Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Học Bá Có chút Ngoan (18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Hạ bước vào phòng cười nhìn Hắc Linh làm việc, cậu vừa giận vừa thương, người này lúc nào cũng vậy chỉ biết mỗi công việc mà thôi, nếu cậu không liên lạc thường xuyên xem chừng có khi còn không thèm để ý đến cậu

Lục Hạ nhẹ chân đi đến phía sau cô, định muốn ôm cô từ phía sau nhưng tầm mắt cậu lại dừng lên một tập hồ sơ của Hắc Linh, trên đó là hình ảnh của nhiều người kèm theo hồ sơ của họ, nhìn qua cũng không phải là người giàu có để có thể cho cô quan tâm như vậy

Vậy họ là ai?

Lục Hạ có chút tò mò, Hắc Linh cảm nhận được hơi thở của cậu phía sau nhưng cô không nói ra chỉ muốn xem cậu định làm gì, nhưng qua một lúc lâu người vẫn không động tĩnh vì, Hắc Linh chậm chạp quay đầu, cô nhìn Lục Hạ đang nhìn mình chằm chằm nói đúng ra là nhìn danh sách trên tay mình

Cô tự nhiên khép lại để lên bàn kéo tay cậu cười hỏi :"Đã ăn chưa?"

"Ừm!" Lục Hạ đi vòng qua nhẹ ngồi bên cạnh cô, đưa mắt tiếp tục nhìn danh sách kia, Hắc Linh nhíu mày cô vẫn chưa muốn để cho Lục Hạ biết việc mình làm bất quá không phải là bây giờ

"Đến sớm như vậy mà đã ăn rồi sao?" Hắc Linh tiếp tục dời đi sự chú ý của cậu, Lục Hạ thấy vật cũng không nhìn nó nữa nắm tay cô nói :"Ừm, nếu em chưa ăn, anh bồi em ăn!"

"Được, đi thôi!" Hắc Linh đứng dậy cầm tay cậu đi ra ngoài, Bạch ở bên ngoài nhìn thấy cô đi ra thì vội đi theo

"Đi đâu ăn đây?" Lục Hạ hỏi ý kiến cô, Hắc Linh suy nghĩ một lúc rồi nhìn qua cậu hỏi :"Có muốn đến nhà em ăn không? "

"Em nấu sao?" Lục Hạ ánh mắt lấp lánh

"Đi nhà hàng vậy!" Hắc Linh nhanh chóng quay đi, cô không nấu ăn được

Ngựa một sừng lâu lắm mới thấy xuất hiện trên tay cầm một que kem nghe vật liền nói :"Ay dô, đại nhân cái gì cũng giỏi chỉ có vấn đề năng kiếu là dỡ mà thôi, đại nhân sau ngài không hỏi chủ nhân ta thử xem ngài ấy có biết nấu ăn không ,sau đó nói chủ nhân về nấu cho ngài ăn , buổi ăn lãng mạn dưới ánh nến rồi khi ăn no thì hí hí hí!" nói xong nó liền cười vô sỉ

Hắc Linh lạnh giọng nói :"Không cần, sẽ mệt!"

"Ù ôi!" Ngựa ta bay qua bay lại trề môi, chỉ có đại nhân là sủng chủ nhân nó vậy thôi ,không để cho ngài ấy đụng đến một đầu ngón tay

Lục Hạ nghe nói được đến nhà cô thì rất vui bây giờ lại nghe cô nói đi đến nơi khác thì hơi thất vọng, cậu cúi đầu nhéo nhéo tay mình, thật muốn cô hỏi mình có biết nấu ăn không, cậu sẽ trả lời là có sau đó thì thuận lợi có thể ở riêng với cô trong nhà cô rồi

Lục Hạ quay qua nhìn Hắc Linh, ánh mắt vô cùng sáng chói nhưng Hắc Linh lại không hiểu ý, một đường đi Lục Hạ hậm hực vô cùng

Đến nơi Lục Hạ mở cửa bước nhanh xuống xe ,Hắc Linh muốn nắm tay cũng không cho, chân bước vào bên trong trước

