Thanh Thành thở ra một cuộn khói trắng, khoác thêm chiếc áo choàng lông sói được ếm bùa giữ ấm. Y đưa mắt dõi về phía Biển Tiên xa xôi hiện lên mờ mờ qua khung cửa sổ đã được phù phép, trong lòng lặng trĩu.

Có người gõ cửa, giọng của Orborne vang lên: "Ta vào được chứ?"

Mạc Thanh Thành đáp lời, cửa mở Orborne tiến vào, trông vô cùng điển trai với chiếc áo choàng cao cổ xanh sẫm cùng hàng khuy bạc lấp lánh thẳng tắp như quân phục. Orborne tiếp lại gần, cúi xuống và dịu dàng hôn lên vành tai y, hỏi: "Sao vậy? Ta để ý mấy ngày nay tâm trạng em không được tốt."

Mạc Thanh Thành lảng đi: "Chúng ta sắp trễ rồi, mau đi thôi."

Orborne không nói gì, hắn đưa tay xuống, cẩn thận nắm lấy bàn tay lạnh băng của Mạc Thanh Thành. Hai người ra khỏi phòng, sóng vai nhau đi qua những hành lang được trang trí tỉ mỉ, công phu với tông màu chủ đạo là trắng và vàng. Trên những bức tường, những bức tranh của các con chiên sùng đạo được treo ngay ngắn, tỏa ra một thứ sức mạnh thánh khiết của đức tin. Mạc Thanh Thành hờ hững lướt qua chúng,chẳng thèm liếc nhìn.

Khi hai người đến nơi, đón chào bọn họ là một đội ngũ gươm giáo sẵn sàng, thân mình thẳng tắp dù trong thời tiết giá rét, lạnh cóng tận xương. Orborne khẽ gật đầu với Cyrus, sau đó giúp Mạc Thanh Thành leo lên yên sói rồi rời đi. Mạc Thanh Thành nhìn bầu trời xám xịt, không nhịn được thở dài. 

Đoàn người khởi hành trong những lời chúc phúc của người dân. Hôm nay bọn họ sẽ đến Biển Tiên để Conel gặp gỡ và bàn chuyện kết đồng minh với tộc nhân ngư nơi đây. Nếu chuyến đi này thành công, hẳn danh tiếng của Conel trong lòng người dân và binh lính sẽ được tôn sùng. Vị trí Tư Tế Ánh Sáng của cậu ta cũng sẽ trở nên vững vàng, không gì lay chuyển nổi.

Chẳng mấy chốc mà Biển Tiên đã hiện ra trước mắt. Mặt biển cuộn sóng, dữ dội chẳng êm đềm. Nước biển màu xanh sẫm, gần như chuyển thành màu đen, bọt sóng trào trắng xóa. Đoàn người dùng một trận pháp dịch chuyển đã được chuẩn bị từ trước để đến một hòn đảo không xa đất liền là bao. Đây chính là nơi bọn họ giao hẹn với tộc nhân ngư. Gió rất lớn, lạnh buốt và mang theo hương vị mằn mặn của muối biển. Biển không tĩnh lặng, tiếng gió, tiếng sóng quyện vào nhau tựa như bản hòa ca giục quân ra trận. Mạc Thanh Thành ngắm nhìn biển, bên tai là tiếng tù và vang vọng khắp khơi xa. Ba hồi dài, năm hồi ngắn, đó là lời giao ước với tộc nhân ngư.

Sóng biển cuộn trào, đợt sau lớn hơn đợt trước, nối đuôi nhau đập vào mỏm đá, vỡ tan. Từ xa vang lên tiếng tù và đáp lại. Ba hồi dài, năm hồi ngắn, tộc nhân ngư đã tới.

