Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ảnh Hậu Bình Hoa (phần 6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng không biết nam chính dỗ nữ chính như thế nào mà ngày hôm sau đã có tin tức công bố Lâm Hinh là vị hôn thê của Cao tổng, còn tin tức hẹn hò với diễn viên mới Minh Lệ là hoàn toàn sai sự thật.

Bởi vì hành động báo tin cho nam chính nên Thập Nhất đã vô tình cắt bớt một khoảng thời gian hiểu lầm giữa hai người.

Lúc Thập Nhất gặp lại Lâm Hinh và Cao Lãng hai người này đã anh anh em em ngọt xớt rồi.

"Cao tổng, ngài không phải gọi tôi đến đây để ăn cơm chó đâu nhỉ?"

"E hèm... Tôi thật sự cần cô giúp. Nghiên Nhi."

Cao Lãng trở nên nghiêm túc, vẫn là vấn đề của Cao Tử. Mấy tháng nay tình trạng của em trai hắn không hề phát triển nữa mà dậm chân tại chỗ.

Em hắn đã ngốc như vậy mười mấy năm nay, bây giờ có một tia hy vọng ngay trước mắt hắn không thể cứ bỏ qua nó như vậy được.

"Tôi sẽ chấp nhận mọi điều kiện của cô."

Thập Nhất sau khi nghe nam chính nói rõ mọi chuyện mới biết mình lại có tác dụng lớn như vậy với tên ngốc Cao Tử.

Cô cũng không phải là thuốc, tại sao lại lại trị được bệnh ngốc rồi? Chẳng lẽ đồ ăn của cô ngon đến nỗi đánh tan bệnh tật?

Cao Lãng và Lâm Hinh đều đang chờ đợi câu trả lời của cô.

"Tất cả mọi điều kiện sao?"

"Đúng vậy."

"Vậy thì tôi muốn... Cao Thị. Anh có bỏ được không?"

Cao Lãng hoàn toàn bất động sau khi nghe thấy điều kiện của cô, mà Lâm Hinh cũng sửng sốt, điều kiện này quá lớn rồi.

Một lúc sau vẫn chưa có câu trả lời từ nam chính nên Thập Nhất đứng lên định ra về. Nhưng mà...

"Được. Tôi đồng ý."

Thập Nhất quay lại nhìn Cao Lãng, anh ta chậm rãi nhắc lại:

"Nếu cô có thể giúp Cao Tử trở lại như một người bình thường, vị trí tổng giám đốc này sẽ giao cho cô. Chúng ta sẽ làm một bản hợp đồng."

Đó là tập đoàn Cao Thị chứ không phải chỉ là một công ty nhỏ, thứ này là công sức mà một đời người cũng chưa chắc phấn đấu được.

Hắn cam lòng bỏ sao?

"Vì một tên ngốc có đáng không?"

"Đáng chứ, vì nó là em trai của tôi."

Khóe miệng Cao Lãng kéo lên một nụ cười, rất chân thật.

Với vị trí của nam chính bây giờ, dù em trai hắn có ngốc thì cũng không ai dám bắt nạt cậu ta. Cao Tử có thể ăn sung mặc sướng. một đời vô lo vô nghĩ như thế không tốt sao?

Thập Nhất cảm thấy nếu không phải nam chính này đang diễn thì hắn ta... cũng ngốc không kém em trai mình.

Cô ngồi xuống lại vị trí của mình nói với Lâm Hinh:

"Cô không cản anh ta sao?"

Lâm Hinh nắm chặt bàn tay của người yêu:

"Tôi sẽ không cản điều anh ấy muốn làm."

Thập Nhất tiếp tục bị phát cơm chó, lại còn là do mình tự tìm.

"Cho tôi tờ chi phiếu trống."

Thập Nhất cầm cây bút trên bàn viết xuống một dãy số rồi đưa tờ chi phiếu lại cho nam chính:

"Đây là giá cho mỗi lần gặp mặt."

Cô gái nói rồi đứng dậy quay người rời đi, Cao Thị này cô lấy làm gì chứ, cô còn phải đi làm ảnh hậu nữa.

Thập Nhất đi ra đường lớn, cô không bắt taxi mà đến chỗ ngồi đợi xe buýt, cô lặng lẽ ngồi nhìn dòng xe tấp nập phía trước, lại nhìn lên bầu trời xanh ngắt.

Thế giới lúc nào cũng nhiều người ngốc như vậy sao?

Từ hôm ấy Cao Tử sẽ thường xuyên xuất hiện ở nhà Thập Nhất vào những ngày nghỉ của cô. Càng ngày cô càng thấy mình giống như bảo mẫu của Cao Tử, đến vệ sĩ nam chính cũng không thèm cử đến nữa, hoàn toàn tin tưởng cô.

Nghe bác sĩ nói thì tình hình của cậu ta rất tốt, nhưng không phải Cao Tử vẫn chỉ như đứa trẻ to xác sao? Cô không thấy mình có thể chữa bệnh cho cậu ta chút nào.

