Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#GĂH: Gắng cày chút đỉnh để mấy ngày nữa dành sức ôn thi cuối kì. Sợ rớt môn chuyên ngành thí mẹ =))

Lộ Thiên Tinh cho rằng đối phương vẫn chưa từ bỏ Ân Lương Thần, bèn cảnh báo trước: "Ân Lương Thần có năng lực, đứng đầu có lẽ khó, nhưng top 3 thì chắc chắn không thành vấn đề."

Ánh mắt Phàn Vân Cảnh khẽ động, hình như là nhớ ra gì đó nhưng vẫn bình thản nói: "Khó đứng đầu sao? Không ai đọ được tài sáng tác của cậu ta mà nhỉ?"

"Khả năng sáng tác thì rất tốt..." Nhưng vẫn không tốt bằng hào quang nữ chính bạn ạ. Lộ Thiên Tinh nuốt ngược lại vế sau, suy tư: "Cuộc đời vô thường, ai mà biết được thực lực đối thủ."

Phàn Vân Cảnh đè nén cảm xúc trong lòng, bình tĩnh nói: "Tôi nghĩ cậu ta rất tài giỏi, chắc chắn sẽ trở thành quán quân."

Lộ Thiên Tinh chắc như đinh đóng cột: "Không đâu."

Dù vì cậu mà cốt truyện hoàn toàn thay đôi, nhưng các nút thắt quan trọng thì không thể thay đổi. Chỉ cần hào quang nữ chính vẫn còn đó thì Thường Nhã vẫn sẽ không thất bại, vị trí quán quân vẫn sẽ là của cô ta.

Phàn Vân Cảnh không đồng tình: "Xác suất chiến thắng của Ân Lương Thần rất lớn. Trên cương vị giám khảo thị trường*, nếu có phần bỏ phiếu thì nhất định tôi sẽ bỏ cho cậu ta."

#GĂH: tui đã tìm được sự giúp đỡ, theo bạn ấy thì giám khảo này sẽ đánh giá xem thí sinh có phù hợp với thị hiếu của thị trường và có phát triển được hay không.

Lộ Thiên Tinh vắt óc tìm lý do: "Quan điểm anh khác bởi anh đang nhìn từ góc độ thị thường là tìm kiếm tài năng. Nhưng các giám khảo khác lại đánh giá hôm đó cậu ấy phát huy như thế nào chứ không phải giá trị cậu ấy ra sao."

Phàn Vân Cảnh nhíu mày: "Cậu cho rằng cậu ta sẽ phát huy không tốt sao?"

Lộ Thiên Tinh tỉnh bơ: "Con mèo của Schrödinger, lúc chưa mở cái rương ra thì chẳng ai biết có gì."

Phàn Vân Cảnh đột nhiên nói: "Vậy hay là chúng ta cũng hẹn thử?"

"Hả?" Lộ Thiên Tinh không phản ứng kịp: "Ý anh là sao?"

Phàn Vân Cảnh nói: "Tôi cảm thấy Ân Lương Thần chắc chắn sẽ đoạt cúp, thầy Lộ thì cho rằng không nhất thiết là vậy, vậy thì chúng ta cược xem ai thua ai thắng, người thua phải làm theo một yêu cầu của người thắng, thế nào?"

"Không." Với tiền đề biết trước mình sẽ thắng chắc, Lộ Thiên Tinh không thèm đặt cược.

Ý cười lướt qua ánh mắt Phàn Vân Cảnh, cố ý hỏi vặn: "Vừa nãy thầy Lộ mới thề son thề sắt thế mà sao giờ lại chần chừ rồi? Hay là để khiến tôi không quan tâm đến Ân Lương Thần nữa nên mới cố tình hạ thấp trình độ cậu ta?"

"Trình độ cậu ta thì cần gì tôi hạ thấp." Lộ Thiên Tinh bịch nước đang nhỏ từng giọt, hờ hững nói: "Tôi chỉ không muốn thắng anh thôi, anh tội gì phải hứa hẹn với tôi."

