Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

em là Choi Soobin, một học sinh cấp 3 bình thường như bao người

em là hội trưởng hội học sinh được thầy cô,bạn bè yêu quý và cũng là con nhà người ta mà bao bố mẹ thường nhắc đến. em học giỏi, nhà thuộc dạng khá giả và đặc biệt em rất xinh, nụ cười của em được mấy bạn nữ trong trường ví như mặt trời vì nó đẹp và chói loá,ấm áp sưởi ấm trái tim bất cứ ai.

vậy mà chẳng ai ngờ, sau bên trong một người tài giỏi, phụ nữ rất yêu như em lại thích một tên cá biệt bất cần đời như Choi Yeonjun. đừng hỏi em tại sao lại thích hắn, em cũng chẳng hiểu bản thân em sao lại có thể thích một người như Choi Yeonjun nữa, chắc là vì hắn đã bảo vệ em khỏi lũ bắt nạt ha?

em học giỏi,đẹp trai nên có rất nhiều sự yêu thích từ các bạn nữ trong trường, điều đó khiến một số đứa cá biệt ghét em với ỷ em hiền nên bọn chúng bắt đầu đe doạ, ép buộc em phải làm bài tập giúp chúng không thì chúng sẽ đánh em tới chết, đặc biệt là tên Jin Hwa

vào một hôm, em bị ốm chẳng thể làm bài tập giúp thằng Jin Hwa khiến nó bị cô phạt chạy 3 vòng sân. nó cay em lắm nên sau giờ ra về, nó chặn đầu em lại rồi đánh em. em chẳng thể kháng cự nên để yên cho chúng đánh đến khi chán thì thôi. em cắn răng chịu đựng từng cú sút, đấm từ Jin Hwa và đàn em

cơ thể em đang mệt do ốm, lại còn chịu đòn từ 3-4 đứa nên cũng không lâu mà ngất đi, mắt em nặng trĩu không nhìn thấy rõ xung quanh, nhưng loáng thoáng em thấy hình bóng một chàng trai với dáng người cao nhào đến đấm tên Jin Hwa tới tấp, tới đó thì em mất hết ý thức rồi ngất lịm

em từ từ mở đôi mắt nặng trĩu kia,

ừ thấy trần nhà nay hơi lạ nha, em khó khăn ngồi dậy, mắt ngơ ngác nhìn xung quanh. đây đâu phải nhà em hay trường học đâu, chẳng lẽ tên Jin Hwa bán em sang TQ rồi nha. em còn đang ngơ ngác thì

'cạch'

em qua hướng phát ra tiếng động thì chúa ơi tin được không?! trước mắt em là crush của mình, chưa hết bất ngờ này thì sang bất ngờ khác

crush của em, Choi Yeonjun không mặc quần áo, chỉ khoác cái khăn trắng che chỗ cần che thôi

chúa ơi, xin cảm ơn bố mẹ đã sinh con ra với con mắt 100/10 này

- mày dậy rồi hả, ngủ ngáy kinh thật

chưa chào hỏi gì mà hắn quất câu làm em ngứa hết cả mắt,

- không nhé, tôi ngủ ngoan lắm đấy

- ừ ai tin, dậy rồi thì dọn đồ về nhà đi chỗ tao còn ngủ

- hả

em bàng hoàng trước câu nói cửa hắn rồi ngẫm lại, à thì ra đây là nhà hắn sao

HẢ!??

nhà của Choi Yeonjun sao??? đùa em chắc

- đây là... nhà của cậu hả?

- chứ không lẽ nhà ma

hắn cau mày nhìn em

- giỡn mà mắc gì căng, tôi về ngay đây

em thấy mặt hắn khó thì cũng ngậm miệng xinh

- lẹ lẹ đi

em lườm hắn cái yêu thương rồi xuống giường xách balo lên và đi

- à mà cũng tối rồi ở lại ăn tối với tao đi rồi tao đưa về

hả gì vậy? hắn troll em hả? hắn vừa nói gì vậy

- h-hả cậu nói gì cơ

- điếc hả, tao bảo ở lại ăn tối với tao rồi tao đưa mày về

lòng em vui phơi phới, cố hỏi lại hắn để xác nhận thêm

- cậu mời tôi ở lại ăn tối hả?