Hôm nay trong lúc cô và Cao Tử ở nhà thì Lục Sinh lại bất thình lình đến mà không báo trước, lúc nhìn thấy chàng trai bên cạnh Thập Nhất, hắn ta lập tức trợn tròn mắt:

"Nhi Muội, cậu lại dám ngoại tình sau lưng tôi?"

Thập Nhất: Hay rồi, hai phiền phức tụ tập một chỗ luôn rồi.

Lục Sinh khoanh tay nhìn Cao Tử đang ngồi ở đối diện, nhìn thấy đẹp trai hơn hắn là không ưa rồi.

"Nghiên Nhi, lần này mà cậu không giải thích rõ ràng là tôi nghỉ chơi với cậu."

"Vậy nghỉ chơi đi." Giải thích quá dài dòng.

Lục Sinh nghe vậy lập tức giãy đành đạch:

"Câu lại dám vì tên mặt trắng này mà bỏ rơi tôi???"

Là hắn tự nói cơ mà, còn có giọng điệu như bị phụ bạc đó là cái quỷ gì?

"Cậu ta người thân của ông chủ, có hơi chậm phát triển một chút nhưng bởi vì đặc biệt thích tôi nên thỉnh thoảng sẽ gặp mặt."

Thập Nhất giải thích một cách ngắn gọn nhất có thể.

"Chậm phát triển?"

"Ừm."

Lục Sinh không tin lắm, hất cằm hỏi Cao Tử:

"Này, cậu tên gì?"

Cao Tử nhìn chằm chằm Lục Sinh nhưng lại không hề có ý trả lời.

Thái độ của Lục Sinh làm Thập Nhất liên tưởng đến cảnh vợ lớn đang bắt nạt vợ nhỏ.

Ầy... Sao cô lại có suy nghĩ kinh khủng này chứ?

Cao Tử đối diện với thái độ hung hăng của người đối diện liền nắm lấy góc áo của Thập Nhất, nhìn gương mặt vô cùng tội nghiệp.

"Cậu ta không nói chuyện với người lạ đâu."

Thập Nhất nói rồi mở hoạt hình trên tivi lên cho Cao Tử xem, bây giờ thì Lục Sinh tin cậu ta bị ngốc thật rồi.

Nhưng mà dù sao bề ngoài cậu ta trưởng thành như vậy, trai đơn gái chiếc trong phòng không phải quá nguy hiểm sao?

Cho nên Lục Sinh nhất quyết không chịu về, còn Thập Nhất cũng mặc kệ hắn đi vào phòng bếp nấu đồ ăn.

Bên ngoài phòng khách chỉ còn lại Lục Sinh và Cao Tử, thấy cậu ta chuyên tâm xem phim như vậy thì Lục Sinh cũng cầm điện thoại lướt, nhưng mà một lúc sau gói bim bim đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Cao Tử mấp máy môi một chữ:

"Bóc."

"Sao tôi phải bóc? Không bóc."

Lục Sinh từ chối giúp đỡ, Cao Tử bĩu môi rồi chạy đi đến chỗ có Thập Nhất đưa bịch bim bim cho cô, còn mách là:

"Người đó không bóc cho Cao Tử. Xấu."

"Đến giờ ăn cơm rồi, không được ăn bim bim nữa."

Vậy là cậu ta lại ngoan ngoãn đi cất gói bim bim, ngồi xuống sofa xem hoạt hình.

Lục Sinh cảm thấy tên này chỉ muốn mách tội hắn không bóc bim bim cho cậu ta mà thôi. Rõ ràng lúc nãy cậu ta dùng thái độ ra lệnh với hắn như vậy thì có quỷ mới chịu bóc cho.

Cậu ta có ngốc thật không vậy?

Sau khi dùng bữa tối xong Lục Sinh phải đi rửa bát còn tên ngốc đó lại được nằm phơi bụng ăn trái cây.

"Nhi muội, cậu định để hắn ở đây đến tối luôn đấy à?"

"Chút nữa sẽ có người đến đón, mà cậu ta cũng không làm phiền gì tôi."

Nếu cô đưa sách thì Cao Tử sẽ đọc, đưa vở sẽ tập viết còn không thì ngồi xem phim, hoàn toàn không có hành vi bám dính lấy cô.

Lục Sinh còn có show diễn nên không thể ở đây thêm nữa, điện thoại của hắn đã réo nãy giờ rồi nên hắn chỉ có thể dặn dò thật kỹ cô bạn của mình rồi rời đi.

Thập Nhất ngồi đọc kịch bản mà mình mới nhận được, còn Cao Tử ngồi bên cạnh tập viết những nét chữ nắn nót. Thời gian cứ như vậy trôi qua một buổi chiều, khi cô đã đọc hết cuốn kịch bản, nhìn sang bên cạnh lại thấy tên ngốc Cao Tử đang ngủ gục trên bàn rồi.