Hắc Linh nhíu mày không hiểu tại sao cậu lại giận, Bạch thấy tình hình như vậy thì im lặng cúi đầu không để mình tồn tại, hắn sợ hai người cãi nhau thì chị cưng cậu Lục như vậy đường người bị tội sẽ là mình, cho nên trốn đi là tốt nhất

Hắc Linh đi vào, đây cũng là nhà hàng thuộc Khương gia nên người làm chủ như cô sẽ có phòng riêng, Hắc Linh nhìn thấy Lục Hạ đứng trước quầy lễ tân với một nhóm người, cô nhìn thấy một người quen trong đó thì đi đến liền nghe được đối thoại của bọn họ

"Lục Hạ cậu có ý gì. Tôi với Tình Tình đã là người yêu của nhau, tại sao cậu lại bám theo cô ấy đến tận đây!" Khương Đình nắm tay Tình Tình hôn nhẹ lên, cô ta đỏ mặt nép vào lòng hắn

"Đúng vậy Lục Hạ, cậu đừng có theo Tình Tình nữa, nơi này là của nhà Khương Đình ,nếu cậu không sợ xấu mặt mà còn đứng đây không chừng Khương Đình sẽ gọi người ném cậu ra đó!" một tên trong nhóm nói

Hôm nay Khương Đình dẫn Tình Tình đi mua sắm ,sau đó hắn nghe lời Tình Tình gọi bạn học đến ăn cơm cùng, Khương Đình đồng ý đưa bọn họ đến đây, nơi này là nhà hàng cao cấp rất khó đặt chỗ mà bây giờ bọn họ lại được ở phòng bao rộng lớn tất cả đều nhờ Khương Đình nên khi thấy Lục Hạ ở đây, bọn họ sợ Khương Đình mất hứng không muốn đãi bọn họ nữa nên liền thúc giục đuổi Lục Hạ đi, dù sao trên trường Lục Hạ cao cao tại thượng không để ý đến bọn họ bây giờ lại có thể làm vậy với cậu ta đúng là vô cùng sảng khoái

Lục Hạ cúi đầu không đáp, quản lý nhìn thấy Khương Đình thì tái mặt đi đến, sau đó nghe bọn họ nói lại thì lên tiếng :"Nếu như cậu Khương đã nói vậy thì mời cậu ra bên ngoài cho!" ông ta vẫn cô cũng lịch sự mà nói

"Tôi đến ăn cơm!" Lục Hạ ngẩng mặt nói

" ha ha ha, nghe cậu ta nói gì không, cậu biết ở đây là đâu không! "

"Người ở chung cư như cậu mà cũng nói muốn đến đây ăn cơm, ha ha ha tôi đang nghe chuyện cười sao!"

Tiếng cười khắp đại sảnh làm cho ai đang ăn cũng nhìn qua đây, quản lí thấy vậy thì trầm mặt :"Mời cậu ra ngoài, nơi này không phải muốn đến là đến ,chúng tôi không cho phép việc ăn cơm bá vương ,nếu cậu vẫn không ra thì tôi sẽ gọi bảo vệ! " ông ta nói xong thì cầm bộ đàm lên định gọi bảo vệ thì thân thể bị một người đạp một cước bay về phía sau đập ngựa lên quầy lễ tân

Tiếp theo đó một giọng nói lạnh lẽo vang lên :"Muốn đuổi ai?"

Hắc Linh thu chân lại đi đến kéo tay Lục Hạ, nhẹ giọng nói :"Lần nào cũng để người ta bắt nạt!"

Lục Hạ cúi đầu không trả lời, bên dưới cậu nhếch mép cười, cậu biết Hắc Linh đang đi đến nên không phản bác nhóm người này, cậu muốn cho cô biết bản thân mình yếu đuối cần cô bảo vệ, cô lúc nào cũng phải quan tâm mình nếu không cậu sẽ bị người khác đối xử như vừa rồi, chính vì vậy cô phải nên đối tốt với cậu hơn nữa, chỉ cần nghe chó sủa vài câu mà lại được lợi như vậy ,Lục Hạ đồng ý nghe thêm mấy câu nữa

Còn việc nói đàn ông mà lại như vậy thì cậu chịu, cậu muốn như vậy, rồi làm sao?