Mặt nước dần dần dâng cao, cuối cùng ngang với mặt đất. Những tiếng hát đầy nội lực, thần bí và cổ xưa vang lên rõ hơn bao giờ hết. Các nhân ngư rẽ nước bơi lên. Có tiếng hít khí vang lên. Cũng phải thôi vì tộc nhân ngư nơi Biển Tiên chính là một trong những bộ tộc cổ xưa và thần bí bậc nhất, có người cả một đời cũng chưa được tận mắt chứng kiến bao giờ. Tộc nhân ngư này khác hẳn so với tộc nhân ngư sống ở Hồ Thánh hay Cấm Địa hoàng hôn, hay ở bất cứ đâu trên đời. Đại đa số những cuốn sách viết về nhân ngư được lưu hành trên thị trường đều miêu tả nhân ngư là những sinh vật có vẻ ngoài vô cùng sinh đẹp. Bọn họ thường dùng tiếng ca để mê hoặc thủy thủ hay đánh lạc hướng con thuyền sau đó dụ dỗ những con người đáng thương ấy đi theo bọn họ xuống đáy biển sâu. Một số ít cuốn sách khác thì có đề cập đến việc nhân ngư có thể trở nên nguy hiểm và là một loài sinh vật hung dữ. Nói chung, trong ấn tượng của mọi người, nhân ngư đơn giản là một sinh vật thần bí dùng giọng hát để mê hoặc người ta.

Nhưng những nhân ngư đến từ biển Tiên thì khác hoàn toàn.

Những nhân ngư đên từ nơi đây cũng đẹp, nhưng đó là một vẻ đẹp khác hoàn toàn như trong sách viết, chẳng dính dáng một xu tới xinh đẹp, quyến rũ. Bọn họ đẹp một cách hoang dại, một cách thần bí, rùng rợn. Mái tóc của bọn họ thường để dài, lúc nào cũng gợn sóng, khi ở trong nước thì tản mạn như tảo biển. Mắt của tộc này bằng một cách nào đó, giống như mắt của những loài động vật ăn thịt hung dữ trên đất liền, thỉnh thoảng sẽ lóe ánh xanh. Làn da nhợt nhạt, gần như trong suốt. Tai và tay có màng, ở cổ có mang. Tộc nhân ngư này có vây lưng, khi tấn công thì dựng đứng lên, vô cùng sắc bén. Đầu những gai nhọn ở vây lưng có kịch độc mà đến nay không một loại thuốc nào có thể kìm hãm được. Và đuôi, tất nhiên rồi. Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất của bọn họ với nhân ngư ở vùng khác. Đuôi của những nhân ngư nơi đây không rực rỡ hay lấp lánh như bảo thạch mà tối màu, được bao phủ bởi những miếng vảy dày, sắc bén và cứng cáp hơn cả loại vật liệu ma thuật cao cấp nhất. Bọn họ cũng có răng nanh và móng vuốt sắc bén. Tổng thể này tạo cho những nhân ngư nơi đây vẻ ngoài của một sinh vật thần bí nguy hiểm và hoang dã. Bọn họ có xu hướng thiên về dùng vũ lực và các trận chiến để đạt được thứ mình muốn hơn là dùng giọng hát để mê hoặc lòng người. Thật sự thì không thể tưởng tượng được một sinh vật nguy hiểm nhường này lại có một thứ tuyệt vời, thiên về mặt cảm xúc như ca hát.

Nhân ngư cầm đầu mang dáng vẻ của một thiếu nữ đương độ xuân sắc. Nàng có mái tóc màu đỏ đồng, gợn sóng thành từng búp. Đôi mắt hoang dại tựa ngọc trai đen dưới đáy biển sâu. Nàng đeo các thứ đồ trang sức từ ngọc trai, đá quý, vỏ ốc, san hô và mặc quần áo làm từ giao sa. Trên thân nàng là những hoa văn thần bí, huyền hoặc. Nàng cầm một vỏ sò lớn, sáng lâp lánh, bên trong có một viên ngọc trai đen đang tỏa ra ma thuật vô cùng mạnh mẽ. Đó chính là một trong những bảo vật của tộc nhân ngư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top