Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Học Bá Có chút Ngoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rrrrrr....'

Tiếng điện thoại vang lên cắt ngang không khí hiện tại, Lục Hạ nhìn tên trong điện thoại thì nhăn mặt, bấm nút từ chối, làm xong cậu nhìn qua Hắc Linh thấy cô đang nhìn mình, Lục Hạ sợ cô hiểu lầm liền giải thích

"Không phải người quan trọng, người này lần trước có đi cùng chúng ta, là bạn gái của Khương Đình, phải là bạn gái cậu ấy!"

Sau khi nói xong Lục Hạ cũng thấy có chút hoảng hốt, cậu như vậy càng giống như có tật giật mình, nhưng nhìn cô chỉ gật đầu cho qua thì lại có chút tức giận

Hắc Linh đưa cho cậu một ly nước, người nào đó còn đang giận dỗi cũng chẳng thèm cầm lấy, Hắc Linh nhìn cậu có chút không hiểu được, qua một lúc liền mở miệng hỏi

"Vậy sao người đó lại điện thoại? "

Lục Hạ nghe cô hỏi thì phùng má trả lời "Không biết! "

"Là con gái sao?"

"Là con gái!"

"Vậy có thân không? "

"Không thân!"

"Vậy có thích không? "

"Không thích!"

"Vậy thích tôi không? " Hắc Linh híp mắt hỏi

Lục Hạ mở to mắt nhìn cô, thấy cô đang cười với mình thì cúi đầu, hai tay đan vào nhau, gật gật đầu

"Th-thích!"

"Ừ!" Hắc Linh trả lời, cầm một quả cam lột ra đưa tới miệng hắn

Lục Hạ hé miệng ăn, thịt cam chua chua ngọt ngọt ăn rất ngon, Hắc Linh nhìn cậu giống như một con mèo con, mắt cô tối sầm lại , vừa định ôm lấy cậu hôn một cái thì bên ngoài có tiếng gõ cửa

"Vào đi!" Hắc Linh ngồi lại, tiếp tục lột cam cho Lục Hạ, hai người ăn ý vô cùng, khi Bạch bước vào thấy hình ảnh này thì há miệng đứng yên, nói thật bây giờ trong đầu Bạch chỉ muốn hỏi một câu mà có lẽ chẳng ai có thể trả lời được

"Ai đây? "

"Chuyện gì? " Hắc Linh nhìn Bạch bước vào từ nãy giờ mà vẫn không nói câu nào liền hỏi

Bạch giật mình nhanh chóng lấy lại tinh thần bước đến khom người dự định nói vào tai cô, Hắc Linh nhìn người ngồi kế bên mình tối mặt thì đưa tay ngăn Bạch lại

"Cứ đứng đó nói!"

Bước chân của Bạch liền dừng lại, có chút liếc nhìn Lục Hạ bên này Lục Hạ cũng đang nhìn hắn, ánh mắt cả hai giao nhau, trong đầu đều hiện lên một câu

'Tên này thật đáng ghét'

Bạch quay đầu đi "Chị người đã tìm được!"

Hắc Linh dừng lại một chút rồi gật đầu nói "Kêu bọn họ tập trung lại đợi tôi về"

"Dạ chị" Bạch nói xong thì đi ra ngoài gọi điện cho truyền lệnh, hắn gọi cho những người có chức vụ cao trong tổ chức, sau khi tắt điện thoại Bạch có chút thẩn thờ, trong tổ chức có 'chuột' lần trước hai người cảnh sát kia đến điều tra là do có người tiết lộ, cũng thật hiển nhiên bọn cớm đó lúc nào cũng để ý đến Hắc Linh, trong tay chị có quá nhiều nhân mạch, mối quan hệ rối rắm với nhiều lãnh đạo trên các quốc gia khác, một con mồi ngon ngọt như vậy chỉ cần nắm được một chút thì sẽ kéo theo biết bao nhiêu người ra ngoài, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội được

Lần này người tiết lộ cũng chỉ là cấp dưới nho nhỏ trong tổ chức, nhưng cũng nằm trong số người có tham gia vào việc tư mật của tổ chức, nếu như lần này không răn đe cho người bên dưới sự việc này có lẽ sẽ còn tái diễn, nếu như vậy

