Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9 : Tra tấn, Tội lỗi


Trong bóng đêm tĩnh mịch , một cô gái mặc bộ đầm ngủ đang bị trói trên chiếc ghế , mái tóc cô ta ướt đẫm do mồ hôi , hơi nóng từ đâu vẫn lan tỏa xung quanh một nơi chỉ có duy nhất ánh đèn bàn phát sáng , những vật dụng cũ kĩ hư hỏng được bày bừa lộn xộn , trên những bức tường qua ánh sáng của đèn có thể nhìn thấy các vật nhọn và bóng loáng đang phản chiếu lại ... cô gái dần dần mở mắt và cựa quậy tay chân .

" Gì thế này .. sao mình lại bị trói ở đây??"- Rumy nhớ là cô ta đang ngủ ở trong phòng của mình , tại sao khi mở mắt lại bị trói ở đây .. không lẽ là mơ.. nghĩ thế Rumy nhắm mắt lại lần nữa cố gắng hít thở sâu và tự nhủ trong đầu đây chỉ là ác mộng .. nhưng .. khi mở mắt ra lần nữa cảnh vật trước mắt vẫn không thay đổi , một căn phòng tối quái dị và cô vẫn bị trói.

" Không thể nào... không khô..g" - Rumy cố gắng cựa quậy nhưng cô bị trói quá chặt " Có ai không... ba , mẹ .. '' nỗi sợ hãi bắt đầu xâm lấn trái tim cô ta .

Từ xa tiếng bước chân chầm chậm phát ra ngày càng gần về phía Rumy . Cô ta nghe thấy, lòng càng ngày càng run .. cô ta linh cảm có điều chẳng lành sẽ xảy ra .

" Xem kìa , con mèo của ta đang sợ hãi " - giọng nói của một người đàn ông vang lên , hắn ta đeo một cái mặt nạ đen chừa một bên mắt trái để nhìn , hắn mặc một bộ đồ thể thao trên tay cầm một cây kéo và trông nó khá quen thuộc với Rumy ...

'' Ấy.. sao lại khóc ... ngoan nào ''-Hắn ta bước đến gần Rumy dùng tay quệt giọt nước mắt lăn trên má cô .."Mèo khóc là hư đấy " - Hắn trách móc cô ta dường như hắn đã xem Rumy thành vật nuôi của mình.

'' h.. Đừng .. giết tôi.. đừng "-Rumy vừa khóc vừa la lên , đầu tóc cô ta rối tung cả lên ." Tôi không .. làm gì sai.. tại sao ?"

" Mèo phạm lỗi nên bị phạt , nếu em không đụng đến vợ của boss thì đâu đến nỗi thế này " - Hắn ta cầm cây kéo vuốt nó trước mặt Rumy " Xem nè em thấy quen không ?" ..

Cây kéo mà Layla hay dùng để cắt tóc của mình tại sao hắn ta có .. không lẽ .. lúc cô chợt hiểu ra thì có lẽ Layla không còn trên đời này nữa .

'' Thật ra ta định dùng dao rọc giấy của cưng cơ mà tiếc là ta làm hỏng nó rồi nên xài tạm cây này . Nó bén lắm ,cắt rất tốt " - Hắn ta vừa xem vừa tán thưởng ...

" Không... không... tôi không muốn chết .."-Rumy hét lên dường như bị cái gì đó kích động khiến cô ta điên cuồng la lên " Làm ơn tha tôi đi , anh muốn gì cũng được , ba tôi rất giàu ... làm ơn đừng giết tôi ...''

D.Kill vuốt mái tóc đã ướt đẫm của Rumy " Mèo không biết nói chuyện , hiểu chứ ?'' Hắn thì thầm vào tai cô ta, dường như cô ta không hiểu lời cảnh cáo của hắn ta vẫn tiếp tục khóc cầu xin.. điều này khiến hắn khó chịu .

Hắn nắm lấy tóc Rumy kéo đầu cô ta ra sau .. '' Á...Đau.. au.. " .. Rumy la lên nước mắt không ngừng chảy , đôi đồng tử của cô ta trợn to nhìn thẳng vào mắt D.Kill .  Hắn ta áp mặt sát vào mặt cô đôi mắt hắn như một hố đen không đáy , đầy sự tuyệt vọng , lạnh lẽo , một màu đen hoàn toàn.
Rumi tràn ngập nỗi sợ , miệng cô ta cứng đờ không dám hé ra nửa lời ... D.Kill cầm cây dao rọc giấy lên và xoẹt ... hắn cắt ngang mái tóc rối xù của cô ta ... Rumi lúc này khóc đến thảm thương , tiếng nấc từng đợt từng đợt...

Tại sao lại thế này ...cô đã làm gì ...đột nhiên cô ta nhớ đến ánh mắt lạnh lẽo đó ... ánh mắt màu lục đáng sợ ...Cô ta sợ hãi đến nỗi không thể phát ra được tiếng nấc..

Rẹt.. Con dao xẹt ngang cắt đứt lỗ tai của Rumi..

