Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#GĂH: Trùi ui mai thi huhu

Lộ Thiên Tinh vừa lo vừa bực, không kịp thở và đột nhiên bị sặc nước. Vị mặn tràn từ xoang miệng đến ngực, thậm chí là có cảm giác ngột ngạt muốn nổ tung.

Hệ thống trong đầu vẫn nhàn hạ đọc thực đơn: 【 Rưới nước hấp lên cá và rau, rải thêm tiêu và ớt đỏ, hành...】

Lộ Thiên Tinh quơ tay vùng vẫy bám vào thành bể bơi để tự cứu lấy mình.

【 Đặt trên mặt phẳng và đổ dầu nóng lên, cá hấp ngập dầu thơm ngon đã ra lò. 】

Đỉnh đầu vừa ngoi lên tan biến trong màn nước chỉ trong chốc lát, một vật thể màu vàng cam chìm xuống đáy bể rồi lại quẫy đuôi ngoi lên mặt nước. Nó quẫy đuôi nhìn Đông nhìn Tây và tìm thấy cái gương mà mình đã đặt sẵn để kiểm tra hình dáng bây giờ.

Kết quả là nhìn nửa ngày thì chợt phát hiện... Cái gương hơi nhỏ, soi không hết người mình!

Ủa???

Cậu biết mình sẽ to ra nên đã đặt làm một cái gương to gấp bốn lần so với bữa trước, sao lại nhỏ thế này???

Con cá sọc vàng vảy đỏ bơi lùi lại nửa mét và thấy được... thân hình vĩ đại của mình trong gương qua tư thế nhảy lên.

Bõm --

Nước trong bể bơi văng tung tóe, con cá theo đà lao thẳng xuống đáy bể, không thể tin nổi cái thứ cục mịch kia lại là mình.

Nếu độ dài lần trước chỉ bằng với cánh tay một người trưởng thành, vậy thì lần này cực giống con cá voi vảy đỏ vàng, siêu bự.

Lúc này mà bị phát hiện thì mình chắc chắn sẽ bị kéo viện hải dương nghiên cứu.

Con cá sọc vàng vảy đỏ ru rú dưới đáy bể suy ngẫm, có khi đột nhiên nghĩ không ra mình đã đóng cửa chưa, nhà không có vú nuôi.. Rồi còn sau khi biến hình phải ăn gì... Thời gian của lần biến hình này kéo dài khoảng 21 ngày, nếu chẳng ăn gì thì chắc sẽ bị chết đói mất.

Hệ thống thừa dịp dạy bảo: 【 Thấy bị động cỡ nào chưa? Tháng này cậu quá đáng lắm, không hề cố gắng để rồi bị phạt biến thành con cá. Cậu quên mình đã đồng ý gì với tôi rồi sao? Quên luôn cả nguyện vọng của em gái mình luôn sao? 】

Cá Lộ: Thứ nhất: Không phải tao không muốn mà là đã dùng đủ cách rồi, với lại tao cũng không làm ba cái chuyện phạm pháp vô đạo đức được thì biết sao giờ? Thứ hai: Tao từng đồng ý mày sẽ hoàn thành tâm nguyện của em tao, nhưng ẻm muốn tao sống tốt, biến thành cá với sống sót thì chả tính là nuốt lời.

Hệ thống cạn lời: 【 Cãi chày cãi cối. Nếu hoàn thành nguyện vọng thì đã không bị động như vậy rồi, xác suất sống sót cũng sẽ cao hơn, tự động tiến hóa với bắt buộc biến hình sao mà gộp chung với nhau được. 】

Cá Lộ: Tao thậm chí còn công khai chọn bạn trăm năm luôn đấy, muốn sao nữa? Mấy chuyện suy trồi đạo đức thì tao không chịu nổi đâu, nghĩ còn không dám.

Hệ thống: 【 Có bảo cậu làm vậy đâu, nghĩ thử xem nghệ sĩ còn gì để bị ghét nữa. 】

Dù gì cũng rảnh, cá Lộ dứt khoát nói: Bóng long xiên EQ thấp, kiêu căng vênh váo à?

Hệ thống: 【 Vậy cậu thử xem. 】

Cá Lộ: Tao thử rồi, vô dụng.

Hệ thống: 【 Vậy là do phương pháp của cậu không đúng. Chưa ngông cuồng về thành tự đạt được trong lĩnh vực, cái đó là tự tin tuyệt đối, không có ai thấy phản cảm đâu, thử nước đi khác xem. 】

Cá Lộ đột nhiên nảy ra một ý tưởng: Đóng phim đơ có bị ghét không mày?

Hệ thống: 【 Không chắc. Hơn nữa cậu còn một show phải tham gia đấy, nếu không thuộc lĩnh vực âm nhạc thì cậu cứ tiếp tục kiểu kiêu căng EQ thấp, chắc chắn sẽ có người ngứa mắt. 】

Cá Lộ động lòng, đột nhiên cảm thấy cách này nghe sao mà hoàn hảo, sao lúc trước mình không nghĩ đến chứ! Thế thì giờ đã không bị biến thành cá rồi. Vậy nên.. cứ thử xem?

