Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tưởng chừng như mọi thứ sẽ được hạnh phúc yên ổn, Im Nayeon có thể bên cạnh Myoui Mina... nhưng không, khoảng khắc ấy Mina như chết lặng, đứng nhìn người mình yêu ngay trước mắt mình mà ôm hôn người khác, trái tim dừng như đã được sưởi ấm nay lại một lần nữa đóng băng. Từ đầu nó đã là sai trái!

"Nayeon chúng ta kết thúc được rồi..." Giọng nói trầm ấm của Mina vang lên, nhưng nó lại không phải là những lời hoa mỹ mà là đặc một dấu chấm cho tất cả.

"Em đang đùa đúng không Mina?" Nayeon không tin vào tay mình, tại sao lại như thế này? Tất cả là do đâu?

"Là thật... ngay từ lúc nói yêu chị em đã biết tổn thương sẽ đến, nhưng điều em không ngờ nhất là nó đến nhanh như vậy... ngày hôm qua chị cứ xem như chưa từng có, những lời em nói cũng xem như chưa từng nghe... chuyện chúng ta mọi người chưa ai biết, nên cứ thế này kết thúc trong yên lặng... trở về làm chị em. Nó là tốt nhất cho cả hai." Mina không nhanh không chậm, nhẹ nhàng nói lên từng câu từng chữ.

"Cầu xin em đừng bỏ rơi chị, xin em đừng bỏ rơi chị, thương hại chị cũng được, như thế nào cũng được nhưng xin em đừng bỏ rơi chị..." lời nói của Mina như một nhát dao đâm thẳng vào lòng ngực của nàng. Từ phía sau ôm chặt tấm lưng ấy, nước mắt ướt cả một vùng trên áo Mina.

"Em không bỏ rơi chị, mà là do chính tay chị đẩy em ra xa!"

"Tất cả không phải như em nghĩ, không phải như vậy, thật sự không phải."

"Chị không cần giải thích, là chính mắt em nhìn thấy, mọi chuyện đã quá rõ ràng rồi." Mina gỡ tay Nayeon ra, bước ra khỏi căng phòng. Để nàng một mình trên nền gạch lạnh tanh, khuôn mặt đẫm nước mắt nhìn theo bóng dáng Mina từ từ mờ dần đi.

Vì sao hạnh phúc chưa đến đau khổ lại lao vào? Người ta cũng chỉ vì một chữ yêu mà hy sinh tất cả, dù biết sẽ đớn đau nhưng vẫn ngu muội yêu. Myoui Mina tự yêu tự chịu đựng, hoàn toàn không một lời oán trách. Im Nayeon đến lúc nhận ra thì mọi chuyện lại tan vỡ...

Những người yêu nhau không phải khó tìm thấy nhau mà là tìm được nhau rồi lại để lạc mất nhau.

_

Trên bờ sông hàn đầy những ánh đèn mơ mộng, Nayeon thẩn thờ nhìn vào một khoảng trốn, hai mắt đỏ hoe, cả người run lên, bên cạnh là một vài lon bia rỗng.

"Mina, Mina không có em chị phải làm sao?" Nước mắt lại lần nữa không tự chủ mà rơi xuống.

"Em rất quá đáng, hôm qua vừa nói yêu chị hôm nay lại đòi kết thúc! Em là đồ tồi, chị ghét em... rất muốn ghét em... nhưng chị không làm được, chị quá yêu em rồi." Nayeon ngồi tự đọc thoại, ôm lấy hai đầu gối vùi mặt vào đó mà khóc lớn.

"Unnie chị say rồi về nhà thôi..." Đột nhiên từ phía sau Nayeon truyền đến một giọng nói.

"Mina..." Nayeon liền quay đầu, tìm kiếm thân ảnh quen thuộc nhưng lại không phải.

"Về thôi." Jungyeon một lần nữa nói, từ từ tiến lại chỗ của Nayeon.

"Tránh xa tôi ra!" Nayeon đứng lên, lao vội những giọt nước mắt liền lùi ra xa.

"Chị..." Jungyeon nhất thời đơ người.

"Vừa lòng cô chưa? Hả? Cô muốn nhìn tôi hay Mina đau khổ là niền vui của cô à!?" Nayeon liếc mắt, sắc mặt lạnh tanh, gầm gừ từng chữ.

"Không phải là do em lo cho nhóm mình... còn hôm concert là hiểu lầm... hiểu lầm thôi."