Cô đi vào phòng lấy một chiếc chăn rồi đắp lên người cậu ta, không thể để nam chính ăn vạ cô làm em trai hắn bị bệnh được.

Nhưng hôm nay đến tận tối cũng không thấy có người đến đón Cao Tử. Thập Nhất gọi điện cho nam chính mới biết được ông nội hắn mất rồi, trong lúc lu bu hắn đã quên cử người đi đón em trai.

Trong thời gian chờ vệ sĩ đến, Thập Nhất đi nấu bữa tối, Cao Tử ngồi trên bàn ăn ở phòng bếp dùng đôi mắt to tròn nhìn cô gái nấu ăn.

"Nghiên Nhi sau này có dạy cho Cao Tử nấu ăn không?"

"Không."

Thập Nhất đang cắt rau lên tiếng trả lời, cậu ta ngốc như vậy ai hơi đâu mà đi dạy chứ.

"Nhưng mà Cao Tử muốn nấu cho Nghiên Nhi ăn mà?"

Hương thơm từ nồi canh trên bếp gas làm bụng Cao Tử sôi sùng sục, cậu lấy tay chỉ vào bụng mình:

"Nó kêu."

Cậu ta là đang muốn giục cô nấu ăn nhanh lên có phải hay không?

Cao Tử nhìn một bàn đồ ăn nhưng lại không có thịt mà chỉ có cá thì gương mặt liền xụ xuống.

"Cậu mãi không thông minh lên được chính là vì không chịu ăn cá đấy."

"Cao Tử không ăn được mà."

Thập Nhất nói rồi gắp một miếng cá đặt vào bát hắn, cô đặc biệt chọn loại cá ít xương. Tên ngốc này không thích ăn cá đơn giản là vì lười gỡ xương nhỏ.

Nhị thiếu gia Cao Tử trước giờ ở nhà luôn được phục vụ tận răng nhưng bây giờ đang phải tự mình gỡ xương còn tôm thì hắn quyết định ăn luôn vỏ.

Nhưng mà hắn còn ăn chưa được mấy phút liền ú ớ đưa tay chỉ vào miệng việc mình bị mắc xương rồi. Cái cảnh này quen thuộc đến nỗi Thập Nhất cảm thấy hắn đang giở trò. Ba lần cho hắn ăn cá thì bốn lần bị mắc xương rồi. Xương cá có thù với hắn sao?

Thập Nhất cũng không có cách nào khác là lấy một miếng cơm thật lớn để hắn nuốt. Sau khi cái xương trôi đi rồi Cao Tử mới bày ra gương mặt ủy khuất cho cô xem.

Sức miễn dịch đối với gương mặt đáng thương này của Thập Nhất đã lên level max rồi, cho nên hắn vẫn phải ăn cá, chỉ có điều Thập Nhất đã cố chọn miếng hầu như không có xương cho hắn.

Bởi vì cảm thấy mình hôm nay đặc biệt tiếp đãi hắn quá chu đáo rồi cho nên Thập Nhất quyết định để Cao Tử rửa bát. Dù sao cậu ta cũng không thể ăn không ngồi rồi mãi được.

Vì vậy một video hình ảnh người rửa bát được Thập Nhất đưa đến trước mặt cho Cao Tử xem.

"Nhìn kỹ chưa? Bây giờ thực hiện lại đi."

Cao Tử ngoan ngoãn đi đến bồn rửa cầm miếng rửa chén, lại bắt chước động tác lấy nước rửa chén.

"Ngừng, chừng đấy là đủ rồi."

Cậu ta cầm một cái bát lên, bắt chước động tác của người trong hình nhưng mà còn chưa được mấy giây cái bát đã rơi xuống, chỉ có điều không có tiếng vỡ nào vang lên, Thập Nhất ở bên cạnh đã nhanh tay chụp lấy nó.

Hai người ăn uống vốn dĩ chén đũa cũng không nhiều nhưng mà cô đã phải chụp lại mười mấy lần rồi. Tay của hắn làm bằng lụa à, sao cứ động chút lại tuột tay như vậy chứ?

Cuối cùng thì buổi học rửa chén đầu tiên cũng hết thúc trong mấy chục phút. Mặc dù hắn rửa quá lâu, và cô còn phải đứng bên cạnh canh như canh tù nữa. Nhưng Thập Nhất vẫn dùng gương mặt nghiêm túc của mình khen hắn một câu:

"Tốt lắm, về nhà nhớ luyện tập thêm. Sau này việc rửa chén sẽ giao cho cậu."

Thập Nhất không biết vì một câu này của cô mà Cao gia từ hôm đấy đã vỡ không biết bao nhiêu bộ chén bát.

---

Bộ phim Tuyệt Mật có Thập Nhất đóng vai nữ hai lên sóng, nó xoay quanh về tình yêu của một cảnh sát nhiệt huyết và nữ gián điệp do cảnh sát cài vào tổ chức ngầm để tìm kiếm bằng chứng tội phạm. Thập Nhất trong vai sát thủ của tổ chức ngầm có mối quan hệ thân thiết với nữ chính. Cô hết lòng giúp đỡ nữ chính, đem lòng yêu nam chính rồi cuối cùng hi sinh thân mình để bảo vệ họ.