Hệ thống khích lệ: 【 Thử đi, thà một phút huy hoàng còn hơn ngàn năm le lói đúng không! 】

Cá Lộ: Được, tao tin mày lần nữa.

Nhân thời gian bắt buộc biến hình, cá Lộ và hệ thống liệt ra hàng loạt mưu kế tự hủy, không có việc gì làm thì ngồi thảo luận.

Chẳng biết qua bao lâu, cá Lộ bỗng dưng thấy đói, thứ cảm giác lúc mới đầu thì có thể bỏ qua, nhưng dần dà mọi giác quan đều sẽ tập trung vào nó, sẽ thấy ngày càng đói, ngày càng khó chịu.

Đuôi cá hoạt bát quẫy qua quẫy lại làm nước bắn tung tóe. Con cá sọc vàng vảy đỏ bơi về phía bộ tuần hoàn nước, hi vọng sẽ có mấy con cá nhỏ bơi ra cho mình no bụng... Dù gì thi cá lớn nuốt cá bé cũng là chuyện thường.

Cậu nhìn mãi, bỗng nhiên mấy vật thể mềm mại màu trắng trôi ra từ bộ tuần hoàn nước, cá sọc vàng vảy đỏ tưởng mình đói đến nỗi bị ảo giác, hãi hùng hỏi: Ê coi này hệ thống, đây là màn thầu hả mày???

Hệ thống: 【 Đúng rồi, chắc là cho cá ngoài biển ăn bị nước đẩy vào. 】

Đang nói thì con cá đã ăn hết màn thầu rồi, mắt ngấn nước cảm đọng, nghĩ thầm có cái lót dạ là tốt rồi.. Sau đó thì màn thầu trôi vào nhiều hơn, nhanh chóng nhấn chìm con cá.

Con cá sọc vàng vảy đỏ: !!!

Rốt cuộc là con người tốt bụng nào vậy, cảm động!

 ——

Ven biển khu nghỉ dưỡng. Hoắc Lập Kỳ mặc quần bơi lười biếng nằm sấp trên giường xếp, vừa ngáp vừa xé từng miếng màn thầu quăng xuống nước. Bên cạnh là một bùng nước nông được rào lại, ẩn kín sau hàng cây xanh, ngoài ra còn đặc biệt lắp đặt biển cấm lại gần.

Hoắc Lập Kỳ luôn tò mò về nơi này, hôm nay hiếm khi mới gặp được Phàn Vân Cảnh y bèn mặt dày mày dạn bám theo, không ngờ lại là xé màn thầu.. Y ngậm ngùi xé từng miếng màn thầu quăng xuống nước, lầm bầm nếu biết sớm chán vầy thì y thà đi đánh bóng chuyền bãi biển với các em gái chị gái rồi.

Nghĩ vậy, y lặng lẽ nhìn người bên cạnh, Phàn Vân Cảnh đang nghiêm túc xé màn thầu, đầu hơi cúi nên không thấy rõ vẻ mặt, có vẻ không để ý đến y.

Hoắc Lập Kỳ lập tức dừng lại, cầm nửa cái bánh bao trong tay âm thầm nhổm dậy từ phía còn lại của giường xếp để chuẩn bị chuồn.

"Đi đâu?" Câu hỏi lạnh lẽo vang lên từ sau lưng khiến y cứng đờ tại chỗ. Hoắc Lập Kỳ quay đầu một cách máy móc: "Đi vệ sinh, vậy cũng không được hả?"

Phàn Vân Cảnh liếc y một cái: "Để màn thầu lại."

Khóe miệng Hoắc Lập Kỳ giật giật, nhào lại cất miếng màn thầu: "Tui đi đánh bóng với mấy chị gái đây, không về đâu, ông ngồi một mình đi nha!"

"Ừ." Phàn Vân Cảnh vốn chẳng quan tâm, thả miếng màn thầu cuối cùng trong tay xuống nước, lạnh nhạt nói: "Không có sự cho phép của tôi thì không được vào đây, nếu không tôi sẽ lấy lại phòng."

Hoắc Lập Kỳ thườn mặt ra: "Biết rồi biết rồi."

Y phất tay, bước thẳng ra bãi cát mà không thèm ngoảnh đầu lại, trong mắt chỉ toàn cái chị gái chân dài quyến rũ, không hề có ý định đi vệ sinh.

Phàn Vân Cảnh rõ cái nết của y, nghĩ đến y vì đi đánh bóng chuyền mà bỏ lỡ việc cho thần tượng ăn thì buồn cười một cách khó hiểu... Nếu nó mà biết thì không chừng sẽ ân hận đến chết.. Tất nhiên là Phàn Vân Cảnh chỉ cười một mình chứ không nói với y đâu.

Cứ để mình hắn chăm sóc cho Tinh Tinh thì tốt hơn.

Ánh mắt Phàn Vân Cảnh âm u, thả hết màn thầu xuống nước, im lặng một hồi lâu rồi cầm túi lên phủi phủi lớp vải xô trên người và quay đầu rời đi.