Cậu càng nói, ý cười của Phàn Vân Cảnh lại càng sâu: "Tôi còn tưởng thầy Lộ không dám đấy."

Lộ Thiên Tinh ha hả: "Trò thao túng tâm lý không ăn thua với tôi đâu."

"Thầy Lộ sợ thua sẽ bị tôi ép gia nhập tập đoàn Phàn thị hả?" Phàn Vân Cảnh cân nhắc một cách thận trọng: "Cậu yên tâm, chúng ta đánh cược chỉ vì bất đồng quan điểm với đối phương thôi, nên điều kiện sẽ không đi quá đà đâu. Điều kiện của tôi là hi vọng thầy Lộ sẽ tham gia vào gameshow mới của công ty truyền thông Phàn thị."

Đối mặt với tầm mắt bất ngờ hướng thẳng đến của Lộ Thiên Tinh, bình tĩnh nói: "Gameshow mới công ty mới cần người giữ mã bề ngoài mà. Nghe nói thầy Lộ vốn không tham gia gameshow nên tôi muốn nhân dịp này nắm lấy cơ hội."

Vầy mà đoan chính ghê chứ lị.

Lộ Thiên Tinh thấy hắn muốn thua đến thế, đành phải đưa ra điều kiện: "Nếu anh thua thì đưa nguồn tài nguyên này cho Ân Lương Thần, đến lúc đó cũng nâng đỡ nghệ sĩ ký hợp đồng với tôi luôn."

Nụ cười của Phàn Vân Cảnh hơi cứng lại, một hồi lâu sau mới ừ một tiếng.

Một cuộc đánh cược không hẳn là chính thức cứ thế ra đời. Vì chiến thắng quá dễ dàng nên Lộ Thiên Tinh chẳng mảy may quan tâm, nói xong bèn quên ngay. Trái lại, Phàn Vân Cảnh nhớ rất rõ, hớn hở đợi đến ngày Tân Tinh Tú công bố kết quả.

Hôm sau, Tân Tinh Tú tập 11 chính thức lên sóng. Các fan đợi đã lâu nhanh chóng tràn vào phòng livestream, cổ vũ cho thí sinh mình yêu thích. Bây giờ là thời khắc chọn ra 3 thí sinh vào vòng trong, cả khán giả và fan đều căng thẳng chờ đợi, hận không thể xuyên đến lúc biết kết quả cuộc thi.

Fan Tinh Thần cũng căng thẳng, đối với họ lời hẹn giữa Lộ Thiên Tinh và Ân Lương Thần rất quan trọng, đợi đến hôm nay để xem kết quả được công bố, để Lộ Thiên Tinh sẽ ký hợp đồng với Ân Lương Thần.

Giữa hàng vạn người chờ đợi, cuối cùng xe của Lộ Thiên Tinh cũng đến. Fan ruột xem tù tì 10 tập đã nhớ kỹ chiếc xe đó từ lâu, nay nhìn thấy chiếc xe quen thuộc liền bắt đầu spam la ó. Sau đó phát hiện ra.. Phàn Vân Cảnh bước xuống?

Ủa? Bọn họ nhớ nhầm hả?

Không để các fan phải bối rối, cửa xe vẫn chưa đóng để đợi một người nữa bước xuống, dáng người cao gầy, đầu đội mũ bóng chày, không phải Lộ Thiên Tinh thì là ai.

Phồn Tinh nổ phát súng đầu tiên: "Vãi vãi vãi! Ngồi chung xe! Mới sáng bảnh mắt! Cô nam quả nam!"

"Trước mắt đã biết chỉ có duy nhất Tổng giám đốc Phàn lén đi ăn liên hoan với Lộ Thiên Tinh, người duy nhất nguồi cùng xe với Tinh Tinh, người duy nhất cùng Tinh Tinh đi ghi hình! Phồn Tinh real rồi ạ!"

"Hiếm khi Tổng giám đốc Phàn lại không mặc vest, còn tưởng hôm nay lại là sơ mi vạn năm bất biến."