" Á Á Á  .....Á..."

~~~~~~~••••~~~~~~~

Trong căn phòng chủ đạo là màu xanh xám , trên chiếc giường to lớn có một cô gái với mái tóc đỏ rực đang say giấc nồng , cô gái dần hé đôi mắt , ánh xung quanh vàng nhạt yếu ớt bao lây xung quanh chỗ cô đang nằm...

Đây là đâu ?????

Sen cố gắng nhớ lại   .... cô nhớ là mình bị ngất ở lớp học , và còn Layla với Rumi nữa , nghĩ đến hai cô bạn học kia Sen đen mặt , tốt nhất bọn họ đừng nên lập lại chuyện này lần nữa .. nếu không đừng trách cô ...

Không biết ai tốt bụng đã cứu cô ? Nhìn căn phòng xung quanh thật quá khoa trương... phòng ngủ có cần to như thế không ? Nhìn cách bài trí toàn là những món đồ đắt tiền thôi ... cơ mà...nhìn có chút quen mắt...

Cạch...

Cánh cửa phòng mở ra , bước vào là một chàng trai mặc bộ vest đen , mái tóc màu rêu không thể lẫn vào đâu được...

Cậu chủ....

" Em tỉnh rồi " - Rei bước tới ngồi bên giường , tay vuốt mái tóc mềm mại của cô...

" Cậu..c..Rei "- Cô ngơ ngác nhìn , tình huống này là sao đây ...

" Em đừng lo , sẽ không có lần thứ hai đâu "

Không hiểu sao cô lại thấy cảm động.. lần đầu tiên có người quan tâm đến cô thật sự .. " Đây là mơ phải không ?" - cô lo lắng nhìn Rei ...

" Không phải mơ " - giọng nói trầm tĩnh của Rei khiến cô cảm thấy thực ấm áp ...
" Anh sẽ không để em chịu khổ nữa .."

" ..."- cô vẫn có chút hơi khó tiếp nhận...

" Anh yêu em , Sen "

"..." - đơ người ...

Có phải là quá nhanh rồi không ... Cậu chủ yêu cô ư... thể loại gì đây...

Trong lúc cô đơ người thì Rei áp sát mặt vào , mũi hai người chạm vào nhau ... cảm giác lành lạnh khiến cô tỉnh lại ... Tim cô bỗng dưng đập nhanh bất thường , cảm giác này...

Ánh mắt của Rei nhìn cô trở nên thâm tình hơn , hắn khẽ khép mi , cười tà mị . Hắn nghiêng đầu xuống một chút , đặt một nụ hôn lên môi cô , không để cô phản ứng hắn liền nhân cơ hội hôn sâu hơn , nuốt lấy hết những thứ không khí mà cô cố gắng ... thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên hắn mới buông tha ...

Cô uất ức nhìn hắn...

Mặt Rei có chút hồng , đúng như hắn đoán môi cô rất mềm và ngọt...Nhìn khuôn mặt cố gắng nuốt không khí xung quanh của cô , hắn thấy thật đáng yêu, tay lại lần nữa xoa đầu cô...

" Em cứ nghỉ ngơi đi . Những công việc trong biệt thự em không cần phải làm nữa , nếu có  việc gì cần thì em cứ gọi Yena phục vụ là được " - nói xong rồi hắn đứng dậy rời đi..

Còn cô thì vẫn còn quá bất ngờ ...cậu chủ nói vậy chắc là cô không cần phải làm người giúp việc nữa... Vậy còn tiền lương tháng này của cô ...??? Có được lấy không ...?

Cốc... cốc... tiếng gõ cửa vang lên ...

" Rei ..?" - cậu chủ quay lại nhanh vậy ư ..

" Không tớ nè... Yena " - giọng nói bên ngoài cửa vọng vào rất rõ ràng ..

" Cậu vào đi"

Yena mở cửa bước vào ... nhảy xồm tới ôm lấy Sen ... cô nàng bắt đầu chơi trò nước mắt cá sấu..

"Sen..ơi ..hu.huhu.. nghe tin cậu có chuyện tớ lo chết đi được ....cậu có sao không , mắt , mũi , miệng , tay chân có bị gì không ... rồi đầu có bị đập ở đâu không ??.. bla..bla " - cô nàng vừa ôm vừa sờ khắp người cô ...

" Tớ không sao , vẫn còn khỏe mạnh " - có được một cô bạn dễ thương như vầy ,cô cảm thấy rất vui ..

" Không sao thì tốt , à mà..." - Yena ngân dài câu ra thâm ý nhìn Sen - " Không ngờ cậu lại may mắn như vậy ... được cậu chủ yêu thích .~"

"..."- Sen đỏ mặt ...

" haha đỏ mặt kìa " - Yena véo má Sen một cái ..

" hừ.. không có nha ''- Sen phồng má

" Mặt cậu đỏ quá trời luôn kìa "

" Thật sao ... "- Sen nửa tin nửa ngờ..

" Phụt...hahaha" - Yena ôm bụng cười...

Cả căn phòng trở nên tươi sáng hơn hẳn , tiếng cười đùa của hai cô gái vang lên ...Không khí trong biệt thự trở nên ôn hòa hơn , Warren một thân phục xanh đen đứng bên ngoài căn phòng , anh đứng khoanh tay dựa vào tường , nở một nụ cười ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top