Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 2 Kỹ Viện Hồng Thiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kinh thành  Hoàng Đạo
&&
Kỹ  Viện Hồng Thiên

........

Thiên Bình  và  Bảo  Bình  đang  đi  dạo  trên  phố  hướng  về Kỹ  Viện  Hồng  Thiên,, thì  có vô số cặp mắt nhìn  họ. Đương nhiên hai nàng  bây giờ là  hai vị  “mỹ nam” mà.  Còn nữa dựa vào  cách  an mặc, hai người  họ  đều  tỏ ra khí  khái tao nhã và  vương giả.  Thử hỏi  hai vị “mỹ nam” này  muốn  tiền  có tiền  muốn  sắc  có  sắc, thì  mấy  ai mà  không ao ước. 

Mãi nói chuyện  hai người  họ đã  tới trước  cửa  Kỹ Viện Hồng Thiên.  Họ vừa  bước vào đã  khiến  cho kỹ  viện  đang  ồn ào trở nên  im lắng  lạ thường.  Cũng  bởi  hai người  họ  đã  thu hút  hết  mọi  ánh nhìn trong kỹ  viện. Họ thật sự  là  hai “mỹ nam “ da trắng  môi  hồng.

Vị  Trương  ma ma thấy  hai vị  khách  quen, liền  đẩy  thân  hình  ục ịch  về  phía  họ. Giọng  nói  pha chút  nhạt nhẽo

“Hai vị  công tử  lâu  quá  không  tới  nha!”

Vị  bạch  y phe phẩy  chiếc  quạt? Cười  khan cả  tiếng

“Trương  ma ma thông  cảm  dạo  này  ta rất  bận “

Trương  ma ma mỉm cười  hiểu  ý

“Hai vị công tử  vẫn  là  Nguyệt Hồng cô nương?

“Ân, vẫn  là  Nguyệt Hồng vẫn  là  phòng  thiên  chữ  nhất “
Nói  xong  hai vị  công tử  chúng  ta bỏ  đi  lên  lầu, để  lại bao  anh nhìn  kỳ  lạ

^^^^^^^______^^^^^^^^

Một  lúc  sau lại  xuất hiện  thêm  hai vị mỹ nam nữa, hai người  họ  vừa  bước  vào  kỹ  viện. Đã  khiến  cho  kỹ  viện  một  lần  nữa  im lắng . Một  thân lam y với  khuôn mặt  tựa  như  khắc, chiếc  mũi  cao dài thẳng tắp, long mi dài  cong vút.  Tay cầm  quạt  phe phẩy , vô cùng  hào hoa  phong nhã. Hắn  chính là Triệu Vân Nhân Mã , con trai Thái Sư đương  triều   . Hắn  đi  đến  đâu  là  liếc mắt  đưa tình đến  đó. Khiến  bao nữ  nhân  xém hộc máu  vì  hắn.  Nếu  không  có  vị  mỹ  nam kia bên cạnh  lúc  nào  tỏa  ra  hàn khí  khiến  cho  bao người  tỏa  ra kinh sợ. Đó chính  là  vị  thái tử  Hoàng Đạo Quốc,  Đông Phương Thiên Yết. Đích thật  là  một  mỹ nam tuấn tú không  tỳ  vết, mi cong như  núi , mắt  phượng  đen tuyền   như  mặt  hồ  tĩnh lặng. Mang khí  chất  lạnh lùng  lãnh đạm. Quả  là  hai đại  mỹ nam yêu  nghiệt  hại  dân.

Nhân Mã hay đến  đây, nên  vị  Trương  ma ma  đưa  thân  hình  béo  ục ịch  đến  hắn giọng  vui vẽ  hỏi

“Triệu Vân thiếu  gia, ngài  muốn  gặp  vị  cô nương  nào?”

“Ta muốn  gặp  Nguyệt Hồng  cô  nương “

Trương  ma ma mỉm cười  ngượng  ngạo

“ Triệu Vân thiếu gia, Nguyệt Hồng  cô nương  đang  tiếp  khách, hay ngài  gọi  cô nương  khác  đi.  Ở đây  có  rất nhiều  cô nương  xinh đẹp “

Nhân Mã  nhíu  mày, hắn  thường  xuyên  lui tới  nơi  đây.  Ai cũng  biết  Nguyệt  Hồng  là  của  hắn. Kẻ  nào  cả gan  gọi  Nguyệt  Hồng  của  hắn.

“Nói  Nguyệt Hồng  giờ  đang ở đâu?”

“ Thiếu gia ngài  hà tất  cố chấp. Ở  đây  vẫn  còn nhiều  cô nương “

Nhân  Mã  mỉm cười  tà mị. Khuôn mặt  càng  trở nên  tuấn tú  hơn  nhưng  mang nữa  phần  u ám.

“Nói, ta hứa  sẽ  không  làm  gì  hắn “

Lúc này  vị  ma ma  càng  thêm  rung sợ . Nhân  Mã  không phải  là  loại  người  mà  dễ đắc tội

“Phòng  thiên...... chữ  nhất”

Hắn  khẽ  “Ân” rồi  rảo  bước  lên  lầu, bỏ  lại  vị ma ma đang  rung sợ.  Vị  ma ma liếc nhìn  cái  người  đi  sau lưng  hắn. Đó  là  Thiên  Yết.  Nhằm  bảo  hắn  đừng  để  Nhân  Mã  gây  chuyện.  Nhưng  tiếc  thay hắn  không  thèm  nhìn  bà  mà  đi  thẳng  lên  lầu  xem trò  vui.

-------.....’’’’
GTNV (tiếp  theo)

_ĐÔNG PHƯƠNG THIÊN YẾT

Là  thái tử  Hoàng Đạo Quốc, hắn  vốn  thông  minh từ  nhỏ.  Lại  là  nhân tài  kiệt  sức  thiếu   niên.  Tương lai  là  một  vị  vua tài  giỏi.  Tính tình  vốn  lãnh đạm  thờ ơ. Nhưng  chuyện  quốc gia  chẳng  thờ ơ  đâu  nha. Đích thật  là  mỹ nam

_TRIỆU VÂN NHÂN  MÃ

Con trai của  Thái Sư đương  triều.  Tính  tình  thì  phong lưu.  Đại  khái  ảnh  thích chọc ghẹo các  mỹ nhân, hay ngồi  uống  rượu  hoa. Chứ chưa làm gì thất thố.  Ảnh  còn  zin nha . Hắn  cũng  là  một  nhân tài  đấy. Sau này là một trong những người phò tá thái tử.

---‘’^^^^^&-‘’’’’’’’

Còn tiếp

Thêm  một  chương  nữa  bốn  con người  gặp  nhau? Tình  cảnh  như  thế  nao? Mai sẽ  biết  thôi? Bây giờ  ta đi  ngủ  đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top