-ờ giờ lỡ mày về rồi ngất xỉu hay bị gì đó, rồi gia đình mày điều tra biết tao là người cuối cùng ở cạnh mày rồi nghi ngờ tao, tống đầu tao vào tù à

hắn nói một tràng một không ngừng. cái suy nghĩ gì đây? hắn bị overthinking giai đoạn cuối à

-... xàm thật

- hả hả gì cơ ???

- tôi nói cậu xàm

- má biết vậy không cứu mày rồi, ăn cháo đá bát

- tôi ăn cháo dọn bát, không có đá như cậu

- mày điên

- cậu khác gì

- tao mặc kệ mày, có ăn không thì bảo để tao đặt đồ ăn

-...

em lưỡng lữ định từ chối thì bụng em tỏ vẻ khó chịu không đồng ý, nó réo liên tục

em cuối gằm mặt trả lời

-thì... có

- bộ mày nói mà sợ tao nghe hả ?

má cái tên đầu bò này chứ

-c-có

- hả

- TÔI BẢO CÓ

em hét ầm vào mặt hắn, đã ngại rồi còn gặp Choi Yeonjun. đúng là hiền gặp phiền mà

- nhỏ con mà hét ghê thật

hắn ngờ mặt ra rồi lại cười xoà, xoa đầu em

hả

à

ừ, là xoa đầu đấy

Choi Yeonjun xoa đầu Choi Soonin đây

Choi Soobin có nên cảm ơn Jin Hwa vì hôm nay nó đã đánh em để rồi Yeonjun cứu em rồi xoa đầu em không

và thế đấy, cuộc gặp gỡ trò chuyện không mấy bình yên hạnh phúc của hai người cũng kết thúc. Choi Yeonjun cũng đưa Choi Soobin về đúng như lời mình nói, nhưng mà trước khi để em vào nhà, hắn ngỏ lời xin instagram của em

- này cho xin i gờ đi

- hả xin cái gì ?

với một đứa có thể gọi là mọt sách như em thì làm gì biết mấy cái gọi là instagram, facebook

- instagram ấy mày không biết hả

-không...

- mày từ thời tiền sử xuyên không đến hả

hắn cười ngơ

- ...

- xí thôi đưa điện thoại đây tao chỉ cho mà dùng

- thôi không cầ-

chưa để em trả lời hết câu là hắn dứt khoát giật điện thoại từ tay em rồi

- mày không có quyền từ chối, mở cửa nhà lẹ lên

- cậu là giang hồ à ?

em nhịn tên này lâu lắm rồi đấy, do nãy ở nhà hắn nên em sợ hắn sẽ làm gì thôi, giờ đứng trước nhà em rồi, địa bàn của em thì hắn không còn kg gì cả

- giờ mới biết hả

hắn cười giễu cợt véo má em

- này làm gì đấy

em vừa ngượng vừa tức hất tay hắn ra

- mở cửa lẹ lên không tao ....

- cậu làm sao

- tao hôn mày đấy

oke 10 điểm thẳng thắn, Choi Yeonjun 1-0

em ngại chín cả mặt, hết nói được rồi. ngậm ngùi mở cửa cho hắn vào, thật ra em muốn hắn hôn lắm nhưng mà phải làm giá chứ! em cũng là lá ngọc cành vàng của bố mẹ mà

- ngo(a)n đấy

- hả gì cơ?

- không gì mở lẹ lên lạnh chết tao rồi

- nè hiểu chưa, tao tạo acc cho mày rồi đó từ giờ mày chỉ được phép nhắn tin, follow mình tao thôi nghe chưa

- tại sao tôi phải nghe lời cậu

- mày tin tao hôn mày liền không?

