Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con m* nó Hạo Hiên anh chắc chắn không thể nào đồng ý 

Mau trả lời đi a

Hi Văn nhìn Hạo Hiên,vẻ mặt tuy bên ngoài vẫn như cũ không chút biểu hiện quá phận nào nhưng ai mà biết được tâm cô đã muốn dậy sóng như biển cả rồi kia chứ 

Hạo Hiên vẫn như y chưa động đậy,chờ hắn suy nghĩ làm cô muốn hét lên rằng "Anh có gì mà không nói nhanh đi chứ,m* nó từ chối cũng phải suy nghĩ văn sao ?" 

Không được,trước mặt Trần lão tiên sinh vẫn phải sắm vai cháu gái ngoan hiền,nên Hi Văn cật lực kiềm chế cơn tức giận,nhỏe miệng cười che đi ý nghĩ trong đầu

Hạo Hiên lúc này cũng từ tốn lễ phép đáp lại

"Nếu đây là ý nguyện của ông..."Hắn ngừng một lát lại quay đầu nhìn Hi Văn,cô đang cười đơ như một con búp bê có điều chỉnh biểu cảm,nụ cười bất động "...thì vẫn được,dù sao là người yêu thì chuyện này cũng không có gì quá đáng"

Ầm ầm ầm

Hi Văn có thể cảm nhận được sét đánh ngang đầu mình,có phải cô nên đi khám lỗ tay hay không ? Nam chính đồng ý á ? Không thể nào,tuyệt đối tai bà đây có vấn đề,m* nó mai phải đặt lịch với bác sĩ khám tai mới được 

"Hạo Hiên...anh nói lại một lần nữa được không" Nụ cười nặn lúc nãy giờ cũng thể gương lên nổi,bây giờ cô mặc kệ,cô chỉ muốn hắn nói lại một lần nữa

"Ai không cần phải nói lại nữa,Hạo Hiên đồng ý theo lời của ông rồi con không cần ngại nữa,cứ thể hiện theo ý hai đứa đi" Trần lão tiên sinh cười đến vang cả phòng,ông tuy đã cao tuổi nhưng tai vẫn còn nghe rất tốt 

Rắc rắc

Lần này thì đến tim cô vỡ vụn,khẳng định là không nghe nhầm 

"Hạo Hiên anh chắc chứ..."

"Chắc"

Hi Văn "..." 

Hôn thì hôn bà đây sợ chắc,được rồi phải phóng lao thì đành theo lao vậy 

"Đợi một lát ông lấy điện thoại ra chụp lại một tấm đã,mấy lão già bạn ông cứ khoe với ông cháu của họ quen người yêu hạnh phúc cỡ nào,khoe với ông đến mục cả mặt.Ông phải chụp lại cho bọn họ coi,như vậy mấy lão đó không thể nào khoe mẽ với ông lại nữa,cháu của ông cũng rất hạnh phúc" Trần lão tiên sinh lấy ra một cái điện thoại ở ngăn kéo,mở khóa sau đó lướt mở camera lên,giơ về phía cả hai người 

Hi Văn cả kinh,thật sự là cạn lời

"Ông à,ông còn biết dùng điện thoại chụp ảnh sao ?" Cô mỉm cười ôn nhu,dùng một giọng điệu nhỏ nhẹ hỏi Trần lão tiên sinh 

"Chú hai có chỉ ông dùng,nhờ nó ông mới chụp được vài tấm phong cảnh rất đẹp.Được rồi,hai đứa mau mau làm chuyện cần làm đi" Trần lão tiên sinh lên tiếng hối húc,giơ điện thoại cầm sẵn như phóng viên sẵn sàng săn con mồi

Cảm xúc của cô dành cho chú hai đã giảm đi một phút

Hi Văn nhìn Hạo Hiên thấy Hạo Hiên cũng đang nhìn mình,biểu cảm không vui không buồn khó đoán,tay dài đưa lên ôm lấy hai bên má hắn.Cô ném cho người đối diện một ánh nhìn kiên định,các ngón tay khẽ siết lại đôi chút lo sợ như muốn nói...Hạo Hiên mà cử động một tất bà đây đánh chết đầu heo của anh

Môi hồng mỉm cười nhẹ,lông mày giật giật,m* nó gương mặt đẹp trai này sao không thể nào là người khác được sao mà lại là nam chính chứ,kh*n nạn !!!

Được thôi ! Hôn thì hôn,coi như cô đây phải trả nợ thay Hân Giai Kỳ vậy 

Điều chỉnh lại hơi thở,Hi Văn tươi cười nói với Hạo Hiên

"Hạo Hiên,anh tuyệt đối không được cử động nha.Mọi chuyện để tôi lo,ông vẫn còn nhìn a"

Nam nhân trước mắt như bức tường bê tông,không phản ứng vẫn không trả lời,trầm mặt một chút cuối cùng khẽ gật đầu

Thật ra hắn rất muốn biết cô sẽ làm gì tiếp theo,nhìn biểu cảm cứng khô  của cô như cái cây giữa sa mạc thật sự có đôi chút thú vị nên hắn đành im lặng,ngoan ngoãn chờ đợi Hi Văn đến mà chủ động bồi hắn 

