Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yesterday (fanfic KyuMin SE_ completed)

                                      Yesterday

Au: Kim Min Young.

Độ dài: oneshort

Nhân vật: KyuMin

Statut: đã end

Nội dung: Yesrerday...mãi mãi không thể trở lại...

                                         Start.....

    Mưa, lạnh lùng và tàn nhẫn. Mữa, dữ dội cùng xối xả. Từng hạt mưa cứ thế tuôn rơi xuống mặt đất. Bầu trời không phân biệt lẫn ngày đêm, đều là một màu đen u tối bao quanh. Gió vần vũ trên không thét lên từng hồi giận giữ. Vạn vật như đều chung một nỗi đau, uất hận theo dòng nước nhấn chìm trong không gian xám xịt…

                                                                                 ***

       Chàng họa sĩ ngồi nhìn bức tranh, một bức tranh với chàng trai mặc đồ màu hồng, nụ cười như mới còn phảng phất đâu đây. Huyết lệ chợt chảy tràn trên đôi mắt, anh ta tức giận đem thùng sơn đỏ hất lên bức tranh. Đẹp? Với anh ta giờ đây chỉ còn là giả dối…

                                                                              ***

            Người thợ ảnh tức giận quăng chiếc máy ảnh ra phía xa, mặc cho những mảnh vỡ bắn đi tứ tung. Anh ta bật lửa, đốt đi bức ảnh chụp chàng trai có chiếc răng thỏ rất đáng yêu. Một nụ cười còn vương trên môi, trái tim theo ngọn lửa, bị đốt cháy tới không còn một hạt tro. Lệ rơi xuống, màu máu hào cùng nước mưa…

                                                                                  ***

     

    Người thi sĩ quỳ gối trên thềm cửa, xung quanh anh ta là những bài thơ ướt nước mưa. Bó hoa hồng trên tay đỏ thắm liền bị anh ta đập nát vào cây cột đèn. Cánh hoa rơi lẫn trong mưa. Nước mắt mang sắc đỏ máu vừa rơi xuống cánh hoa đỏ thẫm liền tan cùng mưa rơi…

                                                                               ***

           Người nhạc sĩ vung cao cây đàn ghita, dùng hết sức mà đập xuống mặt đất còn đang ướt mưa lẫn những nốt nhạc trên giấy trắng xóa. Những mảnh vỡ ghim chặt vào tay, anh ta khổ sở ngồi bệt xuống, máu từ mắt chảy xuống bàn tay bị thương rồi rất nhanh, hòa lẫn cùng dòng mưa tuôn…

                                                                            ***

             Tiểu thuyết gia kéo ghế đứng dậy, ngắm nhìn bầu trời sắp mưa. Ánh mắt mang những tia buồn sâu lắng nhìn về xa xăm, nơi chân trời bị mây đen che kín, xám xịt, u uất. Sấm vang cùng chớp lóe lên, khiến lòng anh trùng xuống. Cúi xuống, anh ta nhìn những trang giấy của mình vừa viết đang lật ngược lại, trước mắt anh ta lại hiện lên hình ảnh người họa sĩ, thợ ảnh, thi sĩ, nhạc sĩ,… Không sai, tất cả đều là anh ta, đó đều quá khứ mà anh ta đã từng trải qua. Anh ta không phủ nhận, mình là một thiên tài nghệ thuật, người ta ngưỡng mộ anh, treo khung tranh vẽ của anh, say đắm ảnh chụp của anh, đọc thơ của anh, hát ca khúc của anh,…và bây giờ, là đọc tiểu thuyết của anh. Cuộc đời giống như một cuốn tiểu thuyết này của anh giờ đây lại đang quay ngược lại… Khi anh chưa phá đi bức tranh đó, khi anh chưa đốt đi tấm ảnh đó, khi anh chưa dập nát bó hoa, khi anh chưa đập vỡ cây đàn. Giống như một giấc mơ, mọi thứ đang quay ngược lại…

           

          Ngày hôm qua, cậu đứng bên giỏ hoa tươi, đứng yên nở nụ cười dịu dàng để anh vẽ…

          Ngày hôm qua, cậu ôm anh cùng chụp ảnh, hạnh phúc ngập tràn trong từng tia nắng…

        Ngày hôm qua, cậu còn ngồi trên ban công, nghe anh đọc bức thơ tình mới viết và tặng hoa cậu…