- không!

tưởng em sợ chắc, em sợ thật đấy nhưng mà sợ chỉ chiếm 10% thôi còn 90% còn lại là phái muốn chết

cứ nghĩ hắn doạ em thôi, ai ngờ hắn hôn thật

hắn chồm tới ôm gáy em rồi áp môi mình vào môi em

bị tấn công bất ngờ, em mím chặt môi, điều này làm hắn rất cáu

hắn cố gắng dùng lưỡi tìm lối vào trong khoang miệng em nhưng bất thành

hắn nhăn nhó thả em ra, mặt rất chi là dỗi nhá

- sao mím chặt thế sợ rồi à

- còn lâu

do bị bất ngờ thôi nhé!

- vậy tại sao người cứng ngắc, má đỏ hay hay vậy

- d-do nóng thôi

- ngại thì nói

- không có

- mày có

- tôi không

- mày có ngại

- tôi không có mà

Choi Yeonjun chịu thua con người này rồi, xin giơ cờ trắng ạ

- mày bướng quá đấy, thôi tao về

- biến

- hả hả hả nói gì cơ

- tôi nói cậu về bình an

- tao về nhà mà làm như đi thỉnh kinh vậy

-yahh xàm quá đi về đi

em phẩy phẩy tay

- nhớ tao đó

- không

- mẹ mày

-blèeeee

trước cái hành động... dễ thương? đó của em thì hắn không biết làm gì ngoài cười trừ cho qua

Choi Yeonjun 1-1 Choi Soobin

sau ngày hôm ấy, em có cảm giác như Choi Yeonjun đang bám theo em mọi lúc

lúc em ăn, em học hay làm gì thì cũng thấy cái mặt đẹp trai của hắn ở đấy, à trừ lúc đi vệ sinh nhé

- này sao cậu bám tôi mãi thế

- thích

- thích cái gì cơ

- thích mày

mọi giác quan, cơ quan của Soobin như ngừng hoạt động

em ngồi bất động nhìn Yeonjun ngồi đối diện đang nhìn mình với ấy mắt ...ừm sao ta.. trong kiểu si tình , gì đây hắn định chơi trò gì vậy

hắn nổi tiếng nhất trong mấy vụ lừa tình đồ lắm nên em càng thêm nghi ngờ

- troll không vui, mời cậu đi

- không troll

Yeonjun nhướng người lên hôn phớt môi em,

- tao nói là tao thích mày, thích Choi Soobin, thích hội trưởng Soobin

em cứng ngờ tiếp rồi

- thật.. hả?

em rụt rè hỏi

- thật

- thôi tôi không tin đâu, cậu nổi tiếng mấy vụ lừa tình các cô gái mà

- tao nổi việc lừa tình các cô gái chứ nổi việc lừa các chàng trai à ?

- bớt văn vở lại, tôi chả buồn tin

- má

hắn khó chịu nắm tay em, ôm gáy em rồi cho em tiến vào nụ hôn kiểu pháp của hắn

lần này cũng vậy, em mím chặt môi không có lộng hành nhưng hắn khôn hơn rồi em ơi

hắn đạp chân em một cái làm em đau mà mở môi một khoảng trống nhỏ đủ cho Yeonjun luồn vào mà hút hết mật ngọt

em ban đầu còn bỡ ngỡ chứ dần dần cũng quen nhịp thì luồn từng ngón tay thon dài vào tóc hắn tiến vào nụ hôn sau. trong căn phòng học chỉ có hai cậu trai trẻ cùng với những âm thanh 'chụt' nghe mà đỏ hết cả tai

bình thường coi phim sẽ thấy khi hôn mà hết hơi thì sẽ vỗ nhẹ vai bạn trai đúng không? đấy là phim thôi còn ngoài đời thì không biết mấy người khác sao nhưng Soobin nhà ta lại giật tóc Yeonjun ra hiệu, giật nhẹ thì không nói đây còn giật mạnh, tưởng đâu hói đến nơi

- yah mày điên à sao giật tóc tao

- hết hơi ...

- mày vỗ lưng được mà sao phải giật tóc

- ừ xin lỗi được chưa

- chưa

- thế làm sao mới chịu

em mặt đỏ bừng không biết là do hết hơi hay ngại nữa

- làm người yêu tao

- ...