Diễn xuất của Thập Nhất được mọi người đánh giá rất cao, bởi vì vai diễn này không chỉ đơn giản là những cảnh hành động nữa mà cô còn phải diễn tả rất nhiều cảm xúc, thứ khó khăn nhất chính là tình cảm đơn phương dành cho nam chính.

Nhờ bộ phim này Thập Nhất lãnh được giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất trong liên hoan phim năm nay. Vai nữ chính của Lâm Hinh cũng giúp cô giành được giải thưởng lớn, đưa tên tuổi lên hàng sao hạng A.

Sau đó Thập Nhất lại tiếp tục thử sức một vai phụ ở bộ phim tiếp theo, chỉ có điều bộ phim này ở một tầm cao khác - phim Hollywood. Lúc Thập Nhất đi casting cô cũng không quá kỳ vọng nhưng mà cô lại trúng rồi.

"Nghiên Nhi à, cậu sắp tới sẽ còn nổi hơn nhiều diễn viên đóng vai chính ở trong nước đấy." Lục Sinh biết được tin này vô cùng hào hứng.

Thập Nhất không phải không có lời mời đóng vai chính nhưng cô vẫn không tìm được kịch bản nào thật xuất sắc.

"Bài hát mới của cậu cũng phải hoàn thành khi tôi về đấy."

Bài hát mới mà Lục Sinh đang sáng tác có nội dung về những xiềng xích của xã hội áp đặt lên một con người. Đây chính là bước thứ hai trong kế hoạch nấu fan.

"Cậu nói liệu tôi có thành công không?"

Mặc dù MV Yêu Đơn Phương về nội dung đồng tính nữ trước đó Lục Sinh đã rất thành công nhưng mà hắn nhìn thấy những bình luận chê bai về cặp đôi yêu đương giữa hai người nữ trong MV.

"Lục Sinh?"

Lục Sinh ngẩng đầu lên nhìn cô.

"Trở về sẽ nghe bài hát mới của cậu."

"Được."

Chàng trai nở một nụ cười với cô.

Phải rồi, hắn vẫn còn vô số người mong chờ tác phẩm mới của hắn cơ mà.

Vì bộ phim này Thập Nhất sẽ phải bay sang nước ngoài quay nên thời gian tới cô chắc chắn không gặp Cao Tử được, vì vậy trước khi đi cô thu xếp gặp cậu ta một lần.

Trong tay Thập Nhất là món nho yêu thích của mình. Hai người cùng nhau xem một bộ phim hoạt hình gọi là "One Piece".

Từ lần đầu gặp đến bây giờ chắc cũng gần hai năm rồi nhỉ? Nhưng cậu ta lúc nào cũng rạng rỡ tươi sáng như vậy.

"Cao Tử, sắp tới tôi sẽ đi đóng phim ở xa, cậu ở nhà ngoan ngoãn học tập và nghe lời anh trai."

"Cao Tử không đi cùng được sao?"

"Không được."

Cao Tử tròn mắt nghĩ nghĩ một chút rồi ngoan ngoãn gật đầu:

"Vậy Cao Tử chờ Nghiên Nhi về."

Câu nói của cậu làm động tác tay Thập Nhất hơi ngừng lại.

Cùng lúc ấy một cái đầu khác hướng tới ngậm lấy quả nho trên tay cô, đầu ngón tay của cô có cảm giác chạm vào thứ gì đó ướt át.

Cao Tử ngây thơ còn đang phồng má nhai quả nho thì đột nhiên bị cô gái đè xuống sofa đánh một trận.

Thập Nhất sau khi rửa tay sạch sẽ mới bước ra đứng trước mặt Cao Tử đang ấm ức quỳ gối giơ tay lên cao,

Cậu đang dùng gương mặt đáng thương nhìn lên cô gái, mặc dù mới bị đánh nhưng cậu lại không tỏ ra sợ hãi Thập Nhất chút nào.

"Nói xem ai bày cậu làm trò đó?"

"Anh trai cũng làm."

Cao Tử dùng giọng nói nhỏ nhỏ tội nghiệp lên tiếng.

Thập Nhất hình như hiểu ra rồi, là cậu ta nhìn thấy nam chính chơi trò mờ ám với nữ chính nên mới bắt chước học theo.

"Sau này anh trai cậu làm gì cũng không được học theo. Biết chưa hả?"

Trước mặt con nít mà tên đó lại làm cái trò con bò gì vậy chứ!

...

Trong bộ phim này Thập Nhất gặp được những diễn viên hàng thật giá thật của Hollywood cô mới nhận ra so với bọn họ thì cô còn kém lắm. Nhưng mà trong những cảnh hành động thì cô hoàn toàn ghi điểm trong mắt họ.