Nếu như Hắc Linh biết được ý định của cậu cô sẽ chỉ cười vuốt tóc cậu mà nói :"Hai chúng ta em phụ trách kiếm tiền, anh phụ trách xinh đẹp như hoa!"

Khương Đình thấy Hắc Linh thì lui về sau tái mặt kêu một tiếng :"Chị!"

Hắc Linh nhìn qua giọng điệu không thay đổi :"Khương Đình lời tôi nói có vẻ như không lọt lỗ tai của cậu nhỉ!"

Khương Đình biết cô đang nói việc ngày hôm đó Hắc Linh gọi cậu về nhà chính, nhưng vì hắn vừa lo sợ vừa cầu may nên mấy ngày nay vẫn luôn trốn tránh, cứ nghĩ là cô chỉ nói vậy thôi nhưng không nghĩ là thật, không thể hắn không thể về đó, nếu về thì chắc chắn sẽ không có việc tốt gì cho hắn, Khương nuốt khan cười nói :"Chị, có việc gì sao?"

Hắc Linh nhướn mày nói :"Về chia tài sản cho cậu!'

Rầm

Khương Đình không thể tin được mà nhìn cô, chia tài sản vậy có nghĩa là sao, tại sao phải cần chia ,không phải cả Khương gia đều là của cậu hay sao, Hắc Linh dù sao cũng chỉ là con gái sao này phải lấy chồng còn hắn, hắn là con trai duy nhất của Khương gia, mọi thứ đều phải thuộc về hắn mới đúng, cô ta đây là muốn làm gì, muốn tranh gia tài với hắn, nghĩ cũng đừng nghĩ

"Ý chị là sao, chị đừng quên ,tôi là con trai duy nhất của Khương gia!" Khương Đình nâng cao mặt lên nhìn cô, vẻ mặt ngạo nghễ

Hắc Linh nhìn hắn như vậy thì bật cười, cô hỏi lại :"Khương Đình mày có phải hay không đã quên, Khương Tùng Thiện ngày xưa... họ Lý!"

Khương Tùng Thiện là tên của cha bọn họ, ông ta ngày xưa chỉ là cấp dưới của nhà Khương gia, sau này được con gái duy nhất của Khương gia nhìn trúng đến Khương gia ở rể, đổi từ họ Lý sang họ Khương, đa số ai cũng biết việc này nhưng cũng dường như đã quên đi, nhà họ Khương không có truyền thống truyền nam không truyền nữ, chỉ cần có tài lãnh đạo thì người đó có quyền đứng đầu

Khương Đình giật mình, hắn cũng đã từng nghe qua đều đó, cũng biết thật sự Khương gia lúc trước là do bà ngoại nắm quyền , sau này truyền lại cho ba hắn, đến cả người ngoài mà nhà họ Khương còn có thể truyền lại được thì cháu đích tôn như hắn có là gì, không lẽ hắn thật sự chỉ nhận được một phần của Khương gia ,sau đó phải gồng mình lo cho sản nghiệp,hắn thật sự không có tài đó, nếu như thất bại hắn không phải sẽ mất trắng sao, còn không bằng như bây giờ làm cậu chủ tự do tự tại muốn gì cũng được

Khương Đình quay bước chạy đi, nhóm người kia thấy tình huống như vậy cũng vội chạy theo, Tình Tình nhìn Lục Hạ rồi nhìn qua Hắc Linh cắn cắn môi không cam lòng rời đi, Hắc Linh nhìn một lúc rồi nhìn lại quản lý đang được người đỡ lên kia

Bạch đã gọi giám đốc nơi này đến, không bao lâu ông ta liền chạy vào hớt hải nói xin lỗi , sau đó hứa là sẽ trách phạt tốt cấp dưới của mình

Hắc Linh cũng ngán mấy cái trò này , nắm tay Lục Hạ rời đi, qua việc vừa rồi có lẽ Lục Hạ ăn ở đây cũng không được ngon, thôi đem người về nhà bù vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top