- cho mày hai lựa chọn, 1 là có 2 là yes

- hai cái khác nhau à ?

- khác mà

- khác cái gì

- khác ngôn ngữ

thua rồi, loser

- tôi chịu cậu rồi đấy Yeonjun

- thế câu trả lời của mày là gì

- tôi chọn 3, em đồng ý

em đứng dậy chồm tới hôn má hắn, tuy chỉ là hôn má thôi nhưng cũng đủ khiến hắn đờ người, vô thức đưa tay lên chạm chỗ em vừa hôn

lúc có lại nhận thức thì em biến đi đâu rồi

và cứ thế, hai người tưởng chừng đối lập nhau lại yêu nhau một cách thần kì cùng với những tiếng hét hò của các bạn nữ, cũng không ít người nói ra nói vào nhưng ít lắm, vì đa số đều bị Yeonjun đấm nhập viện hết rồi

hắn hằng ngày đều tới nhà em để đi cùng em, mua đồ ăn sáng cho em vì em hay bỏ bữa lắm, lúc nào cũng bám theo em như cái đuôi

cứ nghĩ chuyện tình của em và hắn sẽ là mãi mãi, cả hai cùng nhau tốt nghiệp rồi về sống chung một nhà, nhận nuôi một đứa con rồi vẽ nên một căn nhà hạnh phúc

nhưng em ơi, ông trời làm gì cho em hạnh phúc như ý

em nhớ như in ngày hôm đó, em qua lớp 2/4 tìm Yeonjun thì thấy hắn đang ngủ

em bước tới ngồi đối diện chỗ hắn, tại sao lại có người lúc ngủ cũng đẹp trai vậy nhỉ?

mãi mê ngắm hắn thì em mới chú ý tới cuốn sổ màu xanh đậm đặt gọn gàng trên bàn

em vì tò mò mà cầm nó lên, em lật từng trang thì nhận ra đây là nhật kí của hắn, em không có đọc đâu nhé em không phải người nhiều chuyện đâu

nhưng tới trang kế cuối thì em chợt dừng lại, trước mắt em là hình ảnh một cậu trai đang cười trước hoàng hôn, cậu trai ấy nhìn giống em tới 90%

em chợt nhói lòng khi thấy dòng chữ ở sau tấm ảnh đấy

-" anh yêu em, Heon"

tim em đau thắt, em mím chặt môi nhìn hắn đang chìm vào giấc ngủ rồi lại nhìn vào tấm ảnh

em nhẹ nhàng đặt cuốn sổ về lại chỗ cũ,

đúng lúc em đặt cuốn sổ xuống thì cũng là lúc hắn thức giấc

em giật mình nhìn hắn

- k-không phải em đọc trộm nhật kí của anh đâu, em mới cầm lên thôi chưa thấy gì hết

nói đến đây thì những giọt nước mắt em cố kìm nén đều trào ra

-...

hắn nhìn em khóc mà không nói gì. em khóc nấc lên từng tiếng rồi cũng lấy lại bình tĩnh

- em có việc bận rồi em về trước nha

em gượng cười đứng dậy, hắn bất ngờ nắm tay em

- anh...

- có chuyện gì hả, anh muốn hỏi bài hả hỏi sau nha em về có tí việc ...

- không.. anh xin lỗi

- xin lỗi gì chứ

em gượng cười với đôi mắt đẫm nước run rẩy đẩy tay hắn ra

- buông em... em xin anh buông em ra đi...Yeonjun

- không.. nghe anh giải thích đã..

- buông em ra đi.. em không phải Heon...em là Soobin

câu nói này như cứa vào tim hắn và em

- không..không anh biết mà... nghe anh

- xin anh đấy... em... ức..em

em khóc rồi, em nhịn không được, vậy ra bấy lâu nay là do em ảo tưởng,

tưởng mình là ngoại lệ

tưởng mình là duy nhất của Yeonjun

- a-anh xin lỗi... đúng là anh quen em.. vì em giống Heon như-nhưng mà ...

em run rẩy trước câu nói của hắn, vậy là đúng rồi, là do em ngu ngốc thôi

- ...