Nhân vật của cô đóng trong bộ phim này là một siêu trộm, chủ yếu đều là cảnh hành động cho nên cô đã hoàn thành nó một cách tốt đẹp.

Sau khi hoàn thành, Thập Nhất trở về nước liền nhận được một đề nghị cho vai nữ chính từ đạo diễn Ngô Hải. Cô đọc kịch bản ông ta gửi xong thì hoàn toàn đồng ý, bạn diễn của cô còn là ảnh đế Vinh Ca.

Cô về nước hơn một tháng rồi nhưng bởi vì bận rộn vẫn chưa có thời gian gặp ai đó được nên khi có một ngày nghỉ cô đã gọi điện cho Cao Lãng.

Cao Tử sau đó đã xuất hiện với một cuốn sách trên tay, bây giờ cậu ta đang bắt đầu học đọc chữ.

"Nghiên Nhi, quà của Cao Tử đâu?"

Lúc này Thập Nhất mới nhớ ra hình như cô đã đồng ý sẽ mua quà cho hắn. Nếu bây giờ cô nói không có thì có bị ăn vạ không?

Chắc chắn là có rồi!

Cô cố gắng nhìn quanh ngôi nhà tìm kiếm, ánh mắt cô dừng lại ở một chiếc móc khóa.

"Gọi chị đi."

Cao Tử ánh mắt lấp lánh mong đợi ngoan ngoãn gọi chị:

"Chị Nghiên Nhi."

Một chiếc móc chìa khóa hình con gấu trúc được đặt lên tay cậu ta. .

||||| Truyện đề cử: |||||

"Cảm ơn Nghiên Nhi."

Thập Nhất nhìn gương mặt vui vẻ của cậu ta đột nhiên lại hơi thấy chột dạ.

Cho đến khi về nhà Cao Tử lập tức đem móc khóa con gấu đi khoe khắp nơi, Lâm Hinh ngoài mặt thì khen ngợi hết lời nhưng sau lưng lại âm thầm nói với Cao Lãng:

"Sao em cứ thấy nó giống như đồ bán ngoài lề đường trong nước vậy nhỉ?"

"Chắc là bên Mỹ cũng có bán?"

Từ sau đó trên người Cao Tử luôn xuất hiện hai thứ: một là dây buộc tóc cherry, hai là móc khóa con gấu trúc.

Còn chủ nhân của món quà dởm lại đang bận bù đầu với dự án phim mới mà cô lần đầu đóng vai nữ chính.

Bộ phim Cứu Rỗi của Ngô Hải lần này vẫn có rất nhiều cảnh đánh nhau nhưng Thập Nhất không phải là người đánh nữa mà cô sẽ phải chịu đựng những trận đánh đó.

Nữ chính mà Thập Nhất đảm nhận có tên là Miêu Thủy, bối cảnh xảy ra ở những năm đất nước còn chiến tranh, người dân phải chịu sự đô hộ của đế quốc nhật tàn bạo. Những cô gái trẻ xinh đẹp bị bắt trở thành công cụ tình dục cho quân lính nhật.

Và Miêu Thủy là một trong số ấy, cô từ sợ hãi, đau đớn, căm hận rồi đến chết lặng, vô cảm với mọi thứ xung quanh. Cô gái dường như đã tuyệt vọng đối với thứ gọi là tự do, hòa bình.

Vai diễn này là thử thách khó nhất đối với Thập Nhất từ trước đến nay, cô cảm thấy Ngô Hải đã đánh một ván cược lớn khi dám chọn cô vào vai nữ chính.

Nhưng Ngô Hải lại cười và nói rằng chỉ có cô mới đóng vai diễn này một cách hoàn hảo nhất.

"Cô có thể không nhận ra nhưng việc bộc lộ cảm xúc đau đớn, tức giận qua ánh mắt cô làm rất giỏi đấy."

Đây là điều quan trọng nhất của vai diễn này, cho dù gương mặt Miêu Thủy có vô hồn đến thế nào thì ánh mắt vẫn phải tràn đầy cảm xúc căm hận.

"Tôi nghĩ là do trong con người cô còn đọng lại quá nhiều cảm xúc tiêu cực."

Ánh mắt Ngô Hải nhìn vào cô gái trước mặt, mặc dù vẫn là biểu cảm điềm tĩnh nhưng ông ta biết lòng cô đang xao động.

Làm một đạo diễn giỏi cần phải nắm bắt được cảm xúc của người khác một cách tốt nhất, danh tiếng của ông cũng không phải là tự dưng mà có.

"Phần đầu tôi đoán là cô sẽ dễ dàng vượt qua thôi. Nhưng mà nửa sau bộ phim sẽ là thử thách của cô. Bộ phim thành hay bại là ở chỗ này."

Đó là giai đoạn mà nam chính xuất hiện, nam chính là một gián điệp hai mang có ý nghĩa vô cùng to lớn trong việc đất nước hòa bình sau này.

