Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 4: Đứa trẻ tật nguyền nơi Rừng Thiêng (25)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước biển buốt giá, tanh nhạt và mặn chát bao vây lấy Mạc Thanh Thành. Nước tràn vào khoang mũi y, dần lấy đi không khí và hơi thở, đâm vào khí quản đến đau nhói, buốt đến nỗi xương cốt cũng phát đau. Mạc Thanh Thành thả lỏng cơ thể, mặc cho bóng tối vô tận quấn lấy thân thể mình, mặc cho buồng phổi đau xót. Y dần dần chìm xuống, những bong bóng khí mỏng manh thoát khỏi người y, nổi lên, nổi lên...

Ý thức của Mạc Thanh Thành dần dần trở nên mờ mịt vì thiếu dưỡng khí. Y chẳng thở nổi. Đau đớn cùng lạnh giá làm cho y trở nên yếu ớt như một đứa trẻ. Biển Tiên vô tận như thế, lại chẳng có chút hơi ấm nào dành cho y. Mạc Thanh Thành hơi cựa quậy, y chới với vô cùng, trong đầu, hệ thống 002 đã nhận ra tính mạng của y đang bị đe doạ, không ngừng phát ra tiếng cảnh báo chói tai. 

Mạc Thanh Thành cứ thế mà chìm sâu.

Tiếng đếm ngược của hệ thống bắt đầu vang lên.

Vào thời khắc ba giây cuối cùng, thân thể trôi nổi của Mạc Thanh Thành được kéo vào một lồng ngực lạnh buốt nhưng vững chãi vô cùng. Đôi mắt của y bị một bàn tay to lớn có màng  che đi. Môi y bị người ta ngấu nghiến, rồi một chiếc lưỡi cũng lạnh buốt như thế luồn vào, cướp đi mật ngọt của y nhưng đồng thời cũng trao cho y dưỡng khí quý giá, nắm lấy linh hồn sắp bị cưỡng chế truyền tống của Mạc Thanh Thành, đem nó trở lại. Mạc Thanh Thành nhắm nghiền mắt. Y vươn tay, luồn vào mái tóc bồng bềnh trong nước như tảo biển của người trước mặt, nhiệt tình đáp lại nụ hôn. Vì hai người quá gấp gáp, quá nóng vội, môi của Mạc Thanh Thành bị hàm răng sắc nhọn của người kia làm cho chảy máu. Y cũng chẳng còn quan tâm nữa, cứ thế chìm sâu.

Khi nụ hôn kết thúc, đôi môi của người kia rời khỏi Mạc Thanh Thành.

Giọng nói cổ xưa ban nãy lại vang lên, nghe xa xôi và hư ảo vô cùng, tựa như từ đâu vọng về chứ không phải phát ra từ trong lồng ngực của người bên cạnh. Người kia bỏ tay che mắt y ra. Mạc Thanh Thành nâng mi, chăm chú nhìn sinh vật mang nửa thân trên là một người đàn ông cao lớn vạm vỡ, nửa thân dưới là đuôi cá trước mắt.

Y khe khẽ gọi: "Mervyn."

Nhân ngư không đáp lời. Hắn đưa đôi tay lạnh buốt, có màng của mình lên vuốt ve gương mặt của Mạc Thanh Thành, nhẹ nhàng âu yếm. Mạc Thanh Thành lại gọi tên hắn: "Mervyn."

Người cá dừng lại. Hắn siết chặt Mạc Thanh Thành vào trong ngực, nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên mí mắt y. Hắn hé môi:

E m đ a ng u y h iế p ta đ ấ y à?

Mạc Thanh Thành nhẹ nhàng lắc đầu. Y rướn người hôn lên đôi mắt thuỷ ngân đẹp đẽ nhưng vô hồn của người cá nhưng bị hắn tránh đi. Mervyn buông Mạc Thanh Thành ra, để y bồng bềnh trong nước biển.

Hắn buông thõng hai tay, đôi mắt thuỷ ngân đẹp đẽ chẳng có tiêu cự.

T ộ c ta s ẽ trở t hà n h đ ồ ng mi nh v ới n hâ n l o ạ i.

Không khí rơi vào trầm lặng. Mạc Thanh Thành hơi tiến về phía trước, ôm chặt người cá vào lòng. Thân thể cao lớn của Mervyn cứng đờ. Một lúc rất lâu sau, hắn mới hỏi:

E m có y ê u t a kh ô ng?

Mạc Thanh Thành nghe trái tim mình lạnh buốt. Ở nơi sâu thẳm này, ánh sáng ảm đạm của ngày đông chẳng thề nào chiếu xuống được. Trước mắt y chỉ là một màu đen vô tận, mờ mịt vô cùng. Cổ họng Mạc Thanh Thành khô khốc. Y hé môi, lại chẳng nói lên lời.