- nhưng mà.. tình cảm anh dành cho em là thật.. không phải chỉ vì em giống Heon...

- em hiểu mà, do em tự ảo tưởng thôi.. anh buông em ra nhé.. em không..

em đau lắm Yeonjun ơi

- đừng ..đừng xa anh

- giờ mình chia tay nhé em không muốn trở thành người thay thế hay gì đâu

- đừng ... anh xin lỗi.. anh thương em là thật mà..làm ơn cho anh một cơ hội thôi..hức..anh hứa sẽ bù đắp cho em.. anh xin lỗi Soobin..

hắn khóc rồi, hắn nức nở ôm em, cầu xin em đừng đi

- anh có lỗi gì đâu chứ, lỗi tại em mà..do em giống Heon nên anh mới...

em ấm ức cắn chặt môi để không khóc trước mặt hắn, nhưng em không làm được

em gục mặt trên vai hắn mà khóc

- hức...hức..em đau lắm..đau lắm anh ơi

- anh biết..anh xin lỗi em... Soobin.. làm ơn đừng xa anh... đừng khóc nữa

em càng lúc càng khóc to hơn, em cũng không muốn xa hắn đâu nhưng làm sao đây người hắn yêu đâu phải em, đâu phải Choi Soobin mà là Heon

- Soobin à...

chỉ vì khóc nhiều cộng với việc sáng nay em chẳng ăn gì nên kiệt sức mà ngất đi

Yeonjun ở bên nắm tay em thật chặt không muốn buông

đúng thật là hắn quen em chỉ vì em giống tình đầu của hắn- Heon

hắn chưa chấp nhận được cái chết của Heon nên mới quen em để lấp đầy khoảng trống ấy..cứ nghĩ khi nào cảm thấy quá đủ thì sẽ chia tay em nhưng hắn sai rồi

em khác với Heon nhiều lắm. em ấm áp, dịu dàng, từ ngày em bước vào cuộc đời hắn như trở thành một con người khác

từ một người nghiện thuốc, đồ uống có cồn, học tệ bất cần đời từ khi quen em thì lại bỏ thuốc,bỏ lúa mạch chỉ vì em dị ứng với mùi khói thuốc, ghét bia rượu, học hành chăm chỉ hơn từ yếu lên trung bình, cũng có tiến bộ mà ha

hắn càng ngày không thể sống thiếu em, không muốn xa em dù phút giây nào, hắn không muốn xem em là Heon nữa, em là Soobin mà, là Soobin của một mình hắn

hắn từ từ quên đi hình bóng Heon, chấp nhận quá khứ u ám mà bước đến tương lai đầy màu sắc cùng em nhưng làm sao đây Yeonjun ơi bí mật lộ mất rồi...

hắn không muốn mất em đâu..

- ưm..

em nhăn mày, dụi dụi mắt

-em..

Yeonjun ở bên chẳng biết đối mặt với em làm sao, hắn dằn vặt lắm em ơi

em không nói gì chỉ nhìn hắn, ánh mắt của em bây giờ chẳng còn lấp lánh, đầy sự yêu thương dành cho hắn nữa rồi, giờ chỉ toàn sự thất vọng, lạnh lẽo

hắn nắm tay em gục mặt nức nở

-anh xin lỗi..hức..anh..anh thật sự..hức ...

Yeonjun run rẩy cố gắng phát âm từng chữ. Soobin nhìn hắn mà lòng nhói lên từng nhịp

Yeonjun không muốn chia tay Soobin đâu, và Soobin cũng vậy

- em hiểu mà...

hắn bất ngờ ngước lên nhìn em với gương mặt đẫm nước mắt

- phụt-

em cố nhịn cười rồi nhưng không được, mặt hắn giờ nhìn trông buồn cười lắm

-sao em lại cười...hức..hức

Yeonjun trở nên mít ướt một cách không ngờ

- hức...hức anh ..anh xin lỗi...anh thật sự..rất thương em.. hức...

- em hiểu mà...