"Nực cười, lo cho nhóm à? Hiểu lầm à? Tôi cóc tin, tôi nói cho cô nghe rõ, đụng đến Myoui Mina là đụng đến tôi. Mina mà có mệnh hệ gì tôi liều mạng với cô." Nayeon cười khinh bỉ vì câu nói của Jungyeon, mắt hằng lên tia máu, nói xong cũng liền quay người đi khỏi.

Chị sẽ bảo vệ em, âm thầm làm cho em chấp nhận chị, để em biết đối với chị em là cả sinh mệnh.

_

2 tháng trôi qua, Mina đã chưa gặp Nayeon 2 tháng trời, 2 tháng trước, sau khi nói hai chữ kết thúc Mina liền đặt vé máy bay, nói là về thăm gia đình, chị quản lý cũng thấy Mina rất thành tâm nên đã đồng ý ngay. Mina chỉ về trở về lúc sáng, liền có một cuộc hẹn nho nhỏ.


Áo khoát nâu, sơmi trắng tinh, quần tây đen... Trong một quán coffe, Mina ngồi nhìn bầu trời rộng lớn trong xanh. Đối diện là một cô gái sơmi đen, áo khoát sọc khí chất không kém gì Mina.

"Em là đồ hèn nhát." Jisoo uống một miếng coffe, hừ lạnh lên tiếng.

"Nếu là chị, chị có chịu nổi không mà lại mắng em?" Mina cũng khuấy nhẹ ly Americano lên, nhìn Jisoo trả lời.

"Em lại muốn đi nữa sao? Em đã đi 2 tháng rồi đấy!" Jisoo thở dài một hơi, lắc đầu nhìn Mina.

"Em rời khỏi nơi này một thời gian nữa như vậy em sẽ chắc chắn được điều mình muốn là gì, còn... như vậy sẽ tốt cho đôi bên hơn." Mina nhẹ gật đầu. Thật sự thì cô muốn lánh khỏi "thị phi" nên mới muốn rời xa thành phố này, biết đâu khi quay lại mọi thứ lại trở lại quỷ đạo của nó.

"Em định đi đâu?"

"Em không rõ, có lẻ là London, đến đó học thêm tiếng Anh cũng tốt."

"Khi nào em đi?"

"Cuối tháng sau, khi xong quản bá em sẽ đi..."

"Chị không cản em, nhưng trước khi rời khỏi, hy vọng em sẽ không hối tiết điều gì!"

"Có chứ! Em chỉ sợ một đi không trở lại thôi."

Jisoo lắc đầu, câu nói đó là nữa thật nữa đùa, Kim Jisoo biết Myoui Mina nhất định không làm mình thất vọng.

"Nhớ giữ chặt tình yêu của chị đó."

"Không cần em nhắc, lo cho bản thân mình trước đi." Hai người cứ thế luyên thuyên đến chiều, Jisoo thì đón Jennie, còn Mina một mình dạo phố.

Nhìn dòng người cứ vội vã, đi đi lại lại, Mina liền chậm lại, bước giữ dòng người đông đúc. Trái đất này thật nhỏ, Seoul còn nhỏ hơn nữa...

Ngẩng đầu nhìn phía trước, người con gái ấy! Người mà Myoui Mina thương yêu, ngày đêm nhớ mong, lúc nào cũng nghĩ tới nàng... đang đứng trước mặt cô, hóc mắt nàng nhất thời đỏ hoe, người mà nàng cũng ngày nhớ đêm mong đang đứng ngay trước mặt nàng... Nhưng cả hai điều có thể cảm nhận được khoản cách ấy, bây giờ đã không thể xác định được.

"Myoui Mina mừng em trở về." Nayeon nghiên đầu, cười tươi trong nước mắt, hai tay nắm ghiền. Cảnh tượng đó trái tim của Mina đột nhiên nhói lên không kìm lòng được mà bước đến bên cạnh ôm chặt người con gái trước mặt.

"Để chị phải chịu khổ rồi! Em về rồi Yeonie, Mina của em về rồi!" Nàng không kìm lòng được mà khóc thật lớn, bao nhiêu uất ức cứ thế theo nước mắt mà trôi đi... mặt kệ dòng người cứ đang di chuyển, Mina ôm chặt tấm thân đang run rẩy trong lòng, bao nhiêu nhớ thương cũng từ một cái ôm này mà lắp đầy.

_

Gửi tặng @ThuNguyet269

Thông báo không H =))
End the HE hay SE tui sẽ nghĩ kỉ lần nữa.

Có hai lý do để tui làm vậy.
1. Vì chưa đủ tuổi viết H
2. Because I like. =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top