Miêu Thủy được nam chính cứu vớt, nhưng trong mắt cô thì hắn cũng chẳng khác nào những quân lính nhật kia. Tình cảm của nam nữ chính trong phim diễn biến vô cùng chậm cho đến khi đất nước hòa bình, quân nhật bị đánh đuổi.

Mong ước tưởng chừng như vô vọng của Miêu Thủy, của những nạn nhân khác giống như cô đã thành hiện thực. Nhưng một người từng là công cụ tình dục, chịu tra tấn về cả thể xác và tinh thần sẽ không dễ hòa nhập lại cuộc sống. Sau đó là cả một quá trình để Miêu Thủy lấy lại sự tự tin chữa lành những vết thương trong quá khứ.

Bộ phim này Thập Nhất quay trong ba tháng, cô hy vọng sự thể hiện của mình đủ tốt để không khiến Ngô Hải có tác phẩm thất bại đầu tiên.

Vào buổi quay cuối cùng Lục Sinh đã đến đón cô với một bó hoa hồng trên tay.

Tên này lại bày trò nữa rồi.

MV Cấm mới ra của Lục Sinh đã giúp hắn đoạt được giải World Music Award dành cho nghệ sĩ có album bán chạy nhất và bây giờ hình như hắn vừa mới trở về từ lễ trao giải Grammy.

"Nghiên Nhi, cảm ơn cậu."

Thập Nhất nhận lấy bó hoa đỏ chói mắt của hắn.

"Nghĩ ngơi đi, trước khi tôi tiếp tục giao việc cho cậu."

"Được. Vậy chúng ta đi ăn nhé?"

"Cho tôi tham gia với được không?"

Một giọng nói khác xen vào cuộc nói chuyện của hai người, là ảnh đế Vinh Ca, anh ta mỉm cười thân thiện giống như đang thật sự chờ đợi câu trả lời chứ không phải chỉ là câu hỏi khách sáo.

Ảnh đế người ta đã lên tiếng thì bọn họ cũng không thể từ chối, dù sao Vinh Ca cũng giúp đỡ Thập Nhất rất nhiều trong suốt thời gian quay phim.

Vì vậy ba người đã đi đến một nhà hàng cao cấp, nhìn thấy hành động bóc tôm của Vinh Ca dành cho Thập Nhất ánh mắt Lục Sinh lóe sáng.

Đột nhiên Vinh Ca lại hỏi về mối quan hệ của Lục Sinh và Thập Nhất:

"Hai người chắc phải quen nhau lâu lắm rồi nhỉ?"

"Đúng vậy, chúng tôi là bạn bè từ hồi cởi truồng tắm mưa đấy."

Lục Sinh cũng không giấu giếm, hí hửng khoe nhưng lại bị Thập Nhất chọc ngoáy một câu:

"Chỉ có cậu cởi truồng thôi."

Cho đến khi Vinh Ca đi vào nhà vệ sinh, trên bàn ăn chỉ còn lại Lục Sinh và Thập Nhất thì hắn ta mới nói nhỏ với cô:

"Này, sẽ không phải là anh ta có tình ý gì với cậu rồi chứ?"

Rốt cuộc thì từ đâu mà tên Lục Sinh này lại có ý nghĩ lạ lùng như vậy chứ?

"Cậu không thấy anh ta rất ga lăng với cậu sao? Hai người đóng phim chung lâu như vậy, cậu lại xinh đẹp như thế chắc chắn là anh ta phải chết mê cậu rồi."

Hắn ta có biết Vinh Ca đã đóng bao nhiêu bộ phim rồi không? Nếu anh ta cứ đóng chung với ai là có tình cảm thì có mà một dải ngân hà đấy.

"Đừng có nói linh tinh nữa. Ăn của cậu đi."

"Thật mà, cậu phải tin tôi, anh ta nhất định có tình ý rồi. Cậu phải cẩn thận đấy. Tôi còn chưa thoát FA, cậu không được bỏ rơi tôi đâu đấy."

Lục Sinh cầm cánh tay Nghiên Nhi lắc lắc, hắn sợ cô có người yêu liền sẽ bỏ bê hắn, bây giờ chưa có mà cô bạn này đã làm lơ hắn rất nhiều lần rồi. Cho nên lúc nãy trước mặt Vinh Ca hắn còn cố ý thân mật hơn bình thường với cô.

Thập Nhất gắp con tôm đã bóc kia bỏ vào bát Lục Sinh:

"Anh ta đúng là có tình ý, nhưng mà không phải với tôi, còn có... cậu cũng cẩn thận một chút."

-------

Bộ phim điện ảnh Hollywood Thập Nhất đóng bắt đầu đến thời gian chiếu rạp, cô lập tức lên hot search nhờ một vai phụ nhỏ, những cảnh hành động của cô hoàn toàn không có chỗ chê, vì là phim Hollywood nên báo chí bắt đầu tung hô cô lên trời và cũng thu hút được một đống fan.