- anh thật sự...thương Soobin..chứ phải He-

- suỵt đừng nói nữa... em hiểu mà..

sóng mũi em cảm thấy hơi cay cay rồi đấy, do Yeonjun cả đấy

- thật sự...xin lỗi em... ch..cho anh một cơ hội nhé?

hắn nấc lên từng hồi, nắm chặt tay em

-...

em chìm vào im lặng

- em không có quyền từ chối đâu

hắn vương người tới hôn em, giống như lần đầu hai người gặp nhau vậy, nó như liều thuốc chữa lành thứ tình cảm méo mó ấy

- nha nha nha nha

hết khóc lóc cầu xin thì giờ hắn chuyển sang năn nỉ, ăn vạ em. không mặt dày không phải Yeonjun

-ừm...

hắn mừng hết lớn, mắt cứ rưng rưng rồi nhào đến ôm chầm lấy em

- anh thương em nhiều lắm, người đẹp ơi

- xưng hô gì gớm vậy

em bất lực rồi đấy

- dễ thương mà, đúng với em nữa

- này em hỏi

- hả hả

- anh có từng yêu em chưa? yêu Soobin ấy

- có mà, anh thương Soobin lắm, đừng bỏ anh nhé

Yeonjun gục mặt vào hõm cổ Soobin thủ thỉ

- tại sao lại là thương mà không phải yêu?

hắn im lặng lấy điện thoại ra nhắn gì đó, sau một lúc thì điện thoại em reo lên thông báo tin nhắn từ Yeonjun

em thắc mắc nhìn hắn

- anh hâm à sao lại nhắn tin khi ngồi đối diện nhau

- thì cứ mở lên xem đii

em bất mãn làm theo lời hắn, mở lên thì lấy hắn nhắn một tràng dài ơi là dài

yawnzzn —> page.soobin

-"sau này nhất định em phải lấy người thương em, trong thương có bao dung, vị tha, sẻ chia và cam chịu, như thế mới có thể cùng nhau sống đến bạc đầu. đừng lấy người chỉ nói yêu em và cần em, yêu thôi chưa đủ vì yêu là chiếm hữu, không cảm thông biết lấy gì dung thân cho trọn kiếp được em"

đọc tới đây em đưa mắt lên nhìn hắn, Yeonjun nắm chặt lấy tay em, hơi nghiêng đầu nhìn em

- anh không muốn chỉ là một người bạn trai cùng em trãi qua thanh xuân tuyệt đẹp, anh muốn trở thành một người đủ cho em dựa dẫm, đủ cho em sự tin tưởng mà trao hết chân thành của mình, muốn cùng em trải qua hết đời người chứ không phải thời thanh xuân ngắn ngủi đầy màu hồng. anh muốn xây cho em một căn nhà vững chắc chứ không phải trạm dừng chân đầy hoa hoè

hắn nắm chặt tay em cùng với ánh mắt chứa đầy sự yêu thương,che chở. hắn sẵn sàng bao dung cho những việc em làm, cho dù có là chuyện phạm pháp. chỉ cần là Choi Soobin thì Choi Yeonjun chẳng cần biết đúng sai, hắn sẵn sàng làm mọi thứ để em hạnh phúc, cho dù em có bảo hắn chết đi hắn cũng cam lòng

em lại khóc rồi, nhưng phải khóc vì thất vọng mà là khóc vì hạnh phúc

- hức....hức..anh..

- đừng khóc ngoan anh thương

và rồi đâu cũng vào lại quỹ đạo cụ, trái đất vẫn cứ xoay quanh mặt trời, Choi Yeonjun vẫn cứ quanh quẩn bên Choi Soobin và Choi Soobin cũng vậy.




——

"sau này nhất định em phải lấy người thương em, trong thương có bao dung, vị tha, sẻ chia và cam chịu, như thế mới có thể cùng nhau sống đến bạc đầu. đừng lấy người chỉ nói yêu em và cần em, yêu thôi chưa đủ vì yêu là chiếm hữu, không cảm thông biết lấy gì dung thân cho trọn kiếp được em".
|
trích đoản tảng văn : Trả cho anh tự do, trả cho em bình yên
tác giả : Trí

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top