Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 5. Thật ra thế nào mới là yêu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 5. Thật ra thế nào mới là yêu?


Thì ra tôi vẫn luôn là một con ma ích kỉ, chưa từng một lần thay đổi, dù tôi có cố gắng cách mấy...


-Oppa, sao cứ ngồi không vậy, đi tăng views cho mấy thằng đi chớ, quẩy mạnh lên chớ, không thấy tụi em mất ăn mất ngủ để tăng views sao mà oppa thản nhiên quá vậy. =.=

-Tăng views??? Có thể tăng lên được bao nhiêu?


Mấy ngày nay tụi con Linh rối rít lên kêu gọi tăng views gì gì đó cho cái MV mới của Kookie với mấy thằng mà làm tôi phát hờn. +_+ Tôi không thấy có gì hay ho bổ ích từ cái việc làm ấy cả, nhưng tôi không cấm người khác làm, chỉ là đừng có lôi kéo tôi cũng làm mấy trò vô nghĩa đó cùng tụi nó.


-Sao oppa nói vậy? @@

-Anh chỉ tôn trọng sự thật thôi, nhóm của Kookie chỉ là đang nổi, chỉ là tăng thêm vài views quá lắm cũng chỉ là lên được 2 3 triệu là hết chứ gì, nhìn mấy nhóm nhạc đình đám kìa, cái đích của người ta là hàng chục triệu rồi trăm triệu. Nhìn mấy nhóc tích cực vì cái nhỏ bé trước mắt như thế anh thấy thật đáng thương quá mà.

-Thì thế mình mới phải cố gắng chứ, anh không có niềm tin vào Kookie hay sao mà lại nói những lời xấu xa đó. >.< Anh biết Kookie vẫn luôn cố gắng mà, nó đã trông chờ vào lần come back này nhiều như thế nào...


Tôi biết tôi nói quá đáng, nhưng tôi chỉ là tỉnh táo biết nhìn nhận sự thật. Thực ra bản thân tôi cũng hi vọng nhiều lắm chứ, cũng muốn nỗ lực của Kookie bé nhỏ được đền đáp lắm chứ, nhưng tôi không muốn mình cũng mù quáng hành động như tụi nhỏ, người khác nhìn vào sẽ cười nhạo rằng chúng tôi là những kẻ ảo tưởng và tham vọng, rồi họ sẽ coi thường nhóm nhạc của Kookie, coi thường cả Kookie nữa. Nhất là dạo gần đây lại có vài đứa fan cuồng đem nhóm ra so sánh với nhóm tiền bối, ảo vọng trèo cao làm người ta đã khó chịu nghĩ không tốt về nhóm rồi. =_=


Vẫn là nỗi lòng của tôi chỉ mình tôi hiểu, con bé Linh nhìn tôi cay đắng.


-Sao oppa vẫn cứ ích kỉ như thế? Vậy mà em tưởng oppa đã thay đổi rồi, em còn nói đỡ cho oppa trước mặt tụi bạn em nữa, chúng nó nói không tốt về oppa, bảo là oppa không có chút gì là ủng hộ nhóm hết mà cứ tự nhận suông là mình yêu thương Kookie ấy. Là em nhầm rồi...

-Ai cần nhóc nói tốt về anh.


Tôi vẫn cứng đầu. Ầy, tôi chính là như thế đấy, người ta nghĩ sao về tôi cũng được, tôi lười ngay cả việc phân minh về bản thân.


-Nhưng em sẽ cho oppa thấy là oppa đã nhầm, em tin nhất định lần này bọn Kookie sẽ thành công, nhất định oppa sẽ phải hối hận vì những lời mình đã nói ngày hôm nay!!!

-Ờ.


Kookie mà thành công thì tôi lại càng mừng chứ sao hờ hờ. =))))

...


Chiến thắng đầu tiên kể từ khi debut. :)


Quả là tôi đã sai rồi...


Tôi còn chưa kịp vui mừng vì chiến thắng đầu tiên của thằng nhỏ thì cái sự day dứt xấu hổ đã tự vả vào mặt mình đau điếng. Đúng như con bé Linh nói, tôi thật ích kỉ, thật xấu xa, thật quá đáng.