E m k hôn g y êu t a, J ew el à.

Mervyn nói. Hắn vươn tay, kéo Mạc Thanh Thành xuống, sát lại gần. Trán tựa vào trán y, mũi chạm vào mũi y. Hai người cách nhau thật gần, nước biển bao quanh họ, tối tăm lại lạnh buốt.

Em không yêu ta, vậy em có yêu ai không?

Jewel, có ai yêu em không?

Rõ ràng ban đầu em không hề yêu ta. Em để ta tắm mình trong tình yêu rực cháy để rồi nó vụn vỡ. Em rời khỏi nơi này, rời khỏi Biển Tiên.

Em truy cầu đôi cánh, vậy ta phải làm sao đây? Jewel, ta phải làm sao đây?

Ta là một người cá, đến đất liền ta còn chẳng thể đặt chân đến, em lại mong ước vút bay trên bầu trời, ta phải làm thế nào, Jewel?

Cuối cùng em quay lại nơi này để làm gì? Jewel? Để làm gì?!

Jewel à, có phải vì ta bị mù, ta không thể nhìn thấy em, cho nên em nghĩ rằng tình yêu của ta dành cho em so với những kẻ có đôi mắt sáng trong sạch hơn, thuần tuý hơn, đáng giá hơn vì tình yêu đó không bị ảnh hưởng bởi nhan sắc của em? Em thấy ta khác biệt so với bọn họ, cho nên em quay lại, em thấy đau lòng cho ta sao? Jewel?

Em sai rồi, Jewel ơi, em sai mất rồi.

Đối với ta, tình yêu thế nào cũng đều đáng giá cả. Một khi người ta đã yêu thật lòng thì chẳng có một sự khác biệt nào hết. Tình yêu bên trong không hề đáng coi trọng hơn tình yêu bên ngoài đâu. Ai đem lòng yêu em đều đáng trân trọng cả. 

Đừng khóc, Jewel ạ, đừng khóc.

Ta không phải người mà em yêu, ta đâu thể an ủi trái tim đau đớn của em được?!

Ta đâu phải người mà em yêu...

Giọng nói của Mervyn cứ xa dần, xa dần, cuối cùng bị biển sâu nuốt chửng. Mạc Thanh Thành thấy trái tim mình co rút đau đớn. Y thở hổn hển, cuộn mình lại mà nức nở. Nước biển lạnh lẽo lại một lần nữa xâm chiếm y. Buồng phổi y đau rát, đôi mắt như bị thiêu đốt.

Thân thể Mạc Thanh Thành lạnh buốt.

Y thực sự chìm sâu.

===============================

Tại sao ngươi lại nhìn Ngài với ánh mắt ấy? Ta nói cho ngươi biết, Ngài sẽ không bao giờ, không bao giờ nhận thấy đâu. Trái tim và khối óc của Ngài đã bị loài người hèn mọi kia chiếm lấy rồi.

Linh hồn của ngươi đã chẳng còn trong sạch nữa. Ngươi đang đố kị đấy, thứ ngu ngốc. Ngài sẽ chẳng bao giờ yêu thương ngươi đâu. Nên biết rằng Ngài chỉ muốn những linh hồn hoàn hảo nhất, trong sáng nhất và tinh khiết nhất. Một linh hồn khiếm khuyết như ngươi sẽ sớm bị Ngài ruồng bỏ thôi.

Từ bỏ đi.

Hãy ở lại bên ta.

Ngài chỉ cần một linh hồn trong sạch, một tâm hồn thuần khiết. Ta thì không.

Ta không thể nhìn thấy vẻ đẹp bên trong tâm hồn, ta cũng không muốn nhìn thấy. Ta chỉ yêu thích vẻ bề ngoài của ngươi. Ở bên ta, ngươi sẽ không phải lo lắng kiêng kị điều gì cả. Ngươi hãy cứ là chính mình.

Chỉ cần ngươi giữ được vẻ đẹp này, dù cho linh hồn của ngươi có rữa nát, ta vẫn sẽ mãi mãi yêu ngươi.

Ta yêu ngươi, Leviathan.

---------------

Đoạn in đậm này Lượng lấy ý tưởng từ bộ "Cá của tôi trải rộng toàn tinh tế". Truyện khá hay, đặc biệt là phần ngoại truyện làm cho người ta rơi lệ. Mọi người có thể tìm đọc ủng hộ nha! 

Tối nay còn có chương mới, đừng bỏ lỡ nhé.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top