Hi Văn không hiểu vì sao Hạo Hiên lúc này lại ngoan ngoãn như vậy,không phải lúc ăn tối còn muốn quát cô ăn nói lung tung sao

Vì Hi Văn thấp hơn Hạo Hiên,mặc dù đã mang cao gót như vẫn chênh lệch đôi chút.Hi Văn lúc đưa mặt gần kề còn âm thầm suy nghĩ cao như vậy cũng chỉ đáng làm cái móc đeo hàng hiệu được mà thôi.Hạo Hiên nhắm mắt,hàng lông mi dày rậm khẽ động,cái mũi cao cao,nhìn càng gần lại càng thấy đẹp

Lúc mặt cả hai tới gần,Hi Văn khẽ nghiêng đầu,cánh mũi khẽ chạm vào nhau.Cô bẻ lái một,nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước khẽ chạm vào má Hạo Hiên,tay bàn tay nhanh thả ra.Dù sao...hôn thì cũng không phải nhất thiệt hôn môi đi

"Ông à,như vậy là được rồi đúng không " Hi Văn hỏi Trần lão tiên sinh 

Trần lão tiên sinh không chịu lắc đầu,ngón tay chạm chạm vào màn hình vài cái

"Không được,hình như lúc nãy ông rung tay hình bị mờ rồi.Thật là tấm thân lão này cũng đã già"

Hả !!!

"Ông à, ông chắc chứ" Hi Văn gần như muốn hét lên,mở to mắt,nhìn vào màn hình điện thoại lục soát kiểm tra kĩ lưỡng,như sợ bỏ mất một khoảng cách quan trọng nào đó,quả thật ảnh bị mờ nghiêng, đến nhìn còn không ra nhìn nói chi là hình cô hôn nam chính chứ

"Hay hai đứa hôn lại đi, ông sẽ canh cẩn thận.Hạo Hiên lần này đổi lại con chủ động, không thể để con bé chủ động hoài được" Trần lão tiên sinh chỉ bảo Hạo Hiên,Hi Văn ở bên đây áo đã sớm ướt lưng,mồ hôi trên trán bắt đầu chảy xuống

Cô còn muốn quay đầu phản đối với ông thì mặt nhỏ đã bị kéo lấy,lần này là hai bàn tay to của Hạo Hiên ôm mặt cô,ép cô phải nhìn thẳng,Hi Văn muốn xoay đầu đi nhưng cánh tay rắn chắc như thép kia không chịu để yên cho cô động đậy,một chút cũng không thể di chuyển xoay đầu

Gương mặt nam tính dần dà phóng đại trước mặt,vẫn là chịu không nổi Hi Văn hai mắt nhắm tịt,mặc kệ Hạo Hiên muốn làm gì làm.Dù sao thì...có chạy cũng không còn cách nào nữa,nếu biết là vậy thì cô đã không đi thăm Trần lão tiên sinh a

1 giây...2 giây...3 giây...thời gian trôi qua vẫn chưa thấy động tĩnh của người đối diện,Hi Văn mở hai mắt,đúng lúc mắt cô mở vừa vặn nhìn thấy đồng tử nâu nhạt của Hạo Hiên.Môi bị chạm nhẹ bởi một vật gì đó mềm mềm,ấm ấm.Hi Văn bất động,vẫn chưa ý thức được chuyện đã xảy ra.Cho đến khi môi Hạo Hiên rời đi,cô mới chớp mắt 

Lúc nãy...cô không nhìn nhằm chứ,Hạo Hiên có mỉm cười ??

Nghe tiếng cười đầy thỏa mãn của Trần lão tiên sinh,Hi Văn không còn tâm trạng mà suy nghĩ nhiều nữa,cô xoay đầu nhìn màn hình điện thoại hỏi 

"Lần nào chắc chắn ông chụp được đúng không ông" 

Trần lão tiên sinh cười vui vẻ "Tấm hình này nhất định ông phải khoe với đám lão bạn già của ông,chắc chắn bọn họ phải khen cháu ông cho mà coi haha" 

Màn hình điện thoại lần này quả thật chụp không mờ nữa,hình rõ sắc nét, rõ đến chừng chi tiết,thậm chí Hi Văn còn soi lỗ chân lông đi,con m* nó điện thoại xịn thì ra cũng có lúc phiền phức như vậy.Trong màn hình là Hi Văn và Hạo Hiên môi chạm môi,ánh mắt cô còn mở to vẻ kinh ngạc,còn Hạo Hiên như...đang chìm đắm trong đó.Không phải !! nhất định là nam chính ghét cô,bức hình này cũng chỉ là diễn kịch 

Hoàn hảo tới nỗi,chân thật tới nỗi chính cô nếu không phải là người trong cuộc cũng không tin bức ảnh này chỉ là giả vờ

Bức ảnh này xứng đáng được tiêu hủy !!!

________

Đôi lời tác giả: Dạo này tôi bị mắng vốn quá =))) sủi lâu nên phải đăng chương mới đây,không thôi tôi mang tiếng là một con tác giả đào hố không lấp thì khổ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top