           Ngày hôm qua, cậu hát theo những nốt nhạc mà anh viết, vui đùa cùng anh đánh đàn…

           Ngày hôm qua, cậu vẫn còn là của anh…

          

       Vậy mà giờ đây giữa anh và cậu chỉ còn là hoài niệm. Anh vẫn ngày ngày chờ đợi “ngày hôm qua ấy” quay trởi lại, nhưng nó sẽ mãi mãi chẳng quay trở lại nữa…

“ Như một thói quen, anh vẫn nghĩ về ngày hôm qua dù lòng đã không ngừng tự nhủ điều đó chỉ làm tốn thời gian…”

       

      Anh ôm trái tim đau đớn không ngừng rỉ máu của mình mà khóc. Biết rằng tất cả chỉ là ảo giác về “ngày hôm qua” còn hạnh phúc, nhưng anh vẫn không ngừng nuôi ý định chờ mong nó quay trở lại, không ngừng sống trong “ngày hôm qua” đó. Tất cả bây giờ chỉ còn là những mảnh kí ức vụn vỡ giữa anh và cậu. Những mảnh kí ức mà chẳng thứ keo nào có thể hàn gắn lại được. Chính cậu, Lee SungMin đã xóa tan đi những kí ức tươi đẹp đó, là chính cậu đã mang mây đen phủ kín nắng ấm, là cậu đã gieo vào tâm hồn anh những nỗi đau, đâm vào trái tim anh những vết thương tuôn trào máu tươi. Thời gian càng trôi càng làm anh và cậu xa cách thêm, anh giống như kẻ tội đồ quỳ xuống cầu xin đồng hồ đừng quay. Có thể với cậu, đoạn ký ức rất dễ bị lãng quên, quay lưng đi với cậu chỉ là một cái kết của những điều xưa cũ, nhưng với anh, đó lại là khởi đầu của một nỗi đau không tên ngày ngày dày xéo trái tim anh, đau đớn tới không thể thở nổi.

        

      Giữa 2 ngã rẽ của cuộc đời, cậu đã không chọn tình yêu của anh, cậu đã bỏ qua “ngày hôm qua” hạnh phúc ấy để đến với thứ tình yêu nhung lụa, giàu sang của “ngày mai đây”. Anh đau đớn nhìn lại bản thân, tài giỏi thì được gì chứ? Vẫn là anh không đủ tiền để có thể níu chân cậu ở lại. Cũng đều tại anh vô dụng…

        Mưa đem những hạt nước nặng trĩu u sầu đổ xuống mặt đất. Mưa ngày càng nặng hạt, như nỗi ai oán ngày càng dâng cao, không cách gì dập tắt. Bầu trời xám xịt, u uất như đè nén mọi hạnh phúc xuống tận cùng mặt đất. Không khí mang đậm mùi đau thương…

        Bên trong căn nhà của tiểu thuyết gia, mùi mưa ngai ngái hòa cùng mùi máu tanh. Trên căn gác xét, những trang tiểu thuyết bị xé tung ra khỏi quyển, rải đầy mặt đất. Trên sàn gỗ, hình ảnh của người tiểu thuyết nằm một chỗ, máu tươi không ngừng chảy ra từ vết đâm ở ngực. Tay anh ta vẫn còn cầm con dao dính đầy máu tươi, khóe mắt là huyết lệ tuôn rơi cùng nụ cười buồn… Anh ta, Jo KyuHyun đã chọn cái chết để kết thúc cuộc đời đau khổ luôn sống trong “ngày hôm qua” của mình…

                                                                                              ***

        Cậu đặt trên mộ anh một bông hoa hồng trắng và một bông hồng đỏ thắm. Lệ rơi trên đôi mắt xinh đẹp của cậu. Cậu chỉ muốn bước đi theo con đường của mình, khi thật sự thành công, cậu sẽ quay lại và “ngày hôm qua” hạnh phúc ấy sẽ lại tiếp tục diễn ra trong nắng ấm hạnh phúc. Nhưng cậu đã lầm, “ngày hôm qua ấy” mãi mãi sẽ chẳng thể quay về…Lệ của cậu tuôn rơi mang màu máu đỏ sẫm, rực lên trong ánh nắng… Cậu quay trở lại, sống trong mộng ảo về “ngày hôm qua ấy”…

Truyện lấy cảm hứng từ bài hát Yesterday của  Dynamic Black 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #kyu#min