"Không chừng là Tinh Tinh lựa đồ giúp đấy —— cậu trai tsundere ngồi trên tủ giày túm cà vạt người đàn ông kéo đến trước mặt, nhíu mày nói 'Bộ vest mang mãi nhìn khó coi chết đi được', người đàn ông cưng chiều cúi xuống ôm lấy hông cậu, mỉm cười bảo 'Hôn cái rồi anh thay' -- a a a nghĩ thui mà bấn quá."

"Vl lầu trên trùm rồi, đưa bút cho mà viết này, đừng chạy!!"

"Trùm 666, xin lỗi mồm tui không quen xài từ vãi."

Bão bình luận vẫn đang nói về trang phục của Phàn Vân Cảnh, hai người kia thì đã vào phòng trang điểm trang trường quay.

Liêu Thanh Minh ngồi trong phòng đang chỉnh tóc, bắt gặp họ đi vào bèn chào hỏi: "Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng." Lộ Thiên Tinh ngồi vào chỗ, thấy thợ trang điểm liền rụt rè: "Trang điểm nhạt thôi..."

"Thoa phấn sương sương không đeo trang sức phải không, tôi biết rồi." Thợ trang điểm cầm cây cọ của mình vui vẻ nói: "Tôi sẽ kiềm chế, yên tâm yên tâm."

Lộ Thiên Tinh: "......"

Bộ dạng giọng điệu này sao giống biết sao mà không sửa vậy?!

Phàn Vân Cảnh ngồi đợi bên cạnh tán gẫu: "Chiều nay thầy Lộ có kế hoạch chưa? Có lẽ tôi phải đi nhờ xe về. Vì gần đây trợ lý bận đi khắp nơi nên tôi đã bảo tài xế giúp đưa đón rồi."

Lộ Thiên Tinh không thẩy quay đầu thái độ, ừ một tiếng coi như đồng ý.

"Cảm ơn thầy Lộ." Phàn Vân Cảnh nói, hờ hững nhìn Liêu Thanh Minh, dù ngoài mặt vô cảm nhưng vẫn ê hề khoe khoang..

Liêu Thanh Minh cạn lời lườm hắn, vốn muốn hỏi có chuyện gì nhưng thấy cái mặt đấy bỗng dưng chẳng muốn hỏi nữa.

Thôi Mộng Tuyết đến cuối cùng, để tránh tị hiềm thì ba giám khảo nam sang phòng nghỉ đợi. Còn hơn 30 phút nữa thí sinh mới biểu diễn. Nhiều người rảnh rỗi buồn chán bèn đến phòng tập xem 5 thí sinh còn lại chuẩn bị thế nào rồi.

Kết quả đến lúc đó lại phát hiện bầu không khí không ổn.

Ân Lương Thần đối diện các thí sinh khác, mặt mũi hiếm khi lạnh lùng sắc bén. Trên tay hắn cầm cây ghita, chỉ là dây đàn đã bị đứt, hoàn toàn không dùng được nữa. Sắc mặt ba thí sinh đối diện rất khó coi, một người bực bội nói: "Ân Lương Thần cậu đừng có ngậm máu phun người, tụi này động vào ghita của cậu khi nào chứ."

"Có hay không các người tự biết." Mấy ngày trở lại đây Ân Lương Thần luôn đề phòng, sợ gặp phải kế bẩn. Kết quả đề phòng bao nhiêu cũng chẳng bằng một lúc thay đồ để rồi toi công, đây là lần đầu tiên Ân Lương Thần tức giận đến vậy, hắn vứt thẳng cây ghita xuống đất, cười lạnh: "Muốn thắng thì dùng thực lực bản thân, làm ra chuyện vô dụng này đúng là đáng thương."

"Cậu vu oan chúng tôi!" Các thí sinh không chịu thua, thấy tình hướng sắp hướng sang bạo lực, Thường Nhã đột nhiên đứng ra nói: "Sắp thi đấu rồi, mọi người thể này chỉ tổ hao hơi. Có chuyện gì thì để thi xong rồi lại nói, phòng tập có CCTV nên sẽ tìm ra được nguyên nhân thôi."