Bạch cúi đầu lộ che dấu thần sắc dữ tợn, hắn chắc chắn sẽ không để ai đụng đến chị , cái mạng này của hắn là chị mang đến, cho dù phải bỏ mạng hắn cũng phải bảo vệ chị, người bên ngoài nhìn vào luôn nói hắn là con chó trung thành của Hắc Linh, Bạch cũng đồng ý với đều này, cho nên con chó này sẽ cắn chết bắt cứ ai có ý định đụng vào chủ nhân của nó

Bên trong phòng Lục Hạ đang được Hắc Linh ôm lấy, cậu đưa hai tay ôm lấy cô

"Chúng ta về sao?"

"Ừ, có chút việc!" Hắc Linh vỗ vỗ lưng cậu

"Vậy khi nào chúng ta gặp lại?" Lục Hạ siết tay ôm cô thật chặt, cậu có cảm tưởng muốn thời gian dừng lại ngay lúc này để cô và cậu sẽ mãi mãi ở bên nhau

"Ngoan ,khi nào rảnh thì điện, lúc đó sẽ gặp nhau" Hắc Linh nói

"Được! " Lục Hạ lúc này mới buông tay ra, chầm chậm đứng dậy

Cả hai bước ra bên ngoài, Lục Hạ tự muốn bắt xe về, lần này Hắc Linh cũng không từ chối , cả ba đi ra ngoài, sau khi thấy cậu đã lên xe Hắc Linh mới vào xe với Bạch, vào xe Hắc Linh liền âm trầm

"Đã hỏi ra được người ở phía sau chưa?" Hắc Linh hiểu rõ chuyện lần trước chắc chắn có người sai khiến, nếu không chỉ một mình tên kia chắc chắn sẽ không thể làm được gì

"Vẫn chưa" Bạch có chút căng thẳng

Hắc Linh im lặng, cúi đầu, điện thoại vang lên tiếng tin nhắn của Lục Hạ 'Đã về đến nhà'

'Ừ, nhớ ngủ sớm' Hắc Linh bấm bấm trả lời

Ngựa một sừng xuất hiện nhìn thấy đại nhân đang cực kỳ nghiêm túc trả lời tin nhắn, nó cảm thấy có chút kinh dị khi thấy cảnh này, thật sự rất muốn cười

Ngựa ta nín cười run rẩy bay đến cạnh Hắc Linh " Đại nhân ngài thật sự đang trả lời tin nhắn chứ không phải đang suy nghĩ việc bấm nát cái điện thoại hả?" nó nghe rất rõ âm thanh cộc cộc vang lên khi cô nhấn màn hình

Hắc Linh không trả lời nó , cô mất chút thời gian để gửi tin nhắn đi, so với việc phức tạp như vậy thì không phải gọi điện nói chuyện hay gặp mặt sẽ dễ hơn sau

Ngựa một sừng có chút hiểu cô liền lên tiếng "Đại nhân việc này là tình thú của hai người yêu nhau, với lại chẳng có ai muốn cuộc nói chuyện yêu đương của họ bị người nghe thấy đâu"

Hắc Linh tiếp tục nhìn tin nhắn trong điện thoại, tiếp nghiêm túc trả lời, chỉ nói được hai ba câu thì đã đến nơi

Cô bước xuống vào nhà đấu giá, khuôn mặt mang theo vẻ khó chịu, Bạch đi kế bên căng thẳng quan sát, bước vào thang máy chuyên dụng ,xuống tầng hầm, đi xuyên qua một con đường dài, lại đi vào một thang máy khác, khi cửa thang máy mở ra, trước mặt xuất hiện một cánh cửa, Hắc Linh đặt tay lên đó cửa liền nặng nề mở ra, bên trong là một căn phòng lớn, xung quanh không có bất cứ thứ gì ngoại trừ một chiếc ghế được đặt trên cao

Hắc Linh bước lên bật thềm ,đến bên ghế ngồi xuống, Bạch đến bên cạnh cô, bên dưới có 100 người áo đen đang xếp thành 10 hàng, dẫn đầu là 10 người mặc đồ trắng, những người ở đây đều là tinh anh trong tinh anh, được lựa chọn, huấn luyện một cách sinh tử mới có thể vào và làm việc bên trong tổ chức