Đến đầu năm sau bộ phim Cứu Rỗi của Ngô Hải cũng lên sóng, diễn xuất của cô nhận được mưa lời khen từ khán giả và cả những chuyên gia chuyên môn. Bộ phim đạt rating cao ngất ngưởng 44%, tên tuổi của Thập Nhất lập tức tăng vọt lên dàn sao hạng A.

Buổi liên hoan phim năm nay cô lọt vào danh sách đề cử ảnh hậu cùng với nữ chính Lâm Hinh. Nhưng người đạt danh hiệu ảnh hậu lại là Hạ Vân còn Thập Nhất lấy về giải thưởng nữ diễn viên được yêu thích nhất.

Văn Tề còn chưa kịp an ủi Thập Nhất thì cô đã an ủi ngược lại anh ta:

"Đừng buồn, tác phẩm sau tôi sẽ lấy được ảnh hậu."

Văn Tề chỉ biết há miệng ngạc nhiên về độ tự tin của nghệ sỹ mình. Ảnh hậu đó, không phải cứ nói là được đâu.

Sau đó Thập Nhất nhận được rất nhiều kịch bản và lời mời đóng phim nhưng cô vẫn chưa đồng ý một lời đề nghị nào. Câu nói giành vị trí ảnh hậu bằng bộ phim tiếp theo không phải nói giỡn mà là nghiêm túc, cho nên cô sẽ chỉ chọn kịch bản giúp cô làm được điều này.

Trước lúc đó thì cô muốn có một khoảng thời gian nghỉ ngơi thật dài, Công việc chính là ăn và ngủ, thỉnh thoảng tiếp hai vị khách quen thuộc Cao Tử và Lâm Hinh.

Nữ chính này đặc biệt rất hay đến nhà cô cùng với cậu ngốc kia.

Thập Nhất ngủ ở trong phòng mặc kệ hai người bên ngoài đang ồn ào gì đấy, nhưng mà càng ngày thì tiếng ồn lại càng lớn khiến cho Thập Nhất không thể ngủ.

Cô chỉ có thể ngồi dậy bước ra ngoài, vừa ra đã nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn rau củ vương vãi khắp nơi và hai con người ở giữa đang cãi lộn.

Nhà của cô, đồ ăn của cô, hai người đó...

"Điên hết rồi phải không?"

Giọng nói lạnh lẽo vang lên làm cuộc khẩu chiến giữa Lâm Hinh và Cao Tử lập tức ngừng lại, Cao Tử còn đang hung hăng nhìn thấy cô nhanh chóng cụp đuôi.

"Dọn.hết.cho.tôi."

Thập Nhất vừa dứt lời thì hai con người kia cũng nhanh chóng cúi người đi nhặt mấy thứ đồ ăn ném vương vãi trên nền nhà.

Cao Lãng ở công ty đang họp nhận được một cuộc điện thoại với một câu duy nhất rồi cúp máy:

"Đến đón người của anh đi. Ngay.lập.tức."

Lúc nam chính chạy đến đã nhìn thấy vợ tương lai và em trai của mình đang quỳ gối giơ tay như học sinh bị phạt.

"Hai người lại làm cái gì rồi?"

Không biết tại sao mà Lâm Hinh và Cao Tử ngày càng không hợp nhau, nói chính xác thì chính là hay hoạnh họe nhau.

Cao Tử nghe anh trai hỏi thì lập tức mách tội Lâm Hinh:

"Chị ấy... khoe cùng Nghiên Nhi đi quay phim."

"Không phải, là do cậu ấy cứ nói chuyện Nghiên Nhi nấu ăn cho cậu ấy ngon như thế nào trước."

"Chị nói trước."

"Cậu trước."

"Lâm Hinh Cao Tử, cả hai người đấy, có thôi đi không?"

Cao Lãng đau đầu cắt đứt cuộc tranh cãi vô nghĩa này. Hai người này có thể ấu trĩ như thế nào mới cãi nhau về chuyện vớ vẩn như vậy chứ?

Cao Tử thì không nói nhưng mà Lâm Hinh lại cũng... trẻ con như vậy nữa.

Nam chính chỉ có thể xách cổ hai con người này lôi về, nhưng trước khi đi Cao Tử vẫn cố rướn đầu hỏi Thập Nhất:

"Nghiên Nhi thích Cao Tử hơn?"

"Không phải, Nghiên Nhi thích Lâm Hinh hơn đúng không?"

Dưới hai đôi mắt lấp lánh ấy Thập Nhất bình tĩnh nói ra câu trả lời:

"Tôi không thích... cả hai người."

Rầm...

Cánh cửa nhà đóng lại, trả lại không gian yên tĩnh cho Thập Nhất, cô âm thầm thở phào rồi trở về chiếc giường của mình, thật phiền phức!

Thập Nhất ngủ đến tận chiều mới thức dậy, cô trang bị khẩu trang và mũ để ra ngoài đi siêu thị nhưng vừa mở cửa đã nhìn thấy một đống đang ngồi trước mặt.

"Cao Tử?"

Sao cậu ta vẫn còn ở đây?