Cánh cửa được làm như một hàng cây, vừa khép lại đã không còn thấy được thế giới thần tiên bên kia nữa, Phàn Vân Cảnh chỉnh lại biển cẩm và thì thầm: "7 ngày nữa gặp lại."

——

Trong bể bơi, con cá sọc vàng vẩy đỏ vẫn đang vui vẻ ăn từng miếng màn thầu. Thể tích hiện tại của cậu đã thay đổi, sức ăn lớn hơn, cái miệng lớn có thể ngoạm một lần nhiều miếng màn thầu, thậm chí còn lo từng này không đủ ăn nữa. Cũng may hôm nay có nhiều màn thầu, vừa khéo lấp đầy cái bụng con cá.

Ăn xong mới thoát khỏi trạng thái vui sướng, đầu óc cũng hoạt động bình thường trở lại, sau đó mới nhận ra: Đống màn thầu này sai sai thì phải?

Hệ thống lạnh lùng bổ một đao: 【 Ăn xong rồi còn sai gì nữa. 】

Cá Lộ:......

Vậy là không bình thường thật hả?

Sức sống trở lại với con cá sọc vàng vảy đỏ, nó bơi qua bơi lại trong bể, vừa quẫy đuôi vừa suy nghĩ: Không bình thường cũng đúng thôi. Bảo hai miếng màn thầu trôi vào thì còn chấp nhận được, nhưng với lượng lớn thế này.. Rõ ràng cho cho ăn.

Có người cho mình ăn???

Cá Lộ bị hoảng sợ bởi suy nghĩ của mình, vội vàng hỏi: Hệ thống mày coi coi ai đưa màn thầu tới cho tao được không?

Hệ thống: 【 Lúc cậu ăn thì tôi đã coi rồi, nói ra có thể sẽ rất ớn đấy, chuẩn bị đi. 】

Cá Lộ hồi hộp : Có chuyện gì? Là ai?

Tiếng nói máy móc của hệ thống chậm rãi vang lên: 【 Là Phàn Vân Cảnh. 】

Cá Lộ: ???

Bé cá Lộ: Mày nói gì cơ ???

Giọng điệu của hệ thống trở nên nghiêm túc: 【 Hắn rào đường nước vào bể của cậu lại, nãy vừa mới quăng một nùi màn thầu, rất có khả năng đã nhắm từ trước..】 hệ thống dừng rồi nói tiếp: 【 90% có lẽ hắn đã biết gì rồi. 】

Biết gì nữa, riêng việc hắn quăng đống màn thầu này là đã rõ ràng quá rồi.

Toàn thân ớn lạnh chỉ trong một khoảnh khắc, con cá sọc vàng vảy đỏ suýt trụt vảy ngay tại chỗ, nó lắp bắp hỏi: H-h-hắn biết tao là cá?

Hệ thống hỏi ngược lại: 【 Cậu nghĩ sao? 】

Chắc chắn rồi chứ sao trăng gì nữa.

Con cá sọc vàng vảy đỏ hoảng sợ, nếu đối phương thật sự đã biệt được việc mình bị biến thành cá thì ngay từ lần đầu gặp đến nay, nói một cách đơn giản thì càng nghĩ càng thấy kinh khủng. Từ lần đầu biến thành cá bị nhặt về nuôi mấy ngày cho đến việc tặng một bể cái lớn rồi biệt thự với hồ bơi.. Có vẻ như cậu đã bị nuôi dưới đủ loại danh nghĩa?

Loại chuyện này càng nghĩ càng thấy kinh hãi, con cá sọc vàng vảy đỏ sốt ruột quẫy đuôi, không tài nào bình tĩnh nổi.

Hệ thống nói: 【 Lúc biến thành cá thì ít nhất cũng phải ăn hai lần, nếu hắn đến đây đúng lúc chứng tỏ chắc chắn có vấn đề, vả lại còn không sợ cậu biết được.. Chuẩn bị để bị mổ xẻ đi. 】

Cá Lộ: ??? Thiệt hả màii?

Hệ thống: 【 Chứ sao nữa? Phản diện như cậu mà nổi lửa tình với nam chính được hả? Chắc chắn hắn muốn nuôi lớn cậu để nghiên cứu bán lấy tiền, như thế là giải quyết được một đối thủ tranh giành nữ chính rồi. 】

Cá Lộ:......

Không có gì để phản biện.

Hệ thống lại an ủi: 【 Đừng sợ, nữ chính chưa công lược cậu thành công mà, không chừng cốt truyện đã xoay chuyển 360 độ, trở thành nữ chính cứu cậu khỏi tay nam chính sau đó công lược cậu thành công... Ồ? Cốt truyện này có vẻ không tệ. 】

Cá Lộ: Im đi!

【......】 Được thôi.

Hệ thống im lặng không kích thích cậu nữa. Đến khi xung quanh yên tĩnh lại, con cá sọc vàng vảy đỏ lại thấy bất an hơn, vô cùng căng thẳng đợi 7 ngày sau.. Xem đối phương có đến không.

Làm ơn đừng có tới!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top