Hắc Linh liếc nhìn xuống, đám người đó luôn cúi đầu không ai dám nhìn cô, Hắc Linh liền nói

"Khi các người đã vào đây, chắc chắn đã hiểu rất rõ quy định của tổ chức"

"Dạ hiểu rõ! " 100 người bên dưới trả lời

"Ta nghĩ các người không hiểu, để ta nhắc lại cho các người nhớ , Bạch" Hắc Linh nhắm mắt dựa vào ghế

"Dạ" Bạch tiến lên bấm một nút trên tường, trần nhà phía trên mở ra ,một vật đen từ từ rơi xuống xuất hiện trước mặt bọn họ

Khi nhìn kỹ lại là một người, tay chân bị đóng bằng cọc treo trên một cây thánh giá, đầu rũ xuống, máu me khắp người, nếu như không phải nghe được hơi thở nặng nề của hắn thì có thể đều cho rằng hắn đã chết

Bạch cho người ra ngoài xách một thùng nước to vào, dùng một gào nước tạt người treo trên đó

"Khụ...khụ..khụ" người kia tỉnh lại , mở mắt mơ màng nhìn xung quanh, khi nhìn rõ khuôn mặt hắn thì có người bên dưới nhỏ giọng

"Kia là Dương, sao hắn lại ở đó?"

"Hắn phạm tội vì sao?"

"Ta cũng không biết!"

Hắc Linh đứng dậy đi đến gần nơi đó, tất cả mọi người nhìn theo cô, Hắc Linh rút từ túi ra một cây bút máy, mở nắp, cầm trên tay nói

"Đây là lần đầu và cũng sẽ là lần cuối cùng việc này xảy ra trong tổ chức, các người làm việc cho tổ chức thì phải hiểu quy định của tổ chức, còn nếu như đã có ý định phản bội lại tổ chức thì phải lãnh hậu quả! "

Bên dưới yên tĩnh lại, tất cả cúi đầu

Hắc Linh nói " Sự việc lần này xem như là cảnh cáo, tất cả nhìn lên đây ,không ai được bỏ sót bất cứ giây phút nào, Bạch ngươi nhắc lại quy định của tổ chức một lần cho bọn họ nghe!"

"Dạ" Bạch đứng về một phía, điều khiển thánh giá đi về phía nhóm người bên dưới, Hắc Linh bước đến, một tay giơ lên, cây bút được mạ vàng phát sáng trong không khí đâm thẳng vào mắt người kia

"AAAAAAA....AAAAAAAA...."

Hắc Linh xoay cây bút một vòng đào con mắt hắn ra, trong phút chóc một con ngươi nằm gọn trong tay cô, hốc mắt trống rỗng tràn đầy máu tươi, người nọ la hét quằn quại cầu xin

"Aaaaa...chị...em...khai...em khai..tha cho em đi, aaaaa"

Hắc Linh không dừng tay, tiếp tục móc đi con mắt bên kia của hắn

"Aaaaaaa, ta gϊếŧ ngươi...aaaaa ta muốn gϊếŧ ngươi...ngươi là quỷ một con quỹ, ư"

Hắn ta la lối, khuôn mặt dữ tợn, như muốn gϊếŧ chết cô

Hắc Linh đưa tay kéo lưỡi hắn ra, nhấn mạnh đầu bút vào đó kéo ngang, nhưng gì có chút khó khăn, lưỡi tên đó không bị đứt lìa, phân nửa bên dưới được giữ lại, Hắc Linh để nó nằm ngay dưới răng, đấm mạnh vào hàm dưới hắn, cái lưỡi lúc này mới đứt lìa

Hắc Linh tiếp nhận nước của Bạch đưa cho, rửa sạch cây bút cô cắt lại vào túi, mọi người bên dưới cứ nghĩ mọi việc đã xong nhưng đến khi họ nhìn thấy cô nhận một con dao phẫu thuật từ tay Bạch thì họ mới biết mình đã lầm, địa ngục thật sự còn nằm ở đằng sau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top