Cao Tử thấy cô liền đứng dậy nhưng bởi vì ngồi lâu, chân có hơi tê nên loạng choạng suýt ngã.

"Anh trai để cậu ở lại đây sao?"

Không giống tính cách của người cuồng em trai như nam chính chút nào.

"Hì... Nghiên Nhi đi đâu?"

Và thế là Cao Tử theo chân Thập Nhất đi đến siêu thị, cậu ta lấy rất nhiều đồ ăn vặt bỏ vào xe hàng còn Thập Nhất chỉ chọn mua thực phẩm tươi sống và hoa quả. Thức ăn nhanh không tốt cho sức khỏe nên cô rất ít khi động đến.

Thập Nhất nghĩ là mình đã che chắn đủ kĩ rồi, vậy mà cô vẫn cảm nhận được một vài ánh mắt đang nhìn tới, cô không còn cách nào khác chỉ đành kết thúc buổi đi mua đồ sớm hơn dự kiến.

Sáng hôm sau thì tin tức diễn viên Nghiên Nhi hẹn hò bên trai lạ đã xuất hiện trên các trang mạng, dù đội mũ thì gương mặt Cao Tử vẫn được chụp thấy rất rõ ràng.

Mặc dù sau đó Cao Lãng đã nhanh chóng mua hot search khác đưa lên nhưng mà fan của cô vẫn đang bàn tán rất ồn ào.

Bọn họ chỉ biết rằng chàng trai đó không nằm trong giới showbiz, bởi vì gương mặt đẹp trai đó nếu làm nghệ sĩ thì chắc chắn phải có người biết.

Đám fan couple đang nháo nhào về việc chuẩn bị chìm thuyền:

Táo nhỏ: Sinh ca quả nhiên lại chuẩn bị thất tình.

Tiên nữ của tôi: Tin đồn yêu đương của showbiz là kém chất lượng nhất. Hãy tin tôi, mọi người phải vững tay chèo.

Soái tỷ mặt đơ: Tin đồn lần này bị dập tắt quá nhanh đi, mọi người không thấy có mùi bí mật ở đây sao?

Người tình thật sự của Nghiên Nhi: Anh chàng này rồi cũng chìm vào quên lãng như Lục Sinh và Lâm Hinh thôi. Vinh Ca mới là chân ái. Chờ đợi anh chị rắc cẩu lương trong phim mới.

Đúng là chỉ có fan mới tin tưởng vào couple giữa cô và Vinh Ca, bọn họ đến bạn bè còn không phải nữa là.

Thập Nhất tắt điện thoại đi, nghe Văn Tề tra hỏi về chàng trai ở trong bức ảnh, bởi vì anh ta hoàn toàn không biết về Cao Tử.

"Là một người bạn cũ của tôi thôi."

"Vậy sao? Anh ta làm nghề gì? Có muốn tham gia showbiz không?"

Văn Tề chuyên đi đào người đã bị gương mặt của Cao Tử thu hút, nếu anh ta biết sự thật cậu ta chỉ là tên ngốc thì có dám nhận không?

Tin tức hẹn hò của Thập Nhất cũng như những scandal khác, tự đến rồi tự đi. Đám phóng viên muốn tìm một chút thông tin về chàng trai nọ cũng không được.

Cho đến ba tháng sau Thập Nhất rốt cuộc cũng chọn được một kịch bản ưng ý "Ranh giới sinh tử". Là một bộ phim điện ảnh, cô vào vai một cô gái cố gắng sinh tồn cùng với em gái của mình khi thế giới đột nhiên nổi lên dịch bệnh kì lạ gọi là zombie.

Xuyên suốt bộ phim là cuộc chiến hỗn loạn giữa con người với zombie, và những tình tiết tàn bạo khi con người đứng trước sống chết người ta có thể ích kỷ hy sinh tính mạng người khác.

Sau ba tuần công chiếu bộ phim "Ranh giới sinh tử" đã đạt doanh thu phòng vé trên 10 triệu USD, trở thành tác phẩm điện ảnh ăn khách nhất. Mà lời nói sẽ đạt vị trí ảnh hậu năm sau của Thập Nhất khi đó cũng trở thành hiện thực.

Sau ba năm phấn đấu rốt cuộc Thập Nhất cũng cầm trong tay chiếc cúp ảnh hậu. Người khác khi lên nhận cúp thường sẽ xúc động phát biểu cảm ơn rất nhiều người. Nhưng lúc đó, cô gái xinh đẹp diện chiếc váy đen lấp lánh, đứng trước hàng trăm diễn viên và truyền hình trực tiếp đã nói một câu như thế này, bằng gương mặt nghiêm túc của mình:

"Tôi cảm ơn bản thân mình vì đã cố gắng đến tận bây giờ."

Nhận được danh hiệu ảnh hậu Thập Nhất từ "tiên nữ mặt đơ" nay đã trở thành "ảnh hậu mặt đơ." Và vị tân ảnh hậu này còn đột nhiên mất tích khỏi màn ảnh nhỏ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top