Nghĩ lại coi tôi đã nói những gì, chính là tôi không có niềm tin vào Kookie, chính là tôi đã coi thường thằng bé, chính là tôi, chính là đứa khốn nạn đáng ghét tôi mà, tôi thậm chí còn phỉ báng sự cố gắng của tụi nhóc Linh, không phải tôi vẫn luôn nghĩ sự cố gắng nhỏ nhất cũng tạo nên niềm tin hay sao, sao tự nhiên tôi lại trở nên xấu tính đến như thế, vậy mà lại nói là đã thay đổi, hahaha, tôi vạn lần cười vào mặt mình. Bảo sao tôi cứ bị người ta ghét, chính tôi cũng đâu yêu thương nổi cái con người mình. =)))


Con nhỏ Linh thoáng nhìn qua tôi, tôi quay đi tránh ánh mắt của nó, thực lòng tôi rất xấu hổ, ngày trước có xấu xa với fan Kookie thế nào, có phũ phàng với nó ra sao tôi cũng chưa từng thấy xấu hổ tới mức muốn độn thổ như bây giờ. Càng xấu hổ càng thêm bội phần hổ thẹn, chỉ trách không thể tự tay cắt tiết kẻ dám coi thường Kookie này. T^T


-Kookie thắng rồi đấy, được ẵm cúp rồi đấy, oppa phải vui lên chớ sao nhìn mặt mếu xịu tội không vậy. ^^


Là nó cố tình hay vô ý vậy, hay là nó thấy tôi đáng thương quá rồi không muốn giày xéo tôi thêm nữa. Dù là thế nào thì tôi cũng biết ơn lắm. Nhưng mà nó càng thế tôi lại càng thấy hổ thẹn hơn... :(


-Oppa có thấy rồi chứ?

-Thấy gì? Chúng nó ẵm cúp á?

-Không.


Sao tự nhiên cái mặt con bé rất nghiêm trang làm tôi thấy hơi nghi ngại. Tôi biết mà, tôi biết ngay mà, cái tội lỗi lớn đến như thế không thể nào nó tha cho tôi dễ dàng như vậy được, nó sẽ bới móc tôi, chỉ trích tôi, giày xéo tâm can tôi. Giời đất ơi, là tôi tự làm tự chịu cả sao tôi lại nhục nhã dư này? T_T


-Vẻ mặt hạnh phúc của Kookie ấy. ^^


Toàn thân tôi sững lại, cảm giác như đến những mạch máu cũng hoàn toán bất động cả. Câu nói của nó, câu nói nhẹ nhàng của nó còn hơn cả sự đả kích nặng lời mà tôi vẫn tưởng tượng...


-Hoy chúng ta đi ăn mừng chiến thắng của tụi nhỏ mấy đứa ơi! :D


Rồi con bé quay ra phía lũ bạn của mình và để tôi một mình xám hối như thế. Lần này tôi thực sự đã phạm một sai lầm lớn rồi...


Tôi ngồi xụp vào một góc coi video biểu diễn của nhóm và đôi mắt dường như chỉ nhìn thấy mỗi Kookie. Sao lúc trước tôi không nhận ra điều đó, sao lúc trước tôi không nhận ra nụ cười hạnh phúc của Kookie khi được lên sân khấu như thế. Nó vẫn luôn nói rằng niềm hạnh phúc lớn nhất của nó là được tỏa sáng trên sân khấu và nhóm có thể chiến thắng.


Tụi nhóc kia vì ủng hộ idol dù là ma cũng đã ngày ngày tăng views, ngày ngày vote, con người thì có thể mua album, mua vé tới coi biểu diễn, còn tôi, tự hỏi vì nói rằng yêu thương Kookie nhiều thật nhiều tôi đã làm được gì cho thằng bé? :)


Nếu không phải có ngày hôm nay thì biết đến chừng nào con ma ích kỉ như tôi mới tỉnh ngộ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#jjk