Cô quay lại nói với Ân Lương Thần: "Thầy thanh nhạc có một cây ghita, tôi đưa cậu đi mượn thầy, dù thế nào cũng phải ưu tiên cuộc thi đã."

Ân Lương Thần cười lạnh, hất cằm nói: "Không có đàn tôi vẫn thắng."

Thường Nhã kinh ngạc, cô nhíu mày, giả vờ lo lắng: "Vậy cậu chuẩn bị lâu như thế đành chịu toi công hả, đi mượn ghita cũng được mà, cậu đứng đây đợi chút..."

"Cốc cốc --"

Tiếng gõ cửa ngắt lời cô, bước vào phòng tập đầu tiên: "Sắp diễn rồi, còn đứng đây làm gì vậy?"

Liêu Thanh Minh và Phàn Vân Cảnh phía sau cũng bước vào. Các thí sinh vừa ồn ào bỗng yên lặng, thậm chí còn cúi đầu không dám nói nhiều.

Trái lại, Ân Lương Thần vừa nãy còn kiêu ngạo lập tức trở mặt, chạy đến trước mặt cậu nói một cách oan ức: "Ghita em bị phá hỏng rồi."

Lộ Thiên Tinh thấy dây đàn rối tung, nhưng nhìn kỹ thì phát hiện bị cắt, bị kìm cắt, chả trách Ân Lương Thần vừa nhìn đã chắc chắn có người dở trò.

Lộ Thiên Tinh bình tĩnh nói: "Chuyện tốt, coi như được cái huân chương."

Ân Lương Thần tròn mắt khó hiểu.

Lộ Thiên Tinh nói ngắn gọn: "Kẻ thù công nhận tài năng của cậu đấy."

Ân Lương Thần mất hai giây đã hiểu ra. Ý của Lộ Thiên Tinh là hắn tài giỏi, ngay cả kẻ thù cũng phải công nhận, không dám cạnh tranh công bằng nên đành phải dùng cách đường ngang ngõ tắt làm hắn chịu đả kích.

Người khác có nói bao nhiêu cũng chẳng bằng hai ba câu của Lộ Thiên Tinh, Ân Lương Thần nhanh chóng tươi cười trở lại, hắn gật đầu: "Vâng ạ, em sẽ nhớ kỹ!"

Hắn nói, lại quay đầu nhìn các thí sinh khác lẫn Thường Nhã, sau đó lãnh đạm ôm cây ghita về cất trong buồng của mình, quyết định hôm nay sẽ biểu diễn không cần đàn.

Lộ Thiên Tinh đánh giá cao Ân Lương Thần, nhưng cậu sẽ không cho hắn bất kì sự giúp đỡ nào, bởi vì có những việc luôn phải tự dựa vào bản thân.

Mà Ân Lương Thần cũng không yêu cầu sự giúp đỡ, tự chạy vào một góc ngồi bệt xuống sắp xếp màn biểu diễn của mình lại từ đầu, 7 ngày chuẩn bị đột nhiên sửa lại là một hành vi vô cùng mạo hiểm, nhưng cũng là một hành vi tự tin tuyệt đối với năng lực của mình.

Lộ Thiên Tinh quay lưng rời đi, đợi bất ngờ do Ân Lương Thần mang đến.

Phàn Vân Cảnh theo sau, bình thản nói: "Cả tâm thái và năng lực đều rất tốt, tôi vẫn giữ vững quan điểm."

"Phải không." Lộ Thiên Tinh thờ ơ: "Vậy lúc thực hiện điều kiện anh sẽ vô cùng vui vẻ đấy."

Phàn Vân Cảnh cười nhẹ: "Tôi rất háo hức."

Tác giả có lời muốn nói:

Tinh Tinh: Tui có kịch bản, anh thua rồi!

Phàn Vân Cảnh: Mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top