Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 1: LỚP CHUYÊN ANH

 Mình là Song Ngư, tên thân mật của mình là Cá. Năm học vừa qua, mình đã thi đỗ trường cao trung Anges, theo ý của mẹ. Mình không biết thế này có phải hay không, nhưng ngay từ đầu, mình đã không thích ngôi trường này một chút nào. 

 Cao trung Anges, thị trấn của sự hoàn hảo. Vốn dĩ nó đã như vậy, ngôi trường rộng ba ngàn mét vuông, chia làm nhiều khu nhỏ với bốn tòa nhà chính: A: dành cho nắm nhất; B: dành cho năm hai; C: dành cho năm ba và S: tòa đặc biệt dành cho các nhân tài. Không biết ma xui quỷ khiến như thế nào mà mình bị nhét vào tòa S, và kể từ đó mình bị coi là thiên tài, mọi người đều đổ dồn hy vọng lên đầu mình. 

 -Các em, cô là Ruvu ( ruvu-san :>), cô là cô giáo chủ nhiệm của các em, cô dạy môn Anh Văn và các em đang học ở một lớp chuyên Anh. Ruvu-sensei đang nói sự thật, mình đang học ở lớp chon Anh, toàn khối năm nhất. Nào nào, hôm nay là ngày nhận lớp, cũng là ngày bổ nhiệm ban cán sự của lớp ta, có ai có ý kiến gì không?

 Ruvu-sensei giơ tay lên, động viên mọi người bầu cử:

 -Nobody? Vậy cô sẽ căn cứ vào học bạ của các em và tự đề cử nhé? Cô đứng dậy, chỉ tay về phía cậu con trai ngồi giữa lớp, Thiên Yết, cô đề cử em làm lớp trưởng, Ok?

 -Ok, Mrs. Cậu Thiên Yết đó nháy mắt, nở một nụ cười tươi rảo bước lên phía bục giảng. Từng dòng chữ nắn nót của cậu hiện ra:

 -Good morning everyone, my name is Thiên Yết, starting today, we will talk in English, anyquestion? Good! I will appoint someone and you will be introduced yourself. Tay Thiên Yết giữ cuốn sổ Ruvu-sensei đưa và cao giọng, nói. 

 Cậu chỉ tay về phía tôi, tôi giật mình, quay ngang quay ngửa, chết tiệt, mèo vẫn hoàn mèo, Cá ơi, sao mày mơ mộng quá vậy??

 -Me? Tôi ngơ ngác hỏi lại, hy vọng cậu ta sẽ không gọi tôi, hoặc gọi con bé ngồi sau hoặc ai đó bên cạnh.

 -Yes. Thiên Yết không cảm xúc, trời ơi, số sao nhọ quá!!!

 -My names is Song Ngư, but you can call me Cá. Tôi lúng túng, hai ngón tay đan vào nhau, hồi hộp.

 -You're our English assitant, thank you. Cậu ấy chỉ định tôi là trợ lý môn Anh của lớp?? Số nhọ quá, quá nhọ, tôi đâu có giỏi môn Anh, môn Họa mới là môn tôi khá nhất. Giờ ra chơi 15 phút tôi phải báo cáo cho cậu ta mới được.

 GIỜ RA CHƠI

 Tôi chạy vội xuống phòng họp Hội Đồng, cậu ta có lẽ đang ở đấy, cô giáo đã nói với tôi như vậy, mong rằng cô nói đúng,. Chứ toàn khu S này rộng lắm, chạy đâu tìm cho hết được.

 -Excuse me, tôi lịch sự gõ cửa, is this the meeting room? 

 -Song Ngư? Cậu vào đi. Trong phòng có duy nhất một người, hiển nhiên đó là Thiên Yết. Ngoài giờ học chính, cậu không cần nói tiếng anh đâu, cậu cười, một nụ cười tỏa nắng.

-A, Yết nè, tớ rất vui vì cậu bổ nhiệm tớ là trợ lý của lớp, nhưng mà tớ không có giỏi Anh lắm đâu, tớ nhường chức vụ cho bạn khác giỏi hơn, được không? Tôi cúi gằm xuống, sợ cậu phát hiện ra đôi mắt đang run màu xanh của tôi.

 Thiên Yết thở dài, lấy tay nâng khuôn mặt tôi lên, trông thấy khuôn mặt đỏ ửng của tôi, cậu bật cười:

 -Cá phải không? Tớ biết cậu tự ti về bản thân, nhưng ai cũng có tài năng hết mà, cậu thấy mình không giỏi? Yết tớ sẽ kèm cho cậu, ok? Cậu cưởi mim, nháy mắt với tôi.

 Thoáng chốc, khuôn mặt tôi trở nên đỏ ửng, khẽ nói từ "uhm" và bỏ đi sau đó, cả cảm ơn nữa, không biết cậu ta có nghe thấy không...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: